• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: ThmaiD


Chương 18


Cố Vô Kế nhìn nữ quỷ ấn nút thang máy rồi thầm nghĩ, cái bệnh viện này chỉ có 12 tầng thôi mà, tầng 13 ở đâu chui ra vậy??


Nhưng rất có thể, Trình Gia đang ở trên cái tầng 13 kia, vậy nên cậu không có ngăn cản hành động của nữ quỷ.


Cửa thang máy nháy mắt mở ra, thấy vậy, Cố Vô Kế bước nhanh ra bên ngoài, lúc chân mới chạm nhẹ trên mặt đất, cậu liền biết mình đã đi vào bên trong một khoảng không gian âm lãnh, bên tai còn phảng phất nghe được âm thanh thì thầm của quỷ hồn, không ai biết bọn chúng đang nói cái gì, nhưng nếu nghe kỹ, đầu óc sẽ cảm thấy đau đớn hỗn loạn vô cùng, không thể khống chế được bản thân mình.


Bất quá, đối với Cố Vô Kế mấy cái này còn chẳng đủ nhét kẽ răng, khi lắng nghe cái âm thanh này cậu còn thấy rất là hoài niệm, cảm giác giống như bản thân được trở về với tuổi thơ ngây ngô, hồn nhiên.


Cố Vô Kế quan sát khắp nơi, phát hiện, căn phòng bệnh quỉ dị này chính là một nhà xác.


Toàn bộ hành lang chỉ có mấy cái biển báo chỉ đường phát sáng, ánh sáng đó phản chiếu lên vách tường trắng bệch lại, cửa sổ nhìn ra bên ngoài chỉ thấy một mảnh đen nhánh, hoàn toàn bị ngăn cách với thế giới ban đêm đầy phồn hoa chốn thành thị.


Hoàn cảnh nơi này giống y hệt khi Cố Vô Kế bị mắc kẹt trên cái quốc lộ lúc trước. Nó hình thành một khoảng không gian quỉ dị, người bình thường vô pháp bước vào.


Cố Vô Kế vừa suy nghĩ vừa chạy nhanh tới chỗ có âm khí dày đặc nhất, chỉ sợ đến chậm một bước, Trình Gia lỡ ngủm mất thì toi.


"A a a a --"


Nhưng vào lúc này, một tiếng thét chói tai đầy hoảng loạn đúng lúc vang lên, Cố Vô Kế thấy vậy liền chạy như bay đến chỗ phát ra âm thanh, thực nhanh cậu đã tới trước cửa của một căn phòng bệnh, duỗi tay đẩy cửa, không ngoài dự tính, cửa phòng đã bị khoá lại.


Trên mặt tường bên cạnh đó còn dán một tờ giấy, bên trong có ghi rõ tên của bác sĩ và y tá phụ trách điều trị, không những thế còn có cả bản đồ dẫn đường đến văn phòng chính của họ.


Nhưng, điều làm cho con người ta sợ hãi chính là tấm ảnh thẻ của cả bác sĩ và y tá in trên tờ giấy đó, khuôn mặt của hai người bọn họ đều rỗng tuếch, nhìn vào đủ để khiến cho một người gan góc nhất cũng phải sởn tóc gáy.


Đương nhiên không bao gồm anh bạn họ Cố đang hết sức chăm chú ngắm nghía cái tờ giấy này.


Cố Vô Kế: "......"


Nhìn đi nhìn lại đều thấy nó ám chỉ tui đi tìm thìa khóa a


Nhưng Trình Gia sắp ngủm đến nơi rồi, ai mà rảnh rỗi đứng chỗ này chơi cái trò truy tìm manh mối a!!


À há! Cũng may nơi này cũng chỉ là một căn phòng bệnh bình thường, cửa cũng chỉ là loại cửa bình thường, không có mấy cái cơ quan bảo hộ đặc biệt.


