Chẳng phải ai khác lại là cái thằng em chết giặc Tần Thiên Ngôn.
Đi ra nước ngoài 4 năm ko chịu vác cái mặt về nhà,đến khi nghe tin anh trai sắp đến cưới mới lẽn bẽn xách vali về 1 chuyến.
Đến cả nó về cũng không nói cho ai nghe.
Tần Hữu Đình bước đến từ phía sau.
Thẳng tay đánh vào đầu thằng bé không thương không tiếc.
Tần Thiên Ngôn được một cái u trên đầu quay phắt người lại nói
"Ai đấy, dám đụng vào ta cơ à! "
Bất giác, Tần Hữu đình gương mắt nhìn anh
"Là anh mày đây!"
Nhìn mặt Hữu Đình mà khiếp sơh
Bản lĩnh khi nãy giờ chỉ là con kiến.
"Anh, sao anh lại ở đây! "
"Thế sao mày lại ở đây!"
"Em gặp người quen thôi! Cô ấy giúp em trả tiền ở cửa hàng tiện lợi, không những tốt bụng mà còn xinh đẹp nữa!"
"Thế mày biết người ta là ai chưa em?"
"Ơ anh hỏi lạ thật, em mà biết được đã tốt! ".
Tần Hữu Đình mỉm cười, trong đầu nảy ý muốn trêu trọc em trai liền cho người tới đón Đường Chi Ngọc tới.
Cô đến, vẻ mặt hớt hải bán sống bán chết vì nghe tin có chuyện gấp.
Tới nơi liền thấy hai thằng đàn ông nói chuyện với nhau mà trong lòng não lề.
Hét lớn"Anh gọi Tôi đến để xem cảnh này à"
Thiên Ngôn quay đầu nhận ra cô,vui vẻ vẫy tay cơ mà thấy hơi lạ.
Lại quay phắt nhìn anh trai rồi chỉ tay vào cô, cáu kí hiệu anh em mà chỉ hai người mới hiểu.
Tần Hữu đình mỉm cười gật đầu, khiến Thiên Ngôn như hồn bay phách lạc.
Còn Chi Ngọc hiện tại chả hiểu hai cái người này đag làm gì.
"Thôi anh giới thiệu đàng hoàng, đây là chị dâu tương lai của mày".
"Đúng cái người mày bảo chưa"
Thiên Ngôn không khỏi ngỡ ngàng mà Đường Chi Ngọc cũng ngỡ ngàng hét lớn.
" hai người là anh em ruột thật hả, sao tôi không biét gì vậy? "
Xen lẫn vào đấy là tiếng Thiên Ngôn "hai người là vợ chồng sắp cưới hả, sao em không biết gì vậy? ".