• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một ngày mới, 1h chiều.

Học đồ cấp một lâu năm Hayden trầm mặc đi vào căn phòng xác thứ hai.

Hắn liếc mắt nhìn về phía băng chuyền, phía trên là ánh đèn nến mờ tối.

Hôm nay vẫn không có việc làm.

Đây là chuyện tốt.

Hắn đã xử lý thi thể 3 năm.

Phần công việc này đối với hắn mà nói, nó khiến người ta buồn nôn, đồng thời còn buồn tẻ tới mức khiến cho người ta buồn nôn.

Thế nhưng mà không làm không được, nếu như không làm phần công việc này, hắn căn bản không biết nên làm thế nào để thông qua khảo thí mỗi tháng.

Nhóm học đồ cấp một cùng tiến vào Tháp vu sư cùng hắn đã càng ngày càng ít.

Số ít thành công tấn thăng thành học đồ cấp hai, số ít chết trong khảo nghiệm, số ít chết trong học tập, số ít giống như hắn yên lặng không hỏi mà kiên trì.

Cho nên, mặc dù đã vô cùng chán ghét phần công việc này, Hayden vẫn không thể từ bỏ nó.

Hôm nay không có việc làm, Hayden đi đến cạnh bàn dựa sát tường, tiện tay lật qua lật lại quyển sách.

Nhưng rất nhanh hắn lại đem sách gấp lại.

Những quyển sách này hắn đã nhìn rất nhiều lần rồi, cũng không thể giúp hắn tấn thăng thành học đồ cấp hai.

“Kỳ thực ngẫm lại thì, không tấn thăng cũng rất tốt.” Hayden nhìn về phía sát vách, “Công việc phụ trách thi thể đầu tiên theo thứ tự đã có học đồ cấp hai đang làm. Nếu như không có phần công tác này, ta có lẽ cũng giống như những học đồ cấp hai khác, cứ nửa năm lại lo lắng nghĩ xem có thể vượt qua khảo thí hay không?”

Nghĩ như vậy, Hayden càng không có tâm tình đọc sách.

Hắn đi đến bên cạnh băng chuyền, đột nhiên nghĩ muốn nằm trên đó thử xem sao.

Nhưng ngay lúc một chân hắn vừa chạm tới đài băng chuyền, cửa bị gõ vang.

Hắn sợ hết hồn, tay chới với trong không trung.

Nơi này, lúc này, ai sẽ tới?

Không lẽ là người mới ngày hôm qua?

Hayden hất cằm lên, lắc lư ung dung đi tới cửa.

“Ai vậy?”

“Ta là học đồ cấp hai, Sid.”

Cằm cùng bả vai Hayden ngay lập tức rúc vào với nhau.

Hắn vội vàng mở cửa ra, từ trong khe cửa nhìn thấy một thanh niên tóc vàng vẻ mặt đang thiếu kiên nhẫn.

Cánh cửa màu đỏ tươi mở ra một khe nhỏ, Hayden vội vàng chui ra ngoài.

“Học trưởng, ngài tìm ta?”

Cùng chui ra ngoài với Hayden, còn có mùi hôi thối buồn nôn của phòng xác.

Sid nhíu mày, lui lại hai bước.

Hayden thấy thế, nhanh chóng trở tay đóng cửa lại.

“Nghe nói có người mới đến công tác tại phòng xác?

“Đúng vậy, là một thằng bé ồn ào hoạt bát.”

“Hắn làm việc thế nào?”

“Cái này ……. Ta còn chưa nhìn hắn làm việc bao giờ, hẳn là cũng được?

Sid cười lạnh, “Một đứa người mới vừa tới, có thể làm tốt bao nhiêu chứ? Huống hồ công việc này, học đệ của ta cũng muốn làm.”

“A?” Hayden kinh ngạc ngẩng đầu.

“Ngươi có thể nghĩ biện pháp gì đấy, đem phần công việc của hắn dọn ra?”

“Dọn ra?” Hayden khó xử co tay lên, ánh mắt đung đưa bốn phía, “Thế nhưng công việc ở phòng xác, đều do đạo sư Katz phân phối.”

“Chờ tới lúc phần công việc này để trống, ta tự nhiên sẽ có cách để học đệ của ta tranh thủ.” Sid xoa xoa đầu ngón tay, đầu ngón tay hơi hơi biến hình, có chút bột vụn nhỏ màu trắng rơi xuống.

“Vậy, vậy ta sẽ đi khuyên nhủ đứa người mới kia?” Hayden dò hỏi.

“A,” Sid mơ hồ không rõ mà cười một một tiếng, “Nếu như người có thể làm ta hài lòng, ta sẽ đưa ngươi một cái U linh nửa đêm.”

“A!” Hayden đứng thẳng có người, đôi mắt trợn lên như sắp rơi xuống, “Ta, ta...... Ta nhất định sẽ để thằng oắt kia……”

Đột nhiên!

“Bán buôn bán đến tận phòng xác à?”

Một âm thanh âm trầm cắt đứt cuộc trò chuyện của hai ngươi.

Hayden cùng Sid đồng thời nhìn về phía sâu trong hành lang.

“Là học đồ cấp hai phụ trách phòng xác kia? ” Sid nheo mắt lại, “Hắn thế mà đến sớm như vậy? Chỉ sợ lần này phải ra nhiều một phần máu rồi.”

Nhưng mà, khi người lên tiếng đi ra từ trong bóng tối, đồng tử trong cặp mắt đang nheo lại của Sid co lại.

Hayden ở một bên suýt chút nữa ngồi bệt xuống đất.

“Đạo, đạo sư......”

Người từ sâu bên trong hành lang đi ra, nào đâu phải học đồ cấp hai, mà rõ ràng là đạo sư Katz.

Sid bị Katz nhìn chằm chằm, trong lòng run lên, bất quá nghĩ đến phong cách hành động của đạo sư Katz trong quá khứ, nhắm mắt nói: “Đạo sư Katz, chúng ta chỉ là......”

Katz khoát tay, cắt ngang lời Sid mà nói, “Ta không quan tâm các ngươi đang làm cái gì.”

Trong lòng Sid buông lỏng, hắn biết đạo sư cũng sẽ không quan tâm đến chuyện của học đồ.

Nhưng mà, lời kế tiếp của Katz lại làm cho Sid thiếu chút nữa cũng ngồi bệt dưới đất.

“Gần đây người hầu cùng học đồ trong tháp đều chết không ít, ngươi đi ra ngoài một chuyến, từ bên ngoài mang về mấy cái mầm mới.”

Sid run rẩy trong lòng, tính toán cứu vãn, “Vâng đạo sư Katz, chờ thi xong kỳ sát hạch tháng sau, ta lập tức …….”

“Chờ tháng sau? Ngay tháng này! Ngươi ngày mai, không, ngay trước buổi tối hôm nay lập tức xuất phát!”

Hai mắt Katz trừng lớn, vóc dáng hắn không cao, nhưng vừa tức giận hai tên học đồ ngay lập tức cảm thấy bản thân như bị khí thế của đối phương đè nén vào trong khe đá.

“Đạo sư Katz,” Sid cũng không còn dáng vẻ càn rỡ ngang ngược vừa nãy, đầu đầy mồ hôi lạnh, “Ta tháng sau có khảo thí, nếu như bây giờ rời tháp, có thể không kịp trở về tham dự.”

Katz quay mặt về phía Sid, không hề bị lay động* nói: “Ngươi phải hiểu một điều.”

“Tất cả tôi tớ, hầu gái, học đồ bên trong Tháp Vu sư đều là tài sản của Tháp chủ, mà ngươi,” Ngón tay nhăn nhúm của Katz chỉ vào Sid, “Ngươi đã tạo thành thiệt hại cho Tháp chủ, tất nhiên cần ngươi đền bù lại.”

Sid há to miệng, cuối cùng một chữ cũng không nói ra được.

Một giọt mồ hôi, từ trên thái dương của hắn trượt xuống, rơi xuống đất, vỡ tan.

……

Thor là vào bưởi chiều hôm sau biết được Sid đã rời tháp.

Người nói cho hắn biết, vẫn là đạo sư Katz.

