“Càng nghe càng chán!” – Diệp Sảng lầm bầm – “Mau vào vấn đề chính đê!”
Tiết mục chính rất nhanh được bắt đầu. Người dẫn đấu giá nom tuấn tú cuối cùng cũng đi lên đài, bên cạnh là một mĩ nữ mặc sườn xám bưng theo một cái khay, trên đó đầy những trang bị, phía sau là một màn hình 3D chiếu video mô phỏng trang bị kèm theo giới thiệu và phân tích tỉ mỉ.
Mấy món trang bị đầu tiên nhìn chung cũng đều là cực phẩm, ví dụ như Đại Khảm Đao cường hóa cấp 10, Áo Choàng Ma Pháp cường hóa cấp 20. Không khí trong hội trường cực kì ảm đạm, chứng tỏ khách khứa chẳng hề để tâm. Mấy món đồ này nếu muốn bán ra thì vẫn bán được, nhưng muốn được giá cao thì thực sự rất khó.
Diệp Sảng thấy La Đại Hữu đến nhìn cũng không liếc mắt lấy một cái, chỉ lo ghẹo bồ nhí của mình. Đôi Hỏa Thương Thiêu Dược có vẻ đã buồn ngủ. Diệp Sảng cũng không cảm thấy có gì là lạ. Chẳng qua là do đồ quá tệ mà thôi.
Sau đó càng lúc càng có nhiều món hàng tốt được đưa lên. Nửa giờ sau đó, cấp bậc của trang bị đã cao hơn rất nhiều so với lúc mới bắt đầu, tỉ như:
Hồng Ngọc Giới Chỉ tinh anh cấp 10, MP +20, mỗi giây khôi phục 3% MP. Thứ này thoạt nhìn có vẻ tầm thường, nhưng khi đã suy xét kĩ thì đây chính là cực phẩm đối với nguyên tố sư bởi nó giúp nguyên tố sư có khả năng chiến đấu lâu hơn.
[giới chỉ: nhẫn]
“Giá khởi điểm là 50 tín dụng. Mỗi lần tăng giá không thấp hơn 5 tín dụng!”
Người dẫn vừa dứt lời, vô số người liền lập tức giơ bảng: “80!”, “100!”, “110!”...
Diệp Sảng híp mắt nhìn, thứ này căng lắm thì 200 là cùng, vậy mà bây giờ đấu giá lên đến 300, đúng là kẻ có tiền.
Cuối cùng con số dừng lại ở 335, tiền cứ thế mà vào túi, thực sự là lãi rất nhiều.
“Hội đấu giá của công ty Thành Tín chúng tôi lần chỉ đặc biệt mời những vị khách thâm niên và bằng hữu, trong đó có nhiều vị đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều. Vì vậy, như để trả ơn, năm món cuối cùng này có thể nói là độc nhất vô nhị tại đại khu Tịch Tĩnh...” – Người dẫn đấu giá lại bắt đầu khoác lác mấy câu vô bổ.
Diệp Sảng có chút khẩn trưởng. Trò hay cuối cùng cũng bắt đầu. Trên màn ảnh 3D phía sau bỗng phát một đoạn video: trên sườn núi, một thương thủ đang bị truy sát, kiệt sức thở hồng hộc, xem ra là đã chạy từ dưới chân núi lên, phía sau có một đoàn người vừa đuổi vừa kêu gào đòi giết, thương thủ kia không thể chạy tiếp được nữa, bỗng lấy ra một cái hộp súng từ trong túi Càn Khôn, lắp ráp các linh kiện bên trong thành một cây súng rất hoành tráng, dữ tợn, sau đó hắn tựa vào tảng đá nhắm kính nhắm rồi bắt đầu nổ súng, tiếng súng nghe hơi trầm trầm nhưng rất có uy lực, ở dưới chân núi cứ một người xông lên lại là một người ngã xuống...
Diệp Sảng có cảm giác tim mình đang nhảy lên dữ dội. Mọi người trong hội trường bắt đầu kinh hô: “Là AUG...”
AUG là một dòng súng trường danh chấn thiên hạ, do công ty Steyr AUG sản xuất, số lượng có hạn, cho nên còn được gọi là Steyr AUG. Ban đầu AUG được thiết kế dựa trên mục tiêu: độ chính xác không được thấp hơn FN-FAL của Bỉ, trọng lượng không lớn hơn M16 của Mĩ, tính năng không kém hơn AK47, uy lực phải là lớn nhất. Với yêu cầu cao như thế, đầu thế kỉ XX, AUG chính thức được sinh ra.
Tạo hình AUG giống như răng nanh trong truyền thuyết, đây chính là điểm đặc biệt của nó. Nhưng không chỉ thế, đặc biệt hơn cả là ở kết cấu của nó. Chất liệu của AUG là nhựa plastic. Không như những loại súng khác, với nhiều bộ phận linh kiện khác nhau, nó có thể tùy thời mà được ráp thành súng tự động, súng máy hạng nhẹ hay súng cacbin... Tóm lại nó thuộc loại súng đa năng.
Trên thực tế, AUG là thủy tổ của vũ khí hiện đại. Sau WW2, kĩ thuật súng ống không ngừng phát triển, vũ khí cần đáp ứng được những điều kiện của chiến trường đang liên tục thay đổi. Nhìn qua thì giống như là một cuộc cách mạng mang tính vũ khí, thực ra là các nhà thiết kế mang những ưu điểm của các thiết kế từ trước đó tổ hợp lại tạo nên một chỉnh thể hoàn hảo. Cho đến nay các loại súng ống ít nhiều đều mang hơi hướm của AUG. Vậy nên AUG còn được phương tây đặt biệt hiệu là “ma phương quỷ thương”, chính là do khả năng biến hóa của nó.
AUG gần như dung hợp tất cả những ưu điểm của các dòng súng cũ như nhẹ, độ chính xác cao, tầm bắn xa, uy lực mạnh, tính năng tuyệt vời. Tuy nhiên nó cũng có nhược điểm đó là khi sử dụng trong một thời gian dài sẽ làm cho súng nóng lên, cần phải làm lạnh. Thêm nữa là sức giật cũng rất lớn, không thích hợp với bắn phá càn quét.
Nhưng chỉ một khẩu AUG xuất hiện ở Tịch Tĩnh như vậy là đủ rồi.
AUG (cấp tinh anh):
Yêu cầu cấp bậc: 25.
Yêu cầu chức nghiệp: thương thủ hệ du hiệp.
Trọng lượng: 3.67kg; chiều dài: 0.79m; tốc độ bắn: 13 phát/giây; sơ tốc nòng súng: 970m/s
Thuộc tính:
Động năng: 150.
Sức giật: 40%.
Dung lượng đạn: 30.
Đường kính: 5.56x45 mm.
Tầm bắn: 200m.
Rốt cuộc là vũ khí cấp 25 ở bất kì phương diện nào cũng vượt xa AK của Diệp Sảng. Hắn thật sự rất muốn có nó. Đang chuẩn bị giơ bảng, hắn lập tức bị tên dẫn đấu giá dội cho một gáo nước lạnh: “Giá khởi điểm 500 tín dụng. Mỗi lần tăng giá không ít hơn 15 tín dụng.”
Diệp Sảng buồn bực, cả gia tài của hắn cũng chưa bằng giá khởi điểm.
“Em yêu à, không ngờ chúng ta hữu duyên vô phận... Ta...”
Trong khi hắn ngồi đó thở dài thì hội trường lại gần như phát điên. Vô số người muốn tranh đoạt nó. Giá cả trong nháy mắt bay lên tận 800 tín dụng, nửa phút sau đã là 1000.
Tốn nhiều tiền như vậy để mua một món vũ khí đúng là hơi đắt. Nhưng mà bọn người có tiền đó không phải loại ngu. Nếu có được AUG trong tay thì ít nhất trong vòng nửa tháng sẽ không lo bị khẩu súng nào vượt mặt. Không phải Diệp Sảng không hiểu đạo lí này, nhưng mà... quả thực là hắn không có tiền!!!
Đàn ông không có tiền giống như đàn bà không nhan sắc vậy. Diệp Sảng ủ rũ. Lôi Lôi nhỏ giọng nói:
“Sư phụ đừng buồn! Kì thật AK của sư phụ không hề thua kém cây súng này.”
“Hả?” – Diệp Sảng càng buồn thúi ruột. Hắn biết hẳn là đồ đệ đang an ủi hắn.
Lôi Lôi nghiêm mặt nói: “AUG này đúng là rất tốt, ưu điểm nhiều, lực sát thương lớn nhưng thực ra nó không hề thực dụng. Ví dụ như đang trong chiến đấu thì lấy đâu ra thời gian mà lắp ráp súng để đổi kiểu? Cây súng này không thể bắn liên xạ, sức giật lại quá lớn. Nói cách khác, tốc độ bắn chẳng những không hề nhanh lại còn không hạ địch tốt bằng AK. Đặc điểm của cao thủ là gì? Không phải là dũng mãnh mà là khả năng hạ địch!”
Diệp Sảng gật đầu: “Cũng có lí!”
“Người ngẫm lại xem. Trong hiện thực, tại sao đến bây giờ vẫn còn nhiều người dùng AK mà không dùng AUG? Súng dù tốt, dù đẹp cũng phải xem đến thực chiến mới biết được sự thật!”
Diệp Sảng hiểu ra: “Đúng vậy, ha ha, đồ đệ thật chuyên nghiệp!”
Trong lúc hai người nói chuyện thì cuộc tranh giành đã kết thúc. AUG được bán với giá 2000. Trang B Hỷ Hỷ đang đắc ý dạt dào nhận súng.
“Mẹ nó, ngươi có nhiều tiền thật!” – Diệp Sảng cảm thán.
Hỷ Hỷ vênh váo: “Đồ nhà quê, đừng có nói chuyện với ta!”
“Được, được. Ta không nói. Ha ha!” – Diệp Sảng không hề tức giận bởi vì cánh gà hầm từ bữa tiệc đãi hôm trước vẫn còn trong túi. Hắn lôi ra cùng Lôi Lôi sảng khoái gặm.
Hỷ Hỷ lạnh mặt, mắng một câu “mẹ!” rồi đi xác nhận thủ tục.
Phía xa xa, La Đại Hữu tuyệt nhiên không giơ bảng giá một lần nào, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị. Diệp Sảng bừng tỉnh. Con mẹ nó, thì ra ông chú này là người bán AUG, phát tài rồi còn gì.
“Sau đây là một quyển sách kĩ năng rất mạnh!”
Người dẫn đấu giá hưng phấn vì không khí hội trường bắt đầu nóng lên. Trên màn hình 3D xuất hiện một thích khách che mặt, hét lớn một tiếng rồi vung tay – Cửu Âm Bạch Cốt Trảo.
“Oaaa!!!”
Kĩ năng mạnh như vậy mà cũng bán?
“Giá khởi điểm 500. Mỗi lần tăng giá không ít hơn 30 tín dụng.”
Người dẫn đấu giá vừa nói xong, Diệp Sảng liền có chút khẩn trương. Sách kĩ năng của hắn cuối cùng cũng được lên sàn rồi.
“550!”
“650!”
“700!”
...
Bảng giá liên tục được giơ lên, nháy mắt lên tới 1000. Lúc giá lên tới 1500, Diệp Sảng thở ra nhẹ nhõm, cuối cùng cũng phát tài. Tuy nhiên giá tăng lên đến 1730 thì dừng lại.
“2000!” – La Đại Hữu bỗng nhiên giơ bảng.
Người dẫn đấu gia bình tĩnh: “Vị khách này ra giá 2000. Còn ai trả giá cao hơn không ạ?”
Diệp Sảng cảm động vô cùng. Ông chú ơi là ông chú, lúc nào cũng xuất hiện lúc quan trọng nhất a.
“2500!” – Tiếng nói vang vọng như sấm giữa trời quang khiến toàn bộ hội trường sôi trào.
Ai? Ai mà trâu bò như vậy? Một lần tăng hẳn 500?
La Đại Hữu bất ngờ quay đầu nhìn. Sắc mặt Diệp Sảng hơi chìm xuống. Phía sau, một cô gái mặc đồ tây giơ bảng, mặt không biến sắc.
Là Phương Nhã Văn! Lôi Lôi cùng Diệp Sảng cúi đầu, chính là có tật giật mình.
“2700!” – La Đại Hữu nổi điên. Hôm nay mà thua nha đầu này thì thật sự rất mất mặt. Mình là người từng trải, làm sao lại để bị đì chết bởi tiểu nha đầu này được. Hôm nay bằng mọi giá phải đoạt được Cửu Âm Bạch Cốt Trảo!