Cho nên nó không đủ trình để cản bước Cố Vô Kế, cậu hít sâu một hơi, sau đó đá mạnh một cái về phía trước, cửa phòng rung động dữ dội, ầm một cái rồi trực tiếp bung ra.


Sau khi Cố Vô Kế thô bạo phá cửa, cậu không thèm nhìn lại mà lao thẳng vào bên trong.


Thấy vậy, mấy quỷ hồn đang thì thầm xung quanh đều như bị ai đó nhấn nút tạm dừng, đơ hết cả đám. Bọn nó hoàn toàn chưa hề nghĩ tới, người thanh niên dáng người thanh mảnh trước mắt này sẽ lại có một sức lực kinh khủng đến thế! Điều này căn bản không khoa học a!!


Cố Vô Kế bỗng dừng chân lại, thì nhìn thấy thân thể của Trình Gia đang đứng trên bậc cửa sổ, hướng ra bên ngoài, lung lay sắp rớt.


Theo lẽ thường, cửa sổ trong một căn phòng bệnh ở tầng cao như vậy, đều được xây tít lên trên để đảm bảo đủ độ an toàn, không để kẻ nào có thể dễ dàng trèo lên. Nhưng nơi này chính là không gian do quỷ hồn thao túng, tất cả mọi thứ đều không thể phán đoán theo lẽ thường, thậm chí cái cửa sổ ở nơi này còn chiếm hết cả mặt tường, nói nó là cửa sổ sát đất cũng chả có gì sai.


Ở hiện thực, tầng thứ 13 chính là sân thượng...... Nếu thật sự ngã xuống, những người khác cũng chỉ nghĩ rằng, tiểu thiếu gia Trình gia nhảy lầu tự sát trên tầng thượng bệnh viện đi.


"Cô, cô đừng có qua đây!!"


Trình Gia dường như không phát hiện ra Cố Vô Kế đã phá cửa xông vào, hắn hoảng sợ nhìn vào hư không, mặt tái nhợt lại, chân không ngừng lùi về phía sau, phảng phất thứ đang đứng trước mặt hắn còn đáng sợ hơn cả việc phải nhảy lầu tự sát.


Động tác kế tiếp của Cố Vô Kế không khỏi ngừng lại, trong lòng cậu rất rõ ràng, khi bị quỷ khống chế ngũ cảm, Trình Gia sẽ không nghe được giọng nói của mình, cũng sẽ không thấy được sự tồn tại của mình ở đây, nếu hành động lỗ mãng, nói không chừng cậu ta còn tưởng tui là quỷ đuổi tới, mà đẩy nhanh tốc độ nhảy lầu.


Nhưng quỷ hồn kia hiển nhiên không muốn cho Cố Vô Kế thời gian do dự, Trình Gia lại dịch về sau thêm một chút, thân thể lập tức lảo đảo rồi ngả nghiêng ra ngoài bệ cửa sổ.


"Không xong!" Cố Vô Kế liền nhào tới, nhanh chóng túm lại được một cánh tay của Trình Gia, hai người tức khắc tạo thành một từ thế treo lơ lửng hết sức nguy hiểm.


Thân thể Cố Vô Kế lúc này nằm xuống trước bệ cửa sổ, chỉ cần trượt chân một cái liền ngã xuống, mà Trình Gia đang được cậu giữ chặt tay giống như nhìn thấy quỷ mà giãy giụa điên cuồng, sợ đến mức miệng sắp phải sùi bọt mép.


Càng không xong hơn chính là, có một đôi tay lạnh như băng không biết đã đặt lên vai của Cố Vô Kế từ lúc nào, sau tai truyền đến một điệu cười đầy ác ý, phảng phất sẽ đem cậu đẩy xuống vực sâu vạn trượng


--


Sau đó Cố Vô Kế liền đem Trình Gia trực tiếp kéo lên lôi vào sâu trong phòng. Mà nữ quỷ phía sau lúc này đã bị Cố Vô Kế huých cho một cái, trượt chân ngã lộn về sau.


