Một phong con trai đều kinh ngạc nhìn Thor.
Cả phòng an tĩnh một hồi.
Nhưng rất nhanh, có 3 thằng con trai liếc nhìn nhau, đi ra.
“Thằng oách con, mày khá!” người đầu tiên từ dưới đất nhặt lên một cái ghế, hung hăng bổ về phía Thor, “Để tao xem là tay mày cứng rắn, hay là gỗ cứng hơn!”
Thor duỗi tay trái xương xẩu ra, một quyền đập lên trên ghế gỗ.
Ghế gỗ rầm một cái liền bị đánh nát, mảnh vụn rơi rụng tràn đầy trên mặt đối phương.
Thế là đám con trai lại không dám tiếp tục công kích.
Tất cả mọi người đều an tĩnh lại, trên mặt không còn là kinh ngạc, mà là hoảng sợ.
Liền ngã xuống đất rên rỉ Blanc đều mặt đầy khiếp sợ nhìn xem tay trái của Thor, vô ý thức lết lui về phía sau.
Tay trái là giấu không được.
Đám nam bộc tụi hắn là không có găng tay, công việc thường ngày cũng rất nhiều, không có khả năng vẫn luôn không dùng tay trái.
Thor dứt khoát bày ra, chấn nhiếp đám người, đồng thời để cho tay phải của mình không còn quá khác biệt.
“Mày, mày trúng nguyền rủa?”
Không nghĩ tới, thứ bọn này nghĩ tới đầu tiên lại là nguyền rủa.
“Nguyền rủa này có truyền nhiễm hay không?”
“Nhanh đi nói cho quản gia!”
Thor cũng không giải thích, hắn nhìn về phía Blanc, tay trái đột nhiên vươn ra bắt người.
“Ô oa!!!”
Blanc bị dọa đến mức không để ý tới tay trái bị thương, mà lộn nhào bỏ chạy về phía sau.
Thor lại đem tay trái ở trước mặt đám người vòng một vòng.
Một đám con trai bị dọa đến kêu khóc chửi bậy, liên tiếp lui về phía sau.
Thor đột nhiên cảm thấy bản thân có chút ngây thơ, nhưng cũng coi như là giải tỏa cơn tức.
“Bắt đầu từ ngày mai, tao sẽ không đi quét dọn hành lang nữa.” Trong phòng không ai dám phản bác Thor, “Bọn mày sắp xếp thay phiên!”
Hắn dùng ngón trỏ toàn xương trắng chỉ vào Blanc, “Mày đầu tiên.”
Blanc sắc mặt lập tức thay đổi.
“Quản gia, chính là hắn, hắn trúng nguyền rủa còn không báo lên!”
Sau lưng truyền tới âm thanh của một đứa bé trai.
Thor quay đầu, liền thấy đứa cuối cùng trong đám nhóc con chế giễu hắn dẫn theo một người đàn ông trung niên mặc đồng phục màu đen đi vào.
Quản gia trông thấy cánh tay của Thor vậy mà không hề lộ ra thần sắc sợ hãi.
Hắn nhíu mày một cái nhanh chóng nói, “Ngươi đi theo ta.”
Thor liếc mắt nhìn người mật báo, trầm mặc theo quản gia đi ra ngoài.
Hai người tới phòng chứa đồ.
“Nói đi là như thế nào.”
“Ta giúp Vu sư học đồ cấp hai Lusha đại nhân làm một lần cơ thể sống thí nghiệm.”
Quản gia khẽ giật mình, “Ngươi là tự nguyện?”
Thor không hiểu, chẳng lẽ nếu hắn không tự nguyện, quản gia còn có thể giúp hắn thưa kiện hay sao?
“Khụ khụ......” Quản gia ho nhẹ hai tiếng, “Ý ta là, Lusha đại nhân đã thanh toán cho ngươi thù lao hay chưa? Nếu như không có, ngươi là có thể tới chỗ tổng quản xin bồi thường. Dù sao tôi tớ cũng là tài sản của tháp chủ, cho dù là học đồ đại nhân cũng không thể tùy ý tiêu hao.”
