Bà thở phào nhẹ nhõm vì đã thoát ra khỏi những cái “loa rè”. Bà thanh thản bước lên hàng ghế danh dự. Chợt bà nhìn thấy ai đó rùi 2 người đơ đi 5s sau đó mặt cười hớn hở, ôm trầm lấy nhau tay bắt mặt mừng:
-Là bà đó sao?-Người đó
-Lâu lắm ko gặp bà, tôi nhớ bà quá đi!-Mẹ nó
-Tại bà chứ tại ai!-Người đó nói giọng trách móc
-Tôi?-Mama nó lấy tay chỉ vào mình
-Chứ ko phải? Nhớ lần trước chúng ta là bn thân bao năm. Vậy mà oành cái bà đi lấy chồng rùi theo chồng ra nước ngoài bỏ lại tôi 1 mình bơ vơ.
-Thế bà cũng lấy chồng rùi đó chốc. Mà sao bao năm nay tôi ko liên lạc đc cho bà?
-Ukm thì tại tôi nhiều việc quá nên…
-Bơ tôi lun chứ j? Bà quá đáng ghê! Thế mà còn trách tôi cơ mà!
-Hjhj-Người đó cười cười.
-Con bà tên j? Học lớp nào z?-Bà Mai hỏi
-Việt Anh-12A1. Còn con bà thì sao?
-Bằng tuổi con tui đó. Chúng nó cùng lớp lun. Con tôi là Khánh Linh.
-Con gái ak? Sinh tháng nào z?
-Tháng 12. Bà đang nghĩ như tui có đúng ko đó.-Mẹ nó cười gian gian
-Hay là…-Nói lấp lửng ở đây rùi 2 bả đó tưởng tượng 1 chuyện nào đó và phá lên cười.
(Gật cả mình! Lúc đầu tự nhiên lại đơ rùi tay bắt mặt mừng làm t/g tưởng 2 người đó là… của nhau chứ! Ai có cùng suy nghĩ vs t/g ko?)
Sau màn chào hỏi (hơi có vấn đề) đó, ông hiệu trưởng luyên thuyên 1 hồi thì tất cả đều đi về lớp để họp riêng. Cả buổi hum đó 2 bà chỉ nghe thấy cô giáo khen nó và hắn thui ak! Chán chết! (Chắc tại nghe nhiều quá rùi đây mà! Chẳng bù cho t/g tí nào). Kết thúc buổi họp đó 2 người rủ nhau đi coffe rùi kể cho nhau nghe chuyện trên trời dưới bể thế mà t/g nghê đc mỗi câu chào tạm biệt (hixhix):
-Thôi tôi phải về rùi! Tối nay dẫn con bà đi ăn tối nha!-Bà Mai nói rồi ra thanh toán tiền và đi về. Mẹ hắn thì vui vô vùng vì vừa gặp lại đc bn thân lâu ngày vừa có cơ hội … (Ai thông minh thì sẽ đoán ra ý đồ nhưng nói bây h thì mất zui nên từ từ nhé mấy bn!)
Ở 2 căn biệt thự khác nhau nhưng cuộc đối thoại giữa 2 cặp mẹ con thì lại giống nhau:
-Tối nay đi ăn vs mama nha!
-Dạ. Mà sao tự dưng lại đi ăn ạ?
-Đi ăn vs 1 người bn rất rất thân của mama ý mà!
-Dạ!
Bà Mai và nó đang nói thì Khánh nhảy vào:
-Cho con đi vs mama!
-Ko đc!
-Tại sao? Mama cjir thương em thui ak!-Khánh nói vs giọng giận dỗi. (như thể trẻ lên 3 ý nhỉ)
-Mama sẽ đền cho con bữa khác nha! Bữa này con ko đi đc! Ok?-Bà ghé sát tai Khnahs nói nhỏ.
-Dạ, mama.-Khánh nói vs giọng mếu máo.
Bà Mai lắc đầu:
-2 đứa con của tôi cứ như thế này thì bao h mới lớn đc đây! Kiều này còn phải tốn gạo dài dài.
-MAMA!!!!!!