• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Là một trong những fans nòng cốt của Kỷ Lâm, Liễu Ngọc tất nhiên nhớ rõ ngày mở bán của《 Phong Thượng ICON》, Fan Club sớm đã lên kế hoạch mua số báo đầu tiên. Chẳng qua lần này có chút bất đồng, sự nhiệt tình của các cô tăng vọt trừ nguyên nhân có Kỷ Lâm tham gia ra, đa phần mọi người đều là vì Tư Vũ.

Liễu Ngọc cũng là một trong số đó. Giống với đa số các fans, Liễu Ngọc từ ngày Phong Thượng Official Weibo đưa ra teaser mới biết Tư Vũ là ai, lúc đầu cô cũng có chút oán trách Tư Vũ cướp lấy vị trí ảnh bìa của Kỷ Lâm, nhưng sau khi xem qua những bức ảnh kia, kẻ cuồng cái đẹp như cô liền bị nhan sắc của Tư Vũ thuyết phục.

Có thể diễn tả ra sự tái nhợt ốm yếu đến kinh tâm động phách khiến người xem không tự giác luân hãm vào như thế, Liễu Ngọc chỉ thấy một mình Tư Vũ làm được. Cô trong nháy mắt hạ quyết tâm: chờ lúc tạp chí mở bán sẽ mua mấy chục cuốn để phân phát cho bạn bè xung quanh, dù sao đám fans trung thành các cô bình thường đều mua mấy chục đến cả trăm cuốn để ủng hộ thần tượng.

Người cùng chung ý nghĩ với Liễu Ngọc cũng không hề ít. Vì thế sau khi mở bán, Liễu Ngọc vẫn luôn nhìn chằm chằm máy tính tay mắt lanh lẹ ấn vào nút mua, chờ cô thanh toán xong reset lại trang web, số tạp chí còn lại đã về 0!

Ngắn ngủn 50 giây liền bán sạch!

Liễu Ngọc có chút kinh ngạc, Tư Vũ chỉ là một người mẫu mới vào nghề, chắc chắn là chưa có fans trung thành nào, nói cách khác - đa số người mua tạp chí đều là người qua đường, họ không phải vì ủng hộ idol, thuần túy là vì bản thân Tư Vũ thôi!

"Những người này, chỉ sợ phần lớn là yêu thích khuôn mặt của Chu Tư Vũ......" Liễu Ngọc nghĩ thầm, nhưng mà cô cũng bị những bức ảnh kia thuyết phục a nên mới hào phóng mua một xập như vậy, Liễu Ngọc thuận tay lưu lại ảnh chụp của Tư Vũ đổi thành màn hình khóa.

Cô gái xinh đẹp như vậy không phải để ngày ngày đều ngắm sao.

Đừng nói chỉ Liễu Ngọc kinh ngạc vì tốc độ tiêu thụ này, bên kia, Tư Vũ cũng cảm thấy không thể tin được, cô nhìn Vu Linh hỏi: "Hết hàng? Nhanh như vậy? Vừa mới bán thôi mà ạ?"

Tâm tình của Vu Linh hiện tại không khác gì vừa trúng vé số 500 vạn, hưng phấn nắm lấy tay Tư Vũ: "Em nhìn xem, tốc độ này có thể đuổi kịp minh tinh hạng A, em làm được! Nhanh nhanh, em chụp một tấm ảnh post lên Weibo đi, chị sẽ để Offical Weibo chia sẻ chúc mừng!"

Tư Vũ mơ mơ hồ hồ bị Vu Linh không trâu bắt chó đi cày, tùy tiện chụp một tấm, Weibo "Chu Tư Vũ Ngư Ngư" của cô là Vu Linh tạo giúp, bên trong rỗng tuếch, Tư Vũ đăng ảnh selfie lên mới coi như là bài đăng duy nhất.

Vu Linh thúc giục cô phải chào hỏi các fans một chút, Tư Vũ thật sự không am hiểu vấn đề này, chỉ có thể nghẹn ra một câu: ""Cá" kho tàu của mọi người tới đây."

Ảnh selfie môi cô hơi mím, mặc một bộ váy dày cực kì bình thường ở nhà, dưới ánh đèn vàng lại có chút nhã nhặn lịch sự, cô giống như không quen chụp ảnh, nhìn qua có chút co rúm, trái ngược với vẻ quyến rũ chết người ở studio, tương phản cực kì to lớn.

Vốn dĩ đã có một chút fans đứng chờ ở Weibo Tư Vũ, đợi cô đăng thông tin gì đó, bức ảnh này vừa được đưa lên, lập tức xuất hiện bình luận.

@ Cá om dưa chua: Tại sao lại là cá kho tàu mà không phải là cá om dưa? Rõ ràng cá om dưa ăn ngon hơn mà!

@ Cánh gà nướng mật: Nếu chị đã nói như vậy, em sẽ không khách khí nha, chị Tư Vũ sẽ bị em ôm lấy từng ngụm từng ngụm ăn ~

@ Quán quân ngủ nướng: [ hoảng sợ ] Ngư Ngư đáng yêu như vậy mọi người sao nỡ ăn chứ! Buông chị ấy ra để em ăn cho!

Càng về sau bình luận càng nhiều, cộng đồng mạng càng nói càng hăng, từ khen chị gái xinh đẹp tới loại cá nào ăn ngon, cuối cùng không biết như thế nào lại cùng chung một ý nghĩ, quyết định tên fans đoàn của Tư Vũ sẽ là "Cá kho".

Tư Vũ: "......" Ai, đầu thật đau, cộng đồng mạng lần này trí tưởng tượng thật phong phú.

Vu Linh vốn muốn nhìn một chút Tư Vũ định nói gì, thấy Weibo này thiếu chút nữa bị sặc chết. Trong đầu cô gái này chứa cái gì, thật sự hết nói nổi!

Dù Tư Vũ chỉ mới đăng không lâu, Weibo lại không ngừng hiện thông báo, lượt yêu thích tăng vùn vụt, nửa phút đã lên tới 999 tin, Tư Vũ bất đắc dĩ đành phải tắt thông báo, sau đó mới phát hiện cô hình như chưa bao giờ vào Weibo, không biết có một đống tin nhắn từ bao giờ.

Nhìn lướt qua một chút, mấy tin không phải thổ lộ tình cảm thì là ân cần hỏi han sức khỏe của cô, Tư Vũ kỳ quái: "Sức khỏe của em không tốt mọi người đều biết sao......"

Vu Linh ngó đầu nhìn, cười nói:"Em không biết à,em đã lên hot search một lần rồi! Chính là lần em cứu Bội Bội ấy, có người quay được video đăng lên trên mạng, đây, là clip này."

Vu Linh click vào Weibo kia, đưa cho Tư Vũ xem, Tư Vũ không nghĩ tới cảnh cô lăn một vòng va vào cột, hộc máu không ngừng truyền đi xa như vậy, lập tức quẫn bách, đặc biệt lúc biết được cộng đồng mạng đặt biệt danh cho cô là tiểu thiên sứ, trên mặt càng không biết làm sao: "Này, cái gì vậy chứ!"

Lúc cô cứu người hoàn toàn xuất phát từ bản năng, lại không phải vì muốn nổi tiếng, hiện tại mọi người đều biết, Tư Vũ nằm xuống, mặt chôn ở trong sô pha không dám ló ra, không phải là công khai xử tội chứ......

Vu Linh cười hổn hển, vừa cười vừa an ủi cô:"Thôi thôi, đây là chuyện tốt, trước khi Phong Thượng xuất bản tạp chí, tất cả mọi người đều nhận ra em rồi, em xem fans của Kỷ Lâm còn đi thần tượng em đó! Phải hiểu rằng thái độ của bọn họ không hề tốt với các sao nữ khác."

Tư Vũ vừa nghe, ngẩn người: "Nói như vậy, bình luận ở Weibo của em, lại còn mua tạp chí ủng hộ, đa số đều là fans của Kỷ Lâm ạ?"

Tư Vũ còn đang suy nghĩ cô thế nào lại gây được sự chú ý của đoàn fans nữ hung hãn hiếu chiến này thì Kỷ Lâm lại đang đấm ngực dậm chân ở nơi công tác. Hắn còn chuẩn bị cả đồng hồ báo thức,đến giờ lập tức mua tạp chí của chị gái, cuối cùng đóng phim lại không thuận lợi, trì hoãn một chút, chờ đến lúc Kỷ Lâm được nghỉ ngơi, trang web đã hiện hai chữ hết hàng.

Chị gái lần đầu tiên lên ảnh bìa tạp chí, dấu mốc có ý nghĩa như vậy, hắn thế nhưng không hề! Mua! Được! Một! Cuốn! Nào!

"Trời đậu!" Hắn nhịn không được mắng: "Tốc độ tay của bọn họ tại sao lại nhanh đến vậy!"

Kỷ tiểu thiếu gia tức giận đến hộc máu,không mua được thì đành thôi, hắn vừa mở Weibo ra, mới phát hiện Tư Vũ đã đăng một bài đầu tiên, và tất nhiên hắn lại đánh mất cơ hội là người bình luận đầu tiên.

...... Rõ ràng hắn đã đặc biệt chú ý Tư Vũ! Thế mà lại bỏ lỡ 2 lần!

Kỷ Lâm nhìn bình luận phía dưới thấy rất nhiều id quen mắt, mấy id này đều là fans trung thành của hắn, dĩ vãng thường xuyên ôm ấp hôn hít hỏi han ân cần, hiện tại bọn họ một đám đều chạy đến xum xoe với chị gái mình!

Hắn còn không bằng fan trung thành của mình! Kỷ tiểu thiếu gia vô cùng đau lòng, đồng thời trong lòng dâng lên cảm giác nguy cơ: Hắn về sau...... sẽ không lưu lạc đến mức tranh giành chị gái với fans của mình chứ?

Ý nghĩ này vừa nảy ra, cả người Kỷ Lâm đều không khỏe. Hắn vội vàng đổi tên tài khoản nhỏ thành "Đầu cá kho", da mặt dày trà trộn vào đàn "Cá kho" của Tư Vũ.

Đúng lúc này, cửa phòng nghỉ bị mở ra, Hứa Thanh Uyển cầm một chai nước bước vào, có vẻ cô coi việc ra vào phòng nghỉ của Kỷ Lâm là một việc hết sức bình thường. Dù chưa được sự cho phép của Kỷ Lâm đã đẩy cửa đi vào, tựa như đã quen biết rất lâu đặt nước lên trên bàn: "Kỷ ca, em thấy anh quay xong liền rời đi nên có chút lo lắng mới lại đây nhìn, đây là đồ uống anh thích nhất ạ."

Kỷ Lâm ngồi không nhúc nhích, ánh mắt dừng tại chai nước kia, trong mắt hiện lên một chút nghi hoặc. Loại đồ uống này rất ít bán, cửa hàng bình thường đa số không có, hơn nữa Kỷ Lâm chắc chắn sở thích của mình chỉ có trợ lý biết, chưa bao giờ công khai ra ngoài, Tiểu Ngải lại không phải người nhiều chuyện, Hứa Thanh Uyển làm sao biết được?

Mà...... Hắn và Hứa Thanh Uyển có thân thiết đến vậy sao?

Kỷ Lâm nhớ rõ chuyện Hứa Thanh Uyển nói xấu Tư Vũ trước mặt mình, hắn một đại nam nhân không có lòng dạ hẹp hòi so đo với cô, hợp tác với Hứa Thanh Uyển đều là việc công xử theo phép công, tuyệt đối không thêm chút việc tư nào, nhưng Hứa Thanh Uyển luôn muốn bám dính lấy hắn.

"Cảm ơn, nhưng tôi không cần." Kỷ Lâm miễn cưỡng duy trì vẻ ngoài lịch sự, nhưng trong mắt thật lãnh đạm: "Hứa tiểu thư, nếu cô rảnh rỗi như vậy không bằng đi nghiên cứu kịch bản một chút, cảnh vừa rồi đã kéo dài mất cả buổi sáng, tôi xin được nói thẳng, tốc độ hiện tại đã vượt quá thời gian dự tính."

Hắn không chút khách khí, chỉ thiếu chỉ tên nói họ thôi, chính sự thiếu chuyên nghiệp của Hứa Thanh Uyển làm chậm trễ thời gian.

Bởi vì cái cô Hứa Thanh Uyển này liên tục kéo dài thời gian, hại hắn không mua được tạp chí của chị gái!

Thời điểm thử vai nghe nói Hứa Thanh Uyển không có nhiều tật xấu như vậy, kỹ thuật diễn của cô trong những người cùng lứa có thể nói là tương đối xuất sắc, nếu không cô làm sao được chọn làm nữ chính. Nhưng rất nhanh Kỷ Lâm phát hiện ra: Hứa Thanh Uyển nói cố gắng để nổi tiếng, thà nói là... cố gắng để tiếp cận hắn thì đúng hơn.

MV《 Vết thương 》đại khái nói về một cặp trai gái coi nhau là đối thủ cạnh tranh lớn nhất, nơi nơi ngáng chân đối phương, nhưng rồi sau các cuộc đối chọi gay gắt thời thanh xuân, bọn họ lại bất tri bất giác có cảm tình với nhau, nhưng những tơ tình này lại bị cất giấu dưới sự kiêu ngạo của mỗi người. Bọn họ tự làm tổn thương lẫn nhau, khiến bản thân vết thương chồng chất, đến cuối cùng phần cảm tình này cũng không thể nở hoa kết quả, thanh xuân oanh oanh liệt liệt chỉ để lại một vết thương không thể chữa lành.

Theo lý mà nói, vai nữ chính của Hứa Thanh Uyển hẳn là chán ghét Kỷ Lâm,nhưng ẩn sau sự chán ghét ấy lại có chút gì đó ái mộ khó nói, nhưng Hứa Thanh Uyển trái ngược, cô lúc nào cũng ngước đôi mắt ngập nước chăm chú nhìn Kỷ Lâm, sự ái mộ trong ánh mắt không thể che giấu, không hề giống trong kịch bản là một thiếu nữ ương ngạnh kiêu ngạo.

Mỗi lần đạo diễn chỉ dạy cô, Hứa Thanh Uyển sẽ biết điều một chút nhưng không bao lâu lại chứng nào tật nấy, Kỷ Lâm thật sự bị ánh mắt này tra tấn đến phiền chán.

"Cô về sau cách xa tôi ra một chút." Kỷ Lâm nghĩ thôi cũng mệt, vội vàng mở di động ra nhìn tấm ảnh hắn chụp cùng Tư Vũ, tâm tình lúc này mới tốt hơn tẹo, hắn cũng không ngẩng đầu lên: "Tôi không thiếu trợ lý, thế nên không cần cô bưng trà đưa nước tới đây."

Hứa Thanh Uyển nghe được lời nói của Kỷ Lâm lập tức đôi mắt đau xót, đặc biệt lúc cô nhìn thấy Tư Vũ trên màn ảnh di động của Kỷ Lâm, sự uất ức liền không nhịn được nữa.

Không phải như thế, vì sao Kỷ Lâm luôn để ý người chị gái cùng mẹ khác cha muốn trả thù hắn? Rõ ràng chỉ có cô mới thật lòng với hắn!

Còn người đàn ông mặc đường trang ở buổi dạ tiệc hôm nọ...... Hứa Thanh Uyển nhớ tới người con trai trời quang trăng sáng, phảng phất bước ra từ trong tranh kia, trái tim không kiểm soát được mà rung động. Cô chưa bao giờ gặp qua người nào như vậy, đời trước cô làm con dâu của Kỷ gia, cũng được coi là phu nhân hào môn của giới thượng lưu, hiểu biết thế nào là phú quý, nhưng so với người đàn ông ấy, kiến thức của cô như muối bỏ biển, không đáng nhắc tới.

Hám lợi thì ai cũng có, Hứa Thanh Uyển cũng không ngoại lệ, cô chứng kiến được những thứ càng tốt liền cảm thấy cuộc sống hào môn thật chướng mắt.

Nhưng tại sao Tư Vũ có thể quen được người đàn ông xuất sắc như vậy? Hứa Thanh Uyển không cam lòng, nếu là người khác cô sẽ không tức giận đến thế, nhưng kiếp trước chính mắt cô thấy độc kế của Chu Tư Vũ dần dần bại lộ, cuối cùng bạn bè xa lánh chết thảm, chỉ là sống lại một đời, vì sao vận khí của cô ta lại tốt như vậy?

Người phụ nữ hư hỏng Chu Tư Vũ làm được, Hứa Thanh Uyển cô dựa vào cái gì mà không làm được? Hứa Thanh Uyển không nhớ rõ sau buổi dạ tiệc đã xảy ra chuyện gì, cô chỉ mơ hồ lúc ấy cổ chợt đau xót rồi ngất đi, lúc tỉnh lại đã ở phòng nghỉ cho khách, người đàn ông kia cũng biến mất không thấy tựa như một giấc mộng vậy.

Hứa Thanh Uyển có đi hỏi han nhưng tất cả mọi người đều không biết người cô gặp là ai.

Hứa Thanh Uyển dám khẳng định, Tư Vũ nhất định biết người đàn ông kia, nhưng muốn cô ăn nói khép nép đi hỏi han cô ta thì chuyện đó không có khả năng! Hứa Thanh Uyển thoáng nhìn Kỷ Lâm đang xem ảnh chụp của Tư Vũ, tròng mắt lay động, nghĩ ra một kế.

Cô cắn môi, có chút lơ đãng: "Đúng rồi, trong buổi dạ tiệc của Hoàn Nghệ lần trước, em thấy Chu Tư Vũ có qua lại với vài người đàn ông, em thấy không tốt lắm nên có nhắc nhở cô ấy, nhưng mà cô ấy còn mắng em xen vào chuyện của người khác. Kỷ ca, em nhớ anh có quen Chu Tư Vũ, có lẽ anh nên nói cô ấy một chút chắc sẽ hữu dụng hơn, giữa em và cô ấy...... hình như có chút hiểu lầm."

Hứa Thanh Uyển nói chuyện cực kì khéo léo, không hề nhắc tới một câu nào chuyện cô mách lẻo lần trước, tựa như rất quân tâm đến tiền đồ của Chu Tư Vũ, đến cả ánh mắt cũng lộ ra vài phần lo lắng.

"Cô nói cái gì?" Quả nhiên, sắc mặt Kỷ Lâm lập tức lạnh xuống: "Chuyện này xảy ra khi nào?"

Tên đàng ông thối tha nào dám thông đồng với chị gái hắn!

Lời vừa nói ra miệng, Kỷ Lâm ngừng vài giây, ý thức được bản thân quá kích động trước mặt người ngoài. Hứa Thanh Uyển đột nhiên nhắc tới chuyện này, cũng không biết có mục đích gì.

Kỷ Lâm miễn cưỡng bình tĩnh lại, nói:"Thôi được rồi, cảnh diễn sắp bắt đầu,chuyện này để sau hẵng nói."Dứt lời liền đứng lên đi ra ngoài.

Tuy rằng Kỷ Lâm nói như vậy, nhưng Hứa Thanh Uyển thấy sắc mặt của hắn thật ngưng trọng,biết hắn đã nghe lọt những lời cô nói, không khỏi vểnh miệng. Chu Tư Vũ a Chu Tư Vũ, nếu Kỷ Lâm biết cô là một người tham mộ hư vinh, lúc nào cũng muốn trèo cao thì sao nhỉ?

Nghĩ đến chuyện này chuẩn bị xảy ra, trong lòng Hứa Thanh Uyển có chút chờ mong, cô rèn sắt khi còn nóng nói với Kỷ Lâm: "Kỷ ca, sau khi quay xong MV, chúng ta còn có cơ hội hợp tác ạ, nghe nói anh nhận vai nam chính《 Khuynh Quốc 》 của Lương đạo, em với anh sẽ có nhiều lần phối hợp với nhau nha." Vai diễn của hai người còn có chút tình cảm với nhau, thật sự rất phù hợp với bọn họ!

Kỷ Lâm tâm loạn như ma, đang suy nghĩ chuyện của Tư Vũ, làm sao chú ý Hứa Thanh Uyển đang nói cái gì, chỉ gật gật đầu, về sau hắn phản ứng kịp thì cũng đã muộn.

......

Vu Linh giúp Tư Vũ lấy được cơ hội thử vai 《 Khuynh Quốc 》, lúc này Tư Vũ đã ký hợp đồng với Hoàn Nghệ, cho nên cô có thăm dò Hoàn Nghệ một chút. Lục Tinh Châu đã từng nói Tư Vũ có quyền tự chọn vai diễn, Hoàn Nghệ không hề can thiệp tới quyết định của cô, chỉ chỉ định một trợ lý đi theo liền không nói gì thêm.

Trợ lý mới là một cô gái có khuôn mặt bầu bĩnh, tên là Thẩm Duyệt, hình như vừa mới tốt nghiệp, tinh thần vô cùng phấn chấn, giúp Tư Vũ chạy đông chạy tây, thở cũng không nghẹn, không biết có phải Hoàn Nghệ từng dặn dò qua hay không, Thẩm Duyệt coi Tư Vũ như một con búp bê sứ, bước lên cầu thang cũng phải nâng đỡ.

Sự cẩn thận quá độ này khiến Tư Vũ không chịu nổi, cô khéo léo kiến nghị: "Thẩm Duyệt, chị không có dễ vỡ như vậy."

Thẩm Duyệt chớp chớp mắt, lời lẽ chính đáng trả lời: "Không được, chị Tư Vũ, thân thể chị không tốt, em làm trợ lý đương nhiên phải để ý đến chị! Chị mau mặc thêm áo khoác, bên ngoài lạnh lắm, cẩn thận bị cảm."

Tư Vũ nói vài lần đều không nghe, đành phải theo ý cô ấy. Nhưng mà Tư Vũ không biết, lúc cô không để ý Thẩm Duyệt vẫn trộm nhìn cô, trong lòng bay bổng.

A a a nhìn gần càng đẹp, làn da hoàn toàn không có tì vết! Người thật còn đẹp hơn cả ảnh chụp, không hổ là thiên sứ của nhóm "Cá kho" bọn cô, thật là xinh đẹp! Thẩm Duyệt nhân lúc mọi người không chú ý chụp lại một bức ảnh bóng dáng của Tư Vũ, đăng vào fan club.

Thẩm Duyệt lúc đầu cũng chỉ thích khuôn mặt Tư Vũ, nhưng từ lúc làm trợ lý của cô ấy, Thẩm Duyệt mới phát hiện cô không hề có sức chống cự với vẻ đẹp ốm yếu này, người ấy chỉ nhíu mày một chút cũng đủ khiến người khác đau lòng, đặc biệt là lúc nhìn thấy Tư Vũ ho ra máu, Thẩm Duyệt cảm thấy trách nhiệm của bản thân rất to lớn.

Cô sẽ đại biểu cho toàn thể "Cá kho", nhất định nuôi Tư Vũ trắng trẻo mập mạp! Thẩm Duyệt nắm tay thề.

Tư Vũ còn không biết trợ lý của mình suy nghĩ cái gì, lần này cô cùng Thẩm Duyệt bay sang thành phố C, thử vai của 《 Khuynh Quốc 》được tổ chức ở đó, đoàn phim tài đại khí thô bao hết cả khách sạn, đi vào mới thấy có rất nhiều người đã đứng sẵn, đạo diễn Lương Ngàn không hổ là kim bài phòng vé, sức hút không giống bình thường.

Tư Vũ thử vai là một nữ phụ bình hoa, xếp hàng cuối cùng, đợi nhân vật chính thử vai xong mới đến nhân vật phụ các cô, thế nên Tư Vũ kêu Thẩm Duyệt tìm chỗ nào an tĩnh ngồi chờ.

Không biết đợi bao lâu, phía trước đột nhiên ồn ào, Tư Vũ giương mắt nhìn lên chỉ thấy nhóm người tự động đứng thành hai hàng, mà ở giữa ngẩng cao đầu đi qua không phải là Hứa Thanh Uyển sao!

Đồng thời, người xung quanh khe khẽ nói nhỏ cũng truyền vào tai Tư Vũ.

"Cái cô Hứa Thanh Uyển này đi cửa sau đúng không? Chưa bao giờ nghe qua, thế mà cô ta đoạt được vai nữ 2?"

"Đúng rồi, tôi cùng một tổ với cô ấy, nhà đầu tư chẳng thèm nhìn liền chỉ định Hứa Thanh Uyển, không có gì mờ ám mới là lạ!"

"Người có kinh nghiệm hơn cô ta không phải là ít, đáng tiếc lần này đành phải từ bỏ, ai kêu người ta có người chống lưng?"

Các nữ diễn viên có thực lực bị Hứa Thanh Uyển một người mới đoạt vai lập tức có chút bất bình, đương nhiên các cô sẽ không lên tiếng, nhưng suy đoán cũng rất nhiều, rất nhiều ánh mắt nhìn về phía Hứa Thanh Uyển có điểm không tốt.

Hứa Thanh Uyển tất nhiên cũng biết địch ý của người khác. Nhưng cô tự an ủi bản thân, đời trước nữ 2 《 Khuynh Quốc 》bị Chu Tư Vũ cướp được, kĩ thuật diễn của cô ta cực kì kém, sau khi phim chiếu có rất nhiều người khiển trách, tất cả họ đều nói cô ta hủy hoại bộ điện ảnh này, nhưng hiện tại vai diễn này là của cô - Hứa Thanh Uyển! Cô không giống Chu Tư Vũ, kĩ thuật của cô tốt, huống chi còn phối hợp diễn với Kỷ Lâm, nhất định sẽ làm người xem vừa lòng!

Nghĩ như vậy, Hứa Thanh Uyển cũng không để ý, bỗng cô nhìn thấy Tư Vũ ngồi ở một góc, cả người cứng đờ.

Từ từ, cô cướp lấy vai nữ 2, Tư Vũ làm sao có thể xuất hiện ở buổi thử vai này!

Trong lòng Hứa Thanh Uyển cực kì hoảng loạn, chẳng lẽ là Tư Vũ tới đoạt vai với cô? Không được, cô tuyệt đối không cho phép, cô phải trả giá rất nhiều ở chỗ những nhà đầu tư đó!

Tư Vũ tò mò nhìn biểu tình Hứa Thanh Uyển từ trấn định chuyển sang hoảng loạn, trong lòng cảm thán cốt truyện như một con ngựa hoang mất cương một đi không trở lại. Hứa Thanh Uyển cướp được vai diễn của nữ xứng, nhưng mà nữ 2 có rất nhiều cảnh hở hang, không phải Hứa Thanh Uyển đi theo hướng ngây thơ trong sáng à, tại sao lại nhận vai diễn này?

Thân là tác giả, Tư Vũ nhìn nữ chính của mình, đột nhiên có cảm giác không quen người này.

Nghĩ đến xuất thần, Hứa Thanh Uyển đã nhẹ nhàng bước tới, cô dừng lại trước mặt Tư Vũ, hít một hơi thật sâu, cười đến xinh đẹp: "Lại gặp mặt, thật có duyên."

"......" Tư Vũ nhất thời không biết nói gì, cô đúng là có thiện cảm với Hứa Thanh Uyển, nhưng nhìn qua cô ta hiện giờ không hề có ý tốt, Tư Vũ nghĩ nát óc cũng không biết đắc tội cổ lúc nào.

Theo lý thuyết, hai người lúc này còn chưa có quen mà?

Thấy Tư Vũ không nói lời nào, Hứa Thanh Uyển cũng không ngại, ngồi xuống bên cạnh cô,quay đầu nói:"Cô thử vai nữ chính hay nữ 2?"

Nghe vậy, Tư Vũ nhíu mày,câu hỏi của Hứa Thanh Uyển sao kỳ quái như vậy... Hơn nữa Hứa Thanh Uyển còn không hề khống chế âm lượng, vừa dứt lời trong đại sảnh đã có vài người nhìn sang.

"Đều không phải." Tư Vũ thấp giọng trả lời: "Chỉ là nhân vật phụ, thử một lần mà thôi, không được chọn cũng đành chịu."

Trong lòng Hứa Thanh Uyển thật vui vẻ,trên mặt lại lộ ra vẻ kinh ngạc: "Cô tự đi tới à? Công ty không sắp xếp cho cô sao?"

Tư Vũ che môi ho khan vài tiếng, mới nói: "Không hề, người nhỏ bé như tôi công ty cũng không can thiệp, phải tự mình đi tìm cơ hội."

Hứa Thanh Uyển vén tóc, cười: "Tôi nói cho cô biết chỗ thử vai lớn như thế này đều là công ty ra mặt sắp xếp, hay như bản thân tôi, Hoàn Nghệ tham dự đầu tư nên mới có cơ hội thử vai đấy."

Cô ngừng một chút, lại nói: "Nhưng mà cô cũng không cần lo lắng, vai chính cạnh tranh tuy rằng kịch liệt, cô chỉ tham gia vai phụ thì cơ hội vẫn rất nhiều nha."

Tư Vũ càng nghe càng kỳ quái...... Hứa Thanh Uyển hình như đang cố ý khoe mẽ?

Cô ấy không phải là một đóa hoa sen trắng điềm đạm đáng yêu sao? Tư Vũ lần đầu hoài nghi nữ chính dưới ngòi bút của mình.

"Hoàn Nghệ đúng thật là lợi hại." Tư Vũ theo ý Hứa Thanh Uyển khen một câu, ở trong lòng lại yên lặng bổ sung: nếu nó không phải họ Lục thì càng tốt......

Hứa Thanh Uyển tất nhiên không biết Tư Vũ đã bị chính tổng giám đốc Hoàn Nghệ ký hợp đồng, còn khuyên răn: "Chúng ta nếu đã vào giới showbiz này thì phải tìm công ty lớn làm chỗ dựa, người khác sẽ không dám bắt nạt cô."

Tư Vũ đáp lời, nghĩ thầm Hứa Thanh Uyển lải nhải nhiều như thế làm gì, có gì đó không đúng nha? May mắn có người gọi số của Tư Vũ, cô vội vàng chào tạm biệt Hứa Thanh Uyển, đi cách cô ta rất xa.

Tư Vũ vừa rời đi, Hứa Thanh Uyển nãy còn cười nói dịu dàng lập tức trầm mặt xuống. Cô còn cho rằng mình lấy được vai nữ 2 thì tất cả sẽ thay đổi, ai ngờ tuy rằng có chút lệch khỏi quỹ đạo, Tư Vũ vẫn xuất hiện ở lần thử vai này, chẳng lẽ Tư Vũ nhất định sẽ lộ mặt ở bộ điện ảnh này?

Nghĩ đến khả năng ấy, Hứa Thanh Uyển tự dưng sinh ra khủng hoảng, lúc đầu còn tưởng rằng mọi chuyện đều theo sự khống chế của cô, nhưng Tư Vũ xuất hiện liền đánh vỡ hết kế hoạch.

Tuyệt đối không thể để Chu Tư Vũ có được vai diễn!

Hứa Thanh Uyển cắn chặt răng, mở di động gửi tin nhắn cho một nhà tài trợ của《 Khuynh Quốc 》, nói có một nữ diễn viên có mâu thuẫn với cô, xin được hỗ trợ khiến người nọ trượt vai để bọn họ không có cơ hội hợp tác.Nhà tài trợ này bỏ rất nhiều vốn nên có quyền lên tiếng nhất định trong đoàn phim, buổi thử vai hôm nay hắn có thể cho Hứa Thanh Uyển làm nữ 2, đào thải Tư Vũ nhân vật nhỏ bé này có gì là khó?

Sau khi tin nhắn được gửi đi, Hứa Thanh Uyển mới thoáng bình tĩnh.

Bên kia, Tư Vũ bước vào phòng thử vai, nhìn lướt qua giám khảo, kinh ngạc phát hiện ngoại trừ đạo diễn Lương Ngàn với một nhà tài trợ, Kỷ Lâm cũng ngồi ở đó!

Vai nam chính của Kỷ Lâm sớm đã được công khai, nhưng Tư Vũ không nghĩ tới, Kỷ Lâm thế nhưng sẽ làm ban giám khảo!

Tựa hồ nhận thấy ánh mắt của Tư Vũ, Kỷ Lâm quay nửa bên mặt, chớp chớp nhìn cô, khẩu hình ý nói cố lên.

Trước đây Tư Vũ chưa từng diễn xuất, trước lúc bước vào còn có chút khẩn trương, nhưng thấy Kỷ Lâm đáng yêu như vậy, trong lòng cô ấm áp, chậm rãi trấn định.

"Cô chính là Chu Tư Vũ?" Đạo diễn Lương Ngàn cẩn thận quan sát kỹ, rất là vừa lòng gật đầu, "Rất tốt, Vu Linh không đề cử sai người, cô tùy tiện biểu diễn một đoạn đi."

Tư Vũ trong lúc chờ đợi đã xem qua kịch bản, nhân vật cô thử vai là vị công chúa mất nước Vân Hòa, cô công chúa này trời sinh ốm yếu bệnh tật, ít nói, trái ngược với nữ 2 Vân Mộng, cũng chính là em gái của cô, thật sự là một viên minh châu một viên đá cứng, tần suất xuất hiện không nhiều. Lúc quốc gia bại trận, quân địch ồ ạt vào Hoàng Thành, người trong hoàng thất vội vàng chạy trốn qua mật đạo, Vân Hòa Vân Mộng hai chị em bởi vì gặp được ngoài ý muốn mà làm trễ thời gian, mắt thấy cửa đá mật đạo sắp khép lại, không đủ chỗ cho hai người đi vào, Vân Mộng liền đẩy Vân Hòa ra, bản thân chạy vào mật đạo, vứt bỏ chị gái ruột ở bên ngoài, để lại cô cùng đám phản quân.

Trong đám người hoàng thất ngoại trừ Vân Hòa, tất cả đều chạy không sót một ai, phản quân đành phải bắt Vân Hòa tra tấn cho hả giận, bắt cô phải nói ra vị trí của mật đạo. Vân Hòa chịu cảnh bị em gái bỏ rơi nhưng vẫn kiên cường không nói một chữ, bởi vì thân thể quá yếu đuối không chịu đựng được thời gian dài tra tấn, không bao lâu bị tra tấn đến chết. Nhưng đến lúc chết đều giữ lại sự tôn nghiêm của một vị công chúa dù nước mất nhà tan, không hề cúi đầu trước đám phản quân.

Lại nói tới Vân Mộng, cô được tự do, không quá mấy năm lại trở về báo thù, nhân danh "Vì chị gái báo thù" mà cải trang vào cung, một đường lên làm sủng phi, một hồi yêu say đắm tân đế, nhưng cũng vô dụng, người tân đế yêu vẫn chỉ là thanh mai của hắn, Vân Mộng chỉ là nhân vật pháo hôi. Từ đầu tới cuối, Vân Hòa chỉ là một nhân vật nhỏ, chỉ có tác dụng tạo ra bối cảnh cho Vân Mộng "trả thù" rồi quang vinh lẫm liệt bước xuống sân khấu.

Xem xong kịch bản, Tư Vũ cân nhắc: Diễn cảnh bệnh tật ốm yếu? Cô giỏi nhất chuyện này!

Vì thế cô chọn đoạn Vân Hòa bị phản quân tra tấn, chuẩn bị đón nhận cái chết, tưởng tượng cảnh Lục Ngũ gia đứng trước mặt cô, hai chân lập tức mềm nhũn, xiêu xiêu vẹo vẹo ngã trên sàn nhà, khuôn mặt tái nhợt bắt đầu ho ra máu, ho đến đầu óc choáng váng mới ngừng, hơi thở mong manh nhìn thoáng qua vị trí của ban giám khảo.

Trong ánh mắt chứa đầy sự thống khổ khi bị tra tấn làm nhục, nhưng rất nhanh ánh mắt ấy lại bình tĩnh lạ thường, thản nhiên đối mặt với cái chết, rồi đôi mắt khẽ nhắm lại, khóe môi giương lên một nụ cười tựa như là khinh miệt đám phản quân.

Cái chết của cô không phải sự sỉ nhục mà là vinh quang, dùng thân thể gầy yếu chịu đựng sự tra tấn của phản quân, đến chết cũng giữ vững sự kiêu ngạo tự tôn của một vị công chúa, cô chết có ý nghĩa, chết cũng không tiếc.

Tư Vũ chậm rãi thả lỏng thân thể, sức lực biến mất, giống như một con bướm bị chặt đứt cánh, nặng nề ngã xuống mặt đất, không hề phát ra tiếng động.

Toàn bộ căn phòng lặng ngắt như tờ, Kỷ Lâm đầu tiên lấy lại ý thức, hắn cực kì cực kì muốn đỡ chị gái dậy, ngã như vậy nhìn thôi cũng đau! Nhưng mà có rất nhiều người nhìn, hắn không thể biểu hiện ra hắn đối với cô đặc biệt, chỉ có thể dùng ánh mắt nhìn Tiểu Ngải kêu cô mau đi đỡ người ta.

Người hoàn hồn tiếp theo là đạo diễn Lương Ngàn, hắn là người trong nghề, tất nhiên nhìn ra kỹ thuật diễn ngây ngô của Tư Vũ, chắc chắn chưa có ai chỉ dạy, nhưng Tư Vũ lại diễn rất "Thật", một chữ này nói thì dễ làm thì khó, đa số đều dựa vào thiên phú, Lương Ngàn có sự tự tin, người này nhất định là một khối ngọc chưa được mài giũa!

"Tốt, tốt!" Lương Ngàn khó nén kích động, kể cả bộ dáng mảnh khảnh ốm yếu của Tư Vũ hay kỹ thuật diễn khó phân thật giả của cô đều khiến Lương Ngàn rất chi là vừa lòng, lập tức đồng ý: "Nhân vật Vân Hòa này, cô đảm nhiệm đi......"

"Lương đạo, ngài có muốn suy xét một chút hay không?" Lúc này, nhà tài trợ vẫn chưa từng hé răng bỗng nhiên mở lời, hắn là một người lịch sự, mắt lạnh nhìn Tư Vũ: "Phía sau còn rất nhiều người thử vai, làm gì vội vã quyết định như vậy? Ít nhất cũng phải xem qua một vài người mới đúng chứ nhỉ?"

Lương Ngàn nhăn lại mày. Hắn làm sao không hiểu ý tứ của nhà tài trợ, đây là muốn khéo léo đào thải Tư Vũ!

Vị này là nhà tài trợ lớn nhất của đoàn phim, Lương Ngàn không dám đắc tội, nếu là nhân vật quan trọng hắn có thể tranh cãi, nhưng mà vai diễn của Tư Vũ chỉ là một nhân vật nhỏ bé thời lượng không quá 3 phút, nói thật ai diễn cũng được, nếu vì nhân vật này mà mâu thuẫn với nhà tài trợ cũng không tốt lắm.

Dù nghĩ như vậy nhưng Lương Ngàn vẫn cảm thấy vô cùng tiếc nuối, hắn rất khó gặp được diễn viên phù hợp như vậy, không khác gì đi đào kho báu cả, tuy rằng chỉ là một vai diễn nhỏ nhưng nhường cho người khác hắn cũng rất tiếc a!

Nhưng biết phải làm sao, trời đất bao la, có tiền lớn nhất, Lương Ngàn đành phải nhịn đau nhìn Tư Vũ không biết chuyện gì xảy ra nói: "Cô đi về trước chờ thông báo đi."

Tư Vũ không ngốc, biết hơn phân nửa là không được duyệt, dù sao kỹ thuật diễn mờ nhạt của cô không được chọn cũng là bình thường, cô không cảm thấy không công bằng chút nào, lễ phép chào tạm biệt.

"Đợi đã, tôi cảm thấy cô hoàn toàn có thể nhận vai này." Kỷ Lâm bỏ qua ánh mắt của Tiểu Ngải, thình lình mở miệng. Hắn vừa dứt lời, ánh mắt của mọi người trong phòng họp đều nhìn về phía hắn, nhưng Kỷ Lâm coi như không thấy, chỉ chuyên chú nhìn Tư Vũ: "Hôm nay thử vai nhiều như thế, nếu mỗi nhân vật đều phải xem kĩ thuật của tất cả diễn viên thì quá lãng phí thời gian hay sao, tôi cảm thấy nhân vật phụ như Vân Hòa chỉ cần thấy thích hợp thì duyệt luôn là được rồi."

Tiếp theo, Kỷ Lâm quay đầu nhìn về phía nhà tài trợ, đôi mắt trầm xuống, trong tiếng nói có chút lãnh ý: "Lương đạo vừa rồi đã khẳng định kỹ thuật diễn của vị tiểu thư này, tôi cũng cho rằng cô ấy biểu hiện rất xuất sắc, hoàn toàn có tư cách nhận vai. Không biết Vương Đổng ngài có ý kiến gì, không ngại nói ra để Chu tiểu thư trở về sửa lại?"

Không có ai nghĩ tới Kỷ Lâm đột nhiên làm khó dễ, vì nhân vật Vân Hòa mà mâu thuẫn với nhà tài trợ, Vương Đổng ngây người vài giây, mặt trướng đến đỏ bừng, lại không dám lên tiếng.

Người khác không biết nhưng hắn biết, Kỷ Lâm không phải là siêu sao bình thường mà là con trai độc nhất của Kỷ gia! Kỷ gia là con rắn độc ở Giang Thành, đều là người trong giới, không cần phải vì việc nhỏ này mà gây hấn với Kỷ tiểu thiếu gia, vì thế Vương Đổng đành lui một bước: "Nếu hai người đều cảm thấy thích hợp, tôi lại không hiểu vấn đề này... thôi thì hai người quyết định đi."

Vương Đổng cũng ở trong lòng oán trách, đều do Hứa Thanh Uyển kêu hắn đào thải cô gái Chu Tư Vũ này, nếu không hắn làm sao có thể mất mặt như thế!

Tư Vũ không nghĩ tới Kỷ Lâm sẽ ra mặt, em trai ngốc nghếch......

Vai diễn Vân Hòa cũng được chọn ra, Tư Vũ bước ra khỏi phòng, phát hiện Hứa Thanh Uyển vậy mà còn chưa đi, dựa vào vách tường chờ, thấy cô bước ra, Hứa Thanh Uyển lập tức sán lại, vô cùng quan tâm hỏi: "Thế nào, thuận lợi chứ?"

Không biết vì sao, Tư Vũ cảm thấy có chút vi diệu với Hứa Thanh Uyển, cô trầm ngâm một lát mới trả lời: "Thuận lợi, về sau chúng ta sẽ cùng một tổ."

Khóe môi Hứa Thanh Uyển đang vểnh lên bỗng chốc cứng đờ. Nhưng mà rất nhanh cô bình tĩnh lại: "Chúc mừng, chúc mừng ha, tôi đã nói cô không có vấn đề mà......"

Khách sáo vài câu, Hứa Thanh Uyển liền lấy cớ có việc vội vàng rời đi, sau khi rời khỏi tầm mắt của Tư Vũ, cô lập tức móc di động ra gửi tin nhắn cho Vương Đổng, dù đã gửi mấy tin nhưng bên kia không hề hồi âm, giống như không để ý tới cô, tức giận đến nỗi Hứa Thanh Uyển suýt nữa đập vỡ di động.

Chu Tư Vũ Chu Tư Vũ...... Tại sao cô không chịu ngoan ngoãn biến mất khỏi tầm mắt của tôi?!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK