• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


C16.

Sinh thần (thượng)
2020.04.20 ~ 2020.04.21
Vệ Minh Châu nhìn nhìn Vệ Cẩm Hoa cao lớn như đại ca, lại nhìn nhìn Vệ Cẩm Dương mặt bánh bao trong lòng Vệ Cẩm Hoa, suy tư một lúc lâu, kiên quyết lắc đầu.

"Không cần, ta muốn Tiểu Dương đáng yêu kêu ta cô cô, không cần Thái tử lớn hơn Minh Châu kêu ta cô cô!" Vệ Minh Châu cũng kiên quyết mười phần, Thái Tử còn lớn hơn nhóc, nhóc không cần cháu trai cao lớn lại không đáng yêu như vậy.

Che mặt! Thái tử đại ca, người ở trước mặt nữ nhân mọi việc đều thuận lợi, đây là bị ghét bỏ sao? Tuy rằng đối phương chỉ là một tiểu nữ hài, lại là hoàng cô, nhưng Vệ Cẩm Hoa bị nàng ghét bỏ là thật nha.

Còn bởi vì so sánh với cái tên kiếp trước vô công rỗi nghề là hắn đây mới làm Thái Tử đại ca bị nữ nhân ghét bỏ! Thật là một loại tâm tình cổ quái khiến Vệ Cẩm Dương vừa cao hứng vừa phức tạp.

Cao hứng chính là Vệ Cẩm Dương hắn rốt cuộc ở trong mắt một nữ nhân có mị lực hơn Vệ Cẩm Hoa, ở kiếp trước là người tình trong mộng của mọi nữ nhân, cho dù đối phương chỉ là một tiểu nữ hài.

Phức tạp chính là tiểu nữ hài này cho rằng hắn có mị lực hơn Vệ Cẩm Hoa là vì cảm thấy hắn đáng yêu.

Ngọa tào! Lão tử rõ ràng là muốn hướng đến hình tượng đại nam nhân mạnh mẽ mà phát triển có được không? Như thế nào lại đáng yêu? Lão tử không hề muốn làm tiểu bạch kiểm, thố nhi gia.

Hừ, hiện tại lão tử còn nhỏ không so đo, trưởng thành rồi nhất định phải cho một đám các ngươi đều khen lão tử có vị nam nhân!
Thấy Vệ Minh Châu nói như vậy, Vệ Cẩm Hoa thật ra không có phản ứng gì, ngược lại là Vệ Cẩm Dương nhìn thấy tiểu mỹ nhân kiêm biểu muội không vui lại có ý an ủi, cũng nhân tiện nói sang chuyện khác.

"Minh Châu, ngày mai ngươi mang thỏ con tới cho ta xem, ta nói Chu di làm điểm tâm mang lại đây ăn có được không? Chu di làm điểm tâm ăn rất ngon đó!" Vệ Cẩm Dương mở to hai mắt, bán manh trang nộn gì đó hắn hoàn toàn không thấy áp lực.

"Được nha, được nha!" Vệ Minh Châu quả nhiên vẫn là tiểu hài tử, trở tay một cái (1) đã bị dời đi lực chú ý, hướng Vệ Cẩm Dương miêu tả thỏ con nhà nhóc có bao nhiêu đáng yêu.

Đúng là trẻ con, nhìn muội muội một hồi khổ sở một hồi vui vẻ, Vệ Minh Ngọc bất đắc dĩ cười cười.


Nhưng thật ra Vệ Cẩm Hoa nhìn hai tiểu hài tử thân mật khăng khít, trong lòng lại sinh ra vài phần cảm giác cô đơn.

Vì sao lại cảm thấy mất mát? Nhìn Vệ Cẩm Dương cùng Vệ Minh Châu thân mật ghé đầu vào nhau không biết nói cái gì, Vệ Cẩm Hoa trong lòng trống vắng.

Đoán chừng là bởi vì y đã cô tịch lâu lắm rồi, đã rất lâu chưa từng có người khác làm bạn, mà dị mẫu đệ đệ này xuất hiện giống như ánh sáng soi rọi cuộc sống vô vị của y, vì y mà mang đến sức sống cho nó!
Y đã lâu lắm lâu lắm không có người làm bạn, mà Vệ Cẩm Dương vừa xuất hiện liền không ngừng vây quanh vị ca ca không chút thú vị này, phảng phất như toàn bộ thế giới của nhóc cũng chỉ có y, loại cảm giác này khiến y vô cùng thỏa mãn.

