• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Sa

Điều phiền toái nhất chính là bản thân Cố Vô Kế bởi vì đang bị đối phương bám trên người nên vô pháp không thể nhúc nhích được, bằng không cậu đã đem tất cả dân làng chỗ này đánh ngất xỉu đi rồi.

Lại vào lúc này, từ trong sương mù trắng đột nhiên hiện ra mấy nữ quỷ hồng y nữa. Các cô một nửa đứng ra chặn lại nhóm dân làng, một số khác lại bắt đầu tiến qua chỗ của trưởng thôn. Trưởng thôn bên kia ngay tức khắc vô cùng hoảng sợ thét lên tiếng kêu thảm thiết.

Phải nói, nhóm nữ quỷ này đối với trưởng thôn tràn ngập oán hận, hiện tại lại có cơ hội trả thù lên ông ta nên sẽ hoàn toàn không chút hạ thủ lưu tình.

Trưởng thôn hoàn toàn không nghĩ tới chính mình sẽ gặp được chuyện như vậy, chỉ có thể hướng mắt nhìn về phía Cố Vô Kế cắn răng nói: “ Cậu rõ rằng bị hắn lừa rồi!! Hắn chắc chắn không phải con trai của ta, tuy rằng lớn lên ngoại hình có chút giống nhau, nhưng con trai mình thế nào ta là người biết rất rõ...... Nếu là con trai ta nó căn bản sẽ không làm ra cái loại chuyện này, còn tên kia chỉ là một cô hồn dã quỷ thôi, chờ đến khi lấy được lực lượng về phe mình, điều đầu tiên hắn làm sẽ là gϊếŧ chết cậu đó!” { Sa: móa đánh không lại chơi đi méc sống chó vồn (▼へ▼メ)凸 }


Cố Vô Kế cũng liền bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề, hình như là cậu nói nhiều như vậy rồi nhưng hệ thống hiện tại vẫn chưa có nhắc nhở nhiệm vụ chủ tuyến hoàn thành nữa.

Trưởng thôn mắt thấy Cố Vô Kế giống như có chút dao động, ngay lập tức  bắt lấy cơ hội, liền nói ngay: “Kỳ thật ta cũng rất vừa lòng với biểu hiện của cậu, nếu như hiện tại chỉ cần cậu đem bộ hỷ phục đó cởi ra thì chẳng phải là đã bớt được bao nhiêu chuyện phiền toái rồi hay sao........”

Lúc này Cố Vô Kế còn đang cùng với quỷ hồn trên bộ hỷ phục đối phó với Sơn Thần nên không thể dư sức mà đi đối phó với người khác được, nếu thời điểm này mà có người nào đó phản bội lại Cố Vô Kế thì bên cậu sẽ phải chịu một lực lớn đả kích đến thân thể, thậm chí là còn ảnh hưởng đến cả thế cục lúc này.


“Trưởng thôn, thật là ngượng ngùng quá.” Cố Vô Kế mở miệng nói: “Tôi đương nhiên là tin tưởng hắn, cho dù hắn không phải là con trai của ông, nhưng tôi khẳng định chắc chắn hắn cũng không phải là người xấu gì đâu.”

Lúc này một nữ quỷ lại đột nhiên hung hăng cắn lấy trưởng thôn, đem linh hồn cùng sinh lực của ông ta kéo xuống rất nhiều, trưởng thôn đau đến sắc mặt biến đổi lớn, ông ta đã hoàn toàn bị lâm vào hoảng sợ, cố cắn răng nói: “Nếu cậu thay đổi chủ ý, ta nguyện ý đem cho cậu một phần lực lượng của Sơn Thần, có thể cho cậu trở nên bất tử ——”

Nghe đến đó, thậm chí những dân làng đang bị điều khiển để đối phó với đám người chơi cũng đều có chút ý động. Liền biết tính của trưởng thôn mà nói thì chắc chắn không phải chuyện tốt gì rồi, nhưng nói không chừng bọn họ cũng có thể biết được thêm về lực lượng của Sơn Thần rốt cuộc đến từ đâu? Rốt cuộc thì những người chơi cấp cao cũng không phải là thần tiên từ trên trời rơi xuống, rất nhiều người chơi sống đến được tận bây giờ một phần cũng còn phải tùy vào cơ duyên và vận may của mình nữa.


Bất quá nếu như muốn bất tử hẳn là họ không có khả năng, nhưng chỉ cần có được một phần sức mạnh của Sơn Thần thì cũng liền có thể giúp bọn họ mạnh lên để thoát khỏi tình huống hiện tại rồi.

Có chút nhân tâm chỉ là hơi hơi vừa động mà thôi, lại cảm giác lý trí dần dần biến mất, bọn họ quả thực hận không thể xông lên thay thế Cố Vô Kế đáp ứng chuyện này.

Đây cũng chỉ là do trưởng thôn bịa ra để bẫy các người chơi mà thôi, chỉ cần trong lòng người nảy sinh ra ý động thì sẽ đều dần dần mất đi lý trí, sau đó biến thành con rối do Sơn Thần điều khiển.

Nếu như là ngày thường thì ông ta chỉ cần chậm rãi tẩy não các dân làng mà thôi, nhưng lúc này ở chỗ đây, có thể nói là mọi người đang đối đầu trực diện với Sơn Thần. Thuật tẩy não đã mạnh rồi lại càng thêm cực cường, nếu người chơi nào mà có ý chí thấp thì sẽ bị Sơn Thần thôi miên ngay.
“Không cần.” Cố Vô Kế nhàn nhạt nói: “So với chuyện này, ông vẫn là nên ngẫm lại bản thân mình mấy năm nay đã làm nên những chuyện tội ác tày trời gì, ngẫm lại xem sau khi chết muốn chuộc tội cho lỗi lầm của mình như thế nào đi.”

Cùng những người khác bất đồng quan điểm, Cố Vô Kế căn bản là không quá để ý tới lời nói của trưởng thôn, sức mạnh cái gì chứ, bất tử cái gì chứ, đối với cậu mà nói thì hai cái này cũng không có ý nghĩa gì quá lớn với cậu hết có cũng được mà không có cũng chẳng sao.

Nếu như mà trưởng thôn nói có thể làm cho kỹ thuật diễn xuất của Cố Vô Kế tăng lên một bậc, nói không chừng trong lòng cậu sẽ còn có vài phần dao động.

Đến cả trưởng thôn cũng chưa nghĩ tới người ta vậy mà vẫn cứ cư nhiên kiên định như vậy, xung quanh nhóm các nữ quỷ lại bắt đầu gây công kích vào trưởng thôn, làm bộc phát ra tiếng kêu thảm thiết đến rợn cả người, nhưng dù như vậy thì ông ta vẫn cứ không chết, rốt cuộc thì lão già trưởng thôn này đã sớm không được coi như là người bình thường nữa rồi, có khả năng tính mạng của ông ta và Sơn Thần đã sớm hòa nhập với nhau vào làm một rồi cũng nên........
Cố Vô Kế nhìn về phía cách đó không xa, thấy hồng y quỷ hồn kia làm động tác phất tay rồi hạ xuống, cái thứ gọi là Sơn Thần kia đã lập tức tiêu tán hơn một nửa, mà nó cũng nhân cơ hội này mà chui thẳng vào trong hang động trốn, hồng y quỷ hồn kia không chút nghĩ ngợi cũng liền đuổi theo đi vào.

Vào thời khắc mà Sơn Thần trốn đi, sương mù xung quanh sơn động cũng đều bắt đầu tiêu tán ra không khí hơn phân nửa, khiến cho tầm nhìn của mọi người đều dần trở nên rõ ràng lên.

Cố Vô Kế cũng cảm giác được chính mình và bộ hỷ phục trên người rốt cuộc cũng cắt đứt liên hệ, không còn nặng trịch như trước nữa, chắc có lẽ là do đã đến đại bộ phận lực lượng của Sơn Thần nên người nọ có thể đạt được năng lực tồn tại độc lập mà không cần dựa và sự giúp đỡ.
Vừa nãy, những bóng đen còn đang khống chế dân làng đánh nhau với các người chơi, bây giờ những cánh tay đen trên người đều ẩn ẩn tiêu tán. Bọn họ lập tức mờ mịt nhìn xung quanh, tựa hồ là đang không rõ ràng lắm về sự tình mới xảy ra rốt cuộc là cái gì.

Các người chơi lúc này mới có thể thu tay lại, bọn họ còn sợ không cẩn thận thì mình đã đem dân làng đánh chết……

Nhưng ngay sau lúc này, trưởng thôn dùng ánh mắt oán độc nhìn về phía Cố Vô Kế, " Cậu đừng mong tưởng rằng chính mình có thể nhẹ nhàng tránh thoát đi như vậy!"

Giọng nói rơi xuống, chung quanh làn sương mù bắt đầu giãy giụa bò ra vô số quái vật có hình tượng quái dị, hình tượng giống như là chó sói, theo đó còn có những chiếc răng nanh bén nhọn.

Mấy con quái vật này thực hiển nhiên là theo lực lượng của Sơn Thần biến mất mà trở nên suy yếu, cho dù là vậy chúng vẫn thập phần cường đại. Lũ quái vật lúc này đã chuẩn bị dùng một tốc độ cực nhanh lao về phía Cố Vô Kế, chỉ chờ có thể đem nhân loại đang sống sờ sờ này xé nát thành trăm mảnh.
Nhóm người chơi lúc này đều bộc phát ra kinh hô, nhưng nhìn từ khoảng cách giữa Cố Vô Kế và bọn họ đang rất xa, đạo cụ phòng ngự trên người đều có khoảng cách hạn chế nhất định, căn bản là họ không có khả năng giúp được Cố Vô Kế.l

“Không xong!”

“ Mấy con quái vật này nhìn qua liền biết là khó đối phó a, có lẽ Tôn Thời chỉ sợ là cũng.....…”

Cố Vô Kế nhàn nhạt nhìn về phía đám quái vật, chậm rì rì từ trong lồng ngực lấy ra con dao phay, “Xem ra các ngươi tới rất là không khéo a.”

Các người chơi cùng trưởng thôn và dân làng lúc này nhìn cảnh tượng trước mắt đã ngạc nhiên tới đỉnh điểm, Cố Vô Kế vậy mà tránh đi công kích của quái vật dễ như trở bàn tay..... Thậm trí, cậu chế trụ quái vật còn chưa cần dùng đến dao phay của mình mà trực tiếp cậy mạnh dùng tay ngăn lại!
Các dân làng còn lại trên trán giờ đã ẩn ẩn đổ mồ hôi, may mắn vì bản thân mình cùng Cố Vô Kế quan hệ cũng không tệ lắm. Mà những người lúc trước đã đắc tội với Cố Vô Kế, lúc này đã sinh ra ý chí muốn quay đầu bỏ chạy ngay lập tức rồi.

Vui đùa cái gì vậy, mấy con quái vật mạnh như thế kia đều bị người này dễ dàng khống chế……Vậy bọn họ đối với Cố Vô Kế không phải chỉ là mấy con gà gϊếŧ chết dễ như trở bàn tay thôi sao.

Các người chơi: “……” Tuy, tuy rằng đã sớm biết, nhưng bọn họ lúc trước thật sự còn cho rằng Cố Vô Kế có thể một đao chém chết quỷ hồn đều là nhờ chủ yếu vào tác dụng lợi hại của dao phay a, hiện tại xem ra căn bản là do sức mạnh của Cố Vô Kế chứ dao diếc gì ở đây...... Đúng là ngọa tào mà.

Đến nỗi khi nhìn qua con dao phay tràn ngập sát khí kia, ở trong tay Cố Vô Kế ngược lại giống như là phụ trợ cho nhau. Cứ như vậy, chỉ chưa đầy hai phút, Cố Vô Kế đã đem mấy con quái vật giải quyết hết.
Bọn quái vật yếu hại bị công kích sau lập tức hóa thành một sợi khói nhẹ tiêu tán ra trong không khí, cùng lúc đó trưởng thôn lại nôn ra một ngụm máu lớn.

