• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy ngày sau khi từ chỗ của Tojiro Houjo về, cậu đã không còn chút e ngại gì mà mời cô bạn thanh mai trúc mã của mình tới nhà và cả hai cũng tập giã mochi. Và quả thật đúng như sự kì vọng của Takuto, khả năng Suzuno bày ra quả thật không thể tuyệt vời hơn. Khả năng cảm nhận kết cấu bánh, khả năng vận dụng lực của tất cả các bộ phận tay, khả năng chịu đựng cùng sức bền, tất cả đều ở đẳng cấp ngay cả con ma Shinji Houjo đã trải qua bao nhiêu kinh nghiệm cũng không thể không buông lời khen ngợi.

"Không thể tin được, bộ tố chất thân thể của người thời nay tốt đến vậy sao, con gái mà cũng có thể làm những điều này a."

Và bây giờ tuy đang làm bánh với cô gái của mình Takuto vẫn làm một dạng tự hào có xu hướng thèm đòn hướng về không gian tinh thần và lên tiếng.

"Thời của ngươi ta không biết, nhưng thanh mai trúc mã của ta nắm nhiều cái đệ nhất đồng lứa lắm đấy nhé, tất nhiên chỉ trong con gái thôi." 

Mùa hè tuy nóng bỏng rát da thế nhưng không gian được tạo ra bởi cặp đôi này quả là khiến người ta cảm thấy nhẹ nhàng và thư giãn. Thế nhưng người ngoài cuộc không biết rằng, nãy giờ cặp đôi này đang phải tốn sức đến mức nào cả, đối với Takuto thì cậu nhận ra được rằng cách làm mochi truyền thống của nhà Houjo lại khiến người ta rất mau xuống sức. Và có vẻ như cậu cũng nhận ra không chỉ cậu mà Suzuno ở bên cạnh cũng có chút không chịu nổi.

Bây giờ cậu mới có chút hiểu được tại sao tên con trai trưởng của nhà Houjo ngày xưa lại bỏ bê không thèm học làm bánh cơ chứ, chỉ mới có một lúc mà đã như vậy thì khi vào nghi lễ còn phải chịu áp lực tứ phía chắc chắn không thể gánh nổi rồi. Đúng là công thức bí mật được lưu truyền từ xa xưa cũng có cái đặc biệt của nó. Và quả nhiên... Chỉ với mấy ngày tu luyện thì Takuto và Suzuno cũng không thể vượt qua được khoảng thời gian yêu cầu cho quá trình nhồi bánh được.

- Takuto kun..... Làm mochi sao mà mệt quá vậy.... còn khó hơn là chơi bóng chày mấy chục hiệp nữa đó a....

Thở dốc trong mệt mỏi Suzuno hướng Takuto mà nhõng nhẽo, quả thật mấy ngày nay cho dù cố gắng đến mức nào đi chăng nữa thì họ vẫn không thể vượt qua nổi, nếu có thì chỉ chút tiến bộ về khoảng thời gian mà thôi.

- Mình cũng hoàn toàn không hiểu nổi điều đó, thế nhưng đó là điểm đặc biệt của công thức được gọi là ngàn đời truyền xuống, vậy chúng ta cũng nên chấp nhận.

Đối với điều này Takuto quả thật rất thắc mắc, thế nhưng nó diễn ra liên tục mỗi khi làm bánh cho nên Takuto cũng dần chấp nhận như là một quy định đặc biệt thôi.

Cũng có lúc Takuto liên tưởng sự việc khó hiểu này tới báu vật nhà Houjo thì con ma Shinji lập tức phủ định, nó nói rằng mẹ nó cũng đã từng kể rằng, cho dù khi nhà Houjo còn tại thì cũng có rất nhiều cuộc kiểm tra thi đấu về làm mochi truyền thống và trường hợp không thể qua được vì kiệt sức này rất nhiều, thế nhưng không phải không có người qua được.

Khi đó Takuto đối với sự việc này khá là hứng thú nên cậu đã hỏi kĩ Shinji về những cuộc thi đó.

Thực ra tất cả những thông tin này chỉ là do Houjo Hisana kể lại cho cậu nghe sau khi bỏ trốn. Dòng họ Houjo có sản nghiệp to lớn lưu truyền lâu đời. Họ có nguồn nhân lực đông đúc được chia thành nhiều bộ phần với vai trò khác nhau, đầu tiên bộ phận kinh doanh, cái tên đã nói mục đích rồi, không đề cập nhiều đến nó

Tiếp tới là bộ phận quan trọng nhất, sản xuất bánh, và là khâu quan trọng nhất nên nó được chia ra 3 loại. Loại đầu tiên mochi cho kinh doanh, đây là loại mochi được đưa ngoài để bán cho mọi người tùy mục đích. Loại thứ 2 là mochi nội bộ, chỉ được cung cấp cho người trong họ không được ngoại truyền, nếu bị phát hiện sẽ bị phạt rất nặng có thể đuổi ra khỏi gi tộc. Đây là vị trí mà mọi người trong cuộc thi đều hướng đến.

