Ngày đầu tiên không nhận ra là do ngày đó đi quá vội, ở trên công ty cũng không tiện hỏi.
Tôi tỏ vẻ đã hiểu.
Nhưng ngay lúc này, anh ta lại nói anh ta và Phù Hiểu đã chia tay, tôi kinh ngạc một lúc lâu.
"Chia tay? Vì sao?"
Anh ta ngượng ngùng cười một tiếng: "Do tôi quá bận rộn, nên không có thời gian ở cùng cô ấy."
Đúng là một chàng trai "tốt", kiểu lí do này quá quen thuộc, không phải là câu nói điển hình của mấy thằng tồi sao?
Đêm đó, tôi nhận được cuộc gọi từ Phù Hiểu:
"An An, anh ấy nói quá bận rộn nên muốn chia tay với tớ, đây là lí do gì vậy?" Phù Hiểu khóc không thành tiếng.
Tôi nghĩ quả đúng là như vậy.
Tôi an ủi cô ấy cũ không đi mới không đến.
Cũng nói cho cô ấy biết mình và Quý Tuần thực tập cùng một công ti.
"Vậy An An, anh ấy chặn tớ rồi, cậu có thể giúp tớ theo đuổi lại anh ấy không?"
Tôi đang nghĩ cách để phá bỏ suy nghĩ này.
"Xin lỗi Hiểu Hiểu, tớ cũng rất bận, không thể giúp cậu được."
Cúp điện thoại, tôi cảm thấy tim mình hơi mệt mỏi.