Rốt cuộc, Cố Vô Kế còn có một thân quái lực, cho nên mấy cái kỹ xảo nữ quỷ dùng để đối phó với mấy người bình thường, căn bản đều không có tác dụng với cậu a.


Bởi vì Trình Gia cứ giãy đành đạch liên hồi thật vô cùng phiền toái, Cố Vô Kế không thèm do dự thêm một giây một phút nào nữa, lấy tay đập một phát cho xỉu luôn, sau đó bình tĩnh nhìn về phía nữ quỷ trước mắt, dùng một ngữ khí đầy chính nghĩa: " Quỷ tiểu thư, em không cần lo lắng, tôi nhất định sẽ đưa hắn ra với công lý."


Nữ quỷ: "??"


"Tôi biết, Trình Gia nhất định đã làm ra chuyện gì đó sai trái nên mới bị như thế này. Hắn có phải đã ra tay quấy rối em, sau đó em vì không chịu nổi nên đã tự sát. Sau cái chết chết thảm thiết, oán khí ngưng tụ lại không thể đi đầu thai, linh hồn của em bởi vậy mà hóa thành ác quỷ quay trở lại trả thù kẻ đã hại đời mình."
Cố Vô Kế thở dài: " Tuy rằng gần đây tôi với Trình Gia có chút giao lưu, nhưng tôi sẽ không bởi vậy mà bao che tội ác của hắn."


Nữ quỷ: "......"


"Trên đời này tôi căm thù nhất chính là loại người như thế!" Cố Vô Kế oán giận nói.


Nữ quỷ nghe đến đó phải trầm mặc một lúc rồi mới lắc lắc đầu.


"Không phải sao? Chẳng lẽ là do hắn uống rượu say rồi lái xe đâm chết em?" Cố Vô Kế thoăn thoắt nói ra một đống sự tình cậu mới não bổ ra: " Hay là do hắn ác ý thu mua công ty của gia đình em, làm công ty phá sản, liên lụy đến em, sau đó mới tạo thành sự việc này?"


Trình Gia không biết đã tỉnh lại từ lúc nào, nghe thấy những lời Cố Vô Kế vừa nói, tròng mắt thiếu chút nữa thì rớt ra bên ngoài, nhưng vì cơ thể suy yếu vô lực nên không thể nói chuyện bình thường.


Trong lòng Cố đại sư, tui lại là người như vậy sao!! Tuy rằng lúc trước tui có hơi giống một kẻ ăn chơi trác táng không học vấn không nghề nghiệp, thích làm nhiều chuyện điên rồ.... Thôi được rồi!! Tui chính là một kẻ ăn chơi trác táng không học vấn không nghề nghiệp, nhưng mà mấy cái việc ác ôn đó, tui tuyệt đối không dám làm a!!


Bên kia, Cố Vô Kế đang nhìn chăm chú vào nữ quỷ, nhưng nàng vẫn luôn im lặng không chịu trả lời. Thấy vậy, cậu liền bắn ra vô số phỏng đoán, làm cho Trình Gia nhất thời quên đi cả sự sợ hãi đối với nữ quỷ, hận không thể hồi phục thể lực ngay lập tức để bay ra trước mặt Cố Vô Kế chứng minh sự trong sạch của bản thân.


Nữ quỷ tuy rằng không có mặt, nhưng Cố Vô Kế cảm giác được nàng rõ ràng có liếc toàn thân cậu một cái, sau đó ánh mắt liền rơi xuống trên người Trình Gia.


Sau khi nhìn chằm chằm vào Trình Gia một lúc, thân ảnh nữ quỷ liền chậm rãi tiêu tán.


Một trận gió lạnh thổi qua, hai người mới sực bừng tỉnh, lúc này họ phát hiện thân thể của mình đang đứng trên mép của sân thượng, chỉ cần bước hụt một cái là tan xương nát thịt a.


Hiện tại nghĩ kỹ thì thấy lúc trước Trình Gia ra khỏi phòng đi WC, lúc trở về đã bị quỷ hồn động tay động chân, hắn cho rằng mình đã xuống lầu nhưng trên thực tế lại là leo lên sân thượng.


" Xem ra mọi chuyện đều đã được giải quyết." Cố Vô Kế thấp giọng nói: " Nhưng mà cái liếc mắt cuối cùng của nàng có ý tứ gì..... Nơi này vì sao tự nhiên lại hình thành một khoảng không gian như vậy?"


Cố Vô Kế dù đã gặp quỷ rất nhiều lần nhưng số lần tiến vào loại không gian như thế này cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, rốt cuộc điều kiện để hình thành loại không gian này yêu cầu cực đại oán khí hoặc là phải có rất nhiều người chết tại đây... Mà cái bệnh viện này từ trước đến nay vẫn hoạt động vô cùng bình thường, khi Trình Gia vào nằm thì mới xảy ra chuyện.


Ánh mắt cậu tức khắc dính chặt lên người Trình Gia.


Trình Gia lúc này sợ đến mức mồ hôi lạnh tuôn ra như suối, trực tiếp khôi phục sức lực, ngồi ịch xuống đất ôm chặt lấy đùi của Cố Vô Kế, sợ Cố Vô Kế sinh ra hiểu lầm.


" Không phải! Không phải đâu!! Cố đại sư! Tôi vô tội, tôi tuyệt đối không có làm chuyện gì thương thiên hại lý, lúc trước đối với ngài làm ra cái chuyện như vậy là do bị mỡ heo che tâm, có mắt như mù, tôi hiện tại đã sửa đổi rồi!!"


"Nhìn dáng vẻ của cậu cũng không giống như là đang nói dối." Cố Vô Kế nói:


" Nhưng mà, cậu có thể bỏ tay ra rồi đứng lên được không. Chúng ta cứ xuống dưới trước xem sao."


"Â, ân!" Mặt Trình Gia đỏ lên, lập tức đứng dậy, vừa đi vừa nói chuyện với Cố Vô Kế: " Cố đại sư, tôi suýt nữa đã bị hù chết, còn tưởng rằng hôm nay phải bỏ mạng ở đây cơ! Ngài biết không, tôi vốn đang trốn trong căn phòng đó, cái y tá không mặt tiến vào còn chưa nói, sau đó tôi không hiểu sao bị ngã sấp mặt xuống.... Lúc này tự dưng xuất hiện một nam quỷ có diện mạo cực kỳ hung ác!! Tiến tới túm lấy tay của tôi không buông, thật là đáng sợ quá đi à.....?


Cố Vô Kế: "......"


Trình Gia lúc này mải nói hăng say hoàn toàn không chú ý tới vẻ mặt đầy vi diệu của Cố Vô Kế: "Bất quá lúc tỉnh lại liền thấy sự xuất hiện của ngài, ngài là người thiện lương nhất mà tôi từng gặp đó! Nhiều lần không màng nguy hiểm đến vớt tôi ra từ trong nước sôi lửa bỏng..... Tôi là tôi muốn nói là, Cố đại sư, ngài có hay không cái kia....."


"Cái gì??" Nếu không phải cảm ứng được trên người Trình Gia vẫn có thể có nguy cơ khó nói, Cố Vô Kế khẳng định sẽ trực tiếp chạy lấy người a.


"Ngài có suy nghĩ nhận thêm đệ tử không a?? Trình Gia lấy hết can đảm mở miệng: " Tuy rằng tôi chỉ là một kẻ ăn chơi trác táng không học vấn không nghề nghiệp, nhưng tôi lại có một thứ mà không ai có, đó chính là một trái tim chân thành! Ngài xem xem, xem tôi có thiên phú không a?"


"Không có." Cố Vô Kế gọn gàng dứt khoát mở miệng.


