"Yên tâm, anh không thể kết hôn cùng một ngày với chúng ta.". Minh Ý ôm sát cô nói.
Mậu Hinh đương nhiên tin anh, nhưng có dự cảm, hôn sự cô và Minh Ý sẽ không quá thuận lợi.
"Anh để Tây Tử sắp xếp hôn sự chúng ta, ngày 2 tháng 10 kết hôn.". Minh Ý nói.
Thực ra ngay từ đầu Mậu Hinh còn có cảm giác không chân thực, cảm thấy chuyện này mình đáp ứng là đáp ứng, cũng hạ quyết tâm. Nhưng chân chính hiện thực kết hôn đến trước mắt, cô vẫn có một cảm giác khủng hoảng.
"Ngày mai, chúng ta đi chọn nhẫn xem áo cưới.". Minh Ý nói.
"Được." Mậu Hinh thật sự cảm thấy có thể không cần chính thức như vậy, vốn là kết hôn theo hợp đồng, với bọn họ mà nói không phải thật sự.
Nhưng Minh Ý mỗi một mục đều cực kỳ nghiêm túc, mỗi một hạng đều cực kỳ xem trọng, cô không muốn xoắn xuýt cái này cùng anh, đành phải do anh rồi. Nhưng Minh Ý rốt cuộc là người như thế nào? Anh đối mình tốt là thật, có thể tưởng tượng được anh thu xếp Minh Nhất Sơn đi nước ngoài, cô cảm thấy mình nhìn không thấu anh.
"Vụ án em bị ám sát kia, anh tra ra kết quả không?". Mậu Hinh không khỏi hỏi.
Minh Ý không nghĩ tới cô sẽ hỏi cái này, anh thản nhiên nói: "Cái này để cảnh sát tra, bọn họ tra được kết quả chưa?".
Mậu Hinh không nghĩ tới anh sẽ hỏi lại mình, cô nói: "Vương Thiết Thanh tìm em nói qua, anh hỏi em có đắc tội người có vẻ ngoan độc hay không, bằng không thì sẽ không mua người giết người như vậy. Anh càng nghĩ, trừ bỏ người Minh gia thì không có người khác.".
Minh Ý nhìn chằm chằm Mậu Hinh, nâng mặt cô lên: "Chuyện này không nên để em quan tâm, cảnh sát sẽ tra, hiện tại án Hàn Phương bắt cóc đã khởi tố đi.".
"Vâng.". Mậu Hinh khó nén thất vọng, cô vốn tưởng rằng anh ăn ngay nói thật với mình, chỉ nói, "Nhưng mà kể từ bây giờ nhìn chứng cứ, anh sẽ không phán hình phạt rất cao.".
"Đây cũng không phải em có thể quan tâm, anh hi vọng hiện tại em đặt tất cả tâm tư trên tiệc cưới chúng ta.". Minh Ý nói.
"Thực ra căn bản không cần nghiêm túc như vậy, vốn chúng ta kết hôn cũng không phải thật.". Mậu Hinh chịu không nổi ánh mắt anh tích cực như vậy, cô thật sự sẽ cho rằng mình đang làm giả hoá thật.
"Sao lại không thật? Mặc kệ chúng ta căn cứ vào cái gì kết hôn, quá trình này đều đặc biệt quan trọng. Anh rất coi trọng, anh hi vọng em đừng khinh thường. Đúng rồi, em muốn ai làm phù dâu của em?". Minh Ý dời lực chú ý của cô đi.
"A!". Mậu Hinh sững sờ, cô từ đầu không nghĩ đến vấn đề này.
Vừa thấy biểu tình này, Minh Ý đã hiểu, anh nghĩ nghĩ rồi nói: "Anh để Tạ Tạ, Tây Tử đều làm phù dâu của em, người trợ lý Cố Tiểu Nam của em cũng không tệ, hửm?".
"Cần nhiều phù dâu như vậy sao?". Mậu Hinh cho rằng một phù dâu là đủ.
"Đương nhiên, phù dâu tốt nhất là 5 người, em ngẫm lại em còn tìm ai nữa không?". Nếu lần này Minh Ý làm hôn lễ, sẽ thật trang trọng, đây là tôn trọng với cô, cũng là tôn trọng mình.
"Em hỏi Lâm Văn Hi một chút xem cô có đồng ý hay không.". Mậu Hinh nói, "Thực ra bạn em cũng không nhiều, sẽ liên hệ bạn học cũ và bạn bè xem.".
"Chúng ta kết hôn, cũng sẽ không nhận tiền cưới, mời hết tất cả mọi người Luật Chính Tư.". Minh Ý kéo cô đến ngồi trên ghế sofa, bắt đầu nói chi tiết hôn lễ.
Mậu Hinh vốn nghi vấn đầy mình, phát hiện mình bị anh chuyển đề tài, bọn họ đã tán gẫu hôn lễ nửa giờ.
Chờ cô lấy lại tinh thần, Minh Ý nói: "Khuya rồi, Tiểu Sâm phỏng chừng đã ngủ rồi, em cũng ngủ đi.".
Chờ cô nằm đến trên giường, cô đột nhiên ý thức được, Minh Ý tâm cơ thật sự quá phúc hắc, cứ như vậy lừa mình.
Ngày tiếp theo Mậu Hinh nhận được điện thoại Minh Nhất Kỳ.
"Hinh Hinh, mỗi ngày anh ngóng trông em tới thăm anh, em thật đúng là quyết tâm không gặp anh sao?". Minh Nhất Kỳ nói trong điện thoại.