_Thiên Kim, lần này, nhất định phải thắng, tui k để yên cho chúng đâu - Hồng Anh nhìn Thiên Kim rồi Nhìn Nó xót xa
_Ừ, bà tha thì cũng chưa chắc gì con Sanny này bỏ qua đâu - Thiên Kim nhìn nó mà mún xé xác bọn kia
_Mấy giờ thách đấu vậy? - Hồng Anh hỏi
_7h chiều nay - Thiên Kim đau lòng nói
_Nếu cộng thêm bang Anvil thì phần thắng là bao nhiêu? - Hồng Anh hỏi
_Nhưng mà Nhi đã nói không đc lôi họ vào mà, với lại nếu có cộng 2 bang phần thắng cũng chỉ là 50% thôi - Thiên Kim ôn tồn nói
_Ừm - Hồng Anh buồn bã - Hình như Nhi sốt rồi, bà lấy viên thuốc trên đầu tủ giúp tui với - Hồng Anh nhìn nó nói nhẹ nhàng
_Ừm mỗi lần gặp ác mộng là nó lại sốt, riếc tui muốn bệnh theo - Thiên Kim lắc đầu nói
_Bà ở lại chăm sóc Nhi đi, tui ra bang chút - Hồng Anh nói
_Có chuyện gì sao? - Thiên Kim thắc mắc
_Tui để quên đồ - Hồng Anh
_Um - Thiên Kim
Nói xong thì Hồng Anh lấy xe đến bang Snow, đây mới là trụ sở chính, trụ sở giả kia đã bị nổ tan tành hoa lá, Anh bước vào bang
_Chào chị Sennie - Kan nói, tất cả nh~ tên khác cuối đầu chào
_Ừ - Sennie gật đầu xong cũng vào bên trong căn phòng mật, căn phòng này phải có dấu vân tay của Nó, Hồng Anh, Thiên Kim thì mới đc, chỉ có 3 tụi nó có quyền vào trong đây, đây là căn phòng do chính 3 đứa tự chế tạo, lớp kính này có thể khiến tụi nó bên trong nhìn ra thì thấy nh~ gì đang diễn ra ở ngoài nhưng bên ngoài k bao giờ nhìn thấy gì trong này, và kính này bao phủ hết trọn vẹn căn phòng, nên dù boom nổ, đạn hay máy khoang cũng không thể làm vỡ kính và đương nhiên cũng không thể vào trong trừ khi xác định bảo mật, máy bảo mật đc cài đặt nghiêm, dù là trời hay hacker nổi tiếng hay giỏi nhất đều không thể nào vào phá được hệ thống máy chủ. Hồng Anh đưa 1 ngón tay vào xác nhận
_Phó Snow, mở - Máy chủ tự đồn xác định ra Phó Snow thì mở cửa cho vào, Hồng Anh vừa vào thì cửa đóng ngay lập tức, muốn vào nữa thì phải có nó, hồng anh, thiên kim để tay cho ng đó vào r đến mình, nếu k thì mơ cũng k đc vì ng đó vừa buông tay ra bước vào thì cửa sẽ đóng lại trong 1s
Vào trong, Hồng Anh lấy con dấu của Snow, đây là biểu tượng đặc biệt để gửi thư mời hay gì đó chứng nhận là của Snow, chỉ có Nó đang giữ 1 cái, trong đây 1 cái, ngoài nó luôn luôn có bên mình mà muốn làm gì không cần đến nó thì vào đây lấy, nhưng chỉ có Thiên Kim với Hồng Anh vào được nên tình trạng mất con dấu, để con dấu rơi vào tay ng ngoài là 0%. Hồng Anh lấy con dấu ấn vào tờ giấy cứng màu hồng, để tờ giấy lên bàn, Hồng Anh cặm cụi viết mà nước mắt rơi
Phó Bang Snow Sennie Gửi Bang Anvil
Kine, Ken, Kull, tôi là Sennie của Snow, hiện nay Snow đang gặp nguy hiểm, Bang Evil đã xúi dục Rine và Ice đối đầu với chúng tôi, 1 chấp 3 thì đương nhiên chúng tôi giải quyết được, nhưng trong số 3 có cả Ice, Ice là bang khá mạnh, chỉ thua mỗi Snow và Anvil, nên khi thách đầu còn cộng thêm 2 bang, Evil nhỏ và Rine tương đối lớn, bọn chúng tự đề ra thử thâch, nhưng hình phạt cho bang thua cũng tự bọn chúng đưa ra, và hình phạt chính là ai ở bên phe nào mà có tham gia vào, nếu phe đó thua, tất cả những ng có tham gia vào phe đó đều sẽ bị giết, chắc Anvil đã biết, lần thách đấu này, phần thắng của chúng tôi chỉ có 20 đến 30%. Chủ bang tôi, tức là Sindy, không muốn liên luỵ đến Anvil các anh nên mới làm thế, nhưng theo tình hình này, tôi thật sự mong có sự trợ giúp của Anvil, ban đầu tôi_Sennie, Sanny, Sindy định làm cho bọn anh bỏ mặc bọn tôi để không dính liếu đến nhau, nhưng mà...như các anh biết, Tôi rất quý Sanny và Sindy, nếu họ xảy ra chuyện gì, tôi nhất định cũng không sống nỗi, tôi cũng là em Ken, thật sự mong các anh giúp đỡ, Sindy đã nhờ Ray_Quản Lý Bang Snow ít ai biết của chúng tôi diễn vở kịch cho các anh xem, nên đây chỉ là hiểu lầm, các anh giúp cũng được, k cũng không sao, nhưng mà....xin các anh hãy bảo vệ bạn tôi, tôi rất yêu họ, đây là do tôi lén gửi đến các anh, nếu có các anh, phần thắng là 50%, ít nhất còn đỡ hơn dưới 50%, chỉ mới 2 ngày thôi mà Sindy đã rất tiền tuỵ, Kine à, Sindy yêu anh, đây là sự thật mãi mãi không thay đổi, tôi tin điều đó, anh hai à, Sanny cũng yêu hai, khi diễn xong vở kịch thì chính mắt em đã thấy Sanny rơi lệ, cô ấy thật sự yêu anh, anh biết mà, em chưa bao giờ nói dối, hai à, tin em nhé, em không biết đây phải lần cuối em viết thư này gửi anh không, nhưng em cũng yêu hai rất nhiều, yêu rất rất nhiều, hì. Phong à...tớ yêu cậu, yêu lắm, lắm luôn, khi thấy ánh mắt đau đớn của cậu, tớ thật sự rất muốn chạy lại ôm cậu, xin lỗi vì làm mất đi ánh mắt đầy tự tin đó, tớ đã rất nhói ở trái tim này đây, giờ nó còn rất nhói, chỉ 2 ngày, 2 ngày không thấy nụ cười tự tin của cậu, tớ đã sống dở chết dở rồi, lỡ như mãi mãi không thấy, tớ thật không biết sao nữa, nhưng hãy tin tớ, nếu trái tim này ngừng đập, tớ sẽ vẫn yêu cậu, sẽ mãi dõi theo cậu, Nhi đã nói, Nhi rất yêu Khải, nếu trận này thua, Nhi sẽ mãi mãi trở thành linh hồn dẫn lối cho Khải, yêu thương, bảo vệ Khải theo cách riêng của Nhi, vậy thì lỡ may tớ cũng thế, thì tớ nhất định sẽ mang đến cho cậu, 1 thiên thần, có trái tim yêu cậu như tớ. 1 thiên thần thay tớ yêu cậu, tớ sẽ nguyện làm tất cả, chỉ mong...cuộc sốnt của cậu, chỉ còn hạnh phúc, vì tớ sẽ trở thành 1 ngôi sao trên bầu trời, để nhìn từng bước chân, cử chỉ của cậu, tớ dành cho cậu, là dành cho cậu tình yêu thương, sự ấm áp, chứ tớ không muốn dành trái tim cho cậu, vì trái tim này, lỡ may nó chết, vẫn còn tình yêu tớ dành cho cậu là mãi mãi, không bao giờ dứt. Tớ Yêu Cậu Phong À
Người Gửi
Sennie_Phó bang Snow
Viết xong thư, Hồng Anh gấp lại sau đó đi ra khỏi phòng, lái xe đến biệt thự căn cứ của Anvil, đưa bức thư cho 1 tên vệ sĩ
_Tôi là phó bang Snow, anh đưa bức thư này cho Chủ bang và 2 phó của Anvil, nhớ là 6h 30" đúng mới được đến tay họ, được chứ? - Hồng Anh nói
_Vâng - Tên vệ sĩ biết đây là ngiu phó bang nên cũng chẳng nói gì, đây cũng là Phó snow nên nào dám không vân lời
Nói xong Hồng Anh cho xe về biệt thự nhà nó, hiện tại nó đã ổn định, cả 3 ăn rồi chơi, ngủ, tâm sự với nhau cứ như lần cuối ấy, dù cười nhưng mỗi ng đều có ánh mắt buồn bã, ai cũng lo sợ sẽ xa ng mình yêu, đặc biệt là nó, sau khi 2 lần mơ thấy giấc mơ đấy thì vẫn có cảm giác rất bất an nhưng khi nghĩ bọn hắn k biết thì làm sao đến đó đc thì cũng an tâm vài phần, nhưng có nào ngờ được là Hồng Anh đã viết thư gửi bọn hắn, mọi chuyện, đều có sự sắp đặt, nhưng đôi khi, điều ta nghĩ chắc chắn, đến hồi kết, liệu kết quả sẽ đi về nơi nào...??