Ta Là Tiểu Tam vừa lắp vừa giải thích: “Đây là ống hãm thanh. Nhớ kỹ, hiệu quả giảm thanh 92%, nhưng giảm thanh cũng không được như vậy.”
Diệp Sảng gật đầu, tiếp tục nhìn xuống. Kết cấu của súng này vô cùng chặt chẽ. Băng đạn gắn vào từ phía dưới. Kính ngắm rõ ràng không phải loại như của 98K, vừa to lại có thể tích không khác thương cơ là bao. Đây là công cụ ngắm bắn tiêu chuẩn hiện đại, tổ hợp ký hiệu “x” [chỗ này mị không hiểu, kiến thức về súng ống ở mức âm].
Ta Là Tiểu Tam nói: “Kính ngắm quang học PSO-1, thị tràng 6 độ, bội số 4, phóng đại 4 lần, bán kính sai số chỉ 0.25m…”
Tâm Diệp Sảng bắt đầy nảy lên. Rõ ràng là súng này tốt hơn 98K, mà lại mạnh đến nỗi hắn không tin nổi.
“Crắc” một tiếng, súng đã ráp xong. Ta Là Tiểu Tam cười nói: “Xem rõ đây là súng gì đi!”
Diệp Sảng thở hắt. Đương nhiên hắn biết rõ. Lần trước ở trong cấm địa Faraoh, Bắc Thần Tuyết đã dùng súng này. Tên của nó là SVD. Trong trí nhớ Diệp Sảng, SVD cho hắn ấn tượng sâu nhất chính là ở báng súng. Trong giới súng ngắm, báng súng của SVD dễ phân biệt nhất. Đại bộ phận của SVD đều như không có, vừa giảm bớt trọng lượng lại vừa có thể hình thành dạng chuôi nắm thẳng, nhìn qua giống như một cái móc kéo. Vô luận là thiết kế như thế nào cũng không phải đơn giản, thoải mái dễ mang vác, nhưng trong thực chiến sẽ có ưu điểm. Báng súng SVD có thể chống đỡ, trọng tâm bên trong cũng tương đối gần trục tâm nòng súng nên cho dù sức giật lớn nhưng vẫn dễ dàng khống chế độ chếch lên nòng súng khi bóp cò. Hơn nữa, cho dù dùng găng tay bông dày vải da gì đó vẫn có thể bắn dễ dàng.
Ta Là Tiểu Tam ghìm súng, tán thán nói: “Báng súng khẩu SVD này được làm từ sợi thủy tinh, rất mịn. Đoán chừng nếu cậu muốn thích ứng được phải mất kha khá thời gian.”
Cô lại thở ra một hơi: “Súng bắn tỉa liên thanh bán tự động, hiện tại trên tàu chúng ta còn thiếu một thương thủ như vậy. Chỉ có duy nhất khẩu súng này, không chừng còn có điểm thiếu khuyết, nhưng yêu cầu cấp bậc cùng lực công kích cũng coi như không tệ.”
Diệp Sảng sớm đã nhìn đến thừ cả người. Về SVD, thật sự đã nghe tới rất nhiều, thông tin về nó cũng xem đủ rồi. Loại súng cho sniper nhập môn chính là SVD Liên Xô. Cơ hồ tất cả vũ khí của Liên Xô đều thiết kế ngược lại với nước Mỹ. Mỹ chú ý tới sự tiên tiến, đắt tiền, xuất sắc, mọi chi tiết đều thể hiện sự kết tinh của khoa học kỹ thuật. Ngược lại, vũ khí của Liên Xô lại đơn giản, kiên cố, đáng tin cậy, bền, dù có đặt trong hoàn cảnh tồi tệ thế nào, nó vẫn đều có thể thích ứng được. Vũ khí Liên Xô luôn chú ý tới hiệu quả thực chiến.
Súng bắn tỉa SVD chính là một dòng vũ khí có độ chính xác thực chiến khá cao, công nghệ chế tạo ra nó tương đối phức tạp, nhưng trọng lượng cũng khá nhẹ. Sinh ra vào niên đại 60 của thế kỷ XX, đặt cạnh vũ khí đồng cấp, nó thực sự ở một mức độ cao hơn. Về điểm này, 98K hoàn toàn không thể so cùng.