Từ sau khi mẫu hậu mất, không còn ai nhìn y lại không nhìn vào giá trị cùng lợi ích mà chỉ thuần túy là thích một người tên Vệ Cẩm Hoa, nhưng tại trong đôi mắt của đứa nhỏ Vệ Cẩm Dương này, lần đầu tiên y thấy được yêu thích đơn thuần như vậy.

Cho nên hiện giờ nhìn Vệ Cẩm Dương cùng Vệ Minh Châu chơi cùng vui vẻ, trong lòng y tự nhiên là không nhịn được sẽ thấy cô đơn.

Tựa như không cam lòng đứng nhìn toàn bộ đồ vật (2) vốn thuộc về mình bị người khác cướp đi.

Nhưng y cũng biết rõ Vệ Cẩm Dương không làm sai, tiểu hài tử đương nhiên sẽ thích chơi với bạn cùng tuổi hơn là ca ca lớn hơn nhóc sáu tuổi, không có gì đáng trách.

Chỉ là y lại không tự chủ được cảm thấy khó chịu, nếu như trong thế giới, và trong ánh mắt của đứa nhỏ này chỉ có duy nhất mình y, vậy thì tốt biết bao.

Nhưng y cũng hiểu được điều này không có khả năng, tiểu hài tử thay đổi tính tình chính là nhanh nhất, cũng khó tránh khỏi sẽ sinh ra hảo cảm với tiểu nữ hài...!Hoặc là, qua thêm một đoạn thời gian nữa, nhóc sẽ cảm thấy người ca ca này không thú vị, sẽ không còn thích y nữa, tựa như ngày đó nhóc đột nhiên xông vào cuộc sống của y.

Trái với Vệ Cẩm Hoa đa sầu đa cảm (3), Vệ Cẩm Dương lại hứng thú bừng bừng cùng Vệ Minh Châu tán gẫu hồi lâu, đây chính là cái đùi to a, hơn nữa so với Vệ Cẩm Hoa tư duy đã thành thục thì đặc biệt dễ dụ.

Nhất định phải nắm chặt cơ hội hảo hảo tiến lên, đây là bước đầu tiên trên con đường làm tướng quân tương lai của hắn.

Bởi vì Vệ Cẩm Dương chơi cùng Vệ Minh Châu rất vui vẻ, nên bọn nhóc sau khóa học vẫn luôn không rời, trò chuyện kéo dài tới giữa trưa còn không chịu tách ra.


Đến cuối cùng Vệ Minh Ngọc lấy cớ về dùng bữa trễ sẽ khiến phụ mẫu sinh khí mới nài ép lôi kéo được muội muội còn lưu luyến Vệ Cẩm Dương rời đi.

Trước khi đi nhóc còn cùng Vệ Cẩm Dương ước định ngày mai sẽ đến học sớm một chút!
Trên đường được Vệ Cẩm Hoa mang về Vinh Hoa điện, Vệ Cẩm Dương phát hiện đại ca nhà hắn hôm nay hình như có chút trầm mặc ít lời, đây là làm sao vậy? Ngày thường không phải đều ở trên đường cùng hắn nói nói cười cười sao?
Tựa hồ là chú ý tới ánh nhìn chăm chú của Vệ Cẩm Dương, Vệ Cẩm Hoa trên mặt nhanh chóng trưng ra một nụ cười ôn nhu, lại che dấu nội tâm mà ngụy trang thành bộ dáng một hảo ca ca, bắt đầu như thường lệ hỏi thăm tiến độ học tập của đệ đệ "Cẩm Dương hôm nay học tập thế nào rồi?"
"Hôm nay sư phụ bắt đầu dạy bọn đệ đánh quyền, còn khen đệ học nghiêm túc nhất!" Y ra dáng một hảo ca ca, Vệ Cẩm Dương tự nhiên liền bắt đầu bán manh trang nộn, bất quá cảm giác được người khác quan tâm việc học đúng là không tệ.

Nói trắng ra là hắn hy vọng có người thưởng thức hắn, mà Vệ Cẩm Hoa mỗi ngày vui vẻ lắng nghe hắn nói chuyện làm hắn thỏa mãn sinh ra ảo giác này.

So với nói hắn thích ca ca này, thích ôm đùi y, không bằng nói hắn càng thích y mang đến cho hắn cảm giác được quan tâm, được coi trọng.

Nghĩ như vậy, Vệ Cẩm Dương hắn vẫn là rất ích kỷ.

"Thật sao? Đại ca biết Cẩm Dương của chúng ta là thông minh nhất!" Này không thể trách hắn, khiến cho hắn thích loại cảm giác được coi trọng, được khích lệ này chính là do Vệ Cẩm Hoa dung túng, cùng rất nhiều rất nhiều tán thành (4).

Là người đều có khát vọng được thừa nhận, không phải sao? Đặc biệt là loại người kiếp trước bị coi là phế vật, là sâu mọt như hắn, cũng bởi vì như vậy hắn mới muốn làm tướng quân, làm đại anh hùng trong mắt mọi người thì càng được nhiều người tán thưởng.

Nhìn đệ đệ được mình khen liền thỏa mãn vô cùng, Vệ Cẩm Hoa tâm niệm vừa động, không kịp suy nghĩ gì đã mở lời, "Xem ra Cẩm Dương cùng sư huynh đệ quan hệ đều thực tốt nha, đặc biệt là tiểu hoàng cô?" Lời vừa ra khỏi miệng, Vệ Cẩm Hoa chính mình cũng không hiểu mục đích khi hỏi câu này.

Dù sao, trong lòng chỉ là sinh ra tâm tư muốn thử như vậy, còn muốn thử cái gì, chính y cũng nói không rõ.

"Ân ân, Minh Châu cái gì cũng tốt, trừ việc nhất định muốn đệ gọi cô cô là thực chán ghét!" Vệ Cẩm Dương ở trước mặt đại ca biểu hiện thích hợp một chút oán niệm việc hắn luôn bị Vệ Minh Châu ép gọi cô cô, hắn mới không kêu Vệ Minh Châu là cô cô!
"Nga? Nói như vậy Cẩm Dương thực thích tiểu hoàng cô?" Vệ Cẩm Hoa trên mặt tuy là bất động thanh sắc, nhưng trong lòng không rõ vì sao lại rất để ý câu trả lời của Vệ Cẩm Dương.

"Thích!" Cái đùi to bự lại đáng yêu như vậy, ai mà không thích? Hơn nữa, bản thân cái đùi này cũng không làm người ghét, ngược lại thập phần khả ái (5).


"Cẩm Dương thích tiểu hoàng cô như vậy sao? Hôm nay nhìn thấy đệ cùng nàng luôn chơi cùng nhau, ca ca thật là ghen tị nha." Vệ Cẩm Hoa thấy Vệ Cẩm Dương không chút do dự trả lời thích, trong lòng tức khắc ngũ vị tạp trần (6), không biết suy nghĩ làm sao, trên mặt vẫn là bất động thanh sắc, nửa thật nửa giả hỏi.

Nghe Vệ Cẩm Hoa trong lời nói có chứa ba phần ghen tuông (7), Vệ Cẩm Dương ngược lại thấy không đúng, hắn không tin thằng nhãi Vệ Cẩm Hoa này sẽ vì một đứa nhỏ cùng đứa nhỏ khác chơi tương đối vui vẻ liền ghen tị đâu! Đừng nói dị mẫu đệ đệ, cho dù là thân đệ đệ hắn cũng không cảm thấy Vệ Cẩm Hoa sẽ bởi vì loại sự tình này mà ghen!
Bất quá, ngoài mặt vẫn là một đứa nhỏ thực thích ca ca, nghe ca ca nói lời ghen tị như vậy, hắn tự nhiên phải giả vờ tin là thật, còn phải bán manh an ủi ca ca a! Ai, ôm đùi, không, làm hảo đệ đệ thật đúng là khó mà!
"Ca ca không cần lo lắng, người Cẩm Dương thích nhất vĩnh viễn chính là ca ca!" Vệ Cẩm Dương nãi thanh nãi khí bảo đảm.

"Thật vậy chăng?" Vệ Cẩm Hoa tuy rằng biết hứa hẹn của hài tử không thể tin là thật, lại vẫn hy vọng có được hứa hẹn của nhóc.

"Thật sự, chúng ta ngoéo tay, ngoéo tay thắt cổ một trăm năm không được thay đổi!" Vệ Cẩm Dương mở miệng chính là non nớt bán manh, đương nhiên vẻ mặt cũng thực manh, hắn vươn ngón út bụ bẫm lắc lắc, ý bảo Vệ Cẩm Hoa cùng ngoéo tay.

Vệ Cẩm Hoa nhìn đệ đệ dáng vẻ nghiêm túc, cười cười, rốt cuộc vươn ngón út của mình câu lấy ngón út non mềm kia, vẻ mặt ôn nhu nói, "Hảo, đại ca cũng vĩnh viễn thích Cẩm Dương nhất".

Cho dù y không biết đứa nhỏ trước mắt này sẽ thích y bao lâu, y cũng sẽ vĩnh viễn thích Vệ Cẩm Dương của hôm nay.

Lúc này Vệ Cẩm Dương cùng Vệ Cẩm Hoa hiển nhiên đều không nghĩ đến nghi thức ngoéo tay giống như trò đùa hôm nay thế nhưng là một chữ thành sấm (8), định ra tương lai của bọn họ.

~Tôi là đường phân cách editor thêm vào để đánh dấu sự kiện quan trọng phía trên~
Tại bàn dài trước Ngự Hoa Viên, Vệ Cẩm Dương buồn bực ngồi bất động nhìn hoa cúc, mà Vệ Cẩm Hoa ngồi cách nhóc khá xa chỉ có thể dõi mắt trông mong nhìn sang mà không thể đi qua tìm nhóc.

"Thưởng cúc yến", "Thưởng cúc yến", thưởng cúc muội muội ngươi? Hoàng đế lão cha cũng đủ nhàm chán, còn không phải là mùa hè nở mấy bồn hoa cúc sao? Có cái gì hiếm lạ? Thế nào cũng phải đem toàn bộ người trong cung ngoài cung gọi vào một chỗ nhảy nhót, có cần chơi nhau vậy không? Ngài cho rằng thần tử cùng hài tử, phi tử không phải người sao? Ngài không có việc gì làm thì tìm một chậu hoa cúc tự mình nhìn xem không phải là được rồi sao, cũng không phải mọc lên ở trên người của ngài, lại nhất định phải đem một đống người triệu vào cung để xem nó.

Có cái gì đẹp? Còn không phải lớn lên cùng một dạng với hoa cúc mùa thu!
Vệ Cẩm Dương ngồi yên trong lòng Lưu hoàng hậu, nhìn mấy bồn hoa cúc hạc trong bầy gà (9) trước mặt cùng một đám đại thần tới tới lui lui, bên tai tràn ngập ca ngợi của một đám người đối với mấy chậu hoa hắn nhìn ngang nhìn dọc cũng chưa nhìn ra cái gì đặc biệt, chỉ cảm thấy thập phần vô ngữ.

Hoàng đế lão tử nhà hắn thật là tổ tông không có việc thì tìm việc (10) a!
Tác giả có lời muốn nói: Bán manh lăn lộn, cầu bao dưỡng!
~~~~~
(1)
"Khinh nhi dịch cử" (轻而易举): Dễ như trở bàn tay.
(2)

"Đông tây" (东西): từ này dùng để chỉ chung tất cả người và vật; đề cập đến những điều cụ thể hoặc trừu tượng.

Tiếng Anh có "things", tiếng Việt thì mình tra được chữ "điều", trong bản qt thì là "đồ vật".
i.

"Tiểu đông tây" (小东西): dùng để gọi trẻ con.
(3)
"Đa sầu thiện cảm" (多愁善感): (người) có cảm xúc tinh tế và nhạy cảm, thường xuyên lo lắng.
(4)
"Nhận khả" (认可): bằng lòng, cho phép, chấp nhận, thừa nhận, chấp thuận, tán thành,...
(5)
"Thảo hỉ" (讨喜): (có ý tâng bốc) nói về người dễ chịu, dễ tính; (ở Dương Châu) dùng để nói về những bé gái dễ thương, báu vật của gia đình.
(6)
"Ngũ vị tạp trần" (五味杂陈): năm loại mùi vị khác nhau trộn lẫn vào nhau, miêu tả cảm giác phức tạp, không rõ ràng.

Ngũ vị gồm có "điềm (甜), toan (酸), khổ (苦), lạt (辣), hàm (鹹)", dịch là ngọt, chua, đắng, cay, mặn.
(7)
"Thố" (醋): giấm gạo; sự ghen tuông.
Cuối cùng tui cũng hiểu vì sao khi nói ai đó ghen tuông người ta lại nói "đổ giấm chua".
(8)
"Nhất ngữ thành sấm" (一语成谶): một chữ thành sấm, nói đến những lời tiên tri và điềm báo trở thành sự thật.
(9)
"Hạc lập kê quần" (鹤立鸡群): chim hạc đứng giữa bầy gà, ý nói người có ngoại hình hoặc tài năng cao hơn nhiều, nổi bật hơn hẳn so với những người xung quanh; trong phong thuỷ còn được dùng để chỉ vị trí cao hơn so với bề mặt xung quanh.
(10)
"Một sự trảo sự" (没事找事): không (một) có việc gì thì tìm đến, bắt lấy (trảo) việc, ý nói cố tình đưa ra thêm rắc rối, khó khăn.
~~~~~
Editor có lời muốn nói:
Bài hát "Câu chỉ khởi thề" (Ngoắc tay hẹn ước) thật sự rất hay đó, tui cũng thích bản tiếng Anh nữa.
./..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK