“Không hổ là bệ hạ, kể cả cẩu hôn cũng dám làm, tôi phục rồi.”
“Cho nên có thể nói, hậu cung đã có thêm Sở hậu rồi. ”
“Có phải Bệ hạ nghĩ không thông không, sao lại đi ở cùng một chỗ với tên đó chứ.” Chỗ nào có người hâm mộ cũng sẽ có anti.
“Ngài Sở, ngài nhất định phải từ chối nhé, nếu không mà để truyền ra chuyện con gái cầu hôn, chắc là ngài sẽ bị cười đấy. ”
“Chấp nhận đi, chấp nhận đi, chấp nhận đi! ” Có phản đối thì sẽ có cổ vũ.
“Sở tổng không trả lời, không phải là không muốn đồng ý đó chứ? Nói không chừng là tình yêu đơn phương của Hoàng Phủ Tử Y thôi, người ta là đại tổng giám đốc, sao có thể kết hôn với minh tinh nhỏ nhoi như vậy được.”
Fan hâm mộ phẫn nộ, còn Hoàng Phủ Tử Y chỉ nhàn nhạt nhìn Sở Ngao, cuối cùng Sở Ngao cũng có phản ứng.
“Tử Y đừng đùa nữa, cảm ơn lễ vật của em, anh rất thích, chúng ta phát live tiếp đi.” Sở Ngao Dư nói với chính mình đừng coi đây là thật, Tử Y làm như vậy cũng vì hiệu quả của truyền thông.
Hoàng Phủ Tử Y nhăn mày, hạ thấp giọng nói: “Anh yêu à, anh còn chưa trả lời em, em đang đợi anh trả lời đấy.”
Sở Ngao Dư hiểu được ý của cô rồi, cũng hiểu được vì sao cô lại nhắc trước những câu đó, mà như thế thì anh càng khẳng định múc đích của cô chỉ vì tăng lượt xem của khán giả.
Nghĩ đến đây, anh thở dài một hơi, cũng cảm thấy thất vọng, nhưng rất nhanh điều chỉnh tâm lý lại.
“Sở Ngao Dư, anh có muốn kết hôn với em không?” Hoàng Phủ Tử Y không cho Sở Ngao Dư thời gian suy nghĩ, lại hỏi một lần nữa, giọng điệu không cho phép ai được từ chối.
Sở Ngao Dư rất ít khi thấy cô như thế này, áp lực như hoàng thượng nhìn xuống muôn người.
“Được!” Sao anh có thể không đồng ý chứ, nhưng chỉ là anh có muốn đi nữa, thì nhân sinh của anh không dài, không thể ở cùng cô mãi được.
Trong khoảnh khắc đợi anh trả lời ấy, thời gian như ngừng lại.
【chúc mừng bạn đã kết hôn thành công, được thăng cấp, trong thời gian thăng cấp, mong cái vị có thể đợi một chút】
Hoàng Phủ Tử Y nghe được âm thanh đó thì cười nhẹ, giống như bông hoa chớm nở, làm mờ mắt tất cả mọi người, sau đó cúi đầu hôn lên môi anh, rồi nhẹ nhàng nói bên tai Sở Ngao Dư: “Rất tốt!”
Mặt của Sở Ngao Dư đỏ lựng, lúc đó Hoàng Phủ Tử Y lấy nhẫn ra, đeo lên tay anh, rồi hôn nhẹ lên đó.
“Hôn rồi, hôn rồi, mắt tôi có vấn đề phải không, sao mặt của Sở Ngao Dư đỏ vậy.”