"Chẳng lẽ mình đánh boss này chưa xong boss khác đã tới a."
Tái mặt nhìn cánh trái vẫn tiếp tục hoạt động, Takuto không biết chuyện gì sẽ xảy ra với mình nữa cả.
Cánh tay giơ ngang với ngực rồi sau đó bàn tay từ từ lật lên và ngay lập tức, một vật tựa như một cái mắt xích từ hư vô xuất hiện. Thứ tiếp theo xảy ra chính là Takuto nghe được một tiếng thét phía bên kia, nó phát ra từ con quỷ thần. Đó là một chất giọng sợ hãi đến cực độ….
[Không...... Không.... Làm ơn.... Đừng phong ấn ta nữa... Làm ơn]
Takuto thở dài "Cái này không phải ta làm a, chỉ có trách ngươi xui xẻo thôi..."
Trong khi thầm nghĩ như vậy thì chiếc mắt xích đã từ từ trôi trong không gian và đến chỗ nó cần đến.
Không một tiếng rên la, tất cả những gì diễn ra sau đó chỉ là sự im lặng đến rợn người, tên quỷ thần khi nãy trước mắt Taktuto bây giờ chỉ là một khối cầu màu máu lớn cỡ như quả bóng chày, được bao quanh bởi hai sợi tơ, một là sợi bạc vốn có và sợi tơ còn lại là một màu đen. Nhìn thấy nó Takuto cảm thấy một sự phối hợp hoàn mĩ phong kín tất cả lối thoát của thứ bị giam trong đó.
[[Khừ... Hừ... Hừ.....]]
Một giọng cười kì dị vang lên khắp không gian nhưng Takuto hoàn toàn không biết được nguồn gốc của nó là ở đâu cả.
[[Cái thứ nhỏ nhoi đó mà để bổn tọa đây phong ấn.....]]
[[Ngươi đúng là gan lì cóc tía đóa.....]]
Khi nghe giọng nói đó, tim Takuto bất giác đập nhanh hơn, một nỗi sợ hãi lan tràn khắp não bộ và tứ chi thậm chí cả nội tạng.
"Tôi không.... Còn.... Cách..... nào..... Khác..... Cả....."
Tuy không biết đối phương là ai nhưng trong tình trạng này thì Takuto thật sự đã không còn khả năng chiến đấu được nữa cho nên cậu phải cố gắng dùng khả năng ngôn từ của mình để tìm cách đảm bảo mạng sống thôi.
[[Nếu ngươi sử dụng cái mắt xích đó ngay từ đầu thì trận chiến này thắng dễ còn hơn giết một con kiến nữa đó.....]]
[[Đâu cần phải làm phiền đến bổn tọa đây hả...]]
"Ý của ngài là.... Cái mắt xích đó thuộc về tôi, không phải do ngài tạo ra để phong ấn tên quỷ thần kia à."
Vừa hỏi vừa lục tung trí nhớ lên xem mình có sở hữu cái mắt xích nào không và quả nhiên sau khi suy nghĩ đến bốc khói bộ não Takuto vẫn không nhớ được chút gì liên quan đến nó cả.
[[Cái cấp bậc như con quỷ thần nhỏ nhoi đó mà ta phải chế đồ để phong ấn?..... Và ngươi thật sự không ý thức được về mảnh xích đó sao…]]
Takuto lắc đầu và giọng nói tiếp tục vang lên
[[Khi nãy ngươi ở bên ngoài cố gắng xâm nhập vào thế giới tinh thần nhưng thất bại.... chính cái mắt xích đó đã giúp ngươi vào được đây.]]
Takuto sực nhớ lại khi nãy trong khu chợ Takuto cố gắng đến cách nào đi chăng nữa thì vẫn không thể xâm nhập thế giới tinh thần và sau đó cậu cảm thấy đầu mình bị cái gì đó cứng từ trên trời nện xuống và rồi cậu đã xuất hiện ở đây.
Giờ nghĩ lại hình dáng cái mắt xích thì có vẻ như khớp với giả thuyết đó thật.
[[Xem ra ngươi thật sự không biết nhỉ..... Chẳng lẽ...]]
"......." Takuto chờ xem người đó nói cái gì tiếp thế nhưng trái với sự mong đợi của cậu.
[[Thôi.... Với tên đó thì 2 cái phong ấn này là đủ rồi.]]
Và sau đó tay trái Takuto run lên, chiếc nhẫn vốn đang đeo ở ngón giữa tự chuyển động văng ra ngoài. Thấy vậy Takuto lập tức đưa ra phán đoán của mình
"hẳn đây là tồn tại bí ẩn cư trú trong chiếc nhẫn mà ông nội đã nói sao."