“Học trưởng Sid?” Sắc mặt Thor có chút tái nhợt.

Tay hắn đặt trên quyển sách vừa mới chép xong, đầu ngón tay co lại, trang giấy màu vàng nhạt bị chen lại thành một cụm nếp nhăn.

“Thế nhưng hắn vì sao ……..Muốn hại ta?” Thor không hiểu lắc đầu.

“Cái này cần chính ngươi nghĩ biện pháp tìm hiểu.” Katz lấy ra một quyển sách, ném lên bàn.

Thor cúi đầu nhìn xem, là một quyển sách bản mỏng lụa rất mỏng.

《 Kim chỉ nam hướng dẫn luyện chế thi thể 》.

Đây là lần đầu loại sách được làm từ tài liệu vải nhừ này.

“Ta xem ngươi, ờ, thiên phú không tệ, quyển sách này cầm về xem thử, không biết có thể hỏi ta.” Katz nhìn xem phản ứng của Thor rồi quay người rời đi.

Thor nâng sách lên.

Đây không phải một quyển sách Vu sư thuộc loại tài giảng dạy, ít nhất hai ma tinh một ngày, mà giá trị hướng dẫn so với quyển trước cao hơn rất nhiều.

Tương đương với việc đạo sư Katz cho hắn rất nhiều ma tinh.

“Đạo sư thơm thảo thật nha.” Thor nói, nhỏ giọng nở nụ cười.

Hắn muốn đem 《 Thi thể 》 để qua một bên, thu liễm ý cười nơi khóe miệng, nghiêm túc đem chỗ sách chính hắn vừa mới vò nát vuốt thẳng.

“Xoạt”

Một âm thanh nhỏ vang lên, Thor nhìn qua phía tiếng động.

Đèn nến trên đài băng chuyền đã biến thành màu trắng sáng ngời.

Thor đi qua, dùng sức kéo tay quay phía dưới.

Băng chuyền màu đen chuyển động, một bộ thi thể mới được bao bọc kín bởi tấm thuộc da màu đen từ từ chui ra ngoài.

Lần này người chết là một người xa lạ, cái chết tương đối bình yên.

Thor xốc tấm thuộc da màu đen lên, quả nhiên thi thể cũng khá hoàn chỉnh.

Đây là lần thứ nhất một mình hắn xử lý độc lập.

Thor để cho chính mình lâm vào trạng thái minh tưởng hình thức nửa đắm chìm.

Mặc dù bức Nhân quái hành tẩu đồ là do Sid tìm người nhét vào để chơi chết hắn. Nhưng Thor lại ngoài ý muốn mà thích hợp dùng bức tranh này minh tưởng.

Lại nói sách da cứng không có lên tiếng, vậy thì có thể dùng cứ tiếp tục dùng!

Thor sau khi tìm thấy công cụ trên bàn liền đứng dậy.

Thi thể khẽ lay động, trong lúc hoảng hốt, diện mạo người nằm trên đài lại biến thành hình dạng của Sid.

Thor nhắm lại mắt, để cho chính mình quay về hiện thực.

Bây giờ ta có tầm một tháng thời gian, nhưng chờ Sid trở về, chỉ sợ sẽ gặp phải phản kích càng hung ác hơn nữa.

Mặc dù nguy hiểm vẫn chưa được giải quyết hoàn toàn nhưng tốt xấu gì cũng cho Thor có cơ hội thở dốc một hơi.

“Xem ra hiện tại, chỉ cần ta vẫn còn hữu dụng, liền có thể cầu được một phần che chở nhất định. Vẫn cần để cho bản thân ngày càng hữu dụng mới được.”

Thor một bên làm việc, một bên liếc về phía quyển sách《Kim chỉ nam hướng dẫn luyện chế thi thể》mà Katz cho hắn.

Đột nhiên, hắn dừng động tác trong tay lại.

“Luyện chế thi thể…… Cùng cải tạo vu thể, liệu có liên quan đến nhau hay không đây?”

*Nguyên văn là “bất vi sở động”: không hề bị lay động/ không có động tĩnh/ không bị thuyết phục

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang