"Tôi chỉ nghe được thằng cha Quý Tuần kia nói cậu là bạn gái nó, nên tôi liền đứng ra tuyên thệ chủ quyền."
Tôi chết lặng giải thích đầu đuôi gốc ngọn.
"Tôi thật sự không hiểu Quý Tuần đang nghĩ gì luôn."
Tôi sắp sụp đổ đến nơi rồi.
Nhậm Đường dựa vào lan can ven đường: "Có lẽ nó thấy việc tuyên thệ chủ quyền trước mặt tình địch của cậu sẽ khiến cậu thấy an toàn. Nó không đặt mình dưới hoàn cảnh của cậu nên đương nhiên sẽ không hiểu nổi tại sao cậu lại không muốn nói ra chân tướng."1
Cậu ấy vừa nói xong, tôi liền nguôi giận hơn không ít.
Hiểu Quý Tuần hơn một chút.
Xem như là lý do cho hành vi hôm nay của anh ta.
Hiểu, nhưng không hiểu toàn bộ.
Sau khi nguôi giận, tôi mới tỉnh táo lại rồi chất vấn Nhậm Đường.
"Sao cậu lại đến đây thế? Sao cậu lại biết tôi ở đây được?"
Đừng nói cậu ấy là stalker đấy nhé, aaa cứu mạng!
Nhậm Đường cười rồi lắc lắc điện thoại: "Cậu nói cậu ở phố Kim Thành mà chỗ này lại là phố quán bar thôi, tôi sợ cậu gặp nguy hiểm nên mới muốn đến đây xem thế nào."
"Cậu tìm được tôi chính xác vậy à?"
"Tôi phải đi qua vài quán bar mới thấy cậu đấy, thế nào, có định thưởng cho tôi không~"
Tôi nhìn vẻ mặt xin được thưởng của cậu ta, không hiểu lại cười thành tiếng.