• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thì ra bức minh tưởng đồ này gọi là Xâm thực đồ.

Nhưng Thor vẫn cảm thấy mình đặt tên sinh động chính xác hơn.

“Đạo sư, ta đã hỏi những người khác nhưng sách minh tưởng của bọn họ không có bản vẽ này, chỉ có ta có…… Có người đổi sách của ta, muốn giết ta!”

Biểu lộ tức giận cùng sợ hãi không ngừng biến ảo trên mặt Thor.

“Cho nên?” Ngược lại Katz vẫn chấn định lãnh đạm, thậm chí có phần chẳng quan tâm.

“Thỉnh cầm đạo sư cứu ta.”

Hai hàng lông mày đã trắng xóa của Katz nhíu lại, hắn cúi đầu nhìn Thor.

“Nhóc con, thế giới Vu sư không phải là nơi chân thiện mỹ. Vì trở nên mạnh mẽ, vì tìm tới nơi huyền bí sâu hơn, tất cả mọi người đều không từ bất cứ thủ đoạn nào. Cái ngươi cần chính là thích ứng với thế giới này, mà không phải chỉ muốn tìm kiếm sự che chở.”

(chân thiện mỹ: chân lý - thiện ý - tốt đẹp)

“Đạo sư Katz, ta hiểu là phải cạnh tranh sinh tồn, nhưng ta chỉ vừa mới trở thành học đồ hai ngày liền có người chỉ điểm nữ bộc, thậm chí còn có học đồ khác đối phó ta, ở trong đó phải chẳng có ẩn tình nào khác? Ta bây giờ ……” Thor co rụt bả vai, che lấy bụng mình, tội nghiệp nói, “Ngay cả cơm nữ bộc đưa tới cũng không dám ăn.”

“Cạnh tranh sinh tồn?” Katz khẽ giật mình, “Nhóc con tri thức ngươi học được chưa bao nhiêu, miệng lại rất biết nói.”

Hắn nghĩ nghĩ, cuối cùng cũng nói, “Bất kể là ai muốn hại ngươi, chỉ điểm người hầu trong tháp phù thủy cùng học đồ, quả thực đã vượt qua giới hạn. Chuyện này ta đã biết, về sau sẽ không có người dám động vào đồ dùng học đồ của ngươi.”

Hắn một tay đặt trên đỉnh đầu Thor, “Có thể tránh thoát tính kế bởi Xâm thực đồ, chính là năng lực của ngươi, đây mới là thứ trọng yếu nhất. trở về ăn cơm thật ngon chuyên chú học tập, trở nên mạnh mẽ, tiếp đó ngươi sẽ phát hiện, những nguy cơ trên con đường trở thành Vu sư so với chuyện có người mưu hại ngươi như này còn kinh khủng hơn nhiều.”

Thor hôm nay cầu viện, lại tốn thời gian hỏi vấn đề, Katz nói xong liền chắp tay đi ra khỏi phòng xác.

Thor thả lỏng một hơi, nhưng cũng có chút thất vọng.

Mặc dù Katz nói Thor không cần lo lắng về sinh hoạt hàng ngày sẽ lại bị mưu hại, nhưng cũng không có nói sẽ giúp Thor tìm ra hung thủ phía sau.

Theo lý thuyết hắn còn phải lo lắng Sid sẽ ở những mặt khác kiếm phiền toái với mình, thậm chí …….Tự thân ra tay giết mình.

Cũng may là Tháp phù thủy đối với học đồ cấp hai hẳn là có những ràng buộc nhất định, bằng không thì Sid sẽ không vắt óc nghĩ ra đủ loại để đối phó chính mình như vậy.

Một tên học đồ cấp hai muốn giết một học đồ mới cũng chỉ như việc động đậy ngón tay.

Vẫn phải nhanh chóng tìm cách trở nên mạnh mẽ hơn càng sớm càng tốt.

Đồng thời, hắn nhất định phải tìm được biện pháp ở lúc trước khi có năng lực phản kháng, tránh thoát từng đợt âm mưu của Sid.

Thor lại bắt đầu chép sách.

Hắn mặt không biểu tình, ngòi bút chuyển động không ngừng, cho dù là lúc sao chép phần chữ Noah ngữ trong sách tốc độ cũng không giảm xuống bao nhiêu.

7h, hắn rời khỏi phòng xác.

Lúc ra tới cửa chính, đột nhiên trông thấy cánh cửa màu đỏ tươi sát vách cũng mở ra, một người đàn ông tuổi chừng hai mươi đi ra. Huy hiệu trên trang phục biểu hiện hắn cũng là học đồ cấp một.

Nhìn tuổi tác liền biết là loại học đồ có thâm niên lâu nhất.

Đối phương nhìn thấy Thor, ánh mắt lại giống như chỉ nhìn thấy không khí ,à lướt qua.

Thor yên lặng nhường đường, để cho đối phương đi lên lối dốc trước.

Hôm nay không có việc để làm, tất cả mọi người có thể đúng giờ tan làm.

Thor dán vào cửa đứng một hồi, muốn nhìn xem cách cửa gỗ màu đỏ ở chỗ sâu nhất có mở ra hay không.

Nơi đó hẳn là gian phòng xử lý thi thể giai đoạn thứ nhất.

Nhưng mà thor đợi chừng 10 phút, cánh cửa kia vẫn không có thấy động tĩnh gì.

Nghĩ đến không thể dây dưa ở đây quá lâu, Thor ôm sách vội vàng rời đi.

……….

Tâm tình Katz hôm nay không tốt lắm.

Những học đồ hắn mới chiếm được không có một đứa nào làm hắn hài lòng.

Đứa tên Duke khả năng cảm nhận ám nguyên tố cao, thiên phú ma lực cũng không tệ, nhưng đầu óc không linh hoạt, cũng chẳng mấy thông minh.

Chỉ có học mấy cái phù văn nho nhỏ cũng khó khăn như vậy, tương lại còn muốn tiếp xúc vu thuật kiểu gì?

Con bé Angela thiên phú cũng được, so với Duke cũng thông minh hơn một chút, nhưng tính tình xốc nổi.

Đôi mắt to tròn đúng là khả ái, lại luôn không ngừng đảo qua liếc lại.

Ngay cả việc học tập kiến thức căn bản, loại việc chỉ cần cố gắng chăm chỉ, nàng cũng có thể chơi ra bông ra hoa.

Còn tự cho là bản thân đã ngụy trang kẻ ngây thơ khả ái rất tốt.

Chính Katz cũng không phải là hạng người thích tính kế người khác, cho nên hắn cũng không tích học đồ dạng này.

Theo hắn thấy, những kẻ thông qua việc toan tính người khác trở thành Vu sư học đồ cấp cao, cuối cùng cũng sẽ ngã xuống trên con đường trở thành vu sư chính thức.

Hơn nữa Angela còn khiến cho Katz nhớ tới một con nhóc khác.

Con bé đó, bây giờ có lẽ là đang nhấp nháp ác quả mà bản thân đã gieo xuống lúc trước.

Về phần Thor ……

Ngay từ đầu Katz căn bản là không để tâm đến hắn.

Theo hắn, một người không có thiên phú ma lực trở thành học đồ chính là đang lãng phí tài nguyên của Tháp phù thủy.

Có lẽ Thor nhất định đã đùa nghịch bằng thủ đoạn nào đó để trở thành học đồ.

Katz vốn định tại lần khảo sát đầu tiên, thuận tay đem hắn tiễn đi nhưng lại ngoài ý muốn phát hiện Thor có thiên phú phương diện linh hồn.

Không, nói là ngoài ý muốn phát hiện, kỳ thực cũng không chính xác.

Là có người chỉ bảo hắn.

Katz bước đi chậm rãi ở giữa con đường dốc từ tầng mười sáu đi lên tầng mười bảy Tháp Đông.

Tầng mười sáu, mười bảy Tháp Đông là nơi đám đạo sư cư trú.

Đột nhiên, bóng tối bốn phía lay động.

Rõ ràng ánh nến vẫn ổn định như trước, nhưng bóng mờ dưới chân lại giống như đang chạy trốn, hóa thành vô số chấm đen nhỏ li ti, xô đẩy nhảy lên, chen lấn lẫn nhau, chui vào trong khe đá.

Katz dừng bước, da mặt co rúm, hô hấp chậm dần.

Ai nói Vu sư thực sự sẽ không còn sợ hãi?

Hắn giương mắt, nhìn thấy một người đang đi từ phía trên con đường dốc đi xuống.

Hai cánh tay hắn dán chặt bên cạnh thân người không đong đưa, lúc bước đi gót chân nhón cao lên, chỉ có một chút mũi chân đặt lên trên mặt đất.

Như thể mặt đất rất bẩn, còn hắn đang tận lực tránh tiếp xúc tới nó.

Quan trọng nhất, toàn thân kẻ đó được quấn đầy băng vải màu hồng, chỉ lộ ra một đôi mắt màu bạc.

Katz cúi người thật sâu.

“Tháp chủ.”

“Ừ.”

Một tiếng đáp lại đơn giản, người đàn ông băng vải hồng đi sát vai lướt qua Katz.

Katz thầm thở ra nữa hơi.

Thế nhưng nữa hơi còn lại con chưa có phun ra, lại phát hiện Tháp chủ đi ra sau bản thân hai bước liền dừng lại.

Hắn liền vội vàng xoay người không dám dùng lưng hướng về phía Tháp chủ.

“Thằng bé kia, có phải rất thích hợp xử lý thi thể hay không?”

Tháp chủ ngay cả Vu sư chính thức như Katz đều cảm thấy sợ hãi lại có âm thanh rất là ôn nhu.

“Đúng vậy, thiên phú linh hồn của hắn không tệ. Lần thứ nhất xử lý thi thể vậy mà có thể tìm ra nhiều hơn ta một khối tài liệu.

“Ha ha, vậy khẳng định là lúc đó ngươi không có nghiêm túc.” Tháp chủ cười một tiếng.

Katz run run một chút.

“Cho hắn xem cái này, để hắn mau chóng nắm giữ nó.”

Băng vải ở bụng Tháp chủ nứt ra thành một lỗ hổng sâu thẳm, hắn luồn ngón tay nhỏ dài vào trong, kẹp ra một cuốn sách mỏng manh làm bằng vải lụa.

“Được.” Katz tiếp nhận bằng hai tay.

“Đúng rồi, Tháp chủ,” Katz đột nhiên nghĩ tới việc hôm nay thằng nhóc kia hướng mình cầu viện, “Có người động tới sách minh tưởng của thằng nhóc kia, đem một tờ trong đó đổi thành Xâm thực đồ.”

Tháp chủ xoay người, tựa hồ cảm thấy hứng thú.

“Hắn dùng Xâm thực đồ minh tưởng?”

“Ách, hẳn là không, học đồ mới làm sao có thể chống cự được Xâm thực đồ? hẳn là hắn may mắn phát hiện không đúng, đợi đến hôm nay mới nói cho ta biết.”

Một đợt gió lạnh gào thét thổ qua lối đi.

Cơ thể chỉ đứng nhón mũi chân của Tháp chủ, giống như cỏ lau, lung lay.

“Vậy cũng không được. Vu sư học đồ là đồ vật của ta, sách minh tưởng là đồ vật của ta, nữ bộc là đồ vật của ta.” Tháp chủ hai mắt cong cong, dường như đang cười, “Đúng, phòng thí nghiệm cũng là đồ vật của ta.”

Phòng thí nghiệm?

Katz cảm giác giữa những sợi tóc đang chảy ra mồ hôi lạnh, nhưng co rúm lại không dám chảy xuống mặt.

“Ngươi đi tìm ra tên vô lại kia, để cho hắn bù lại.”

Nói xong, Tháp chủ quay người tiếp tục đi xuống.

Khi thân hình của hắn biến mất ở phía cuối đường rẽ, vô số cái bóng nhỏ bé màu đen hoạt bát từ trong khe hở của tường đá chui ra ngoài, tung tăng một lần nữa hợp lại thành bóng tối.

Katz cúi đầu nhìn xem quyển sách trong tay, có chút không hiểu.

Tháp chủ, vì cái gì lại coi trọng thằng nhóc Thor đó như vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK