“Mau cứu ta, mau cứu ta, mau cứu ta...... Giết ta!!!”
“Hô!”
Thor mở mắt ra, ngồi bật dậy.
“Đại nhân ngài tỉnh?” Một cái nam hài vội vàng từ dưới đất bò dậy, tiến đến trước mặt Thor.
George?” Thor nhận ra, đối phương chính là cậu bé ngủ bên phải chính mình lúc ở phòng chung.
Tại trên chiếc giường chung lớn kia, chỉ có George đối với Thor coi như thân thiện.
Lúc thor vừa xuyên tới, chỉ có chút ký ức lẻ tẻ của nguyên chủ, rất nhiều việc liên quan tới tháp phù thủy cũng là George lén lút nói cho hắn biết.
Chỉ là sợ bị đứa con trai khác bắt nạt nên George chưa bao giờ dám nói chuyện cùng Thor lúc có mặt người khác.
Bây giờ, George lộ ra nụ cười xu nịnh, bưng lên một chén canh.
“Đại nhân, ngài đói không? Ta hầu hạ ngài ăn cơm?”
Thor đẩy canh ra.
“Không cần, ta không đói bụng, bây giờ là lúc nào? Ta hôn mê bao lâu?”
“Đại nhân ngài hôn mê khoảng chừng một giờ. Bây giờ là buổi sáng 8h...... Hơn 8:00 một chút.” George quay đầu nhìn xem đồng hồ cát trên tường, miễn cưỡng xem hiểu thời gian được biểu thị phía trên.
Thor nhìn theo ánh mắt George, lúc này mới chú ý tới mình đang ở trong một gian phòng ngủ một người.
Một cái giường gỗ rộng tầm 1m50, hai chiếc bàn đọc sách dài, hai cái ghế lưng cao, và một giá sách chiếm giữ nguyên một mặt tường, những thứ này là tất cả nội thất lớn được sắp xếp trong phòng.
Trên tường còn có một cái chuông đồng hồ cát màu lam.
Bên trên chuông đồng hồ cát có khắc các vạch, lúc này hạt cát vừa lúc ở phía dưới vạch 8h một chút.
“Đây là...... gian phòng của Vu sư học đồ? Ta thông qua khảo nghiệm?” Thor chỉ cảm thấy một dòng nước ấm từ đáy lòng dâng lên, chậm rãi trải rộng đến toàn thân.
Hưng phấn, kích động, đại nạn không chết, để cho hắn lộ ra nụ cười đần độn.
“Hắc hắc hắc......” Nhìn xem Thor cười, George cũng liền vội vàng đuổi kịp, “Chúc mừng đại nhân!”
Thor ý thức được sự thất thố của mình, vội vàng quản lý lại biểu cảm trên mặt, ho nhẹ hai tiếng.
“George, sao ngươi lại ở chỗ này?”
George vội vàng quỳ xuống trên mặt đất, ngửa đầu nói: “Đại nhân, quản gia để cho ta tới chăm sóc ngài.”
Thì ra sau khi Thor hôn mê, liền bị quản gia đưa đến một gian phòng trống tại tầng thứ sáu, đồng thời để cho xung phong nhận việc George tới chăm sóc hắn, thẳng đến khi tỉnh.
Nghe xong lời George nói, Thor lâm vào trầm tư.
“Nếu ta đã được đưa đến phòng của vu sư học đồ, hẳn là đã công nhận thân phận của ta. Nhưng mà nếu không có gì bất ngờ thì thiên phú ma lực của ta vẫn rất thấp, nếu không nghĩ ra biện pháp đề thăng, chỉ sợ cả đời ta chỉ có thể làm một cái Vu sư học đồ cấp một.”
Bởi vì té xỉu mà tránh thoát ma lực khảo thí, nhưng Thor cũng vì vậy mà không biết rõ thiên phú ma lực của mình đến cùng là như thế nào.
Còn phải tìm thời gian vụng trộm đi xem thử.
Kích động khi trở thành vu sư học đồ cũng lo nghĩ về con đường phía trước khiến lòng Thor xoắn xuýt vô cùng.
Một lát sau, hắn thở ra một hơi, mới chú ý tới George vẫn còn quỳ trên mặt đất, giương mắt mà nhìn thấy hắn.
“Ách, George, ngươi đứng lên đi.”
“Đại nhân!” George gặp Thor hoàn hồn, lúc này mới dám nói chuyện, “Đại nhân, xin ngài hãy để cho ta làm người hầu dành cho ngài!”
“Người hầu riêng?” Thor không có ký ức về phương diện này.
George cẩn thận liếc qua tay trái của Thor, lại vội vàng thu tầm mắt lại.
“Đúng vậy đại nhân, ta đã thấy có Vu sư học đồ đại nhân chỉ định người hầu phục thị sinh hoạt thường ngày. Đại nhân nhận lấy ta, ta nhất định sẽ phục vụ ngài thật tốt.”
Thấy Thor có chút do dự, George đến quỳ gối bên giường nhỏ giọng nói, “Đại nhân ta có thể trở thành ánh mắt của ngài, giúp ngài theo dõi Blanc.”
Blanc? Thằng nhóc vẫn luôn bắt nạt mình?
“Đại nhân, ta phát hiện Blanc sau khi ngài bị thương ỉnh lại, bị người gọi đi đi hai lần. Sau đó hắn liền so với lúc trước càng huênh hoang, hơn nữa còn cố ý để cho mọi người liên hợp lại nhằm vào ngài, đem việc quét sạch hành lang rạng sáng nguyên bản thay phiên đảm nhiệm, giao cho chỉ một mình ngài làm.”
Con ngươi Thor đột nhiên co lại.
Vậy nghĩa là, đám người kia không phải chỉ là bắt nạt hắn mà là có người chỉ điểm?
Tay trái dấu trong tay áo bắt đầu chậm rãi nắm chặt.
Có người muốn ta chết!
George thấy thế, biết tin tức của mình rất hữu dụng đối với Thor, vội vàng nói tiếp đi: “Đại nhân, ta có thể giúp ngài kiểm tra một chút, người sau lưng Blanc là ai.”
Thor có do dự bao lâu, chỉ lắc đầu cự tuyệt George.
“Không được, ngươi đừng có bất kỳ động tác gì.” Thor dừng trong phút chốc, nói, “Ngươi chỉ cần chú ý hành động mỗi ngày của Blanc, nhưng không nên chủ động điều tra. Còn việc trở thành người hầu riêng của ta, chờ ta ổn định lại, sẽ hỏi quản gia.”
George có hơi thất vọng, bất quá rất nhanh liền tỉnh táo lại, hắn quỳ thẳng cơ thể, “Ta hiểu rồi, đại nhân! Nếu như ngài có cần gì, tùy thời có thể gọi ta, George nguyện ý vì ngài dâng lên sinh mệnh!”
Bất quá chỉ là đứa trẻ mười hai tuổi, trên mặt lại tràn đầy trung thành cùng nhiệt tình.
Mấy lời rỗng tuếch như này, Thor sẽ không để ở trong lòng, hắn phất phất tay để cho George đứng lên, lại hỏi hắn: “Ngươi có biết sau khi trở thành học đồ cần làm gì hay không, phải làm thế nào?”
Cái này George mờ mịt lắc đầu.
Cũng đúng, George lúc sau mới bị gọi tới, không thể trông cậy hắn biết tất cả được.
Thor không hi vọng George biết rõ, để cho hắn đi về trước, chính mình đi thì bắt đầu đi loanh quanh trong phòng, xem có thể tìm tới một chút tin tức hữu dụng nào hay không.
Khảo thí vu sư học đồ, hằn dùng ngất xỉu vượt qua, có thể đã bỏ lỡ rất nhiều tin tức.
Gian phòng Thor đang ở là một căn phòng đơn diện tích không lớn, không thể so với phòng của Lusha được. Ngoại trừ đồ dùng hằng ngày, còn lại là trống rỗng.
Thor ở dưới bàn dài một quyển sách trống và bút hút mực.
Điều này đại biểu cho phép được học tập.
Hắn đen hai vật này ôm vào trong ngực, miệng lại bắt đầu cười ngây ngốc.
Kiếp sống tôi tớ ăn bữa nay lo bữa mai rốt cuộc đã qua.
Hắn không cần mỗi ngày đều lo lắng bản thân sẽ chết như thế nào.
Tương lai tốt đẹp tựa hồ có thể dễ như trở bàn tay mà bắt lấy.
Hắn biết bản thân thiên phú không tốt, còn có thể sống rồi trở thành Vu sư học đồ cấp một đã là gặp may.
“Dù không thể lên cấp cũng không sao,cho dù vẫn luôn ở lại lớp cho tới lúc chết già ta cũng nguyện ý.”
“Thùng thùng!”
Có người gõ cửa.
Thor điều chỉnh lại biểu cảm, vội vàng đi mở cửa.
Người ngoài cửa hắn đã từng gặp, là một trong hai người được khảo sát trước hắn.
Một cô bé tàn nhang với tóc tết bím, mặc một chiếc váy xanh đơn giản, sau lưng đeo một chiếc túi da cứng.
“Ta thấy người hầu của ngươi đã rời đi, cho rằng ngươi đã tỉnh, nên đến chào hỏi.” Cô bé tàn nhang mặt không biểu cảm nói, nghiêng đầu nói thêm, “Ta gọi Keri, ở cách vách tại phòng 603.”
Chủ động tới chào hỏi, hẳn là một người nhiệt tình nhưng biểu lộ của Keri lại có chút lại có chút lạnh nhạt.
“Ngươi tốt, ta gọi Thor.”
Keri nhìn sách bút trong ngực Thor, tán thành mà khẽ gật đầu, “Ta tới tìm ngươi, một là bởi vì thiên phú tinh thần lực của ngươi rất tốt, mà ta thì thiên phú ma lực rất tốt, người ưu tú phải cùng người ưu tú song hành.”
Khóe miệng Thor khẽ giật một cái.
“Hai là bởi vì,người sống sót duy nhất thông qua khảo thí trong số mấy người phía sau.”
Nghe xong lời Keri nói, Thor trong lòng cảm giác nặng nề.
Quả nhiên, không thể thông qua khảo nghiệm tôi tớ tất cả đều chết hết.
Cho nên thiên phú không đủ, cơ hội cũng sẽ biến thành tai ách.
“Ta nhìn quần áo của các ngươi cũng với người hầu trong tháp giống nhau, nên phỏng đoán những người tham gia khảo thí cũng là người hầu. Ngươi có thể từ người hầu biến thành học đồ, ý chí chắc chắn không tệ.”
Mặc dù Keri đang khen ngợi, nhưng Thor không biết vì cái gì cũng không cảm thấy cao hứng.
“Phía trên, chính là nguyên nhân ta tới kết bạn với ngươi.”
Thor rất muốn hỏi một câu “Vậy ta tại sao phải kết bạn với ngươi?”
Nhưng hắn nhịn được.