- Cậu có ổn chưa Suzuno chan....
Gật nhẹ đầu với sự hỏi thăm của đồng đội, Suzuno trả lời với thái độ tự tin
- Đừng lo. Mình đủ sức vung gậy mấy trăm lần nữa lận đó
Nói rồi cô theo bước batter số 3 chuẩn bị lượt đánh của mình.
Và ở phía bên kia.
- Nanako...! Cậu nghĩ sao về việc đáp trả lại ân tình mời chủ tướng của ta lên chiến như họ đã làm lần trước
Catcher của đội đang nhắc tới việc Suzuno đã cho một người lên base trước khi đối đầu với Tsukasa Eriko và sau đó bị mất 3 điểm. Nếu họ không làm vậy rất có thể hiện tại trận đấu chỉ có hòa chứ không thể dẫn điểm như vậy được. Cho nên cô catcher nghĩ cũng nên trả lại ân tình này.
Ngay khi vấn đề được nên lên những tiếng bàn tán xôn xao vang lên, có phe đồng ý, có phe không và khi mọi người biểu quyết thì
- 4 đồng ý... 4 thì không
Thế nhưng mọi người rất ngạc nhiên rằng người duy nhất không đưa tay bầu chính là bản thân Nanako. Cô gái catcher đứng lên rồi nói
- được rồi..... Cứ để cho Nanako tự quyết đi, cậu cứ ra ném thử một bóng rồi đưa ra quyết định dựa trên tình trạng của mình cũng được.
Nói rồi toàn đội cũng gật đầu và ra sân.... Đột nhiên khi đó.....
Và cuối cùng, hiệp đấu quyết định kết quả của trận thư hùng giữa hai đội kì phùng địch thủ đã diễn ra, liệu Suzuno có phá được cú knuckle ball bế tắc đó và lật ngược tỉ số không, hay là bên kia giữ được khoảng cách trong hiệp cuối cùng này và giành chiến thắng chung cuộc. Đó là câu hỏi của toàn bộ những người đang dõi theo trận đấu này.
Batter số 3 đã bước vào vị trí của mình, trước mắt cô vẫn là người pitcher vừa quen thuộc vừa khó nhằn với đường bóng knuckle ball. Đây là cơ hội cuối cùng để có thể lật ngược được tỉ số, cho dù lượt đấu này có sự tham gia của chủ tướng đáng tin cậy thế nhưng nếu những người khác không nỗ lực thì cũng không cách nào mang lại một chiến thắng mà tốt nhất cũng chỉ có hòa mà thôi. Thế nên batter số 3 vào tư thế với một ý chí chiến đấu ngập tràn. Thế nhưng...
- Xin lỗi vì đã làm cậu mất hứng nhưng bọn này quyết định trả lại ân tình khi nãy các cậu cho batter lên base để nghênh đón chủ tướng
Cô gái catcher lên tiếng trước sự ngạc nhiên của batter số 3 đội Suzuno, và đúng như đội bạn nói, cô gái catcher đứng lên giơ găng về phía xa bên ngoài.
- Sòng phẳng ghê ta ơi, hay là cô ấy muốn giữ sức để tiếp chủ tướng của bọn này.
- Ai biết được, nhưng hãy nói chủ tướng của cậu nên cẩn thận đi là vừa, bởi vì bây giờ mới là trận đấu thật sự đầu tiên giữa hai người đó
Bốn bóng foul đã được ném ra, batter số 3 lên base. Trận chiến lại bắt đầu cho một lượt quyết đấu khốc liệt cũng là lượt chiến đấu cuối cùng.
Suzuno chậm rãi bước tới batter box, khi nãy quan sát, rõ ràng cô thấy được đối phương khi ném 4 cú ball đó cũng rất thoải mái và hình như có chút ý định câu giờ để mình phục hồi sức được chừng nào hay chừng ấy, xem ra pitcher phía bên họ cũng rất tự tin đó. Nhẹ nhàng mỉm cười cô đứng vào vị trí
Đối diện với nhau trong giây phút cuối này, catcher của đội bạn cũng cảm thấy kì lạ, người con gái đang đứng cạnh cô dường như có sự thay đổi đột biến nào đó, chiến khí bao quanh cô dường như tĩnh lặng hơn nhiều. Nếu như nói những lần trước đây cô là một người khổng lồ muốn ngoạm lấy trái bóng ăn tươi nuốt sống thì bây giờ giống như một võ sĩ samurai im lặng quan sát đối phương sau đó "Nhất Chiêu Chế Địch."
Tuy nhiên điều đó vẫn chưa phải là điều khiến cô kinh ngạc nhất, mà chuyện pitcher chủ lực của cô Hakarugi Nanako đang rời khỏi ụ pitcher mà tiến lại gần đây.
Hai đối thủ mặt đối mặt khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy tim mình như muốn đập nhanh hơn.
- Có thể ném được cú Rainbow Underthrow hoàn mĩ như vậy hẳn cô phải là người bên cạnh Cậu ấy
Mặc dù không biết có ai hiểu hai từ "Cậu ấy." là chỉ người nào không thế nhưng hai thiếu nữ đang đứng đối diện nhau này lại cực kì hiểu rõ.Và đối với những chuyện liên quan đến Cậu ấy, Suzuno sẽ tuyệt không phản bác hay né tránh gì cả.
- Đúng vậy, Osananajimi (thanh mai trúc mã) của cậu ấy từ khi mới ra đời.
Có vẻ không chút kinh ngạc khi nghe câu trả lời, Nanako tiếp tục
- Nếu trong lượt này tôi thắng cô, liệu cô có thể cho tôi gặp cậu ấy chứ.
Với ý nghĩ rằng không thể thua trong tình hình hiện tại được Nanako đưa ra sự đánh cược của mình.
- Tại sao cô muốn gặp cậu ấy.
- Đó là bởi vì tôi muốn biết.... Tại sao cậu ấy lại bỏ bóng chày sau trận chiến thắng oanh liệt vào năm lớp 7 đó.
Nghe được lý do của đối phương Suzuno thở dài, cô khẽ nhắm lại rồi sau đó lại mở ra hướng về Nanako bằng những tia lửa.
- Vậy sao.... Tôi đồng ý, thế nhưng.... để tôi nói cho cô biết.... Người nắm giữ bí mật đó chỉ có tôi, và tôi sẽ không chia sẻ nó một cách dễ dàng và tự nguyện đâu đấy.
Những tia lửa từ ánh mắt Suzuno không phải phẫn nộ mà là quyết tâm bảo vệ thứ gì đó một cách mãnh liệt. Cảm nhận rõ được điều đó qua ánh nhìn, Nanako gật đầu chậm rãi quay bước trở về ụ pitcher bắt đầu lượt ném của mình.
“Ổn không đấy Nanako…. Cậu hình như càng khiến cho cô ấy trở nên nguy hiểm rồi đó….. Mà thôi bây giờ cũng không phải là lúc suy xét ổn hay không, ngồi bên cạnh cô gái phát ra cái khí thế này nếu không tập trung hết sức thì đừng có mơ bắt được cú knuckle ball…”
Tự khiến mình lên tinh thần, cô gái catcher vào tư thế, và mọi người cũng đã có chút không chờ được nữa.
Bóng đầu đã được ném ra, một quả Knuckle Ball, có vẻ như đã đến nước này rồi thì Nanako cũng sẽ không dựa vào bất cứ thứ gì khác ngoại trừ chủ bài của mình cả.
“Yahhhhh….” *Chat* Bằng một cú vung thật thật lực bóng đã bay thẳng lên phía khán đài bên trái và làm một chiếc ghế trống ở đó vỡ tan tành
Trước sự phá hủy kinh hồn đó, tất cả mọi người ở đây cho dù là cầu thủ cả hai phe cũng không thể không cảm thấy lạnh người.
“Đùa à… Cho dù đến lúc này cô ấy vẫn còn có thể mạnh như vậy á.”
Cô gái catcher có chút không thể tin tưởng vào những gì mà cô ấy thấy được, mặc dù biết là hiện tại Suzuno vẫn chưa thể đỡ chuẩn xác được Knuckle ball nhưng nội uy lực cú đánh như đạn pháo này thì cũng đã là một cú đả kích cho pitcher rồi.
Thế nhưng…. Đối mặt với cô gái catcher là một Nanako đang cười, một nụ cười thách thức.
“Vậy mới đúng chứ…. Nếu không làm được như thế tôi nghĩ cô nên bỏ cái vị trí osananajimi đó đi là vừa. Còn hai bóng nữa nhé.”
Nanako đã tiếp tục ném đường bóng thứ 2, ở cú này cô thậm chí còn gia tăng lực đẩy của ngón tay hơn, đường bóng càng trở nên như một vật sống.
Đối diện với cú ném khác trước một trời một vực, Suzuno bắt đầu lùi chân từ từ về phía sau, mục đích của cô rất rõ ràng, đợi quỹ đạo bóng có biến độ biến hóa thấp nhất mới tung đòn quyết định.
“Ya…..” Một cú vung gậy cực mạnh được tung ra thế nhưng đáng tiếc
“Strike….” Bóng đã nằm gọn trong tay catcher, Suzuno đã thất bại trong quả bóng thứ 2….
Nhăn mặt trong tiếc nuối và bất lực, Suzuno khẽ nhìn dưới chân mình, cô đã bước tới tận cùng của batter box rồi, không thể chờ đường bóng trở nên đơn giản hơn trên quỹ đạo của nó được. Vậy bóng tiếp theo cô phải thành công.
Thấy được sự căng thẳng của Suzuno, cô gái catcher nhẹ nhàng lên tiếng
- Tiếc thật đấy chứ, còn 1 bóng nữa thôi là bọn này hoàn toàn chiến thắng.
Không thể phủ nhận trường hợp những cô gái này đang đối đầu hoàn toàn trái ngược với câu nói thường thấy trong bóng chày “Cuối Hiệp 9 và 2 out mới là kết thúc.”
Không out nào, một runner trên base thì tình hình đối với họ đáng lẽ ra vẫn còn tươi sáng chán, thế nhưng ai ai cũng biết nếu cô gái đang đứng ở batter box này out thì trận đấu đã thật sự chấm dứt.
Và ở ụ pitcher Nanako nhìn thẳng vào Szuzuno rồi vào tư thế ném, cô quát lên
- Takahara san… Truyền thuyết của cậu ấy, tôi Nanako Hikarugi, Mới Là Người Lặp Lại Thêm Một Lần Nữa…..
Quả bóng cuối cùng đã được ném ra, Nanako đã không quan tâm chút nào đến 2 người sau nữa rồi, trong mắt cô chỉ cần thắng được cô gái đáng ghét nhưng lại mạnh đến không ngờ này thì cô đã có thể hét vang tiếng reo hò chiến thắng rồi. Với mức lực lượng cao nhất tập trung lên hết 5 đầu ngón tay, Nanako đẩy quả bóng cuối cùng tới đối thủ của mình.
đang nhìn đường bóng lao tới vơi tâm trạng lo sợ thất bại vây kín quanh con tim trong khi nắm chặt cây gậy của mình, Suzuno cảm thấy chiếc gậy trên tay mình nay bỗng trở nên nặng nề.
Tất nhiên làm sao có chuyện đó được, tất cả là do cô thiếu nữ đã đặt quá nhiều áp lực vào lần đánh này. Cái áp lực vì ước nguyện chiến thắng của đồng đội, áp lực vì giữ lại không gian riêng của cậu ấy. Cô không thể thua và điều đó đã kiềm hãm Suzuno lại.
Thế nhưng vào giây phút đó, không biết tại sao hay bằng điều kì diệu gì, Suzuno tâm trạng nặng nề áp lực lại ngước xuống nhìn xuống hai hay của dang cầm gậy của mình. Hình ảnh chiếc vòng mà cô nhận được từ ông nội cậu ấy đang hiện rõ nơi cổ tay cô, nhớ lại những gì cậu ấy nói khi đó, cô bất giác mỉm cười.