Lần trước ở cấm địa Faraoh, SVD nằm trong tay Bắc Thần Tuyết không được phát huy toàn bộ ưu điểm. Dù sao súng tốt cũng cần chủ nhân tốt. Chuẩn mà nói, SVD cũng không thể xem như một dòng súng bắn tỉa hiện đại hóa chân chính. Nó là AK47 phiên bản phóng đại, tính năng không khác AK47 bao nhiêu, nhưng một vài bộ kiện có tính năng siêu việt hơn AK. Nó được thiết kế kỳ hảo hơn, thuộc loại vũ khí có tầm bắn được kéo dài hơn, trở thành một “tác phẩm kinh điển” trong làng súng ống trong lịch sử. Cho đến ngày hôm nay SVD vẫn tồn tại trong các chiến trường trên thế giới như cũ, vẫn là một truyền kỳ trong chuyện xưa.
[súng gì lão Biên cũng bảo nó là “truyền kỳ”, là “bá vương” hết hà]
Kinh điển nhất là tay súng thiện xa đội du kích trên chiến trường Iraq - Iron Man. Iron Man là một sniper khiến cho tất cả quân Mỹ nhìn thấy mà khiếp sợ. Hắn chỉ dùng một khẩu súng ngắm SVD được trang bị nguyên bộ hệ thống tiên tiến nhất của Mỹ. Chết dưới tay vị cao thủ nước Mỹ này đã vượt qua 20 người, hắn gần như nhất thương nhất mạng. Đối với chiến tranh, con số này đã là vô cùng đáng sợ. Phải biết rằng đội quân tốt, trang bị tốt sẽ dẫn đến sự chênh lệch to lớn, thậm chí có thể khiến tỷ lệ lên tới 1:20!
[ăn tết xong lú lú nên chẳng hiểu đoạn này lắm]
Nhưng vị thương thủ truyền kỳ này cũng không phải là có thể bắn chuẩn từng milimet. Khó tin là Iron Man vốn chính là một nhà thư pháp nổi danh. Hắn tự học qua mạng, nghiên cứu qua game [chắc là CF nhỉ], quan sát tỉ mỉ qua từng phân cảnh của phim hành động Hollywood, cuối cùng trở thành tay thiện xa cừ khôi của quân Mỹ. Hơn nữa, trong lúc ẩn nấp rình “mồi” còn mang theo thập tự giá, vừa nghe kinh Koran vừa cầu nguyện thánh Allah. Thế nhưng, hắn chưa bao giờ thất thủ. Điều này khiến cho tất cả bộ đội đặc chủng xuất thân dòng sniper chân chính muốn mù hai con mắt, hộc máu bắn xa 3 mét mà chết, lại càng khiến cho cái gì mà chuyên gia quân sự, sĩ quan huấn luyện cao cấp trên toàn thế giới này á khẩu không nói được lời nào. Đương nhiên, điều này cũng cho thấy SVD vẫn là lão đại ca trong giới súng ống.
Ta Là Tiểu Tam ném SVD cho Diệp Sảng. Diệp Sảng chưa thấy thuộc tính đã kích động đến nhiệt huyết sôi trào. Khẩu súng này sẽ thế chỗ 98K, đẩy hắn tới hướng chiến tranh hiện đại.
SVD bắn tỉa liên xạ (cấp tinh anh).
Yêu cầu cấp bậc: 30.
Yêu cầu chức nghiệp: thương thủ nhất giai.
Yêu cầu lực lượng: 50.
Yêu cầu viễn trình: 50.
Điều kiện yêu cầu đã đủ cho thấy khẩu súng này so với SVD bình thường đã lợi hại hơn hẳn.
Cấu tạo: chiều dài toàn thân: 1.22m; sơ tốc nòng súng: 830m/s; khối lượng: 5.2kg; bán tự động.
Thuộc tính: động năng nòng súng: 350; đạn dung: 10; tầm sát thương: 700 mét; sức giật: 64%; đường kính: 7.62x54mm; tốc độ lớn nhất: 2 phát/s.
Yêu cầu phụ: sử dụng đạn chuyên dụng.