Bởi vì lực lượng của Sơn Thần đã tiêu giảm hơn phân nửa, lại còn bị Cố Vô Kế dễ dàng hạ gục bọn quái vật, trưởng thôn rốt cuộc cũng không chống đỡ lại được nữa, ông ta oán độc liếc mắt qua phía Cố Vô Kế, “ Các ngươi nhất định sẽ phải hối hận! Ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng chết đi như vậy được, hừ...... Ta nhất định sẽ báo thù, cứ chờ đó........”

Giọng nói rơi xuống, thân thể trưởng thôn trong nháy mắt liền ngã trên mặt đất, dùng mắt thường chỉ có thể thấy được với tốc độ cực nhanh, cơ hồ còn không đợi những người khác phản ứng lại, khối thân thể này cũng đã ở trong tầm mắt của mọi người mà biến thành tro bụi.
Các dân làng đều bởi vì cái hình ảnh trước mặt mình mà đần ra.

Các người chơi bỗng nhiên cảm thấy có chỗ nào đó không đúng....... Linh hồn của trưởng thôn đâu? Nếu như tính là chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ thì hẳn là cũng phải có dấu vết của linh hồn đi, giờ một chút dấu vết cũng không có! Chắc chắn là ông ta đã đào tẩu rồi đi.

“Là nhà của trưởng thôn !” Một người đột nhiên nhớ tới cái gì đó, mở miệng nói, “ Trong nhà của trưởng thôn có một cái tượng thờ phụng Sơn Thần, vô cùng có khả năng đó chính là môi giới để ông ta bỏ chạy đi.”

Sau khi nghe được người này nói, vợ của trưởng thôn bên cạnh vừa mới tỉnh táo lại sắc mặt đã bắt đầu đại biến, có thể nói là sắc mặt đã bắt đầu trở nên sợ hãi, “Làm sao bây giờ, nơi đó hiện tại cũng chưa người nào……”
“Này không phải là không xong rồi sao?” Một người chơi khác cũng khẩn trương mở miệng, “Trưởng thôn này hiện tại căn bản cũng đã không phải người, nếu để ông ta nắm bắt được cơ hội, nói không chừng sẽ còn tiếp tục gây ra cho chúng ta nhiều phiền toái hơn nữa chứ đùa!”

Loại boss quỷ hồn này đã không thể giải quyết được rồi, lúc trước còn thiếu chút nữa là khiến cho đoàn người đi đời nhà ma, bây giờ sắp thắng rồi lại để ông ta chạy mất. Đúng là đời xui hơn cờ hó mà.

“Không sao cả đâu” Cố Vô Kế đột nhiên mở miệng, bộ dáng bình tĩnh này của cậu đã lập tức khiến cho người chơi cảm thấy được phần lớn an ủi, “Tề Vân Tu hiện tại hẳn là đã ở nơi đó chờ, cậu ta chắc chắn sẽ xử lý tốt chuyện này thôi, mọi người không cần lo lắng quá.”
Mọi người đến lúc này mới bỗng nhiên ý thức được, Tề Vân Tu từ lúc mới bắt đầu đã liền không có mặt ở đây, nguyên lai cư nhiên là đang chờ trưởng thôn sao? Bọn họ lúc trước còn tưởng là đối phương đã lưu lại chỗ ở để bảo vệ cho Tiểu Mông.

Bất quá ngẫm nếu mà suy ngẫm lại thì, cái nam nhân đáng sợ tên Tề Vân Tu này nếu hắn mà ở cùng Tiểu Mông nói không chừng còn càng nguy hiểm hơn, tốt nhất vẫn là để cho hắn đi đối phó với nhân vật nguy hiểm như trưởng thôn đi...... Mà nếu muốn nói về người mà hắn nguyện ý bảo hộ, sợ là chỉ có một mình Cố Vô Kế đi.

Trong lúc nhất thời, mọi người cư nhiên đối với trưởng thôn cũng có chút đồng tình lên, rốt cuộc sau khi tránh đi được thì trưởng thôn cũng chỉ còn lại một sợi tàn hồn...... Nhưng cái khác biệt ở đây chính là tên Tề Vân Tu kia chẳng khác nào đại sát chiêu a! Đôi mắt kia của hắn có thể ảnh hưởng đến quỷ hồn mà trùng hợp với trưởng thôn ngay lúc này luôn........ Chỉ có thể chia buồn cùng ông ta thôi chứ có làm gì được đâu, tham thì thâm mà.
Ngay sau đó, mặt đất đột nhiên chấn động, từ trong sơn động truyền đến động tĩnh rất lớn, giống như là có cái gì đó va trạm vào nhau ở trên núi đá, cùng với cảm giác khiến người ta thập phần không khoe tựa như có rất nhiều âm thanh chói tai thi nhau truyền đến.

Cố Vô Kế lập tức bước nhanh hướng tới sơn động phương hướng đi đến, người chơi khác cũng ý thức được lúc này phỏng chừng là quan hệ đến bọn họ có thể hay không rời đi phó bản thời điểm mấu chốt, cũng không muốn dừng ở mặt sau bỏ lỡ cái gì tin tức trọng yếu, sôi nổi theo đi lên.

Nhưng nhưng vào lúc này, một ông lão già đột nhiên tiến lên, “Vị kia…… Cùng với con trai của trưởng thôn giống nhau như vậy, thân phận của hắn, ừm có thể là......... Sơn Thần chân chính đi.”

“Cái gì?” Các người chơi trong lúc này nhất thời kinh ngạc, kỳ thật đã trải qua bao nhiêu sự tình từ trước tới giờ, bọn họ thậm chí còn đang hoài nghi xem phó bản này Sơn Thần rốt cuộc là có thật sự tồn tại hay không, giờ thì biết rồi........
“Từ trước tới giờ, Sơn Thần vẫn luôn phù hộ chúng ta, cũng nhờ có ngài ấy bảo hộ, chúng ta mới có thể ở chỗ này mà an an ổn ổn bình an sống qua ngày được.” Ông lão cảm khái mở miệng, “Dù biết sau khi xảy ra sự kiện kia, Sơn Thần đại nhân mới xảy ra dị biến như vậy. Nhưng ta lại có thể cảm nhận được ở trên người vị kia ẩn ẩn thấy được một chút hơi thở giống như bên trong miếu của Sơn Thần......”

“Hơn nữa vào lúc ấy, cũng là vì không lâu trước đây từng phát sinh qua một trận thiên tai lớn, Sơn Thần đại nhân bởi vì vậy nên lực lượng mới trở nên yếu đi. Lúc này ngài mới bị tên trưởng thôn đó nhập vào, làm ra những chuyện bất đạo như vậy.” Một ông lão khác nói với ngữ khí thập phần kích động.

------------------------------------------------------------
Thứ tư Ngày 29 Tháng 12

Thời gian: 22h39

Nhiệt độ: 15°C

_________________________________________

Mhuhu chỗ tui lạnh quá m.n ưi. Tui vừa mới dành ra 5 ngày để đọc hết cái kết của bộ này và..... Ờm thì cái kết nó cứ lãng xẹt kiểu gì ó từ chương 250 trở đi là nó phát triển ra cái dạng gì tui cx không rõ lun :'')

Nói chung là tui định hỏi ý kiến m.n xem có nên drop bộ này khum tại vì tui chẳng muốn nhìn cái kết như vậy chút nào hết á :'') hoặc giờ tui đang có 2 lựa chọn cần m.n chọn giúp:

1. Edit đến chương 250 rồi drop.

2. Edit hết bộ này xong viết phần 2 với một nhân vật và bối cảnh khác.

Cầu bình chọn mhuhu

* Chúc mọi người ngủ ngon

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK