Tiểu Sâm chạy đến ban công nhìn cây cối, ban công Minh Ý bày không ít cây xanh, người hầu tới tưới nước theo kỳ hạn, cho nên nuôi dưỡng đặc biệt tốt.
Lúc này có người tới gõ cửa, Minh Ý nói một tiếng tiến vào.
Thím Cát vào, bưng hoa quả và điểm tâm: "Đại thiếu gia, Hinh Hinh, phu nhân bảo tôi bưng hoa quả và trà bánh cho mọi người ăn.".
"Cảm ơn thím nha, thím Cát.". Mậu Hinh đứng lên, thím Cát làm việc ở Minh gia vài chục năm, bà cũng là người duy nhất chăm sóc Mậu Hinh khi thơ ấu, Mậu Hinh vô cùng cảm kích bà.
"Đừng khách sáo.". Thím Cát thấy Mậu Hinh khó nén kích động, "Hinh Hinh, cháu xinh đẹp hơn.".
"Người cũng vẫn không thay đổi.". Mậu Hinh nói.
"Không nghĩ có một ngày cháu sẽ kết hôn với đại thiếu gia.". Thím Cát cảm thán một tiếng, "Đại thiếu gia là người tốt, thím chúc mừng hai cháu, chúc các cháu trăm năm hạnh phúc.".
"Cảm ơn thím, thím Cát.". Minh Ý và Mậu Hinh cùng nhau nói.
Thím Cát để đồ rồi đi ra ngoài, qua một lúc lâu sau người hầu tới nói Minh Nhất Kỳ và Giang Nguyệt Đình quay lại. Không chỉ có Minh Nhất Kỳ trở lại, phu nhân Minh Văn Thức là Vu Lệ Hoa cũng đến đây.
Mậu Hinh và Minh Ý xuống, Vu Lệ Hoa nổi giận đùng đùng đi tới: "Minh Ý, cháu nghe cho cô, lập tức mang A Sơn về, cháu đưa A Sơn tới Mông Ba Tát loại địa phương chim không bay qua này, là có động cơ gì?".
Mậu Hinh sớm nghe được Vương Thiết Thanh nói với mình, Minh Nhất Sơn bị Minh Ý tiễn bước, hiện tại nghe được Vu Lệ Hoa mở miệng chất vấn như vậy, biết việc này khẳng định là thật.
Vẻ mặt Minh Ý trong veo lạnh lùng, chỉ nói: "Thím hai, nếu thím kiên trì muốn cho Nhất Sơn trở về. Bây giờ cháu gọi điện thoại sắp xếp Nhất Sơn trở về.".
" Tốt.". Minh Chí Côn biết trách nhiệm trong đó, Vu Lệ Hoa không hiểu, ông lại vẫn không thể không hiểu. Một khi Nhất Sơn trở về, cảnh sát sẽ để mắt. Dựa theo tính cách anh, chỉ cần bị cảnh sát mang đi hỏi, có chuyện gì cũng có thể phun ra. Kia không chỉ có Nhất Sơn xong rồi, Nhất Kỳ cũng xong rồi.
"Hôm nay Nhất Kỳ xuất viện, hơn nữa còn là A Nhất và Hinh Hinh kết hôn, không trò chuyện việc này.". Minh Chí Côn nói.
"Hinh Hinh, A Nhất, để bà nội nhìn các cháu.". Bà nội Minh vươn tay với Mậu Hinh và Minh Ý, "Các cháu kết hôn bà vô cùng vui vẻ, thân thể bà không tốt nên ngày hôm qua không thể tham gia hôn lễ của các cháu, thật sự tiếc nuối.".
"Không sao cả, bà nội, người bảo trọng thân thể là quan trọng nhất.". Minh Ý nói.
"Đứa bé ngoan!". Lão phu nhân vỗ vỗ tay Minh Ý, kéo Minh Nhất Kỳ qua, "A Ý nha, cháu và A Kỳ là anh em ruột, còn có cái gì quan trọng hơn anh em ruột! Anh em nâng đỡ lẫn nhau, chăm sóc lẫn nhau. A Kỳ nhỏ hơn cháu, cháu tha thứ anh, bao dung anh, đừng tức giận với anh được không?".
Minh Ý cực kỳ hiểu ý bà nội, chuyện ngày hôm qua qua có lẽ đã truyền tới tai lão phu nhân. Mà ngày hôm qua phát sinh đủ loại, Minh Ý chưa trở mặt với Nhất Kỳ cũng đã không tệ, càng đừng nói chuyện tình anh em.
"Cháu biết rõ, bà nội, cháu sẽ.". Minh Ý trả lời, sẽ không giáp mặt trái ý lão phu nhân.