Tuy uy lực nhỏ hơn 98K một chút, nhưng đây chính là súng bắn tỉa liên thanh. Trong một khoảng thời gian cố định, tổng số thương tổn sẽ lớn hơn 98K. Phải nói rằng đây không phải là vũ khí nhất kích tất sát nhưng có rất nhiều chiến thuật vận dụng. Súng Cơ tặng cho mình một thanh vũ khí tốt như vậy, khẳng định chính là vì nguyên nhân này. Hắn muốn Diệp Sảng phát huy khả năng bắn lén ám sát đến tận cùng để có thể bảo hộ con tàu hải tặc này ở mức tốt nhất.
“Cái này lại phải có đạn chuyên dụng?” – Diệp Sảng buồn bực.
Ta Là Tiểu Tam thân là một giám định sư tam giai cũng không phải là để làm màu: “Tiêu chuẩn 7.62x54 trên lý thuyết mà nói thì có thể gây một chút khó khăn. Nhưng thực ra hạn định này chính là để tăng mạnh tiêu chuẩn bắn lén. Trong giới gọi chung là đạn 7N1. Lần trước giám định xong ta đã để tâm một ít. Tổng cộng có 6 loại đạn chuyên dụng. Nhược điểm duy nhất là đạn quá nặng, loại nhẹ nhất cũng đã 90 gam. Vì vậy muốn dùng được khẩu súng này thì tố chất thân thể cũng không thể không quan tâm.”
Diệp Sảng hiểu ý. Thuộc tính tinh thần nhất định phải cao, nếu không diện tích, phụ trọng của túi Càn Khôn sẽ chiếm rất nhiều, từ đó gián tiếp ảnh hưởng tới độ nhanh nhẹn cùng thân pháp. Bây giờ đối với vấn đề này hắn vẫn chưa cải thiện được nhiều lắm.
Ta Là Tiểu Tam lấy ra mấy hộp đạn như làm ảo thuật, chớp mắt cười nói: “Người anh em, cậu rất có vận khí đấy. Ta ở khu Hoàng Kim có góp nhặt được một ít mang theo bên người. Đáng tiếc là ta chỉ có 3 loại. Tuy nhiên cậu đừng vội cảm tạ ta bởi vì ta có một điều kiện.”
Diệp Sảng cũng biết dưới gầm trời này không có chuyện hưởng lợi không công.
“A ha ha Tam tỷ có điều kiện gì? Nếu có thể ta nhất định sẽ cố hết sức.” – Diệp Sảng vỗ ngực bình bịch.
Ta Là Tiểu Tam nói: “Tạm thời cậu cho ta mượn thanh chủy thủ M1 của cậu. Ta biết chiến sĩ cũng có thể sử dụng chủy thủ. Cậu yên tâm, sẽ không mất. Nếu mất rồi ta sẽ bồi thường chịu tội với cậu.”
Diệp Sảng không nói hai lời, lôi hết cả bộ chủy thủ đưa cho cô nàng chọn. Ta Là Tiểu Tam cười nói: “Thực ra cậu không biết thứ này không phải chỉ có chức nghiệp chiến đấu mới có thể dùng. Cờ Lê có một cái, hiện tại tạm thời ta sẽ dùng cái này. Vạn nhất có cái gì không may xảy ra, Tam tỷ ta cũng không phải ngồi không…”
Cô vừa nói vừa xem xét thuộc tính của M1, sau đó liền buồn bực: “Không ngờ còn có kỹ năng. Đệt, ta không thể dùng kỹ năng.”
Diệp Sảng cũng không để ý. Khẩu súng này còn đáng giá hơn cái M1 kia. Nhường cô nàng dùng tạm một thời gian cũng chẳng hề hấn gì. Nếu cô nàng làm rơi gì đấy, sẽ bắt cô nàng bồi thường bằng tiền. Ái cha, nếu quả thực như vậy thì mong cô nàng sẽ chết vài lần, lần nào cũng rớt mất M1.
Diệp Sảng vẫn còn đang YY, Ta Là Tiểu Tam đã vuốt chủy thủ vui mừng phấn khởi chạy đi. Diệp Sảng vửa mở mấy hộp đạn ra đã giật mình không nhỏ. Đây hoàn toàn giống như đạn của Thunder á.
7N1 ám sát: động năng +20; đầu đạn cương tâm, trung đoạn là một đoạn trụ tròn bằng chì, sau khi bắn trúng mục tiêu, trụ chì sẽ ép cương tâm xoáy trong cơ thể mục tiêu hình thành hiệu quả sát thương, đồng thời đình trệ hành động của mục tiêu, đầu đạn đánh dấu bằng màu đỏ.
7N1 toàn chất cương tâm: động năng +50; loại chuyên dụng cho phá giáp, có thể bắn xuyên kim thuẫn loại 1, không vấn đề trước các loại áo giáp hay hộ thuẫn sơ cấp, khoảng cách nhất định phải khống chế trong vòng 250m, trong phạm vi 250m tỷ lệ phá giáp là 80%, vượt qua 250m tỷ lệ chỉ còn 20%; đầu đạn đánh dấu bằng màu đen.
Đạn này cũng không tăng công nhiều lắm, chỉ là có lực xuyên thấu quá mạnh, không ngờ còn có thể xuyên qua được kim thuẫn loại 1. Diệp Sảng cầm trên tay, đầu gật gật. Thứ này quả thật rất nặng, cầm rất đằm tay, nặng hơn đạn bình thường rất nhiều.
Xếp 10 băng đạn 1 hộp, tổng cộng có 2 hộp. Diệp Sảng thử bỏ vào túi Càn Khôn, số ô vuông bị chiếm cũng không khác đi, nhưng phụ trọng lại tăng lên đến 72%. Diệp Sảng đổi thành 2 hộp đạn 98K thì phụ trọng giảm xuống còn 68.7%. Xem ra đạn này thực sự có chút oái oăm. Vì nếu phụ trọng vượt qua 85% thì thuộc tính tinh thần cùng nhanh nhẹn sẽ giảm xuống. Nếu phụ trọng đạt tới 100%, tất cả các thuộc tính sẽ giảm xuống 50%. Nếu còn vượt qua luôn cả 100% thì tất cả thuộc tính sẽ giảm xuống còn 25%. Tóm lại phụ trọng càng nhiều thuộc tính khác càng giảm nhiều, thậm chí có thuộc tính sẽ trực tiếp xuống đến 0. Vậy thì trên cơ bản chẳng khác nào phế nhân.
Nhưng con mẹ nó mới hai hòm đạn đã như vậy rồi thì còn làm ăn nỗi gì. Bình thường một kiện áo giáp hay khảm đao gì đó mới chiếm có 5%. Đạn này xác thực là rất không đơn giản, chỉ có thể chờ xem hiệu quả thực chiến.
7N15 bom xuyên giáp: động năng +30, đầu đạn cương tâm, bên trong đổ thuốc nổ, chỉ có thể dùng cho máy móc chưa trang bị giáp phòng hộ, dẫn nổ các loại hệ thống động lực; đầu đạn màu hồng.
Diệp Sảng cầm đạn soi dưới ánh đèn, tỉ mỉ quan sát. Những viên đạn này cũng không được như Thunder, chỉ thêm được khoảng 50 điểm chứ không cộng thêm hẳn 100. Phỏng chừng chính là sự khác nhau giữa tinh anh và truyền thuyết.
“Crắc” một tiếng. Diệp Sảng lắp vào một băng đạn đầy, tiếng kim loại ma sát với nhau đem đến cảm giác lạnh buốt. Tinh thần của Diệp Sảng cũng vì thế mà chấn động. Súng này đích xác làm cho người ta tăng thêm 10 phần sát khí. Tuy nhiên đêm nay cũng không thể làm thêm cái gì khác. Mấy giấy tờ hướng dẫn sử dụng gì gì đó cũng không chỉ có vài tờ như súng khác mà là hẳn một xấp dày, ít nhất cũng vài chục trang, trông như một cuốn sách. Tốt xấu bản thân cũng có hơn 20 điểm thuộc tính tri thức. Sniper không chỉ cần phải biết nổ súng giết địch mà còn cần hiểu biết kiến thức. Tri thức cũng rất quan trọng. Đương nhiên việc này cũng chiếm khá nhiều thời gian. Chứ nếu trở thành sniper mà quá dễ dàng thì mỗi người đều chuyển sang chức nghiệp thương thủ. Vậy thì chẳng phải Đệ Nhị Thế Giới đã đến lúc đóng cửa sao?
Vì thế, Diệp Sảng liền bắt đầu vui thích mở sách cặm cụi đọc, đọc, đọc…
(!) Iron Man không phải là tên thật mà là danh hiệu cá nhân do đội du kích phong, nếu có hứng thú thì có thể baidu. Vị đại hiệp này còn YY hơn trong tiểu thuyết.