Một giọng nói tà từ mà từ tính truyền đến, sau đó, màn giường bị xốc lên, ánh mặt trời chiếu vào, hơi thở xa lạ.
Hóa ra là hắn.
Lãnh Loan Loan nghe giọng nói, biết là người nổi tiếng, nhưng không đoán được vì sao hắn lại vào cung, hắn muốn làm gì? Trong lòng nghi hoặc nhưng trên mặt vẫn vậy. Vẫn trắng bệch, khiến cho người ta chỉ nhìn thấy một nữ tử bị thương nặng đang hôn mê.
Lúc đầu người nổi tiếng còn cho Lãnh Loan Loan gặp chuyện là giả, nhưng nhìn nữ tử im lặng trên giường, tâm hắn khẽ động, đây là nàng sao? Tiểu oa nhi sáu tuổi kia, giờ đã thay đổi, xinh đẹp bất phàm, như kiệt tác hoàn mỹ nhất của thần. Nhưng còn chưa kịp tán thưởng thì lại bị bộ dáng của nàng lúc này dọa sợ, khuôn mặt trắng bệch, không có một chút huyết sắc. Cặp mắt to giờ phút này nhắm chặt, che đi ánh sáng. Nàng nằm như vậy, như đã không còn hơi thở. Trong lòng run lên, hắn vươn tay dò xét trên mũi nàng, may mắn, may mắn, còn thở.
Lãnh Loan Loan cảm giác hắn hoảng sở, nghĩ hắn sẽ gây bất lợi cho mình. Cơ thể căng lên, một khi hắn có động tác gây rối, nàng sẽ khiến hắn không chịu nổi. Nhưng hắn chỉ quơ quơ tay trước chóp mũi nàng, hắn tưởng mình không còn thở sao? Trong lòng có cảm giác không nói rõ, nàng muốn nhìn xem hắn sẽ làm gì tiếp theo.
Người nổi tiếng ngồi bên giường, lẳng lặng nhìn nàng. Không biết vì sao khi trong đầu xẹt qua ý nghĩ nàng không còn thở, hắn chỉ cảm thấy bản thân hít thở không thông. Tâm buồn dị thường, có loại cảm giác đau đớn. Khó hiểu nhìn nàng, vì sao lại có phản ứng như vậy? Chẳng lẽ hắn thích nàng? Không thể nào. Tuy bộ dáng bây giờ của nàng thật sự là mỹ nhân tuyệt thế vô song, nhưng ấn tượng của nàng trong hắn cũng chỉ là tiểu oa nhi kiêu căng, lãnh lệ. Không phải là hắn thích một tiểu bất điểm chứ? Hắn lắc đầu, nhưng ý nghĩ như vậy không thể làm cho tâm hắn bình tĩnh trở lại...
Hắn đang làm gì?
Lãnh Loan Loan cảm giác được người nổi tiếng lẳng lặng ngồi trên giường, nhưng ánh mắt hắn hơi lạ, nhìn chằm chằm nàng. Người này làm cái quỷ gì? Chẳng lẽ hắn đột nhiên bị mình hấp dẫn? Nhất kiến chung tình? Tuy nàng thừa nhận bộ dáng hiện tại của mình thật sự là còn đẹp hơn vài phần tiên nữ. Nhưng bây giờ nàng chỉ là một người sắp chết, hắn lại có hứng thú với nàng như vậy sao? Nàng hoài nghi. Nếu là vậy, chắc chắn hắn là kẻ biến thái. Cho tới bây giờ còn chưa từng nghe qua có người nhất kiến chung tình với một người sắp xuống mồ.
“Thật sự là nàng bị đâm?” Người nổi tiếng lại mở miệng, nhìn nàng. “Làm sao có thể, không phải nàng rất lợi hại sao? Sao lại bị thương nặng chỉ bởi vài tên thích khách như vậy, ta không tin.”
Ngươi tin hay không thì làm sao?
Lãnh Loan Loan cảm thấy người nổi tiếng rất kỳ quái, nàng và hắn thân thiết lắm sao? Lại dùng giọng điệu đó nói chuyện với nàng. Còn có, xem ra thị vệ trong cung nên gia tăng, năm lần bảy lượt đều để cho tà nam này vào. Cứ như là hoàng cung là hoa viên sau nhà hắn, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi. Nếu không phải là phải làm bộ ngủ, nàng rất muốn trừng hắn một cái.
Ngay khi Lãnh Loan Loan đang thầm nghĩ, người nổi tiếng đột nhiên xuất thủ. Nhấc chăn trên người nàng, Lãnh Loan Loan hoảng sợ, hắn muốn làm gì? Sẽ không phải là muốn làm chuyện xấu gì với nàng chứ? Hai tay khẽ cử động, bây giờ có nên cho hắn một quyền không?
“Ta nhìn xem miệng vết thương trên người nàng có thật hay không.”
Người nổi tiếng tự nói, thân thủ chuẩn bị cởi y phục nàng.
Hắn lại dám cởi y phục của nàng. Lãnh Loan Loan không giả vở nữa, nếu để hắn cởi y phục, vậy là không công cho hắn chiếm tiện nghi mình. Trên đời này, trừ Dạ Thần có thể thân thể của nàng, tất cả nam nhân đều không được.
Liếc mắt, Lãnh Loan Loan vươn tay hướng về người nổi tiếng, ngồi dậy, sắc bén nhìn hắn.
“Quả nhiên nàng chỉ giả vờ.”
Nhìn Lãnh Loan Loan mở mắt, người nổi tiếng thu tay, nhìn lại nàng, không sợ ánh mắt sắc bén của nàng.
“Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”
Lãnh Loan Loan lạnh lùng nhìn nam nhân tà mị này, lại nói, hắn cũng giống nàng. Đều không để lễ giáo thế tục trong mắt, đều làm theo ý mình. Nhưng không phải giống thì nàng sẽ thưởng thức hắn, thế giới này vĩnh viễn chỉ có một người mới tốt.
Người nổi tiếng buông tay, nhìn nàng, cười.
“Mục đích của ta rất đơn giản, chỉ là nhìn xem nàng thật sự gặp chuyện hay là giả.”
“Như vậy bây giờ ngươi đã nhìn rồi, có thể đi.” Lãnh Loan Loan nhíu mày, không khách khí mở miệng. Không thể để cho nam nhân này làm hỏng trò chơi của mình.
“Nàng nói cho ta biết, rốt cuộc nàng đang đùa gì?” Người nổi tiếng nhìn Lãnh Loan Loan, nàng giả vờ bị thương nặng, chỉ sợ có mục đích.
“Không thể phụng cáo.” Ngươi cho rằng ngươi là ai? Lãnh Loan Loan khó chịu liếc hắn một cái.
“Nàng không sợ ta nói ra chuyện nàng chỉ giả vờ bị thương sao?”
Người nổi tiếng vuốt vài sợi tóc, nói.
Lãnh Loan Loan giương mi, cười nhạt, lạnh lùng nói.
“Ngươi chắc chắn có thể đi ra gian phòng này?” Dám làm vậy, một ngụm nuốt ngươi.