- Aizzz, đầu năm nay giữa người với người sao lại khác biệt lớn như vậy chứ? Đều là đồng hương a.
Hồng đà chủ rất bất đắc dĩ, vì thế tiếp tục trên quảng trường phì phèo thuốc.
Lão Đại và Tây Môn Xuy Ngưu cũng giống như Diệp Sảng ngày hôm qua, mọi người lần đầu tiên vào thành, khó tránh khỏi cảm thấy hoa mắt.
Nhìn xung quanh một hồi, lão Đại rất tự ti nói:
- Ta cảm thấy Tinh Tinh cô nương đề nghị rất đúng, chúng ta quả thật là nên thay đổi hình tượng một chút, trông chúng ta như này thật sự là ảnh hưởng tới bộ mặt thành phố, nói không chừng chút nữa còn không có khách sạn nào tiếp nhận chúng ta, ngay cả cơm cũng không có mà ăn, dù sao cũng phải mua trang bị để bổ sung, không bằng Tinh Tinh cô nương dẫn đường, chúng ta đi tới cửa hàng đi!
- Đúng đó, đúng đó!
Tinh Tinh lập tức đồng ý, con gái có mấy ai không thích đi mua sắm:
- Ta là người chơi của thành này, dẫn đường tuyệt đối không có vấn đề gì.
Tây Môn Xuy Ngưu nâng nâng kính:
- A Ngân à, trên người chúng ta tiền thì không nhiều lắm, nhưng cần tiêu thì phải tiêu a.
Diệp Sảng ngầm hiểu:
- Nghe ngươi nói kiểu này, có phải gần đây lại có phát minh mới?
- Hảo huynh đệ, ngươi thật sự rất hiểu ta.
Tây Môn Xuy Ngưu lấy từ trong Càn Khôn bao ra một thứ:
- Ta gần đây nhặt được một cái bảo bối, tin rằng có thể giúp ngươi ở nhiệm vụ lần này.
Diệp Sảng nhìn đồ trên tay hắn nói:
- Ô Mộc kiếm?
Tay Môn Xuy Ngưu nói:
- Sai, đây không phải một thanh Ô Mộc kiếm bình thường, tuy rằng cấp bậc sử dụng của nó chỉ là 1 cấp, nhưng nó là trang bị biến dị 5 đẳng!
Tinh Tinh đang hưng phấn liền bị dọa một cú:
- Xin hỏi nó có lực công kích là bao nhiêu?
Tây Môn Xuy Ngưu cao giọng đáp:
- Lực công kích 1 – 5!
Tinh Tinh buồn bực nói:
- Ngươi không phải nói nó trang bị biến dị 5 đẳng sao? Sao lực công kích không khác gì Ô Mộc kiếm bình thường thế?
- Hỏi rất hay!
Tây Môn Xuy Ngưu còn thật sự nhìn nàng một cái:
- Nếu ngươi cho ta 5 viên chúc phúc bảo thạch 100% thành công, nó liền chính xác là trang bị biến dị 5 đẳng!
- Ừm…Đúng vậy!
Lão Đại cùng Diệp Sảng đồng thời gật đầu, đoán rằng Tinh Tinh khẳng định sẽ có kết cục như Phản Thanh Phục Minh, bị Tây Môn Xuy Ngưu trêu chọc tới té xỉu.
Ai ngờ Tinh Tinh cô nương lại cực kỳ thông minh, hai ngày nay cùng bọn họ không phải chỉ là chơi đùa không:
- Được, ta nơi này vừa đúng có 5 viên chúc phúc bảo thạch 100% thành công!
- Sao?
Tây Môn Xuy Ngưu mở to mắt nhìn:
- Thật sao?
- Đương nhiên!
Tinh Tinh tiêu sái vuốt tóc:
- Mọi người đều là bằng hữu, liền bán rẻ cho ngươi vậy, mỗi viên là 10000 điểm tín dụng, chẳng qua nếu ngươi không có tiền, vậy thì gọi là là dì nhỏ, ta sẽ đưa cho ngươi!
- Oa….
Tây Môn Xuy Ngưu ngửa mặt lên trời ngã xuống.
Ở trong “Thế giới thứ hai” đi dạo phố kỳ thật cũng là một chuyện rất thú vị, cấp thôn có quầy bán đồ, cấp trấn có cửa hàng, cấp thành liền có trung tâm mua sắm, mà cấp chủ thành liền là trung tâm thương mại cấp 7 sao. Cho dù là ở trung tâm mua sắm, hệ thống đầu não bán ra thương phẩm cũng là muôn màu muôn vẻ, chủng loại cũng nhiều vô kể, huống chi là mua đồ ở trong trung tâm thương mại xa hoa, hơn nữa còn có các loại NPC cẩn thận phục vụ và hoàn cảnh đông vui kia làm cho người chơi cảm thấy một cảm giác được tôn trọng và vị nể. Chỉ có điều trong trung tâm thương mại chỉ bán trang bị cấp bình thường, hơn nữa đồ tốt thì bán đắt kinh người.
Tinh Tinh trước tiên dẫn ba người đi mua đồ tiếp viện, nào là lều trại, áo chống rét, đèn pin, lương khô củ cải mua một đống lớn, Diệp Sảng cùng A Ngưu cam tâm tình nguyện làm cu li, nguyên nhân chính là Tinh Tinh nha đầu này không ngờ lại vì nịnh bợ lão Đại mà tự mình thanh toán tiền, dù sao nàng thiếu cái gì chứ tiền thì không thiếu. (Láng: ước gì mềnh được như cô ấy ). Bọn họ mua đồ tiếp viện xong lại đi tới khu sinh hoạt, Tinh Tinh cô nương lại nổi máu nghiện mua sắm, nàng mua liền một đống trang phục mốt, trang phục trong “Thế giới thứ hai” này so với bên ngoài cũng đẹp không kém, trang phục mốt cũng có thuộc tính, hơn nữa có thể mặc chồng lên trang bị, chỉ là thuộc tính tương đối rác rưởi. (Láng: trang phục mốt khác với trang bị, trang phục mốt mặc bên ngoài trang bị, thường chỉ mang tính chất mặc cho đẹp. Ai chơi MapleStory thì biết, trang phục mốt chính là đồ cash đó.)
Lão Đại coi trọng một bộ trang phục “Moutain Hardware”, phòng ngự 3, đáng tiếc giá cả rất đắt, đến 1 điểm tín dụng, do dự nửa ngày vẫn là không mua, không phải không mua mà là không có tiền mua. Tây Môn Xuy Ngưu thích một bộ nam trang “Calvin Klein”, phòng ngự 5, giá càng cao – 3 điểm tín dụng! Diệp Sảng phẩm vị độc đáo, chính là thích một bộ nam trang “Lacoste”, phòng ngự 8 – 5 điểm tín dụng! Do dự nửa ngày, vẫn là không nỡ, những trang bị mốt này vẫn là được công ty trò chơi mời danh sư quốc tế đến thiết kế, trên thực tế là cổ vũ đông đảo người chơi nữ tiêu dùng, nhóm người chơi nghèo khổ bình thường ít tiêu tiền vào đây quả thật là có chút không tiêu thụ nổi.
- Lão Đại, A Ngân, nhìn các ngươi mặt mày ủ dột kìa!
Tinh Tinh cô nương thông minh lanh lợi, liền học ngay đại tuyệt chiêu đút lót của bạn Diệp Sảng:
- Mấy bộ quần áo này cũng không tồi, rất hợp với khí chất của mọi người. Vậy đi, để ta mua tặng mọi người!
Ba người đều gật đầu:
- Đúng đúng! Tinh Tinh cô nương thật tuyệt vời!
10 phút sau, sinh hoạt khu liền xuất hiện ba nam tử thật vô cùng phong cách.
Lão Đại đầu đội mũ lưỡi trai, mặt quần làm bằng cỏ, chân đi giày đồng, soi gương nửa ngày:
- Ta sao lại cảm giác được mình cứ như là bộ lạc Châu Phi vậy!
Tinh Tinh lập tức phản bác:
- Bộ lạc Châu Phi thật đẹp a, lão Đại ngươi nghĩ xem, khúc thơ kia gọi là gì nhỉ, “tay cầm sài đao nhìn trời cười, chân đi giày kín kệ mưa rơi, say rượu thần công thân thể tốt, một thân quần váy người không già”, đây chẳng phải là hình dung lão Đại của người sao?
Lão Đại nghĩ nghĩ, cảm thấy có lý, vì thế gật đầu:
- Ùm…Không sai!
Tây Môn Xuy Ngưu mặc một bộ quan phục triều Thanh, đầu đội mũ có chóp đỏ, trên mũi đeo một đôi kính plastic 600 độ màu đen, nhìn trái nhìn phải đều thấy không đúng:
- Tinh Tinh cô nương a, sao ta thấy ta cứ như cương thi vậy?
Tinh Tinh nhanh chóng quảng cáo:
- Ngươi thì biết cái gì, cái này gọi là “núi cao đường xa hay vực sâu, Tây Môn Xuy Ngưu ta tung hoành, người ở trong triều làm quan lắm, mỗi mình ta cương thi tiên sinh”!
Nàng cư nhiên đem một bài thơ loạn sửa, Tây Môn Xuy Ngưu lập tức bị lừa gạt:
- Hay, ám hiệu quả là ám hiệu a! Ngưu a! (Láng: Dzơi a )
Diệp Sảng hình dạng thật sự là khí chất nhất, liền một kiện áo gió thật dài màu đen, bên trong là thắt lưng An Phong cũng bị lộ ra. (Láng: con Thiên Thiên này chơi cả 3 thằng gớm thật )
- Cậu từng xem qua phim “Bến Thượng Hải” chưa?
Tinh Tinh hỏi.
- Xem rồi!
Diệp Sảng rất thành thực.
Tinh Tinh nói:
- Mặc bộ quần áo này ngươi phải tin tưởng ta, Phùng Trình Trình của ngươi rất nhanh sẽ xuất hiện đó!
- Ta không thích Triệu Áp Tử, nàng cuối cùng cùng với Chu Nhuận thành một cặp.
Diệp Sảng phản đối.
Tinh Tinh biết Diệp Sảng không phải dễ lừa như vậy, nhanh chóng sửa lời:
- Ngươi nhìn bộ áo gió này đi, làm ta tốn 20 nguyên đó, khẩu Benelli M3 Super 90 kia của ngươi có thể giấu ở trong a, người khác sẽ không nhìn thấy a, đây chính là giống trong giang hồ cần phải cẩn thận, áo này rất tốt để chống bị ám tiễn sau lưng, ngươi xem coi mặt trong nhãn hiệu viết đi!
Diệp Sảng cúi đầu nhìn, chỉ thấy trên tem viết một hàng chữ:
- Đồ nam hiệu Hứa Văn Cường, Top10 nhãn hiệu quần áo TQ, phòng ngự +5, tiêu chuẩn quốc tế ISO9001, số chứng thực 120110119…
- Dường như là đúng thế thật!
Diệp Sảng gãi đầu nói.
Tinh Tinh cười thầm nói:
- Vậy là được rồi, ca khúc chủ đề của “Bến Thượng Hải” hát như nào nhỉ?
Diệp Sảng mặc đồ mới trong người, tinh thần đại chấn, vì thế ha ha cười, lên tiếng hát vang:
- Tồng ngỗng, trần truồng, nằm trên cát trắng hai tay sờ nắn“trym”…
Tinh Tinh: ….