Trước sự mất tập trung trong giây phút quyết định thắng bại đó đã làm con tim toàn bộ khán giả ở đây nghẹt thở, những tiếng la hét vang lên dữ dội nhưng bây giờ trong tâm linh của cô thiếu nữ chỉ còn những hình ảnh nhẹ nhàng tuyệt vời nhất mà thôi.
Và trong giây phút mọi người tưởng chừng như trận chiến này đã kết thúc theo một chiều hướng không ngờ đến đáng chán như thế thì cây gậy trong tay Suzuno di chuyển. Vẫn nở nụ cười nhẹ nhàng trên môi thậm chí còn đáng kinh ngạc hơn nữa là đôi mắt đang hoàn toàn khép lại, giống như một cô công chúa đang chìm trong mộng đẹp vậy, Takahara Suzuno đã tung ra phát đánh cuối trận của mình. Đúng.... Trong giây phút đó....
Cô đã hiểu rằng, đường bóng này cô không tung ra vì bất cứ ai khác, không phải vì đồng đội, không phải vì cậu ấy, mà vì cô muốn giữ lại và chiếm trọn cái không gian mà cậu ấy đã tạo ra 2 năm trước. Cô... người con gái với cái lợi thế Osananajimi sẽ tuyệt đối không chấp nhận ai khác bước vào không gian đó một cách lỗ mãng cả, và người con gái trước mặt đang đứng ở ụ pitcher là người đầu tiên trong số đó.
Vậy nên đây là trận chiến vì bản thân cô chứ không phải vì bất cứ ai khác
*Chat.....* Tiếng động dữ dội vang lên như phá nát con tim của tất cả mọi khán giả, cho dù là người con trai Kagami Ayasaki, pitcher của đội bóng vô địch Koshien năm ngoái nổi tiếng với cú fork ball 158 km/h cũng không tài nào rời mắt được khỏi cú bóng cả cả.
*Vút....* Không thấy được gì ngoài trừ tiếng gió, quả bóng dường như đã mất hút trong ánh mắt của mọi người. và rồi sau đó
*Choang.....* Một tiếng động lớn vang lên và sau đó tiếp nối nó là những tiếng như vô số mảnh kính rơi xuống đất liên tiếp như mưa.
"Không thể nào, đánh vỡ cả đèn chiếu sáng ở trên bảng điểm."
Cả sân vận động như lặng đi trong giây lát như thời gian dừng lại. Sau đó vỡ òa lên với những tiếng hân hoan chúc mừng một cú homerun cực kì mãnh mẽ vượt qua chặn đường không dưới 160m đã đưa đội bóng đang thua vượt lên dẫn trước với cách biệt 1 điểm thật sít sao nhưng cũng đủ đem lại cho họ một chiến thắng oanh liệt nhất.
Và cũng trong giây phút chạm chân xuống home ấn định chiến thắng cho đội, Suzuno cảm thấy cơ thể trở nên nhẹ bẫng không thể khống chế và ý thức của mình trở nên mờ dần rồi sau đó ngã gục xuống sân trong sự kinh ngạc lo lắng của mọi người. Niềm vui chiến thắng đong đầy như thế chớp mắt đã bị xẻ đôi vì sự ngã gục của công thần lớn nhất.
Thế nhưng trận đấu không thể vì vậy mà chấm dứt, mặc dù kết quả đã được định ra nhưng cho dù kẻ nào thắng hay người nào bại đều phải chung tay nhau để đưa trận đấu khốc kiệt này tới một hồi kết thật sự.
Và Hikarugi Nanako đã làm rất tốt điều đó, 3 out tiếp theo đã nhanh chóng đạt được, cả hai đội cùng chào nhau rồi bắt đầu ra về. Thế nhưng những chuyện đó không phải là những chuyện Suzuno biết được bởi vì cô đang nằm ở bên trong sau khi được một chuyên viên y tế nhận định là chỉ ngất xỉu vì kiệt sức mà thôi.