Thor sẽ không tin tưởng lời quản gia nói.
Cho dù Thor trước khi xuyên qua đã bị một tên Vu sư học đồ cầm một quyển sách đập chết, nhưng từ lúc hắn chết, cho tới bây giờ Thor xuyên tới, cũng không có ai muốn giải thích cho hắn một lời.
Đối phương đơn giản là muốn thăm dò xem hắn cùng Lusha có tình cảm qua lại hay không mà thôi.
Thế là Thor mặt lạnh nhạt nói: “Không có.”
Nhìn thấy sắc mặt quản gia biến hóa, hắn mới nói tiếp: “Việc của ta cùng Lusha đều đã là người lớn, không cần chút thù lao kia.”
Sắc mặt quản gia lại thay đổi.
Lửa giận đã đốt một nửa, cứng rắn ép thành một khuôn mặt cười.
“A, ha ha, tốt lắm, đã là việc của các ngươi...... Vậy ta liền không nhiều lời. Ngươi trở về đi. Hai ngày này không cần làm việc , nghỉ ngơi cho khỏe một chút.”
Hắn kiêng kỵ mà liếc tay trái của Thor một cái.
Thor hơi cúi đầu, “Cảm tạ quản gia đại nhân.”
Hắn đẩy cửa đi ra ngoài, trông thấy một đám con trai chen đầu tại cửa phòng ngủ nhìn về phía bên này.
Thor đi qua, đám người kia lập tức lui trở về trong phòng.
“Mày!” Thor chỉ vào thằng nhóc đi mật báo, “Ngày kia đến lượt mày.”
Mặt của đối phương xẹt một cái giống hết Blanc trắng bệch!
Hai ngày sau, Thor trải qua sinh hoạt tương đối thoải mái.
Không có ai phân việc cho hắn làm, hắn có thể tại đa số khu vực ở tầng thứ tư đi dạo. Không người nào dám cùng hắn cướp cơm, cuối cùng cũng có thể ăn đồ ăn nóng hầm hập, thỉnh thoảng còn có thịt.
Ngay cả quản gia vào ngày thứ hai cũng đưa cho hắn một bình ma dược, nghe nói là để chữa trị vết thương trên đầu hắn.
Nực cười!
Vết sẹo trên trán hắn cũng đã biến mất.
Bất quá Thor vẫn cung kính nhận thuốc, đồng thời không ngớt lời mà cảm tạ quản gia.
Bây giờ tất thảy những thứ hắn có thể hưởng thụ, đều bắt nguồn từ việc đám người nghi ngờ hắn có quan hệ với Lusha, nhưng nếu như Thor không thể trở thành Vu sư học đồ, như vậy tất cả chỉ là bọt biển, cuối cùng hắn sẽ bị đánh về nguyên hình cũ.
Không thấy Lusha lúc đó ngay cả tên của hắn đều khinh thường biết đấy?
Không trở thành Vu sư học đồ, liền không có tư cách ngông cuồng, Thor cũng chỉ có thể hù dọa chút người như đám nhãi ranh lấn yếu sợ mạnh kia mà thôi.
Ngày thứ ba, xảy ra một sự kiện.
Hôm nay rạng sáng thằng nhóc đi quét dọn hành lang không có trở về.
Cuối cùng vẫn là quản gia đứng ra, đem thi thể chở về.
Có cậu bé bên cạnh nhiệt tình mà miêu tả sinh động như thật kể cho Thor biết, tên người hầu đã chết kia toàn bộ đầu bị làm thành một bông hoa.
Xương sọ làm nhụy hoa, da trên mặt thịt từng tầng từng tầng nở rộ, tươi đẹp như lửa.
Sau khi quảng gia đem thi thể mạng về, liền trực tiếp giao cho phông rác xử lý, máu nhỏ một đường, ngay cả đang nghỉ ngơi Thor cũng bị gọi đi hỗ trợ lau chùi.
Thor cùng một đám bé trai ngồi xổm trên mặt đất dụng sức chà lau sàn nhà nhuốm máu.
Nửa đường đi qua Vu sư học đồ không có một ai chú ý tới bọn hắn.
Thần thái của bọn hắn vĩnh viễn vội vàng, sẽ không bao giờ quan tâm lại có tên người hầu nào chết đi.
Thor thậm chí còn nhìn thấy cái cằm của Lusha.
Chỉ là trong đối phương giấu đầu ở trong mũ chùm, không có giống như buổi tối khiến người sợ hãi.
Sau khi trở về, quản gia lại tới.
“Ta thấy ngươi đã khôi phục không tệ lắm, ngày mai bắt đầu làm việc bình thường.”
“Vâng.” Thor lập tức đáp ứng.
Có người sau lưng đang thì thầm nói chuyện.
Rõ ràng, lần gặp thoáng qua cùng Lusha lần này bị người hữu tâm để ở trong mắt.
Bởi vì Lusha không có ở trên người Thor lãng phí dù chỉ là một ánh mắt, cho nên đã có người cho rằng Thor là đang hư trương thanh thế.
Quản gia gặp Thor vui vẻ đồng ý, lông mày ngược lại nhíu càng chặt.
Trong lúc hắn muốn nói gì đó, cửa phòng lần nữa bị người đẩy ra.
Là tổng quản đến.
“Tổng quản đại nhân,” Quản gia vội vàng khom lưng chín mươi độ hành lễ, “Ngài sao lại tới đây?”
Tổng quản không để ý đến quản gia hiến ân cần, chỉ mặt lạnh hướng về phía Thor nói: “Ngươi chính là Thor?”
Thor biết, cơ hội Lusha đáp ứng hắn đã tới.
Bàn tay dấu trong tay áo lặng lẽ nắm chặt lại, “Đúng vậy, Tổng quản đại nhân.”
“Đi theo ta.”
Tổng quản quay người đi ra ngoài, toàn bộ quá trình không hề liếc mắt nhìn đến quản gia.
Thor nghiêng người từ bên cạnh quản gia đi vòng qua, hướng về phía quản gia gật đầu mỉm cười.
Quản gia trên đầu trong nháy mắt liền toát ra một tầng mồ hôi mịn.
......
Thor một đường đi theo phía sau quản gia đi tới tầng thứ sáu.
Ở tầng thứ sáu đến tầng thứ chín đại bộ phận là sơ cấp Vu sư học đồ, cũng có học đồ đã thăng giai những không nguyện ý dọn tới tầng cao hơn.
Bình thường trong tháp phù thủy rất ít người, nhưng hôm nay trong hành lang lại đứng đầy ắp.
Là những đứa trẻ khoảng chừng mười mấy tuổi, quần áo chỉnh tề, bất quá trên mặt những đứa trẻ này không có sự ngây thơ của trẻ con, từng đứa sắc mặt trắng bệch, trên những khuôn mặt nhỏ là biểu hiện kinh hoàng.
“Ngươi đi tới đứng ở phía sau cùng.” Tổng quản dẫn Thor đi tới đằng sau hàng người, hất cằm, lạnh nhạt nói.
“Vâng.” Thor biết đây chính là sắp nhập học Vu sư học đồ, hắn ngăn chặn kích động trong lòng, chậm rãi đi qua, yên lặng đứng tại phía sau cùng của đội ngũ.
Nguyên bản mấy người phía sau cùng nghe thấy tiếng động, cảnh giác quay đầu, nhìn Thor, đầu tiên là nghi hoặc, tiếp đó lại lộ ra chút tức giận.
Thor không biết tại sao lại như vậy, bất quá hắn cứng rắn trừng lại, không hề sợ hãi.
Ở cùng đáp con trai kia mấy ngày, Thor coi như hiểu rõ thế giới này.
Thế giới này cùng thế giới của hắn không giống nhau, ngươi hài hòa thân mật, chỉ có thể bị xem như mềm yếu có thể bắt nạt.
Nếu như thế, Thor liền dứt khoát cường ngạnh chống lại.