Nhưng điều này không phải nói tới việc cậu không nhận ra tình cảm của cô gái bên cạnh mình, và cậu cũng có tình cảm với cô ấy. Nhưng do giữa hai người có chút chuyện trong quá khứ nên thầm đồng ý với nhau không thực hiện các hành động mà cặp đôi bình thường hay làm đó chính là hẹn hò. Shouko và Kazuma hầu hết chỉ có gặp nhau trong võ đường và cùng luyện tập trao dồi kỹ năng võ thuật để chuẩn bị cho một chuyện gì đó chỉ dành cho hai người bọn họ.
Cho nên hiện tại cậu không biết phải làm sao để hoàn thành nhiệm vụ giả vờ hẹn hò với Shouko để bước vào cấm địa dành cho nam giới là cửa hàng đồ lót nữ.
Đối với người đang quàng tay bên cạnh cậu Shouko, khiến Kazuma có chút cảm thấy mới mẻ.
- Tuy chúng ta theo lời của của tên đó vào đây nhưng hẳn em không thật sự muốn cùng anh xem rồi mua thứ đó chứ
- Tất nhiên rồi a, anh mà dám dắt em tới đó thì chuẩn bị nếm Trảm Thủy Phá Không Quyền toàn lực nhá
Nghe vậy Kazuma cười khổ, cô nàng này quả không hổ danh là nữ du côn số 1 mà. Cậu quan sát xung quanh một chút, hầu hết ở đây đều là phụ nữ, điều này khiến Kazuma cũng có chút nóng mặt.
- Không biết tôi có thể giúp gì được cho quý khách ạ
Giọng của một cô nhân viên vang lên, có vẻ thấy sự lúng túng của cặp đôi này nên đã chạy tới.
- Cô ấy muốn mua vài bộ đồ lót mới
Xong! Trong cơn lúng túng, Kazuma đã chơi một chiêu tự sát vô cùng hào nhoáng. Bây giờ thì không những cô nhân viên và các cô gái gần đó đều nhìn cậu và Shouko với ánh mắt quái dị đồng thời tránh ra xa. Tất nhiên rồi a, cho bạn trai cùng mình lựa đồ lót, đây không phải trong truyện hay phim a.
- Vâng tôi hiểu rồi, vậy thì những bộ đồ lót khiến bạn trai em điên cuồng như thú dữ tới mùa thì sao nhỉ
Cô nhân viên bán hàng cũng là cực phẩm khi rất nhanh đã khôi phục lại vẻ mặt bình thường và nói câu đó
- Ai là bạn trai tên này chứ
Và với căn bệnh nan y nhất trong M-A mang tên là Tsundere, Shouko đã hoàn toàn cự tuyệt vị trí ngầm của Kazuma trong trái tim mình, nhưng ngay sau đó cô lẩm bẩm một câu không ai nghe thấy cả “Ít nhất là chưa nhưng trong tương lai sẽ….”
Nhưng cô quên mất một điều rằng trong câu nói đó Shouko lại không hề phủ nhận cái khoản là cô sẽ cho bạn trai mình chiêm ngưỡng cơ thể trong bộ đồ lót mới mua và điều này khiến Kazuma càng them nóng mặt.
- Ể…. Không phải khi nãy hai em tay quàng tay mà vào đây sao…
- Có lý do….
Shouko chưa kịp nói xong câu đó thì đã thấy Kazuma đang trợn mắt nhìn thẳng vào một bộ đồ lót dây, mắt lồi ra mặt thì như bốc khói.
- Này…. Anh đang tưởng tượng cái gì vậy hả
Bằng một đấm ngay hông Shouko đã lôi Kazuma ra khỏi mộng tưởng, kể ra cũng tội cho anh chàng, một người đàn ông chân ướt chân ráo bước vào tiệm nội y nữ với bạn gái của mình thì trí tưởng mà không bay xa đột phá vũ trụ thì hẳn tên đó nên bị bạn gái đá đi là vừa.
