-Trời ơi, thôi đi bà ơi. Kêu khóc cũng tự sướng đc. Mày muốn tụi tao làm bà cô ở nhà ăn cơm mẹ nấu suốt đời như mày hả? Tao ko muốn ế già đâu.-Mi vỗ vai nó
-Đúng đó, tụi tao đi lấy ck chứ có phải đi chết đâu mà mày khóc kinh vậy? Mày cũng nhanh nhanh đi chứ. Ko thì một mk cô độc chết lúc nào cũng ko hay đó.-Trâm cũng hùa theo Mi
-Aaaaaaaaaaa............Bà đang trù ẻo tôi ấy hả? Ai bảo tôi ế già chứ? Chẳng qua tao ko muốn phá bỏ lời hứa năm xưa nên chưa thèm để ý ai thôi chớ người nguyện chết vì tao có chất đầy sang cả nước Nga cũng chưa hết đâu.-Nó đứng dậy hét nguyên một tràng.
-Uầy tự sướng ghê chưa?-Mi chắp chắp tay
-Trong này có lọt gió đâu mà mày chém ác thế?-Trâm
-Chúng mày lại hùa nhau ăn hiếp tao hả? Sax, giận tụi bây luôn.-Nó phụng phịu, khoanh tay trc ngực
-Ko pít ai phải giận ai đâu Trâm nhỉ? Mày trang điểm đẹp thế kia ai còn nhận ra tụi tao là cô dâu đây.
-Tao biết tao đẹp mà.-Nó vuốt vuốt má :-Cho chúng mày đỡ lấy chồng luôn.
-Thôi đi mấy cô nương. Đến h chúng ta phải đi rồi đó.-2 cặp phụ huynh vào rước cô dâu ra lễ đường. Hôn lễ kết thúc trong niềm vui của tất cả các vị khách quan đến chúc phúc cho cặp vk ck trẻ.
Trong một căn hộ với cách bày trí khá đơn giản, Phong đang đi đi lại lại
-Mày thôi đi, tao chóng mặt quá rồi đấy.-Khánh than vãn
-Tao phải làm j đây hả? Ông bà nhà tao biết tao trốn sang đây rồi, bắt tao về giải quyết việc công ti kìa.-Phong vẫn tiếp tục hành động
-Họ bắt thì mày về, sao mà phải căng dữ z?-Khánh
-Mày hâm ak? Tao còn chưa kịp tỏ tình với em gái mày mà. Mày khuyên tao j đi chứ, ở đấy mà than vãn phán xet quyết định này nọ.-Phong gắt
-Thì tỏ tình đi. Mệt mày quá. Hôm nay chẳng phải Valentine sao. Làm ngày quốc tế tình nhân thành kỉ niệm ngày tỏ tình luôn.-Khánh nói mà mặt tỉnh bơ. Phong ngồi xuống ghế. "Thôi được rồi. Liều một phen vậy. Không được thì đành chúc cho Việt Anh may mắn." Phong nhanh nhẹn sửa sang lại mk rồi đi mua bó hoa cùng chiếc nhẫn cậu đã chuẩn bị từ lâu và phóng xe đến biệt thự ngoại thành. Dứng trước cổng biệt thự, lòng Phong như đang ở trên đống lửa, hồi hộp là điều ko thể thiếu. Cậu bấm chuông, nó nhanh chóng chạy ra mở cửa.
-Phong ak, vào nhà chơi.-Nó cười tươi
-Ko, Linh ơi, Phong có chuyện muốn nói.-Phong vừa nói vừa quỳ xuống trước mặt nó.
-Phong thích Linh. Làm bạn gái Phong nha.
Nó ngơ ngác. Thực sự thì nó chỉ coi Phong là 1 người bạn, rất rất thân chứ chưa từng nghĩ phải rơi vào hoàn cảnh này. Thôi đành nói ra đúng lòng mk , đau khổ trước còn hơn về sau cả 2 cùng dằn vặt.
-Phong ak, cậu đứng dậy đi. Linh xin lỗi nhưng Linh ko thể. Đối vs Linh Phong chỉ là một người bạn thân và quan trọng. Đừng làm nó đi theo chiều hướng xấu.-Nó từ từ đỡ Phong lên và chủ động ôm lấy cậu, giọng nói dịu dàng nhưng cương quyết. Phong cũng đã đoán trước đc tình huống này và chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng sao tim vẫn đau đến vậy. Cậu gượng cười:
-Ko sao. Chúng ta vẫn sẽ là bạn tốt chứ?
-Đúng vậy, Bạn tốt mãi mãi. Linh mong Phong sẽ tìm đc người tốt hơn Linh.-Nó
-Trên thế giới này chẳng ai bằng đc Linh cả.-Phong cười buồn gỡ tay nó ra:-Ngày mai mình sẽ về Anh quốc.
Nó lắp bắp:-Về anh ư? Tại sao vậy? Tại Linh phải ko?
-Ko phải đâu. Chỉ là do công việc đột suất của công ti thôi.-Phong vội chữa
-Linh sẽ rất buồn nếu ko có Phong ở đây đó. Sẽ ko còn người bạn thân để an ủi Linh mỗi khi Linh buồn. Phong ở đây với Linh nha.-Mắt nó rưng rưng
-Đó là điều bắt buộc chứ Phong cũng ko có muốn. Linh đừng như vậy nếu ko Phong sẽ ko nỡ ra đi.-Phong cố tránh ánh mắt nó.
-Thôi nào Linh, vào nhà đi, mình có chuyện muốn nói với Việt Anh.
-Ukm đi thôi.-Nó dẫn Phong vào trong.
Trong phòng khách bây h chỉ có 2 người con trai, nó đã bị tống ra chỗ khác.
-Tớ thất bại rồi.-Giọng Phong rất bất lực
-Thạt sao? Cậu nói rồi hả?-Hắn ngạc nhiên rồi hạ giọng:-Nhưng ít ra cậu cũng dám nói. Còn mk thì....Haizzzzzz...
-Ko sao, dù j thì cũng chúc cậu may mắn. Đừng để cho Linh lọt vào tay ai khác, mk tin mỗi ở cậu thôi đó.
-Đc, tớ hứa sẽ bảo vệ Linh.-Hắn nói chắc nịch rồi cả 2 đều trầm lặng, mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng, t/g ko thể biết đc.