Cố Vô Kế cảm thấy Trình Gia có một sự hiểu lầm rất lớn ở đây, nhưng nếu ngồi giải thích thì quá mất thời gian, vì thế cậu cũng lười phản ứng Trình Gia.


"Thực sự như vậy sao!! Tôi liền biết, tôi chỉ là một người bình thường....." Trình Gia không khỏi thở dài, nhưng hắn còn không có từ bỏ, ánh mắt sáng quắc như đèn ô tô: "Làm đệ tử ký danh cũng có thể!! Không, cho dù đi làm sai vặt cũng được, chỉ cần được là người bên cạnh ngài, bảo tôi làm gì cũng được hết á!"


"Đã tới phòng bệnh rồi, cậu vào đi thôi." Cố Vô Kế hoàn toàn từ bỏ câu thông với Trình Gia.


Bọn họ hiện tại mới đi xuống tới tầng 12, y tá trực đêm chăm sóc Trình Gia đang nôn nóng chạy vòng vòng tìm người, lúc nhìn thấy hai người mới nhẹ nhàng thở ra, chưa kịp nói gì đã bị Trình Gia đuổi đi.


Trình Gia truớc mặt y tá diễn một bộ cao ngạo, y tá đi rồi sắc mặt tức khắc trắng bệch: "Cố đại sư, tôi, tôi không dám tiếp tục ở lại cái bệnh viện này! Cầu xin ngài, hãy cho tôi, cho tôi, cho tôi về nhà cùng ngài đi!! Cho dù có phải ngủ dưới đất cũng không sao hết!!"


Trong một khoảng thời gian ngắn đã trải qua nhiều việc đáng sợ đến như vậy, Trình Gia đều đã bị doạ thành cẩu, đâu dám ở một mình trong phòng bệnh chứ, chỉ hận một ngày 24 giờ không được treo trên người Cố Vô Kế.


"Cậu nói cũng có lý phết." Cố Vô Kế cũng nhớ tới việc không phải tất cả mọi người đều giống với cậu, sau khi gặp được quỷ, đều làm như không có gì xảy ra mà nên ăn thì ăn, nên ngủ thì ngủ. Nếu là người bình thường thì đã lập tức cuốn gói chạy mất dép luôn rồi á.......


" Cũng được thôi." Cố Vô Kế nó: " Vậy thì mang tôi đến nhà cậu đi thôi."


"Cái, cái gì?!" Trình Gia ngây người.


"Như thế nào? Không được sao?"


"Không phải, chỉ là tôi không nghĩ tới...... không nghĩ tới Cố đại sư ngài cư nhiên...... Nếu có thể thì......" Trình Gia còn làm một bộ thẹn thùng, giống như hắn đang vô cùng ngượng ngùng, "Nếu ngài muốn, tôi liền đồng ý lấy thân báo đáp!"


" Cậu đang suy nghĩ cái quỷ gì vậy?" Cố Vô Kế đều sắp phải cạn ngôn.


Chỉ là cậu cảm nhận được hơi thở trên người Trình Gia có chút bất thường, hơn nữa vừa nãy vị nữ quỷ tiểu thư kia còn mơ hồ ám chỉ, cho nên Cố Vô Kế suy đoán có thể là do Trình Gia ở một nơi nào đó bị lây dính vài thứ dơ bẩn, sau đó cảm thấy nó có khả năng cao sẽ ngụ tại nơi mà đối phương thường cư trú mà thôi.


Cái này thế quái nào nhấc lên quan hệ với việc lấy thân báo đáp a!


Trình Gia nhìn đến biểu tình vi diệu của Cố Vô Kế, hơi do dự, tiếp tục nói: "Nếu Cố đại sư đã có đối tượng, cho tôi làm người hầu của ngài cũng được á! Hoặc là làm tiểu tình nhân gì đó của ngài cũng không sao......"


Cố Vô Kế: "......"


Cố Vô Kế: " Tôi đã thay đổi chủ ý, tôi quyết định về nhà của mình."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK