Chợt sau gốc cây phát ra tiếng động. Nàng cẩn trọng đi ra sau, đi theo âm thanh nhỏ kia đến bên một bụi cỏ cao quá đầu nàng. Nàng đây sợ sao, vô luôn nè. Len qua đám cỏ, một nam nhân mình đầy máu hiện ra. Còn chưa kịp nhìn mặt nam tử kia, đã bị hắn túm lấy cổ áo lôi xuống. Làm sao đây, chớp mắt một cái người bị vật lại là nam tử kia.
" A~~" tiếng rên khẽ của nam nhân truyền ra. Hắn một thân giáp đầy thương tích. Tuy nàng không biết hắn là ai nhưng chắc chắn là người của Dạ Long Quốc, là lính trong trận chiến với Dạ Quốc cách đây trăm dặm. Đã là lính thì nàng cũng không ngại, tinh thần nghĩa hiệp của nàng trổi dậy. Quan sát thương tích trên người hắn, tháo áo giáp của hắn xuống. Bị người ta đoạt áo còn là nữ nhân, nam tử kia đỏ mặt " ngươi, ngươi làm gì ".
Muốn tránh khỏi ngón tay thon mềm của nàng sờ lung tung. Lại bị nàng nhấn nhẹ vào chỗ thương đau đến bất động. " ngươi đừng động, thương tích ngươi không nhẹ, ta chỉ là cứu giúp ngươi "