“Đại nhân, cám ơn ngài đã cứu ta.” Thor từ dưới đất bò dậy, mặc dù chân của hắn vẫn còn có chút tê dại, nhưng hắn kiên trì đứng lên nhìn thẳng người đàn ông bó vải băng vải màu hồng.
“Học đồ mới, trước khi ngươi thu được đầy đủ tri thức cùng sức mạnh, không nên một mình ở lại Tháp Đông. Ban đêm, chỉ có ở trong ký túc xá của ngươi mới là an toàn.”
Thanh âm của hắn rất thấp, nhưng lại dị thường mà rõ ràng.
“Xin đại nhân thứ lỗi, ta không biết......”
“Đừng nói đã gặp ta.”
Thor vừa mới nói đến một nửa, liền bị người đối diện ngắt lời.
Người đàn ôn băng vải đưa tay quơ một chút, một cơn gió màu xanh lá phần phật tiến lại gần, Thor không tự chủ được nhắm mắt một cái.
Lần nữa mở mắt ra, Thor phát hiện mình vậy mà đã đứng bên ngoài cửa ký túc xa số 604.
Hắn nhanh chóng nhìn lướt qua hai bên hành lang, ánh nến tối tăm hơi hơi lay động, hoàn toàn yên tĩnh.
Không kịp nghĩ nhiều, Thor mở cửa, cấp tốc xông vào ký túc xá.
......
Đã qua 12h.
Đồng hồ cát màu xanh lam nháy mắt đảo ngược, cát sỏi vốn được chất đầy một lần nữa rơi xuống dưới, thời gian chậm rãi trôi qua.
Hai cánh cửa ký túc xá tầng mười một Tháp Tây đồng thời mở ra.
Mark từ căn phòng mờ tối đi đến hành lang càng tối tăm hơn, nhìn về phía cánh cửa hơi chếch ở đối diện.
“Đã qua 12h, ước định của chúng ta dừng ở đây. Ta chỉ biết hành động lần này, vô luận hắn sống hay chết, về sau hắn cũng chỉ là học đệ của ta.”
Lúc này trên mặt Mark không hề có nửa phần mất kiên nhẫn, nhưng cũng không có một điểm ý cười.
Sid từ ký túc xá hơi chếch phía đối diện đi tới, trên mặt hắn mang theo gợn sóng mỉm cười.
“Đương nhiên, đây là điều chúng ta đã sớm nói. Bất quá, ngươi không muốn biết tại sao ta phải giết chết thằng oắt kia à?”
“Không muốn.” Mark nói xong lui về ký túc xá, phanh một tiếng mà đóng cửa lại.
“Thật là nhạt nhẽo, những kẻ cả ngày cùng thi thể giao thiệp đều như thế này cả.”
Mái tóc màu hoàng kim của Sid dưới ánh nến tối tăm cũng ảm đạm tối màu đi, hắn cúi đầu xuống, ánh nến cùng bóng tối đem mặt của hắn chia cắt thành từng khối.
Nét mặt của hắn trong nháy mắt vặn vẹo, lại trong chớp mắt khôi phục lại thành âm trầm.
“Quyển nhật ký kia nhất định ở trên người thằng nhãi đó, chỉ cần chủ nhân đời trước tử vong, nhật ký mới có thể lần nữa xuất hiện. Thằng nhãi đó, có trách thì trách ngươi quá may mắn, nhật ký ta khổ cầu nhiều năm chẳng được, vậy mà lại tiện tay ném lên trên đầu của ngươi.”
Tay phải của Sid ở trong khoảng không cầm vài cái, tựa như hắn vẫn còn cảm nhận được xúc cảm khi cầm quyển sách da nhỏ bé kia.
Đáng tiếc bởi vì quán tính, hắn ném quyển sách ra đằng sau, lúc đó mới ý thức được đó là thứ hắn muốn tìm.
Nhưng chờ tới lúc hắn đá văng thi thể của Thor ra, điên cuồng lục xoát thi thể thì lại phát hiện quyển sách da cứng đó đã biến mất không thấy.
Mà Thor dưới chân lại lần nữa khôi phục hô hấp.
Chỉ có một lời giải thích, nhất định là sách da cứng cứu mạng thằng nhóc đó!
Nhìn khuôn mặt ngây thơ bàng hoàng của Thor, vô số lần Sid muốn tự tay giết chết hắn.
Nhưng lại không được, từ trong ghi chép của tổ phụ hắn biết được, nhật ký sẽ không bị hung thủ tự tay giết chết chủ nhân nó có được.
Nhất định phải là kẻ khác.
Sid lui về trong ký túc xá của hắn, nhắm chặt mắt.
“Nhật ký Tử vong Vu sư, đến cùng thì mi có mị lực gì? Khiến cho tổ phụ của ta giết chết tất cả thân nhân bằng hữu, chỉ vì có được mi?”
Mặc dù Sid tràn ngập nghi vấn nhưng nội tâm rất kiên định.
Thứ có thể khiến cho tổ phụ ưu tú như vậy điên cuồng truy tìm, hắn nhất định phải có được.
......
Trải qua một ngày hỗn loạn tràn đầy nguy hiểm cùng điên cuồng, nhưng ngày mai Thor vẫn phải dậy sớm đi học.
Thật sự khiến người ta không biết phải làm sao.
Mười hai giờ, hắn nằm ở trên giường ép buộc chính mình phải ngủ.
Thế nhưng trải nghiệm quỷ dị kinh khủng trong phòng thí nghiệm không ngừng xuất hiện trước mắt hắn.
Phòng thí nghiệm dị thường phải chăng có liên quan đến học trưởng Mark? Nhưng hắn vì cái gì muốn giết chết mình?
Người đàn ông mang băng vải màu hồng đến cùng là ai? Chẳng lẽ là một trong năm đạo sư của tháp.
“Dù sau cứ gọi là người đàn ông đeo băng hồng thì không được lễ phép cho lắm,” Thor nghĩ mấy chuyện lung tung một để cho chính mình phấn chấn một chút, “Hắn lợi hại như vậy, nhẹ nhàng liền có thể khống chế tất cả quỷ dị. Vậy cứ gọi hắn là Phấn đại (Hồng đại) đi.”
Mơ màng nghĩ ngợi, Thor liề cảm giác được buồn ngủ.
“Tùng tùng đông!”
Có người gõ cửa, chẳn lẽ đã đến buổi sáng, Keri tìm đến mình?
Thor lạch cạch đứng lên, chỉnh đèn sáng lại, phát hiện bây giờ mới chỉ qua một giờ một chút.
“Tùng tùng đông!”
Người ngoài cửa vẫn đang gõ cửa.
Thor chẳng muốn đi qua mở cửa, hắn vừa trải qua cảnh tượng quá khủng bố, bây giờ có chút thần hồn nát thần tính, tinh thần cực kỳ căng thẳng.
“Đại nhân.”
Người ngoài cửa đã đợi không được, nhẹ giọng kêu gọi, âm thanh là của nữ bộc hắn đã gặp vào ban ngày.
Thor đi tới cửa, mở cửa lộ ra một khe hở nhỏ.
Quả nhiên là nữ bộc ban sáng đã tới phòng hắn.
Lúc này cô ta khoác trên thân một chiếc áo choàng tơ lụa màu hồng.
Chỉ lộ ra khuôn mặt xinh đẹp cùng chiếc cổ trắng nõn, xuống dưới chút nữa ….. Có lẽ là không mặc gì.
Thor đứng bên trong cửa.
“Ngươi tới làm gì?”
“Đại nhân,” Nữ bộc mỉm cười, trên mặt nổi lên vệt đỏ ửng, “Ta biết ngài còn nhỏ, nhưng mà, ngài không muốn sờ một cái sao?”
Lời vừa nói ra, nữ bộc liền đưa tay lên, tơ lụa trơn trượt mà dán trên da thịt của cô ả rơi xuống bên chân, lộ ra ……
Cơ thể được điêu khắc bằng gỗ!
Thor vội vã lùi ra sau, muốn đem cửa đóng lại, thế nhưng đối phương đã duỗi đầu lưỡi tới, khuôn mặt kẹt ngay khe cửa, chỉ có miệng chen vào.
Bờ môi kia mở rộng, lớn giọng kêu gào.
“Mau cứu ta …… Giết ta! Giết ta! Giết ta!”
......
“Tùng tùng đông!”
Vẫn là tiếng đập cửa.
Thor đột nhiên mở to mắt, hít thở từng ngụm lớn.
“Là mơ?”
Hắn bật dậy, nhảy xuống giường, theo ánh nến nhìn về phía đồng hồ cát.
12:30.
Vừa rồi quả nhiên là nằm mơ.
Thor thuận tay cầm quả cầu thủy tinh trên bàn lên, từ từ tới gần cửa.
“Ai ở bên ngoài?”
Ngoài cửa rất yên tĩnh.
“Ta không cần phục vụ đặc biệt.” Thor lên giọng.
“...... Là ta, Lusha.”
“......”
Thor nghĩ ai mà biết được, người ngoài cửa đến cùng có phải Lusha hay không, vẫn là thứ gì khác?
Nhưng hắn không có khả năng vĩnh viễn ở trong ký túc xá.
Cửa mở ra một khe hở nhỏ, nhỏ đến mức lập tức có thể đóng lại.
Bên ngoài, người phụ nữ đó mặc váy dài, đầu đội mũ trùm chỉ lộ ra phần cằm thon gọn, hai bên khóe miệng hơn cong xuống.
“Lusha đại nhân.”
Thor tránh qua một bên, Lusha trực tiếp đi vào, ngồi trên ghế, xốc mũ trùm trên đầu lên.
Đầu Lusha vẫn kinh khủng như cũ, nhưng kẻ vừa chạy ra từ phòng thí nghiệm như Thor đã có thể chết lặng mà bình tỉnh đối mặt.
“Sinh hoạt học đồ của ngươi có vẻ đặc sắc nhỉ, nhỏ như vậy đã có người muốn bò lên giường.”
Lusha đem một chân vắt chéo lên một cái đùi khác, một tay cong khủy tay chống cằm, dáng người gợi cảm yểu điệu được tận tình phô diễn không bỏ sót nơi nào.
Nếu như không phải cái đầu kia chỉ còn lại một nửa, thật sự còn hấp dẫn hơn cô ả nữ hầu kia nhiều.
“Cuối cùng ngài cũng đến tìm ta.” Thor trở tay đóng cửa lại.
“Ngươi bây giờ cũng nên hiểu rõ tình cảnh của chính mình nhỉ?”
“Nếu như Lusha đại nhân muốn nói đến là nguyên tô cảm giác tối cường của ta không hiểu sao biến thành ám nguyên ta …… Vậy ta có thể phần nào hiểu được tình cảnh hiện tại của bản thân.”
“Hừ!” Lusha hừ nhẹ một tiếng, ”Ngươi cho rằng năng lực cảm giác nguyên tố của ngươi rất mạnh sao? Nếu như không có ta giúp ngươi, chỉ sợ ngươi ngay cả chủ tu nguyên tố cũng không chọn được.”
Thor dừng một chút, lời Lusha nói rất có thể là sự thật.
Hắn trong lúc minh tưởng đã phát hiện, bản thân tựa hồ có thể cảm giác tất cả các hạt nguyên tố, nhưng lực cảm ứng đối với từng loại đều không mạnh.
Hắn đi đến trước mặt Lusha, ép giọng nhẹ nhàng nói “Lusha học tỷ, ngài tới để giúp ta sao?”
“Đương nhiên, bằng không ta tới để cung cấp phục vụ đặc thù cho ngươi hửm?” Lusha nâng khóe miệng cười lạnh, giang tay ra, trong lòng bàn tay bỗng chốc có thêm một bình thuốc nhỏ.
Giống như bình thuốc chữa thương đã cho Thor lúc trước.
“Học tỷ, đây là cái gì?”
“Đây là ma dược trong thời gian ngắn có thể nâng cao năng lực cảm giác ám nguyên tố của ngươi.”
“Đây là thuốc lần trước ta đã uống.”
“Không hoàn toàn giống nhau. Thứ này ngươi mỗi ngày uống một giọt, có thể duy trì năng lực cảm giác cường độ cao trong mấy giờ. Nếu phù hợp, một tháng sau ta sẽ cho ngươi loại ma dược mới, trợ giúp ngươi vượt qua lần sát hạch đầu tiên, đạt đến 10 tiêu ma lực.”
Làm sao cô ta biết được lần thứ nhất khảo hạch của ta ma lực phải đạt tới 10 tiêu? Ai nói cho nàng biết?
Thor nhìn bình ma dược trước mắt, trong lòng có ý muốn, nhưng lại không lập tức tiếp nhận.
“Học tỷ, ta có thể hỏi trước một chút không, thuốc này sau khi uống sẽ có tác dụng phụ gì?”