" chuyện trong phong thư mật này có vẻ ngươi không biết thật, bởi nghĩ nếu biết người chắc sẽ phi tang nó đi " hắn ngồi hơi lười nhác trên ghế, nói với nàng. Nghe vậy, mấy vị tiểu tướng trẻ tuổi kia không khỏi tò mò.
" ta lại thấy nó không có can hệ gì với ta " nàng một cái chớp mắt liền phủ nhận tất cả như thể trên đời này mọi sự thật không lí liên quan đến nàng. Giọng nàng lại có chút lãnh ý, chút cô đơn. Điều này lại càng khiến mấy cái vị tướng tò mò kia càng nổi máu tò mò nhiều chuyện.
" ngươi còn chưa biết trong đây ghi cái gì, lại dám mạnh miệng với bổn gia " hắn thấy nàng như thế, rất có hứng thú, muốn xem rốt cuộc là nàng đang diễn trò hay cái tính trời sinh đã ngang ngạnh, ương bướng. " trong này viết gì ta nghĩ ngươi cũng có chút tò mò nhỉ?" Hắn nói vậy liền đem cái tấm vải nhỉ kia đưa cho tên lính bên cạnh, lệnh đem xuống cho nàng " ngươi đọc lớn lên cho mấy vị nguyên soái ở đây cùng nghe ".
Nhận lấy từ tay lính canh, nàng nhíu mày "tên này lại muốn giở trò gì " không khỏi xoắn trong lòng. Nhưng nàng là vẫn theo ý hắn mà định đọc lên, chỉ là vừa nhìn vào mật thư đáy mắt có chút ngạc nhiên kinh sợ....