- Anh chàng này quả là người biết phong vị a. Bộ đồ đó quả thực hợp với dáng của cô đấy
Người bán hàng lập tức bồi thêm khiến Shouko càng thêm lúng túng, cô gắt lên.
- Đó thậm chí không còn thuộc phạm vi đồ lót thông thường nữa rồi.
Ngay lập tức người bán hàng thể hiện đẳng cấp chuyên nghiệp của mình và lấy ra một bộ khác. Và đối với bộ này Shouko càng muốn rít lên. Nó là bộ đồ mà bạn sẽ nghĩ đến câu nói ai không thấy chính là một kẻ ngu, và nếu trong trường hợp này thì câu trên sẽ được chuyển thành ai không thấy tức là kẻ biến thái đồi bại.
- Cái này thậm chí không có chút công dụng của đồ lót rồi và Kazuma, đừng có dùng ánh mắt như vậy nhìn em chứ.
Giật mình thấy mình bắt đầu có những suy nghĩ hại đến tim mạch nên Kazuma lập tức quay người và không biết nghĩ đến cái gì lập tức hướng Shouko nói
- Hay chúng ta xem đồ bơi đi, em không phải nói rằng trung tâm trẻ mồ côi chuẩn bị tổ chức đi biển cho mấy đứa trẻ hay sao, hay chúng ta qua đó xem một chút chứ.
Nghe được bạn trai ngầm thừa nhận của mình nói, Shouko cũng chợt nhớ lại rằng quả là có chuyện đó và cô cũng định mua một bộ bơi mới, chắc chắn là cô không nói điều này cho Kazuma nghe nhưng nếu thuận tiện chuyện này mà chọn được bộ cậu ta thích hẳn cũng là chuyện tốt.
Thế nên cô nàng gật đầu và hai người cùng đi tới chỗ đồ bơi. Nhìn những bộ đồ bơi đủ sắc màu bản năng con gái của Shouko bắt đầu tỉnh giấc, do một số hoàn cảnh đặc biệt nên ngoại trừ việc mặc đồ bơi đồng phục trường ra Shouko chưa bao giờ có dịp đi đến các khu trung tâm bơi lội giải trí hay là ra biển chơi cả. Cho nên khi thấy những bộ đồ bơi đầy sắc màu treo trên móc thì mắt cô nàng đã lấp lánh ánh sao rồi.
Và ở bên cạnh thì Kazuma có chút cười khổ, tuy cậu chưa bao giờ chứng kiến tận mắt nhưng cái câu nói “Con Gái Mua Sắm Thì Thần Hồn Sẽ Lên Mây.” Thì cậu đã nghe qua.
“Thiên hạ đồn đãi quả là không sai mà.”
Nghĩ thầm như thế, Kazuma quan sát chung quanh, nếu cô bạn này của mình đã thả hồn vào mấy bộ đồ bơi thì cậu hẳn là người phải thực hiện nhiệm vụ giải cứu này thôi a.
Khung cảnh của gian hàng đã được thu vào tầm nhìn cậu. Những cô gái đang chọn đồ với vẻ hào hứng với bạn bè, chắc chỉ thua Shouko nhà mình thôi. Tiệm này có vẻ đông đấy, ngoài những cô gái đang chọn đồ ra hàng ghế chờ chỗ phòng thử đồ cũng đã đầy đủ 3 người, ai ai cũng để một đồ trên chân mình để chờ thử.
- Kazuma.... kazuma.... Anh thấy bộ này thế nào
Shouko chạy đến chỗ cậu trong tay cô nàng là một đồ bơi hai mảnh, mảnh phía trên như một mảnh vài quấn ngực trắng, ở giữa có nơ nhỏ màu hồng. Còn mảnh ở dưới là một thứ không khác gì đồ lót trắng có nơ cũng màu hồng buộc hai bên hông cả. Bộ đồ bơi này quả nhiên là khiêu gợi, hầu hết cơ thể đầu bị lộ ra ngoài mất rồi.
- Bộ này có lộ liễu quá không, con gái tuổi em dù đi chơi cũng phải ăn mặc kín đáo một chút, mặc như em nếu ra biển thì nhiều người sẽ gặp nạn lắm đó.
- Ý anh là, em mặc nó như thảm họa di động á.
Shouko phồng má có vẻ không vui vì nhận xét của Kazuma và sau đó cậu đáp
- Anh sợ em lại đánh gần chết đối với mấy người tiếp cận em a.
- Vậy thì anh cứ làm một bộ dạng trang bức hộ vệ kiếm sĩ bảo vệ em khỏi mấy người đó a.
- Nếu em là người con gái yếu đuối cần bảo vệ, thì anh là cái gì đây, thế nên em nên chọn bộ khác đi.
- Không đâu a. Em đã xác định rồi, anh nên chuẩn bị cho cái vị trí vệ sĩ của em đi nha. Mặc dù đâu phải là lần đầu tiên nhỉ.
Nói rồi Shouko cầm lấy bộ đồ tắm chạy vào phòng thay đồ để thử, nhìn theo đó Kazuma cười khổ nghĩ tới những rắc rối sẽ gặp phải khi cô nàng mặt bộ đồ đó ra ngoài bãi biển.
Nhưng đột nhiên, Kazuma nhíu mày, khung cảnh nơi Shouko thay đồ hình như có gì sai sai, nhưng cậu không thể nói rõ đó là cái gì. Cậu chưa từng vào những chốn thế này nên không thể đưa ra quyết định vội vàng được, thế nên cậu đành gọi Shouko lại
- Shouko…. Anh bảo này
Nghe tiếng gọi của Kazuma, SHouko chưa kịp đóng cửa phòng thay đồ lại ngó qua cậu.
- Gì vậy, Kazuma, hay anh tìm được bộ đồ bơi hợp với em hơn a.
- Không có chuyện đó a. Anh sẽ không bao giờ làm như vậy đâu a.
- Vậy anh kêu em có chuyện gì thế.
Shouko bước ra ngoài nhìn Kazuma có chút thắc mắc nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cậu Shouko cũng không tiếp tục đùa giỡn.
- Vậy anh tính hỏi em chuyện gì đây.
Kazuma gãi đầu lúng túng sau đó đưa câu hỏi của mình. Và khi nghe xong Shouko cũng trầm tư một lúc rồi mới trả lời
- Cái đó còn tùy, em thì chỉ lần đầu tiên tới những nơi như thế này thôi, nhưng nếu theo những gì em hay nghe khi mấy đứa con gái tám với nhau ở trường thì hầu hết đều lần lượt, chứ nếu làm một lúc thì khi ra chỉ lo xem xét của mình chứ đâu có quan tâm lắm đến người khác. Mấy show thời trang trên TV đó, lần lượt không chứ đâu. Ra một lúc ảnh hưởng đến đánh giá thì sao
Câu nói của Shouko khiến Kazuma có chút thất thần, nếu hiểu kỹ càng lời nói của Shouko thì cô ấy không hề có người bạn nữ nào để có thể đi tới những nơi này ở trường cả.
- Thế à, nhưng Shouko này, năm cuối rồi mà em vẫn không chịu làm thân với mấy người bạn nữ ở lớp ư, cứ quanh quẩn với anh như thế này, không khéo thì…..
- Anh chớ lo
Shouko ngắt lời Kazuma
- Còn có Mika mà. Em vẫn quanh quẩn với nó đó thôi, em ấy bây giờ không còn tập kiếm nữa nên chúng em có nhiều thời gian với nhau hơn.
Kazuma nhíu mày khi nghe thấy một tin cậu chưa biết, nhưng ngay lập tức Shouko nhanh chóng thay đổi chủ đề bằng cách trở lại câu hỏi khi nãy của Kazuma
- Vậy em hỏi anh về điều đó chi vậy
Kazuma chỉ vào một chỗ và ngay lập tức Shouko nhận ra sự khác thường, như khi nói ban nãy, chỗ ngồi chờ thay đồ đã có 3 người phụ nữ ngồi đó và đang trò chuyện cùng nhau rồi thỉnh thoảng nhìn vào phòng thay đồ, hiển nhiên đó là chuyện vô cùng bình thường, nhưng khi nãy Kazuma thấy Shouko cầm bộ đồ bơi chạy vào phòng thử thì đột nhiên cậu thấy khó hiểu, đang chờ thay đồ, hai căn phòng trống, nhưng lại không sử dụng mà cả ba vẫn ngồi ở ngoài.
Tuy nghĩ vậy nhưng do không hiểu về cách bọn con gái khi đi mua đồ thì thay cùng nhau hay thay lần lượt nên Kazuma đành phải hỏi Shouko người duy nhất cậu có thể hỏi, mặc dù cô nàng này cũng là lần đầu tới đây. Nhưng cũng may là cô đã cho cậu câu trả lời chính xác.
- Anh chỉ ra một điểm nhưng nếu anh nhìn những gì họ chọn chuẩn bị thử thì càng khó để không nghi ngờ.
Nghe vậy Kazuma bắt đầu để ý những bộ quần áo đang để trên gối họ.
1 phút…. 2 phút….. 3 phút….. Cái đầu của cậu không thể nghĩ ra điều Shouko đang nói tới ở đây là cái gì cả.
- Xem mặt của anh là không thể rồi, 3 người bọn họ đều chọn một bộ đồ như nhau không khác một chút nào giống như là chọn đại vậy, không vô lý sao.
Nghe xong Kazuma nhanh chóng lia mắt qua những bộ quần áo đang để trên đùi của họ. Quả là không khác chút nào cả, giống như là nó được treo cùng một giá đồ vậy. Tuy không nắm rõ về việc con gái thường chọn quần áo như thế nào, nhưng hẳn Kazuma cũng biết rằng cho dù là anh chị em cũng không bao giờ chọn đồ hoàn toàn giống nhau cho nên cậu càng chắc chắn rằng những người này không phải là đang chọn đồ mà hẳn đang chờ gì đó.
- Tới bây giờ thì nên anh không đoán được thì anh hẳn là kẻ hữu dũng vô mưu rồi a. Mà họ cũng thật là ngốc a, nếu chỉ ngồi đó thì em và anh cũng đâu thể nghi ngờ được, hay là tính già hóa non nhỉ. Đúng là kiểu cách của bọn làm chuyện phạm pháp, tính toán đủ thứ phức tạp không biết để làm gì.
- Chúng ta không phải là họ nên không thể hiểu và anh cũng không muốn hiểu đâu, nhưng chúng ta nên làm gì tiếp đây, trong này chúng ta cũng không biết tình trạng của Takuto bên ngoài thế nào. Dù sao có thể kẻ địch còn vây bên ngoài. Anh lo rằng….
- Anh khéo lo, khi nãy chỉ gặp trong chốc lát mà em đã cảm thấy được rằng, hôm nay chỉ e cho dù đối thủ là anh, cậu ta vẫn đập tan xác được đó.
- Cái tên đó, cậu ta không phải là sis con chứ hả….
- Em bổ sung thêm nhé, nếu hôm nay người bị hại là Suzuno thì nếu em và anh đối đầu với cậu ta thì cả chúng mình chuẩn bị chuyển hộ khẩu vào nhà xác là vừa
Thật khó tin đối với Kazuma là, Shouko vừa cười vừa nói câu đó.
- Đừng làm anh sợ chứ Shouko, cái thần kinh vận động của tên đó ngay cả anh cũng phải sợ hãi, có đánh chết anh cũng không tin rằng tên đó chưa từng trải qua tập luyện chiến đấu đâu nhé
Lắc đầu trong khi cười khổ rồi Kazuma và Shouko tập trung vào mục tiêu và đã thấy một trong 3 người đứng lên đi về phía nhân viên. Thấy được điều đó Kazuma và Shouko cũng nhanh chóng hành động và đi về phía đó
- Shouko, nếu xảy ra xô xát nhớ nhẹ tay đó, dù sao chúng ta cũng là con nhà võ nên đối với những người phụ nữ này hẳn không cần dùng quá sức làm chi.
- Phụ nữ không có nghĩa là vô hại, đã làm những việc không muốn người khác biết thì hẳn phải mang trên mình thủ đoạn khó phòng bị rồi. Với lại… Sư tử vồ thỏ cũng dốc toàn lực
Ánh mắt của Shouko đã lạnh dần không còn ánh sáng của cô gái háo hức coi đồ bơi khi nãy nữa.
- Shouko…. Anh chỉ nói chúng ta nhẹ tay thôi, chứ không hề nói rằng chúng ta được lơ là, em hiểu mà đúng không, dù sao chuyện chúng ta sắp làm trong tương lai không cho phép chúng ta chủ quan hay nhẹ tay đâu.
Nói rồi Shouko và Kazuma đứng trước căn phòng thay đồ đang đóng kín và bắt đầu nói chuyện trên trời dưới đất, và rồi ở bên kia người phụ nữ dẫn theo nhân viên đi đến gần và nói
- Chúng tôi ngồi đây nói chuyện nãy giờ thấy được trong phòng thay đồ ở giữa này cứ khóa kín, không biết người trong đó liệu có bị làm sao không. Hay là cô mở thử dùng chìa khóa mở cửa ra xem.
Nghe thấy vậy người nhân viên có chút ngập ngừng, tùy tiện mở cửa phòng thay đồ khi có khách là trái quy định, nhưng nếu thật sự khách đang ở trong đó có xảy ra chuyện gì thì trách nhiệm sẽ không nhẹ cho nên chỉ ngập ngừng trong giây lát và sau đó tiến đến chuẩn bị mở cửa. Nhưng khi vừa đến đó thì một giọng nói vang lên
- Không cần đâu, cô bé đang ở trong đó là em gái của bạn tôi.
Khỏi nói cũng biết, người lên tiếng đó là Kazuma, sau đó cậu gõ nhẹ vào vửa phòng thay đồ ở giữa và Shouko nhìn chằm chằm vào 3 người phụ nữ nắm chặt tay sẵn sàng hành động. Và đối diện khí thế rợn người phát ra từ cô gái, ba kẻ đó cũng không dám làm gì.
- Kotori chan! Nii chan của em có chút chuyện phải làm nên gọi anh đón em về đây, mở cửa ra nào
Nói xong cậu quay về hướng của nhân viên siêu thị
- Xin lỗi nhé, cô bé làm phiền mọi người lo lắng rồi.
*Cạch* Tiếng khóa mở vang lên và cánh của dần được đẩy ra. Một giọng nói đầy hào hứng vang lên ở bên trong, cô bé tóc đỏ buộc kiểu đuôi ngựa chạy ra, hoàn toàn không giống như một ngươi đang bị kẻ xấu truy đuổi chút nào.
- Kazu nii! Shouko san.
Nói rồi con bé bắt đầu hội họp với hai người, thấy thái độ của cô bé, nhân viên siêu thị cũng thở nhẹ ra không có nói gì mà rời đi.
- Được rồi! Chúng ta đi về thôi, mọi chuyện về nhà hãy nói
Ba người xoay đi rời khỏi khu bán đồ để lại ba người phụ nữ nghiến răng trong căm tức. Thái độ họ không qua được ánh mắt của Shouko, cô bé khẽ động môi không phát ra tiếng động nhưng ba người phụ nữ bỗng run lên. Họ nhận ra được cô bé muốn nói gì khi làm động tác bằng môi đó…… Chỉ một từ “Chết.”