Và cái cuối cùng là mochi thể hiện sự thần thánh của nó, chỉ được làm bởi tộc trưởng và trợ thủ của ông, mochi trong các dịp cúng tế lớn của dòng họ để bảo đảm được được sự trường tồn.

Như đã nói khi nãy, việc nhắm đến vị trí làm mochi nội bộ là ước mơ của mọi người nên mới có những cuộc thi như thế. Ngươi sẽ có đãi ngộ tốt hơn nhiều cho bản thân và gia đình, mặc dù một khi người đã được chọn cho vị trí đó thì mãi mãi sẽ không thể vào được nòng cốt lãnh đạo trong gia tộc thậm chí là con cháu đời sau của mình.

Những cuộc thi diễn ra rất cam go, rất nhiều người bị rơi vào tình trạng giống Takuto bây giờ, kiệt sức trước khi hoàn thành giai đoạn nhồi bánh, hoặc những người vẫn sung mãn đến lúc cuối và bánh họ rất ngon nhưng vẫn bị loại.

Vậy nên việc báu vật nhà Houjo liên quan đến sự mệt mỏi mau chóng là không có cơ sở.

- Với lại cho dù như thế, mình tự hỏi tại sao ông mình lại làm được như vậy nhỉ, đúng là quái lạ mà.

Takuto với tình trạng không thể nào tốt hơn cô bạn gái của mình cũng đang phải điều hòa nhịp thở, lên tiếng, rõ ràng là ông cậu cũng học từ một gốc là nhà Houjo mà sao lại có chuyện đó nhỉ. Tuy sự vắt kiệt sức này cậu đã trải nghiệm khi vung chày mấy cái khi ở đó rồi, thế nhưng cậu không ngờ rằng khi làm thật nó còn dữ dội hơn cả chục lần. Và ngay khi đó Shinji Houjo lên tiếng trong tâm thức của Takuto

"Sau khi ngươi ở nhà cái tên Sakamoto về, ta đột nhiên nhớ lại một thứ mà mẹ ta đã từng kể lại."

Và sau đó theo lời kể của Shinji thì vào ngày xưa nhà Houjo khi tuyển chọn đội ngũ làm bánh cho gia tộc thì cho dù những người đã vượt qua cũng vẫn chưa chắc đảm bảo được nhận mà hình như còn có một phần trả lời một số câu hỏi nữa. 

“Ngươi có biết đó là câu hỏi như thế nào sao, là người cùng gia tộc hẳn sẽ dễ dàng trong cuộc khảo thí này nhỉ.”

"Câu hỏi chỉ đơn giản là sau khi làm cảm thấy thế nào thôi. Thế nhưng số người bị loại ở bước này nhiều hơn số người bị loại vì thất bại bước làm bánh nữa kìa..."

Giống hệt câu mà Sakamoto Tojira hỏi Takuto vào ngày trước, rõ ràng ở đây có điều gì đó rất kì lạ.

"Vậy họ dựa vào câu trả lời như thế nào mà phán định đậu hay rớt."

"Cái đó thì cho dù mà mẹ của ta cũng không rõ lắm. Thế nhưng ta có thể chắc chắn họ sẽ thông qua câu trả lời loại bỏ rất nhiều người cho dù bánh có làm ngon đến như thế nào."

Và khi nghe đến câu nói đó, Takuto đột nhiên nhớ tới câu trả lời của mình khi ấy đó chính là sức lực bị vắt kiệt, và sau đó cậu đã được an toàn, xem ra câu trả lời chính xác là nó. Thế nhưng, vậy không phải vô lý cho những người như cậu bị kiệt sức trước khi làm xong bánh hay sao.

Vậy chỉ có một khả năng, họ bị kiệt sức sau khi hoàn thành nhưng vẫn thành công chứng minh được gì đó ở bản thân mình còn những người qua cửa ở vòng làm bánh nhưng không làm được điều đó cũng sẽ bị loại thôi.

Vậy điều ở đây cần quan tâm là chứng minh cái gì mới được và đang suy nghĩ Takuto đột nhiên nghĩ tới một thứ nghiêm trọng

"Nếu như ngươi nói thì giả sử ta và bạn gái đi thi tuyển dòng họ Houjo thì chắc chắn sẽ bị loại ngay từ đầu rồi đúng không."

"Chỉ có thằng ngu mới không nhận ra được điều thôi a."

Đáp lại thắc mắc của Takuto một cách cực kì cay độc, Shinji Houjo nói tiếp

"Thế nhưng ngươi yên tâm, nếu vào thời đó thể chất của ngươi thì cố gắng luyện thì sớm sẽ đạt được vị trí cao trong đội làm bánh nội bộ của dòng họ thôi a."

"Sớm là bao lâu a...."

"Cũng không có gì gần 2 năm thôi."

###### Nghe khoảng thời gian cực kì nhức ass Takuto rú lên trong đầu mình.

"Ngươi đùa với ta á, 2 năm ta không biết có thể đối phó với mấy vị khách không mời trong tay trái được không đó huống chi là ngươi." 

"Thử chê 2 năm mà còn lâu ở sảnh chính nhà Houjo vào lúc ngày xưa đi, ngươi sẽ bị ghen ghét hoặc đì tới chết đó.”

Nói một câu, trong khi hướng tới Takuto một ánh nhìn khinh bỉ, sau đó con ma đổi giọng trở nên nhẹ nhàng như người đã chấp nhận kết cục vậy

“Nếu ngươi ngã xuống thì ta chỉ còn biết trách số phận thôi chứ biết sao giờ.... Mà ta nghĩ cũng sắp đến lúc chia tay rồi...." 

"Ý ngươi là sao hả....." Giọng Takuto có chút nghẹn lại, nếu mấy ngày trước nghe câu nói này hẳn Takuto sẽ mừng lắm, thế nhưng sau khi hiểu rõ chuyện nhà Houjo thì Takuto có chút thông cảm với tên này và coi nó là bằng hữu, mà chia tay vĩnh viễn với bằng hữu hẳn không phải là điều gì dễ chịu

"Có gì khó hiểu đâu.... Ta lay lắt trên đây cũng vì oán hận bản thân và tiếc thương cho em gái ta, thế nhưng bây giờ biết được con bé vẫn còn sống và vẫn nhớ đến người anh này là ta cũng coi như mãn nguyện rồi, còn về phần sự việc của mẹ mình, ta nghĩ rằng sau khi gặp được người tên Sakamoto thì cũng có chút ít hiểu ra cái cảm giác biết ơn là như thế nào. cũng như gia chủ cứu mẹ của ta, người tên Sakamoto đã cứu em gái ta, gia đình ta luôn được những người liên quan đến dòng họ Houjo cứu... vậy ta có tư cách gì để oán hận bà ấy khi cứu người cha không ra gì đó chứ."

"Cách nói của ngươi.... Ngươi không hận hắn ta nữa sao...."

"Sao có thể có chuyện đó được.... Cảnh tượng 4 năm trước khi con nhóc Akari chào đời luôn là ác mộng từng đêm đối với ta. Nhưng bây giờ ta lại đang rất phân vân liệu rằng mình có phải đang chà đạp lên nguyện vọng của mẹ ta khi giết hắn không nữa."

Đó là một câu hỏi mà ngay cả Takuto cũng không thể trả lời cậu chỉ im lặng sau đó cân nhắc lời nói của mình

“Này Shinji Houjo…. Trả lời cho ta biết…. Ước nguyện lớn nhất của mẹ ngươi Hisana Houjo là như thế nào.”

“Cái đó thì ngươi, người đã nghe câu chuyện mà Sakamoto kể về nhà Houjo, chẳng lẽ còn không rõ hay sao, phục vụ nhà Houjo cho đến giây phút cuối cùng. Thế nên mới có chuyện đó xảy ra chứ.”

“Ta biết…. Nhưng mẹ ngươi hẳn cũng muốn ngươi phục hồi lại dòng họ Houjo đúng không…Thậm chí còn có ý định truyền lại báu vật của gia tộc cho ngươi nữa chứ, mặc dù ta không biết đó là gì cả.”

Thật ra thì Takuto cũng không nói chính xác hoàn toàn những gì cậu nghĩ. Đúng là Takuto không biết báu vật là gì nhưng cậu đã đưa ra phán đoán mà cậu thấy tự tin sau khi tổng hợp lại các sự kiện đã diễn ra trong mấy ngày hôm qua.