Có vẻ như biết được thắc mắc của Takuto giọng nói đó lại vang lên
[[Xét trên phương diện ngươi có nhiều duyên phận thú vị và công sức cố gắng nãy giờ.... ta sẽ đặc cách cho ngươi thấy ta một lần...]]
Nghe giọng nói đó Takuto nuốt một ngụm nước bọt, tim càng đập nhanh hơn tự hỏi không biết lần này mình gặp là thứ tồn tại gì nữa.
Và sau đó ở chiếc nhẫn lo lửng trong khí tỏa ra một luồn sương trắng và rồi, một người đàn ông trung niên tóc bạc mặc một bộ hakama màu trắng, lưng đeo một thanh kiếm xuất hiện trước mắt Takuto.
"Xuất hiện từ trong giới chỉ.... Ông là Dược Trần trong Đấu Phá chắc."
[[Dược Trần thì không, thế nhưng thằng nhãi Tiêu Viêm đó đã bao lần được ta cứu đó... Mặc dù là không phải kí ức tốt đẹp gì cho cam….]]
WFT….. Chính là suy nghĩ hiện tại của Takuto, tuy cái này xuất hiện nhiều trong mấy bộ tiểu thuyết Trung Quốc cậu đã đọc nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gặp một người đã từng lao vô thế giới của những cuốn tiểu thuyết để thay đổi cốt truyện của nó cả, cái này người ta gọi là gì nhỉ….. À đúng rồi, là đồng nhân. Và một người như vậy người ta gọi là main chính.
Tuy trải qua một cuộc đời bình thường cho đến cách đây mấy ngày trước và trải qua những điều khó đỡ trong hiện tại nhưng Takuto chưa bao giờ nghĩ mình có bất cứ phẩm chất nào của main chính cả. Thế nên gặp một tồn tại không thể là main chính hơn được nữa Takuto có chút không rõ cảm xúc hiện tại của mình ra sao cả.
[[Đây…. Cho ngươi này…. Coi như là phần thưởng khi đã cố gắng hết sức giải quyết tên đó….]]
Bất ngờ lên tiếng khiến Takuto giật mình, người trung niên trước mắt ném cho Takuto một cái gì đó, và do hiện tại tay chân cậu không thể cử động nên chỉ còn nước nhìn nó từ từ rơi xuống đất mà thôi
Thế nhưng điều đó không xảy ra, cái thứ đó lơ lửng trước mặt cậu, là một viên tinh thạch dạng hình thoi màu tím.
“Ngài nói tôi giải quyết con quỷ thần đó ư, tất cả những gì tôi làm là ăn hành rồi phản hành cứ vậy vài lần và nhờ may mắn dùng cái nhẫn của ngài phong ấn được nó thôi mà…”
[[Với một số tồn tại thì phong ấn nó lại là cách giải quyết tốt nhất đó…]]
Takuto không hiểu được điều đó lắm nhưng hiện tại thì cứ tạm thời cho vụ đó qua đi và cậu hướng mắt về viên đá đang lơ lửng trước mặt mình
“Đây là…..?”
[[Sephira thập phiên: Malkuth – Linh Trang Adonai Melek….]]
“Với thiên sứ là thanh cự kiếm tên Sandalphon…?”
Quá kinh ngạc trước những gì mình nghe thấy, Takuto vô thức tiếp lời, cậu thật sự…. thật sự….. thật sự…… đang rất kích động.
“Vậy dùng nó tôi có thể triệu hồi Yatogami Tohka tới thực tại sao…?”
[[Cái đó….. Phải xem thế nào cái đã….]]
Người đàn ông trung niên nở một nụ cười thần bí không biết ông ta đang nghĩ cái gì….. Thế nhưng vì quá kích động nên Takuto hoàn toàn không để ý đến điều đó. Cơ hội bằng vàng thế này mà không nhận thì e rằng toàn bộ fan M-A chửi cậu banh xác
(Le Tác giả: Ừ cứ nhận đi, rồi nhóc cũng sẽ bị FFF Inquisition nguyền rủa đến chết thôi mà…)
“Khoan đã vậy nếu triệu hồi cô ấy thì có chuyện gì xảy ra không…”
Chắc chắn Takuto không muốn thanh Sandalphon chĩa vào cổ mình giống như hồi Tohka mới gặp Shido đâu a
[[Đừng lo, nếu thứ này có thể triệu hồi, cô nàng sẽ thành người của ngươi thôi mà, và cũng sẽ nghe lời thôi mà….]]
"Đúng là diễn biến như trong mấy cuốn tiểu thuyết Trung Quốc thôi nhỉ..........Ha….Ha ….Ha…..”
Takuto cười vang lên thật dài thật lớn, đúng thật là với một Fan A-M bình thường ở đây hẳn tung hô sùng bái kẻ trước mặt đến tận mây xanh rồi đó.
Đối với họ thì thứ thậm chí còn vượt qua sở thích xem M-A là gì a, chắc chắn là nhìn các cô gái dễ thương trong đó bước ra thực tại và thân thiết với mình.
Thế nên việc Takuto cười vang là điều dễ hiểu. Nhưng…. Có gì đó không bình thường trong âm thanh cậu phát ra.
Nếu để ý kĩ thì Takuto đang cười trong khi nghiến răng lại, tiếng cười của cậu như tiếng rít quái dị vậy. Và sau đó cậu đã làm một hành động mà 100% mọi người đều nghĩ cậu sẽ không bao giờ làm.
*Chat…..* Bằng một cú vung tay dùng hết sức lực cậu có thể dồn vào lúc này, Takuto đánh văng viên đá Sephira trở về với người đàn ông trung niên.
“Đừng… có…. Đùa… với….. tôi…”
Takuto chậm rãi nói, thế nhưng… từng chữ một trong câu đó cậu gằn giọng rất nặng, sự phẫn nộ đã lan tỏa trong ánh mắt của cậu con trai đang ngồi mắt đối mắt với một tồn tại bí ẩn đầy nguy hiểm.
“Kisama…..!!!! Đừng có coi thường tình cảm của những cô gái đó dành cho nhân vật chính. Bakayaro…..”
(Le tác giả dịch: Kisama= đồ khốn – Bakayaro=đồ ngốc)
Takuto đã bắt đầu để sự phẫn nộ kiểm soát ngôn từ của bản thân
“Một Tohka không ghen khi các cô gái khác tiếp cận Shido thì không phải Tohka. Một Tohka không yêu Shido thì càng không phải Tohka…. Và điều đó cũng áp dụng cho mọi người khác… Tự tiện thay đổi tâm linh nhân vật để tiện lợi cho mình…. Chỉ những thằng rác rưởi mới làm như vậy thôi… Tuy khi đọc tiểu thuyết tôi có thể chấp nhận bởi vì nó là ảo tưởng thế giới. Nhưng nếu rơi vào tôi thì tuyệt đối sẽ không bao giờ làm thế… ”
Khi nghe một tràng thuyết giáo của Takuto, người trung niên nhếch mép và đưa tay nhè nhẹ gãi cằm mình….
[[Ngươi đúng là khác thường đó nhóc…Ý ngươi nói rằng sau nếu triệu hồi được thì ngươi có thể dụ dỗ Tohka trong khi cô ấy vẫn yêu Shido sao.]]
Takuto lắc đầu, cậu trả lời dứt khoát.
“NTR là thứ tôi cực kì căm ghét, tôi tuyệt sẽ không làm thế. Nhưng với Tohka thì chỉ cần vài cái kinako pan khiến cho cô ấy bình tĩnh và sau đó giải thích tình hình cho cô ấy một cách chân thành là đủ. Tôi tin rằng tôi có thể làm thế. Dù gì thì dù, trong DAL Tohka là một cô gái lương thiện bậc nhất chắc chỉ thua Yoshino thôi...”
[[Ha…..ha…..]]
Đối diện với ánh mắt cực kì nghiêm túc của Takuto, đột nhiên người đàn ông trung niên cười phá lên.
[[Sao ngươi phải nghiêm túc thế nhóc…. Ta có bao giờ nói rằng khi sử dụng nó ngươi có thể triệu hồi Tohka đâu a……]]
Takuto ngớ người nhớ lại mọi diễn biến của cuộc nói chuyện, quả thật là ông ta không hề khẳng định rằng nếu sử dụng viên đá đó cậu có thể triệu hồi Tohka.
“Vậy…. Nó có thể làm gì… Hay nó cho tôi vào Date A Live thế giới.”
Nghĩ tới giả thiết đó Takuto bắt đầu thấy khó đỡ.
“Mình ở thế giới này. Chạy sang bên đó…. Không chấn xảy ra.”
Càng nghĩ tới cậu càng rét lạnh.
“AST bay tới thăm với súng đạn cùng bom hạng nặng….. và….. Bad End CMNR. Hi vọng người này không ác ôn đến vậy chứ.”
[[Ngươi đang suy nghĩ thất lễ về ta đúng không nhóc…..]]
“Nếu ông nói với tôi nó sẽ gửi tôi qua thế giới đó trong tình trạng này thì tôi sẽ suy nghĩ thất lễ thật đó.”
[[Ngươi đang nói gì vậy hả nhóc….. Tuy gửi thứ gì đó từ thế giới này sang thế giới khác đối với ta cũng đơn giản nhưng ta cũng không tùy tiện người nào cũng gửi a. Và nếu ngươi thắc mắc về tác dụng của viên đá này thì cứ sử dụng một lần cho biết.]]
Nói xong người đàn ông vung tay, viên đá lại một lần nữa trôi nổi trước mặt Takuto, và lần này tuy có chút do dự lúc đầu nhưng cậu vẫn đưa tay ra nắm lấy nó.
Đưa viên đá lên lồng ngực nắm chặt lại, Takuto từ từ loạng choạng đứng lên. Cậu thậm chí không một lời hỏi về cách sử dụng viên đá như thế nào cả. Tất cả những gì cậu làm là tập trung hết sức mình hồi tưởng bóng dáng của cô thiếu nữ tinh linh trẻ con, hết sức ngây thơ lại rất dễ thương năng động. Có thể nói trong Date A Live đây là nhân vật cậu quý nhất.
Và ngay khoảnh khắc đó, một cơn lốc khổng lồ lấy Takuto làm trung tâm xuất hiện nơi không gian này. Một lỗ hổng đã được hình thành phía trên đầu cậu và ta có thể thấy những luồn khí đang quay tròn tựa như những dòng xoáy lớn ở biển vậy.
Một cách đều đặn, không nhanh cũng không chậm, lỗ hổng trên không dần dần nhỏ lại, những tia chớp đen bắt đầu gào thét một cách dữ dội. Và khi lỗ hổng hoàn toàn khép lại thì......
*Rầm.......* Một tia sét khổng lồ màu đen bổ ngay xuống chỗ Takuto, mặt đất như bị dội bom mở ra một cái lòng chảo lấy Takuto làm tâm điểm của sự tan vỡ.
Và bây giờ, sau khi bị hắc lôi nện trúng, cơ thể Takuto bắt đầu biến thành những đốm sáng nhưng vẫn còn duy trì được hình dánh là một con người.
"Adonai Melek..."
Quát lớn tên của linh trang, cả không gian nơi đây như chìm trong ánh sáng, những tia hắc lôi vẫn tiếp tục gào thét tựa như đây là tiếng ngân vang của thế giới chuẩn bị chào đón một thứ gì đó cao quý bậc nhất.
Cuối cùng thì thân thể được bao quanh bởi các hạt ánh sáng cũng đã tan đi lộ ra một hình bóng nhắm mắt đang đứng đó.
“Xong rồi sao, đúng là khác biệt thật đó."
Nghĩ thầm khi cảm nhận được cơ thể mình quả thật rất khác, Takuto có chút kinh ngạc, thế nhưng sự kinh ngạc đó càng tăng cao khi cậu thấy một luồn sức mạnh cực đỉnh chảy khắp cơ thể, nó còn hơn cả khi nãy đấu với con quỷ thần nữa kìa.
[[Cảm thấy thế nào hả nhóc... Thú vị không...]]
Khi nghe giọng nói của tồn tại bí ẩn đã đưa cậu viên đá thì Takuto khẽ mở mắt ra sau đó gật đầu.
"Hoàn hảo...."
Tôi cảm thấy sức mạnh đang chạy khắp cơ thể đây này…. Đó chính là câu Takuto định nói thế nhưng cậu lại đột ngột dừng lại sau khi chỉ kịp nói hai chữ hoàn hảo.
"Có gì đó sai sai ở đây thì phải."
Nghĩ vậy Takuto hướng về người trung niên bí ẩn kia lên tiếng
"Ngài có thể tạo một tấm gương dùm tôi được không."
Nói xong câu nói đó nhận ra sự khác thường một cách rõ ràng hơn, thật sự Takuto có ý nghĩ muốn đập đầu vào đá tảng cho rồi. Thế nhưng cậu vẫn mong có một tấm gương để xác nhận tình trạng bản thân
[[Cũng được.... Nhìn ngắm bản thân một chút cũng không có gì sai cả]]
Ngay sau đó trước mặt cậu một tấm gương dần được hình thành và không hiểu sao, Takuto cảm thấy câu nói đó của ông ta mang đầy tình giễu cợt nhỉ. Thế nhưng cậu vẫn chờ tấm gương được tạo ra và bắt đầu ngắm mình trong đó.
Tấm gương đã hoàn tất, người xuất hiện là một cô thiếu nữ.
Nàng da thịt như mỡ đông bóng loáng trong suốt, mái tóc tím nhu thuận dài đến gối. Một đôi mắt như thủy tinh cùng màu với mái tóc của nàng.
Đôi mắt đó rất đẹp, đẹp không thể tưởng tượng nổi, phảng phất như ẩn chứa một cái vũ trụ bên trong đó.
Dung nhan của nàng mỹ lệ đến làm cho bao người người ngạt thở. Một bộ chiến váyduyên dáng tử sắc bao quanh thân thể mềm mại. Khôi giáp phía dưới tựa như một cánh hoa màu hồng.Khiến nàng nhìn qua tuyệt đối giống một Nữ Võ Thần, lại giống là một vị công chúa. Mặt khác,cho dù là chiến váy, vẫn như cũ thể hiện ra thiếu nữ kia đường cong chập trùng mê người tư thái.
Tổng kết mà nói, đây là một cái hoàn mỹ vô khuyết thiếu nữ, nếu nàng xuất hiện ở ngoài đời sẽ thu hút không biết bao nhiêu là ánh mắt.
Người thiếu nữ ấy tên Yatogami Tohka, tinh linh sỡ hữu Sephira thập phiên: Malkuth.
Thế nhưng hiện tại trên khuôn mặt tuyệt mĩ của nàng lại như đang bị tái đi như không thể tin vào những gì mình đang thấy. Tất nhiên nàng biết người trước gương là ai, thế nhưng.....
Tên trước đây của nàng Takuto Mizuhara nam nhân chân chính
Còn tên bây giờ của nàng là Tohka Yatogami mĩ thiếu nữ 100%
(Le tác giả: Thôi được rồi, gắn thêm tag gender bender nữa vậy. Chuyện nhỏ thôi mà. Chúc mừng nha…..)
"Cái quái gì thế này..... Sao mình lại biến thành Tohka rồi."
Tuy nàng đã coi nhiều tiểu thuyết gender bender nhưng nàng tuyệt không nghĩ rằng sẽ có ngày mình được gắn cái tag đó vào người.
Không tìm được đáp án nàng quay sang tồn tại bí ẩn kia, và có vẻ như biết nàng muốn nói gì lão khẽ nhún vai
[[Cái đó là do cô chứ ai, ta đâu có biết a. Tiểu thư xinh đẹp...]]
Sao có thể vô trách nhiệm đến vậy cơ chứ, rõ ràng đây là item của ông mà. Và nàng càng thấy tức khi nghe lão gằn chặt bốn chữ "Tiểu thư xinh đẹp.." trong câu nói của lão
Nghĩ thế nhưng nàng không có nói ra mà tập trung suy nghĩ tại sao nàng lại trở thành như vậy.
Nàng nhớ rất rõ là ở trong nguyên tác Shido có thể sử dụng sức mạnh của Tohka mà không hề bị vướng vào cái biến thân này cả. Nàng hồi tưởng lại những sự việc xảy ra khi đó....
Lần đầu tiên khi Shido sử dụng sức mạnh của Tohka là ở chuyến du lịch với trường, lúc cậu giải cứu Tohka khỏi đám mecha của Ellen.
Và lần tiếp theo là khi cố gắng can thiệp vào trận đấu của Yamai Kaguya và Yamai Yuzuru và khi đó Tohka đã nói với Shido rằng....
Nghĩ đến đây nàng đã hoàn toàn biết tại sao mình lại trở thành như thế này. Shido khi sử dụng sức mạnh của Tohka, cậu chỉ triệu tập thiên sứ tức là Sandalphon.
Thế nhưng nàng khi nãy lại quá tập trung vào việc triệu hồi linh trang của Tohka là Adonai Melek, vì vậy, để cho khớp, đã có sự thay đổi bắt buộc lên thân thể biến nàng trở thành như bây giờ.
"Này.... Sự biến đổi này duy trì bao lâu vậy..."
Nàng trầm tĩnh quay qua cái tồn tại bí ẩn kia sau đó lên tiếng hỏi
[[Cái đó còn tùy nữa.... Ngay cả ta cũng không rõ ràng. Nhưng cũng không lâu đâu.]]
Gật nhẹ đầu nhìn ngắm lại cái cơ thể mới của mình, bây giờ nàng mới có thể cảm nhận được đầy đủ sức quyến rũ của nó. Cúi đầu xuống nhìn quả núi đôi đẹp đẽ đập vào mắt, nàng trở nên có chút đỏ mặt.
"Vòng ngực này đẹp quá chắc cũng hơn 80 rồi nhỉ."
Từ từ đưa tay lên định cảm giác bộ phận thiên đường đó một cách kĩ càng nhất thì nàng đột nhiên dừng động tác, nghiến chặt răng lại.
"Không được...... Như vậy là NTR Shido theo một cách nghĩ kì lạ rồi."
Thiên thần bên trong nàng như liên tục ngăn nàng lại. và tất nhiên nếu có thiên thần thì cũng có ác quỷ
"Có sao đâu a.... Mày có thể là người duy nhất trên thế giới có cơ hội làm điều mày yêu thích với cái cơ thể này đấy. Dẹp cái suy nghĩ ngây thơ ấy sang một bên và giải phóng nguyện vọng đi."
Cả người nàng như run rẩy khi nghe từng tiếng can ngăn của thiên sứ và dụ hoặc của ác ma. Nàng rất quý Tohka, và tình yêu cô ấy dàng cho Shido thế nhưng bên cạnh đó nàng cũng biết được nàng là người duy nhất có thể sở hữu được cơ thể này ở thực tại. Thế nên nàng, người đã từng là một người đàn ông, phải có nghĩa vụ nghiên cứu có thể này một cách triệt để nhất. Hai luồn ý chí trái chiều tranh đấu trong cơ thể khiến nàng cảm thấy giằng co dữ dội
Và sau đó một lúc, nàng nắm chặt tay lại, hất mạnh xuống hông rồi hét lớn....
"Đây không phải là lúc cho chuyện này."
Có vẻ như đã tìm được lối tạm thoát cho sự tranh đấu nội tâm, nàng nghiêm mặt lại sau đó dậm chân xuống đất.
Mặt đất từng khúc nứt ra, có sương mù màu tím chập trùng lan tràn nổi lên tại nơi miệng vết nứt, thiên khung nơi không gian tăm tối này bị một lực lượng vô danh làm cho rung động.Và rồi sau đó ở đằng sau nàng, một tòa vương tọakim sắc to lớn, phá nát những vết nứt đang có trên đất mà nổi lên!
Trên kim sắc vương tọa đó có nhiều đường vân như dòng máu đang lưu chuyển liên tục.
Nàng nhẹ nhành nhún chân chảy lên đỉnh của vương tọa và nắm lấy một vật tựa chuôi kiếm sau đó rút nó lên.
"Sandalphon."
Nàng nhẹ nhàng khẽ mở đôi môi xinh đẹp đó báo tên của thiên sứ mà nàng sở hữu. Một thanh cự kiếm2 lưỡi có hình dạng cực kỳ bá khí.
Đã vậy ở trên thân kiếm có từng luồn khí diễmtử sắc quấn quanh, không ngừng lưu chuyển, làm cho thanh kiếm tăng thêm mấy phần lăng lệ uy thế, mười phần đáng sợ.
Nàng sau khi đã rút thanh kiếm khỏi vương tọa thì nhẹ nhàng nhảy xuống, ánh mắt nhìn thẳng vào người đàn ông là tồn tại bí ẩn vẫn im lặng đứng quan sát sự việc từ nãy đến giờ.
"Nếu đối với ngài con quỷ thần khi nãy không là gì thì không biết liệu ngài có thể tiếp vài kiếm của tôi không nhỉ."
[[Tiểu thư muốn thử sức mạnh mới của mình a. Được thôi bổn tọa chiều ý của cô vậy.]]
Bóp chặt tay lại khiến cả thân thể kêu răng rắc như một con quái vật đang thức tỉnh, tên đó nhếch môi ngay lập tức biến mất tại chỗ đang đứng rồi đột ngột xuất hiện trên đầu nàng và vung một quyền xuống.
"Nhanh quá..." Mắt nàng đanh lại khi thấy đòn đánh đang lao tới nhắm thẳng ngay đầu mình.
"Ya....."
Bằng một cú vung kiếm, nàng đã chặn lại đòn đánh khủng khiếp đó. Mặt đất lập tức nổ ra và xuất hiện hàng trăm vết nứt lan tràn vì áp lực của cú đánh.
"Hừ...." Nàng nghiến răng cảm nhận được sức mạnh của đòn đánh đối phương và vận lực vung thanh cự kiếm của mình.
*Chat.....* Đối phương đã bị lực vung kiếm hất văng về phía sau. Nắm chặt tay với chiến khi ngập tràn, nàng quyết định nghiêm túc. Hiện tại nàng là Yatogami Tohka cho nên nàng tuyệt sẽ không làm mất mặt cô ấy bằng những trận chiến không ra gì..... Cảm nhận được chiến khí tỏa ra, người đàn ông nhếch mép.....
[[Cũng không.....]]
Thế nhưng chưa kịp đợi đối thủ nói xong thì nàng đã giơ cao thanh kiếm lên trên đầu và chém ra hai luồn kiếm khí màu tím tạo thành hình chữ X lao thẳng đến đối phương.
Cẩn thận cảm thụ kiếm khí áp người đang lao tới, môi hắn cong lên tay khẽ đưa ra đằng sau lưng nơi thanh kiếm vốn vẫn đeo ở đó.
Thế nhưng hắn không rút thanh kiếm đó ra mà chỉ khẽ búng lên cán kiếm.
*Boooong......*
Một thanh âm ngân lên và sau đó một việc không thể tin nổi đã xảy ra trước mắt nàng. Luồn kiếm khí hình chữ X như bị chặn lại và sau đó đột nhiên như một con quái thú điên cuồng lao thẳng về phía nàng.
Nàng ngạc nhiên, thế nhưng không nao núng siết chặt hai tay chém ra thêm một luồn kiếm khí
*Ầm.....* một tiếng nổ lớn vang lên chấn động khắp mọi nơi khói bụi mù mịt. Tuy đã hóa giải được phản chiêu của đối phương nhưng nàng vẫn không mất cảnh giác, nắm chặt cán kiếm lập tức phóng qua làn sương khói lao tới chỗ đối phương
"Cái quái gì."
Thế nhưng bây giờ nhìn quanh nàng lại không thấy đối phương ở đâu cả.
[[Đằng sau đây này.]]
Một giọng nói vang lên ngay đằng sau và nàng không chút do dự buông một tay ra khỏi kiếm và nhanh như chớp dùng cánh tay đó như một thanh kiếm xoay mạnh hông chém về phía sau.
*Chat......* Cánh tay nàng lại bị chặn đứng bởi bàn tay đối phương
[[Thật kinh ngạc... Lần đầu điều khiển cơ thể trái ngược giới tính mà có thể làm được như tới mức này sao. Ngươi cũng khá thật đó]]
Đối phương không còn kêu nàng là tiểu thư nữa, chứng tỏ hắn cũng đã có chút thưởng thức khả năng của nàng. Quả thật là vậy khi phải sử dụng một cơ thể khác để chiến đấu thì sẽ rất khó thích nghi được thậm chí sẽ đối diện với thất bại không thể điều khiển được cơ thể mình một cách hiệu quả.
Thế nhưng bây giờ nàng lại hoàn toàn có thể dễ dàng thích nghi được với cơ thể này cứ như nó vốn là thân thể thật của nàng ngay từ đầu vậy. Nếu không phải tên này chỉ ra thì nàng cũng không nhận thấy được điều đó.
Thế nhưng bây giờ cho dù biết được điều đó thì nàng cũng không bận tâm gì lắm về chuyện đó. Nắm chặt và giơ cao tay còn lại đang cầm thanh kiếm, sau đónàng vung mạnh xuống nhắm ngay đầu đối phương với sức công phá kinh hồn.
Thế nhưng….. Thực tại đang phải khiến nàng trố mắt ra kinh hãi, cú chém của nàng, thứ mang sức mạnh đủ chẻ nát cả mặt đất lại đang bị đối phương giữ chặt chỉ bằng một ngón tay và cho dù nàng có vận bao nhiêu sức mạnh đi chăng nữa thì cũng không thể ấn nó xuống một li.
[[Không tệ…. Nhưng vẫn chưa đủ đâu…]]
Lên tiếng và đẩy nhẹ ngón tay mình lên, đối thủ đã tạo ra một luồn sức mạnh hất bay nàng về phía xa. Thế nhưng với khả năng vận động cực cao nàng đã xoay nhẹ cơ thể trên không và đáp xuống đất an toàn mặc dù vẫn phải chịu cái cảm giác bàn chân mình ma sát dữ dội với mặt đất
Từ từ đứng lên, cảm giác được chỉ với hiện tại sẽ không làm gì nổi người này cả, nàng quyết định nghiêm túc dốc toàn lực. Nhún chân nhảy về vương tọa của mình đang ở gần đó, nàng giơ cao kiếm chém một đường thẳng chia vương tọa ra hai nửa hoàn hảo. Và sau đó những đường đỏ như dòng máu lưu chuyển trên vương tọa càng ngày càng sang ngời lên
*Rắc……*
Âm thanh vang lên, vương tọa đột nhiên vỡ vụn, hóa thành vô số màu mảnh vỡ màu trắng bạc rồi hướng về phía thanh kiếm của nàng mà bao phủ lấy cứ như những mảnh vỡ này ngay từ đầu đã là một phần của thanh kiếm chẳng qua bị tách rời ra mà thôi. Và bây giờ nó đã và đang hợp nhất lại một lần nữa báo hiệu cho biết rằng nàng đang chuẩn bị chiến đấu toàn lực với khả năng phá hoại cao nhất.
Mảnh vỡ cuối cùng đã trở về, trên tay nàng bây giờ là một thanh kiếm với chiều dài hơn 10 m, đó đúng thật là một thanh kiếm không lồ quá cỡ so với thân thể nàng.
“Halvanhelev…”
Tuy thanh kiếm hơn mười mét này hoàn toàn quá cỡ thế nhưng nàng vẫn có thể nhấc được nó chỉ bằng 1 tay. Nhẹ nâng nó lên, những tia hắc lôi kinh khủng bắt đầu lóe lên nơi thân kiếm, nàng chuẩn bị tung đòn. Thế nhưng ngay lúc đó….
“Đến đây được rồi…. Nếu chúng ta đánh tiếp, tôi sẽ trở thành kẻ vong ân bội nghĩa mất.”
Chiến khí dày đặc cùng sức mạnh đang từ trên người nàng lan tỏa trong không gian bỗng dưng biến mất như chưa từng tồn tại. Và thanh kiếm khổng lồ trên tay nàng cũng biến thành nhiều hạt sáng tan ra. Bây giờ nàng chỉ như một cô thiếu nữ xinh đẹp mặc chiến giáp đang đứng đó mà thôi.
[[Cũng được…. Theo ý ngươi vậy…..]]
Nói rồi tồn tại bí ẩn cực mạnh đó cũng hóa thành một làn sương trắng tụ tập thành chiếc nhẫn quen thuộc và bay vào ngón giữa tay phải của nàng. Cái không gian này một lần nữa trở nên tĩnh lặng như khi nào.
Nàng thở dài nhẹ nhõm thầm cảm thấy may mắn. Sở dĩ khi nãy nàng bất ngờ đưa ra lời tuyên bố chấm dứt trận đấu chính bởi vì lúc chuẩn bị phát đòn bằng Halvanhelev thì nàng đã nhận ra rằng mình có chút mất kiểm soát sức mạnh.
Hồi tưởng lại những gì xảy ra trong anime thì nàng biết được Tohka cũng đã một lần mất kiểm soát thứ này và nếu không có Shido môi chạm môi thì hẳn cô ấy đã gây ra một sự cố không thể cứu vãn rồi.
Thế nhưng Tohka có Shido cứu, còn nàng ở đây thì có ai cứu nàng khi mất kiểm soát đâu, cái tồn tại thần bí kia? Nghĩ đến chuyện đó nàng cảm thấy lạnh người, cũng như mọi main chính trong mấy bộ tiểu thuyết nam biến nữ, nàng sẽ giữ mình tránh xa đàn ông nhất có thể.
Và hơn mọi điều, nếu thật sự nàng mất kiểm soát thì sức mạnh của nàng sẽ phá hủy toàn bộ nơi này thậm chí cả những tồn tại bị phong ấn ở đây. Tuy bọn này là một đám phiền phức, thế nhưng nếu đã quyết định cứu bọn chúng thì nàng sẽ làm. Chưa kể trong đó lại có một kẻ mà nàng coi là ân nhân của mình nữa.
Và sau một lúc chờ đợi thì cơ thể nàng đột nhiên biến thành những hạt bụi ánh sáng, tiếp theo đó là sự tái xuất hiện bản thể trước đây của người thiếu nữ, Takuto Mizuhara. Thời gian biến thân đã chấm dứt, cậu đã trở lại bình thường.
Cầm viên linh kết tinh đã mất hết màu sắc và không khác gì một viên thủy tinh thông thường trên tay, Takuto đưa ra phán đoán nếu muốn sử dụng lần nữa hẳn phải đợi nó phục hồi lại màu sắc tím ngọc như ban đầu.
Bỏ nó vào túi, hồi tưởng lại những sự kiện ban nãy vừa xảy ra, trái tim Takuto có chút đập nhanh trong kích động. Tuy được trải nghiệm quá trình biến thành gái cấp tốc một cách ngoài ý muốn nhưng Takuto cũng không cảm thấy phiền hà cho lắm, có được sức mạnh như vậy hẳn cái giá chỉ biến thân một chút đã khá là nhỏ rồi.
Nói rồi Takuto nhìn quanh quất tìm kiếm mục tiêu từ ban đầu của mình và chỉ trong một lúc cậu đã tìm thấy. Không có gì khác so với khi nãy mới vào, có vẻ cho dù đã hạ được con quỷ thần xua hết những hắc khí vây quanh, con ma đã nhiệt tình dạy cậu làm mochi vẫn chưa tỉnh lại.
Takuto khẽ chạm vào nó lay nhẹ và đột nhiên ý thức của cậu chìm trong bóng tối.