Y tá nhận nhiệm vụ rút ống tiêm nhìn cô một chút, quả quyết cự tuyệt: "Không được, lúc cô được đưa tới bênh viện mất máu quá nhiều, phải ở lại quan sát thêm."
Người này trùng hợp có xem qua video kia, tất nhiên biết cô gái yếu ớt ngồi trên giường bệnh đang dùng ánh mắt vô tội nhìn cô chính là thiên thần cứu lấy bé con khỏi chiếc xe mất lái.
Lúc Tư Vũ được đưa vào viện, cả người nhìn như đang hấp hối, các y tá còn rơi nước mắt một phen, tiếc cho một cô gái tốt sắp hương tiêu ngọc vẫn. Không nghĩ tới, cô nhìn qua tưởng yếu đuối mỏng manh nhưng lại thật sự quá cứng cỏi, mất máu nhiều như vậy mà vẫn chống cự qua được cơn nguy kịch, ngay cả bác sĩ đều nói đây là một kỳ tích.
Y tá nghĩ thầm, phải chăng câu nói người tốt sẽ được đền đáp là như vậy......Nhưng mà khi bác sĩ kiểm tra không phát hiện ra thân thể cô ấy bị thương chỗ nào, chẳng biết vì lí do gì mà hộc máu nhiều như thế nha?
Y tá nghĩ nát óc cũng không hiểu.
Tư Vũ chớp chớp mắt, ý đồ tỏ vẻ đáng thương: "Nhưng tôi không có tiền......"
Vị y tá liền nói: "Việc này cô yên tâm, có người đã thanh toán viện phí giúp cô rồi. —— À, đúng rồi, cậu ta còn chuyển cô vào phòng bệnh vip nữa."
Tư Vũ: "...... Cậu ấy đeo kính râm, mũ chùm kín đầu, không nhìn rõ mặt phải không?"
Y tá: "Hai người quen nhau à? Ăn mặc kín mít như vậy, tôi còn tưởng là người lái xe gây họa kia chứ!"
Tư Vũ:...... Kỷ bé con ngốc nghếch. Định làm việc tốt không để lại tên hả? Bảo sao nãy mặt đối mặt lại chạy nhanh như vậy!
Tuy nghĩ vậy, nhưng trong lòng Tư Vũ vẫn có một dòng nước ấm chảy qua.
Kiếp trước gia đình của cô không trọn vẹn, Tư Vũ lần đầu thấy người thân giống Kỷ Lâm biểu lộ sự quan tâm rõ nét đến thế.
Thực lạ lẫm, nhưng cũng...... làm người ta cảm thấy ấm áp.
Bởi vì Kỷ Lâm chặn một chân, Tư Vũ đành ngoan ngoãn ở lại bệnh viện.
Do sự cố ngoài ý muốn này, Tư Vũ không đi thử diễn album MV của Kỷ Lâm được, cô nhẹ nhàng thở dài một hơi, may mắn không cần làm theo cốt truyện trong truyện tranh bị toàn bộ fans của Kỷ Lâm diss. Nhưng Vu Linh lại rất áy náy.
"Đây là một cơ hội tốt......" Vu Linh thở dài, "Chị nghe nói người may mắn lần này chỉ mới vào giới, trước kia chưa có hoạt động nổi bật gì, cô ta ký được hợp đồng với Hoàn Nghệ, MV này là lần đầu tiên ra mắt công chúng, thật là may mắn."
Tư Vũ tò mò hỏi: "Người mới?" Cô cũng muốn biết ai sẽ thay thế cô khỏi nguyên tác.
"Đúng vậy." Vu Linh gật đầu, "Cô ấy hình như tên là...... Hứa Thanh Uyển, cũng có tố chất đó."
Tư Vũ ngây ngẩn cả người.
Hứa Thanh Uyển? Không phải là nữ chính trong bộ truyện 《 Siêu sao sủng trước cưới sau 》sao? Nhưng Tư Vũ nhớ rõ Hứa Thanh Uyển lần đầu tiên ra mắt là trong một gameshow, rồi mới quen được Kỷ Lâm, tại sao lại có sự khác biệt lớn như vậy?!
Hứa Thanh Uyển theo lý là chưa hề xuất hiện tại thời điểm này!
Tư Vũ quá đỗi ngạc nhiên, Vu Linh lại lấy ra bình giữ nhiệt: "Thôi không nói vấn đề này nữa, nếm thử canh chị nấu xem có vừa miệng không nha."
Vu Linh vì lòng cảm kích, mỗi ngày đều mang canh bổ tới bệnh viện cho Tư Vũ, con gái Bội Bội của cô cũng đến thăm vài lần, có lẽ bởi vì ơn cứu mạng hôm nào, Bội Bội vô cùng thân thiết với Tư Vũ – một câu chị ơi hai câu chị à, dính nhau đến mức người làm mẹ như Vu Linh còn đỏ mắt ghen tỵ.
"Bội Bội nhà chị dễ thẹn thùng, lại sợ người lạ, trước kia mang bé ra ngoài chơi đều núp sau lưng chị không chịu làm quen với ai, nhưng bé lại thích em thực sự." Vu Linh tạm ngưng một chút, nhẹ nhàng nói vào tai cô, "Đứa bé Bội Bội này...... Có chút tự kỉ, bác sĩ nói dù tình hình không nghiêm trọng lắm, nhưng nếu không trị liệu sớm, có thể sẽ ảnh hưởng đến sau này. Đây là lần đầu chị thấy Bội Bội thân cận với người khác như vậy, nếu có thể...... em nói chuyện với bé nhiều một chút có được không?"
Tư Vũ sửng sốt, cô theo bản năng nhìn về phía Bội Bội, liền thấy được nụ cười ngọt ngào mềm mại của bé. Dù có thế nào, Tư Vũ cũng không dám tin Bội Bội sẽ mắc bệnh tự kỉ.
Trái tim Tư Vũ lập tức mềm nhũn.
"Chị Linh, chị đừng lo lắng quá." Tư Vũ nhìn lên đỉnh đầu Bội Bội—— màu sắc khí vận của bé rất đậm, tương lai nhất định hạnh phúc vui vẻ, "Đại nạn không chết tất có hạnh phúc cuối đời, Bội Bội nhất định sẽ không sao."
Lời cô nói là nói thật.
Lúc đầu Vu Linh chỉ nghĩ Tư Vũ an ủi cô thôi, nhưng nhìn ánh mắt ấy, Vu Linh lại cảm thấy Tư Vũ thật sự nghiêm túc.
"Hy vọng là vậy." Vu Linh than nhẹ.
Tư Vũ nhìn thôi liền biết Vu Linh không tin, cô trầm tư, nửa thật nửa giả nói: "Chị Linh, ông nội em từng làm thầy bói, nên em cũng biết một chút về xem tướng, tuy rằng chỉ biết chút ít mặt ngoài, nhưng cũng nhìn ra được nhân sinh của Bội Bội có một kiếp nạn lớn, nếu bình an vượt qua, chặng đường về sau liền bằng phẳng."
Khí vận của Vu Linh được xếp vào loại Trung Thượng ( Hạ Hạ < Trung Hạ < Trung Thượng < Thượng Thượng), hai mẹ con cô đều có số mệnh tốt, vì mấy ngày hôm nay thường xuyên gặp mặt, Tư Vũ được hưởng chút phúc khí, tần suất hộc máu mỗi ngày cũng ít đi.
"Điều này...... là thật sao?" cách nói chuyện của Tư Vũ vô cùng khẩn thiết, Vu Linh bán tín bán nghi, cô do dự một hồi, nói, "Nếu thật sự như vậy......"
"Sao thế ạ?" Tư Vũ hỏi.
Vu Linh ổn định lại, chần chờ lắc đầu: "Chị có một người bạn, gần đây rất xui xẻo, làm việc gì cũng không thuận lợi, có đi hỏi thăm rất nhiều "cao nhân" cũng không tìm ra nguyên nhân, em có thể...... thôi, chị hỏi người ta trước cũng được."
Tư Vũ hiểu rõ. "Bạn" mà Vu Linh nói, chắc là vị nào đó trong giới.
Cô thực biết điều không hỏi gì thêm.
Ở một tuần trong bệnh viện, Tư Vũ cuối cùng cũng được xuất viện, chân trước cô vừa thu thập đồ chạy gấp, chân sau có một vị thanh niên anh tuấn mang theo một vài vị vệ sĩ áo đen đi tới, không tiếng động xông vào phòng bệnh của cô.
Nhìn phòng bệnh trống không, Lục Tinh Châu sắc mặt tối sầm: "Cô ấy đi đâu rồi?"
Rất nhanh liền có người trả lời: "Lục thiếu, Chu tiểu thư đã xuất viện."
Lục Tinh Châu nghẹn họng, tai nạn lần đó hắn cũng bị thương nhẹ, lấy đó làm cớ ở nhà "dưỡng thương" tới giờ để không phải chạm mặt với Tư Vũ. Ba của hắn bắt hắn đi xin lỗi, nhưng hắn đường đường là Lục tiểu thiếu gia, khi nào phải khom lưng xin lỗi người khác?
Lục Càn thấy Lục Tinh Châu có chết cũng không muốn đi, bất đắc dĩ nhắc tới tên Lục Ngũ gia, cuộc đời Lục Tinh Châu vô pháp vô thiên lại chỉ sợ duy nhất một mình Ngũ gia, vừa nghe đó là mệnh lệnh của vị này, cả người liền sợ run, lập tức mua hoa thơm trái cây tươi, tung ta tung tăng chạy vội đến bệnh viện.
...... Ai ngờ vẫn chậm một bước, con gái nhà người ta đã đi từ lâu rồi.
Ây, Ngũ gia sẽ không trách hắn làm việc quá chậm chứ? Lục Tinh Châu nhớ tới thủ đoạn của Lục Ngũ gia, rùng mình một cái.
Hắn vội vàng phân phó cho cấp dưới: "Nhanh tra cô ta —— gọi là Chu Tư Vũ đúng không? Lập tức đi điều tra Chu Tư Vũ cho tôi, đặc biệt phải biết cô ta thiếu cái gì! Chúng ta đi cảm ơn người ta phải mang lễ vật, không thể để tay không, rõ chưa!"
......
Tư Vũ hoàn toàn không biết, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, cuộc đời cô đã bị người điều tra rõ ràng đưa tới trước mặt Lục Tinh Châu, lúc này cô còn đang vội ứng phó biên tập về bản thảo nha.
Nằm viện mấy ngày, di động của cô bị Vu Linh tịch thu, nói phải tu dưỡng thật tốt,mãi đến khi về đến nhà, cô mới có thời gian nhìn di động, thấy biên tập Mộc Yên của "Tranh và chữ" thúc giục mau cập nhập chương mới《Công lược thời thượng》, nói độc giả đang gào khóc đòi chương mới, tác giả không cập nhật bọn họ sẽ chết!
Sau khi ký hợp đồng với "Tranh và chữ", Tư Vũ liền giao toàn quyền xử lý cho Mộc Yên, lúc nhận được thúc giục liên hoàn của cô ấy, cô mới nhớ ra - liền đi xem bình luận của độc giả "Tranh và chữ", vừa nhìn, Tư Vũ thấy 《 Công lược thời thượng 》 chỉ mới cập nhật 3 chương mà ở dưới đã có mấy nghìn lượt bình luận.
《 Công lược thời thượng 》 đang đoạn mở đầu, nữ chính Hiểu Huyên bị các vị thiếu gia trong giới lừa gạt ký vào bản hợp đồng kỳ quái, mỗi ngày đều phải thẹn thùng chụp những bức ảnh khó hiểu, muốn từ bỏ lại không thể đền nổi số tiền khổng lồ do vi phạm hợp đồng, đành phải nhẫn nhịn, nhưng sự tình có chuyển biến tại thời điểm cô vô ý biết được bí mật của một vị thiếu gia: Hắn thích mặc đồ của người khác giới!
Và rồi nữ chính như được mở ra một thế giới mới, hóa ra, người hảo ngoạn nhất chính là kim chủ......
Nhưng mà truyện dừng lại đúng hồi gay cấn, các độc giả đều đứng lên kháng nghị!
【 Bánh bao thịt đánh chó 】: Chương mới chương mới đâu?? Cẩm Lí cô dám bỏ lại 3 chương rồi chạy trốn hả? Không, tôi không cho phép!!
【 nấm tuyết nghiền đậu đỏ 】: Nữ chính Hiểu Huyên thật sự siêu siêu siêu cấp đáng yêu! Chư Quân, em siêu thích ngực to! Rút kiếm ra, chỉ có cường giả mới xứng đáng có được mỹ nhân! Còn có đại kỹ nữ Cẩm Lý kia! Cô mở cửa ra, tôi biết cô ở bên trong! Cô có bản lĩnh nhử thì phải có bản lĩnh nhả ra chương mới nha!
【tiểu khả ái của người】: Ủng hộ mãnh liệt nhị thiếu An Lợi! Sở thích mặc đồ khác giới thực đáng yêu! Nghĩ tới việc anh đẩy ngã con gái nhà người ta, rồi kéo váy lên...... * máu mũi * Lại nói tới Cẩm Lý cô tại sao chưa cập nhật chương mới nữa, lương tâm cô không biết đau à!
"A...... Ha ha ha, xuất sắc, quá xuất sắc!" Những bình luận này làm Tư Vũ không thể nhịn cười, thậm chí bởi vì cảm xúc dao động quá lớn, thiếu chút nữa lại hộc máu.
Bỏ qua những bình luận làm lòng người vui sương này, Tư Vũ vô tình thấy được một bình luận kỳ quái.
Độc giả này có ID là "Tiểu Yêu Linh", bình luận như này: "Tác giả Cẩm Lí, em rất thích bộ truyện này của chị, không biết có thể tham khảo một chút chương đầu của chị không? Em đảm bảo chỉ lấy tình tiết Hiểu Huyên gặp mấy nam chính, tình tiết tiếp theo nhất định không giống với chị, chị cũng chỉ mới đăng 3 chương thôi mà, cầu xin chị đó Cẩm Lí, em thật sự rất thích tình tiết này, xin chị cho em đi! * đáng thương *"
"......" Tư Vũ bị chọc tức đến buồn cười, Tiểu Yêu Linh này nói chuyện cũng ngây thơ thật đấy, chỉ mượn vài tính tiết? Cái gì mà do cô chỉ mới đăng 3 chương, cho nên về sau chắc chắn là khác biệt?
Tiểu Yêu Linh tưởng cô là con giun trong bụng cô ấy sao? Còn đảm bảo, lấy cái gì ra đảm bảo?
Muốn đạo truyện cứ việc nói thẳng, không thừa nhận còn định lập đền thờ, thật giỏi.
Tư Vũ lười cãi nhau với loại người này, trực tiếp trả lời lại 4 chữ "Xin lỗi, không được", dứt khoát kéo Tiểu Yêu Linh vào danh sách đen.
Sau khi trả lời bình luận của một số độc giả, hứa hẹn ngày mai cập nhật chương mới, Tư Vũ vào Weibo, dường như do dựa vào 《 Công lược thời thượng 》, fans của cô đã tăng thêm vài vạn, chuẩn bị lên tới mười vạn người theo dõi.
Mộc Yên bỏ cả vốn gốc để quảng bá, chẳng những giúp Tư Vũ lấy được danh hiệu truyện tranh có triển vọng, còn dùng quan hệ của mình lót đường cho cô - không ít các tác giả truyện tranh nổi tiếng đều chia sẻ 《 Công lược thời thượng 》, tình tiết Mary Sue vừa chua vừa ngọt này rất được hoan nghênh, Weibo của Tư Vũ sắp bị thông báo làm cho ngưng trệ.
Lúc này, cô mới nhớ ra một điều.
Thời gian ở bệnh viện, cô từng chụp trộm được khuôn mặt đang ngủ của Kỷ Lâm, bộ dáng kia quá khó gặp, Tư Vũ có chút kìm nén không được muốn chia sẻ cho tất cả mọi người.
Nhưng đưa ảnh chụp trực tiếp lên lại không ổn, fans của Kỷ Lâm nhất định sẽ xé xác cô,ngẫm nghĩ, Tư Vũ dứt khoát lấy giấy bút ra, đối chiếu với bức ảnh kia, vẽ lại khuôn mặt đang ngủ của Kỷ Lâm.
Đương nhiên, Tư Vũ cũng chỉnh sửa cánh tay bị Kỷ Lâm đè nặng thành một bé mèo mướp. Một người một mèo tựa vào nhau mà ngủ dưới ánh nắng ấm áp buổi ban trưa, ấm áp mà tốt đẹp.
Vẽ xong, Tư Vũ còn điểm thêm chút màu sắc, lúc này mới vừa lòng chụp ảnh đăng lên Weibo, thêm một câu "Tưởng tượng của tôi về anh ấy trong lúc rảnh rỗi, hẳn sẽ là năm tháng tĩnh hảo", @Cộng đồng Fans Kỷ Lâm.
Xong tất cả, Tư Vũ lại lén lút tag thêm @ Kỷ Lâm. Dù sao mỗi ngày Kỷ Lâm nhận được biết bao nhiêu tin nhắn, nhất định sẽ không nhìn thấy, bức tranh này, coi như là sự báo đáp của cô đối với hắn!
Cộng đồng Fans Kỷ Lâm có một vài người quản lý, thay phiên nhau hoạt động, hôm nay vừa lúc là ca trực của Liễu Ngọc, cô vào trang cộng đồng, trước tiên nhìn hết một lượt tin nhắn.
Đa số tin nhắn đều là fan thổ lộ với Kỷ Lâm, còn có một số khác thì là tác phẩm mà fan dành cho hắn, Fan Club nếu cảm thấy ổn, sẽ đăng bài để càng nhiều fan có thể biết tới.
Nhưng mà trong khoảng thời gian này bài chất lượng rất ít, Liễu Ngọc mỗi lần đều buồn bực, đăng lên thì hình như không quá ổn, không đăng, fans không có bài mới đọc thì phải làm sao?
Hôm nay nhìn một loạt tin nhắn, Liễu Ngọc cũng không hy vọng quá nhiều, cô chán đến chết đọc từng tin, lại nhanh chóng tắt đi, xem tới bức tranh của "Lại sống 500 năm Cẩm Lí", Liễu Ngọc đột nhiên dừng lại.
"Hả? Bức tranh này là......"