Địa điểm hẹn hò của chúng tôi cũng không giới hạn trong trường hay ngoài trường.
Nên trong khoảng thời gian này, tôi có gặp Quý Tuần một lần.
Nhâm Đường đắc ý chào hỏi anh ta, nhưng Quý Tuần cũng chỉ lạnh nhạt nhìn lướt qua chúng tôi rồi đi luôn.
Cuối cùng anh ta cũng không còn xuất hiện trong cuộc sống của tôi nữa.
Còn về lý do tại sao sau khi chia tay anh ta vẫn cố chấp dây dưa với tôi, vẫn là một dấu hỏi chấm.
Đến tận rất lâu về sau, Phù Hiểu đến tìm tôi rồi nói qua về Quý Tuần.
Cô ấy nói, lúc tôi ở bên Quý Tuần là đúng khoảng thời gian bố anh ta qua đời,
Mẹ anh ta cũng nhanh chóng đổ bệnh theo.
Có khi anh ta coi tôi là vị cứu tinh trong thời gian tăm tối cũng nên.
Anh ta bất chấp tất cả để bên nhau với Phù Hiểu cũng là vì không muốn làm trái với ước muốn của mẹ.
Có lẽ anh ta cảm thấy, sau khi ở cùng Phù Hiểu một khoảng thời gian rồi nói không phù hợp so với chuyện từ chối ngay tức khắc có thể làm yên lòng mẹ mình.1
Nhưng mà, những việc này cũng chẳng liên quan gì đến tôi nữa rồi.
Tôi không quan tâm lý do ngoại tình của anh ta.
Tôi chỉ quan tâm là anh ta đã ngoại tình.
Nhưng bây giờ, ngay cả chuyện này cũng chẳng là gì với tôi nữa rồi.