“Ta cũng như ngươi thôi, về báu vật nhà Houjo, khi tên không ra gì đó đề cập tới ta mới biết đó chứ… Còn việc gây dựng lại nhà Houjo thì quả thật ta cũng biết mẹ ta đối với điều đó coi trọng như thế nào, nếu không bà ấy đâu có dạy ta và Akari làm bánh như thế.”

Takuto gật đầu sau đó đưa ra cái kết luận rõ ràng hướng về Shinji Houjo

“Đúng…. Mẹ ngươi muốn hồi phục nhà Houjo, nơi có gia chủ Rozan Houjo đã cưu mang bà ấy trong những ngày tháng tối tăm nhất. Bà ấy trung thành nhất không phải là nhà Houjo mà chỉ có bản thân Rozan Houjo mà thôi, ta có thể tin chắc là như thế. Vậy ngươi nói xem, tên con trai trưởng, kẻ thậm chí không coi nghĩa vụ phục hưng gia tộc là điều trọng yếu thì có còn xứng đáng là người nhà Houjo nữa không… Và ngay cả người con trai thứ… Kẻ dẫn sói cắn người nhà thì lại càng không. Nếu những kẻ đó dám tự xưng mình là một người thuộc dòng họ Houjo bá chủ vùng Tohouku một thời, ta sẽ là người đầu tiên đập gãy răng bọn chúng nếu trong trường hợp bọn chúng còn sống." 

Dừng một chút Takuto tiếp tục

"Thế nên... kẻ ngươi muốn giết chỉ là một tên đốn mạt không liên quan đến dòng họ Houjo, và mẹ của ngươi, sở dĩ bảo vệ hắn có thể bởi vì lời thề ngày xưa ràng buộc mà thôi thậm chí cũng có lý do rằng bà ấy không muốn ngươi mang tiếng là kẻ giết người khi mới bao nhiêu đó tuổi, không phải bà ấy không quan tâm đến ngươi và em gái đâu. đáng tiếc là hành động của bà ấy đã thật sự sai lầm. Vậy nên không cần phải lo lắng chuyện đó đâu mà ngươi chỉ cần xem ta và bạn gái mấy ngày sau sẽ thành thục làm mochi truyền thống nhà Houjo rồi dẫn ngươi gặp em gái của mình."

Nói rồi Takuto rời khỏi thế giới tinh thần cùng ngồi xuống hiên nhà bên cạnh bạn gái của mình. Khẽ nhìn vào bàn tay mình, Takuto bắt đầu nhận ra một số thứ lạ thường thế nhưng cậu cũng không có để tâm đến nó là bao nhiêu. Khẽ nhìn qua cô bạn gái đang dùng chiếc quạt để xua đi tan đi sự mệt mỏi Takuto khẽ mỉm cười.

"Cô ấy đã thật sự cố gắng nhỉ."

Đối với Takuto người thậm chí phải dùng cả năng lượng bí ẩn của cậu để gia tăng sức bền nhằm chống lại sự kiệt sức nhanh chóng khi làm mochi theo truyền thống nhà Houjo thì cậu có thể thấy rằng Suzuno, một cô gái bình thường lại có thể theo kịp được nó đúng là đáng khâm phục mà

- Cậu cố gắng nhiều rồi, cám ơn nhé.

Nhẹ nhàng gật đầu sau đó cô nói

- Đáng tiếc là mình vẫn chưa hoàn thành phần giã thì đã kiệt sức rồi. Mình không biết rằng làm mochi lại mệt như thế đấy chứ

- Không biết mình nói cậu chưa chứ làm mochi kiểu này là kiểu truyền thống mà tiệm bánh nổi tiếng gần đây làm đó. Người chủ quán đúng là rất giỏi khi hằng ngày đều có thể làm được mochi như thế nhỉ.

- Ừ.... Mình đã ăn qua rồi, nó rất ngon nên mình có chút ngạc nhiên khi cậu bảo rằng cậu và mình sẽ làm món bánh thậm chí còn ngon hơn nữa đấy

Đúng là trước khi cùng Suzuno làm bánh mochi thì Takuto đã đưa cho cô bạn gái mình ăn thử mấy cái bánh mà Riyumi tặng cậu khi đi thăm bệnh lần trước. Khi ăn xong Suzuno làm một biểu cảm hạnh phúc khó tả khiến Takuto quả thật liên tưởng tới truyền thống mochi của dòng họ Houjo là mochi mang lại nụ cười hạnh phúc. Và rồi sau đó cậu đã nói với Suzuno rằng cậu cần cô và hai người sẽ làm một món mochi thậm chí còn ngon hơn thế này nữa.

Và khỏi phải nói đối với những chuyện này thì Suzuno luôn chiều theo ý của Takuto và cả hai bắt đầu tập làm bánh. Tuy đáng tiếc rằng cho đến giờ thì cặp đôi vẫn chưa vượt qua vòng gửi xe là nhồi bánh nữa nói chi là làm được bánh ngon.

Sau khi nghỉ ngơi một chút, Takuto và Suzuno đứng lên chuẩn bị làm tiếp tục. Lần đầu tiên làm khi bị kiệt sức Takuto định vất bỏ mớ nguyên liệu đi thì bị ông cậu cho một kiếm và thuyết giáo về cái thời chiến tranh nên mấy ngày nay sau khi mệt mỏi thì Takuto cũng tiếp tục làm, mặc dù không sử dụng các động tác nhịp thở theo quy tắc nhà Houjo nữa.

Và hôm nay cũng thế, cậu tiếp tục dung phương pháp để cùng Suzuno giã bánh, cái lý do không phí nguyên liệu hẳn là thừa, cậu muốn chung tay với bạn gái mình để làm những chiếc bánh mochi ngon lành. 

Và sau khi làm nhiều lần Takuto nhận được một sự thật rằng, tuy cậu không thể sử dụng hết cách làm của nhà Houjo trong suốt khâu nhồi bánh thế nhưng chỉ cần sử dụng trong thời gian ngắn cũng đủ khiến món bánh này ngon hơn ở tiệm làm kha khá rồi. Thảo nào mà ngày xưa dòng họ Houjo lại tuyển chọn nghiêm khắc đến vậy.

“Và thêm một điểm nữa đằng sau sự ngon lành đó hẳn là…. Thế nhưng không lẽ…..”

Đang suy đoán về bánh mochi bí ẩn của dòng họ Houjo thì

- Takuto kun, tay cậu chậm đi rồi đó.

Bị giọng nói cắt ngang luồn suy nghĩ, hướng ánh mắt về bạn gái mình đang nở một cười dịu dàng trong khi tay vẫn liên tục nhồi khối bánh, biểu hiện mệt mỏi nhưng vẫn vui tươi của cô, khiến cho Takuto cũng thấy mình vẫn có thể cố gắng thêm nữa, cậu nắm chặt gia tăng tốc độ giã.

Và sau một lúc thì khối bánh đã được giã xong, tiếp theo là quá trình nhồi nhân đã chuẩn bị trước vào bánh. Thông thường Zunda Mochi thì bánh sẽ được vo thành viên hay hình dẹp cỡ lòng bàn tay rồi đổ lớp nhân được làm từ đậu nành non luộc chín rồi xay ra. Thế nhưng bánh của nhà Houjo thì không như vậy, nó công phu hơn nhiều. Nó có 4 lớp, 2 bánh 2 đậu nành xen kẽ lẫn nhau. Trong cùng là một viên nhân đậu nành, sau đó là một lớp bánh mỏng rồi lại thêm một lớp đậu và cuối cùng là bánh.

Nói thật khi đối diện với việc phải bóc từng hạt đậu nóng ra khiến Takuto cũng phải líu lưỡi, ban đầu Takuto có chút không quen nhưng được một cô bạn gái chuyên làm việc nấu bếp cho khách trọ chỉ dẫn Takuto đã có thể quen được công việc này.

Thế nhưng cái khó nhất ở đây chính là việc sử dụng nguyên liệu cho từng lớp bánh phải hợp lý khiến cho mùi vị hòa quyện với nhau một cách hoàn hảo. Mặc dù có thể chắc chắn rằng lớp bánh của cậu thậm chí ngon hơn cả bánh tiệm thông thường bên ngoài làm nhưng thành phẩm ra lại vẫn không thể gọi là hoàn hảo chỉ vì giai đoạn cuối này đây. Thua xa bánh mà cậu ăn thử của tiệm.

Thế nhưng không phải vì thế mà Takuto thoái chí, cậu quyết tâm tìm được tỉ lệ thích hợp nhất đối với mình. Đã từng hỏi qua về chuyện này với Shinji, Takuto được cho biết rằng, tới bước đó thì ai cũng có cách làm của riêng mình, không giống nhau được. Và đó là lý do khiến cho bánh nhà Houjo trở nên lừng danh trong quá khứ.

Cặm cụi cùng với bạn gái mình làm bánh, thời gian dần dần trôi qua đến chiều thì đã xong. Takuto và Suzuno đang xắp bánh trên dĩa chuẩn bị đem lên cho ông bà ăn thử.

Và trong khi đang ngắm thành phẩm của mình Takuto nghe được tiếng bước chân có vẻ vội vã chạy tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK