Mục lục
Sáu Tuổi Tiểu Xà Hậu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Ngọc Nguyệt


...Khi Lãnh Loan Loan mang theo Thủy Dao cùng một con tuyết lang nghênh ngang trở lại cung, mọi người đều hoảng sợ...Nhất thời cách nàng mấy thước, sợ bị con sói lớn kia sẽ cắn mình.


Ánh mặt trời chiếu xuống, trên ngọn cây có vài âm thanh.


Lãnh Loan Loan vừa tiến vào sân đông cung, lại phát hiện thái giám, cung nữ ở đông cung đồng loạt quỳ xuống.


"Các ngươi đang làm cái gì?"


Lãnh Loan Loan thiếu chút nữa nghĩ đám người này điên rồi, thời tiết như vậy lại quỳ gối trong viện, bọn họ muốn tự sát tập thể sao? Chỉ sợ không chết được, lại ngã xuống.


"Thái tử phi, ngài đã trở lại. Thật tốt quá."


Nhìn thấy bóng dáng Lãnh Loan Loan, bọn hạ nhân quỳ trên mặt đất sắp té xỉu đều nhẹ nhàng thở ra. Nếu không trở về, bọn họ chắc chắn sẽ tới chỗ diêm vương nói chuyện phiếm.


"Tuyết Chi, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"


Lãnh Loan Loan hỏi tiểu cung nữ hầu nàng rửa mặt chải đầu, nhìn nha đầu kia mặt cười đã đỏ hơn cả cà chua, mồ hôi cung rất nhiều.


"Hồi thái tử phi, thị vệ ở cửa cung bẩm báo Hoàng Thượng, Thái Hậu, nói ngài đánh thị vệ một mình xuất cung." Một câu, Thái Hậu, Hoàng hậu cầm lấy bím tóc của nàng, mượn cơ hội chỉnh nàng, trước trị người bên nàng.


Lãnh Loan Loan thông minh, dĩ nhiên làm gì có chuyện không rõ nguyên nhân trong đó. Bĩu môi, xem ra nàng quả thật rất nhân từ.


"Các ngươi đứng lên đi, Hoàng Thượng, Thái Hậu cứ để cho bản thái tử phi."


Khoát tay với mọi người nói. Hừ, dám khi dễ người của nàng. Muốn chết!


"A Dao, đi, đi Từ Ninh cung."


Xoay người, nàng đi ra ngoại viện.


Thủy Dao yên lặng đi theo, tuyết lang đương nhiên cũng đi theo. Không nghĩ tới chủ tử lợi hại lại là thái tử phi của nhân loại.


"Thái tử sẽ không có việc gì đi?"


Nhìn bóng dáng Lãnh Loan Loan biến mất ở sân, các cung nữ túm tụm lại. Các nàng lo lắng, nếu thái tử phi xảy ra chuyện gì, vậy thật sự là chuyện lớn.


"Nhất định sẽ không có việc gì... Nàng là ai? Thái tử phi của chúng ta." Cung nữ gật gật đầu, thái tử phi lợi hại các nàng không phải không biết, có ai có thể làm nàng bị thương đâu?


"Hy vọng là vậy."


Tuyết Chi lắc lắc đầu.


...


"Mẫu hậu, lần này tiểu nha đầu kia cư nhiên dám đánh thương thị vệ xuất cung, thật sự không thể nàng làm càn thêm nữa, nếu không quy củ hoàng gia chỉ là thùng rỗng kêu to. Mặt mũi chúng ta cũng sẽ mất hết, sẽ thành trò cười cho thiên hạ."


Hoàng hậu nghiến răng nghiến lợi nói. Nha đầu chết tiệt. Từ sau khi nàng xuất hiện, biết bao nhiêu chuyện liên tiếp xảy ra. Ngay cả Ngữ Nhi ôn nhu như thế mà cũng làm ra chuyện tình như vậy. Nàng cho là xú nha đầu kia căn bản không phải xà thần mà là xà tinh, xà tinh hay đi hại người.


"Hừ, nha đầu kia thật không coi ai ra gì." Thái Hậu cũng tức giận, trước đây Hoàng đế luôn kính sợ mình. Hiện tại, tiểu nha đầu kia vừa xuất hiện, mọi chuyện đều thay đổi. Thái hậu như bà cũng không có địa vị gì.


"Đúng vậy, mẫu hậu, chúng ta suy nghĩ vì mặt mũi hoàng gia, cũng vì Thần Nhi. Chúng ta lần này nhất định phải cho nàng một bài học, nếu không sau nàng còn ngang ngược hơn nữa." Hoàng hậu tiếp tục kích động nói.


"Phải không? Ngươi muốn ra oai phủ đầu với ta?"


Thanh âm lạnh lùng lại hơi trẻ con truyền đến, Thái Hậu, Hoàng hậu không nói được gì.


"Thật vô lễ, không có bẩm báo lại tự tiện bước vào Từ Ninh cung, ngươi nghĩ nơi này của ai gia là muốn tới thì tới sao?" Thái Hậu trừng mắt Lãnh Loan Loan, rồi lại hướng tới ngoài điện hét lớn. "Các ngươi chết hết rồi sao? Người tới mà cũng không bẩm báo." Đám người kia làm cái gì thế không biết? Một đám phế vật.


"Ngươi gọi thì bọn họ cũng không thể trả lời ngươi." Lãnh Loan Loan nhìn ý nghĩ xấu của Thái Hậu và Hoàng hậu, lạnh lùng nói.


"Yêu nữ ngươi muốn làm cái gì?" Hoàng Hậu nhìn Lãnh Loan Loan hỏi.


"Các ngươi xem thì sẽ biết." Lãnh Loan Loan cùng Thủy Dao bước sang một bên.


Thái Hậu cùng Hoàng hậu liếc nhau, bước nhanh ra ngoài.


"A..."


Tiếng kêu sợ hãi vang lên, các nàng cư nhiên nhìn thấy một con sói miệng mở to, lộ ra nanh sói sắc bén, đồng tử như nhiễm huyết nhìn các nàng. Mà đám người kia vẫn không thể động đậy.


"Sói, sói sao lại đến đây?"


Thái Hậu cùng Hoàng hậu sợ tới mức không dám cử động, thân thể cứng đờ, rõ ràng muốn chạy trốn nhưng lại không động đậy được. Ánh mắt nhìn tuyết lang.


"Hảo tâm nhắc nhở một chút, tuyết lang còn chưa ăn gì. Các ngươi không nên kích động, cẩn thận bị làm điểm tâm cho nó."


Lãnh Loan Loan nhìn hai người sợ tới mức run lên, cố ý nói.


"Nó, nó muốn ăn thịt người?"


Thái Hậu cùng Hoàng hậu hai mặt nhìn nhau, sau đó ngã xuống dưới đất.


Lãnh Loan Loan liếc mắt nhìn hai người một cái, lạnh lạnh nói.


"Hóa ra người xấu lá gan cũng không lớn."


"A Dao, cho các nàng xem hình ảnh sói ăn thịt, ta muốn hai nữ nhân tâm địa rắn rết này mỗi ngày đều gặp ác mộng." Trừng phạt tinh thần, tuyệt đối so với ** càng làm người ta mau hỏng.


"Vâng."


Dạo này nhiều bài kiểm tra ghê cơ.


Bắt đầu hơi nản, ai ủng hộ, động viên ta đi...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK