Cô ta không ngại làm lớn chuyện, bởi vì cô ta đang chiếm ưu thế! Áo của cô ta thực sự bị Giang Ý Mạn làm bẩn!
“Có vẻ như hôm nay bà Thẩm nhất định phải làm to chuyện ở đây. Hoá ra gia đình tài phiệt nuôi dạy con dâu như vậy a.” Giang Ý Mạn cười chế nhạo, tỏ vẻ khinh thường.
Thẩm Giai Nghị khẽ cau mày, ôm Đóa Đóa bước đến.
“Chẳng qua chỉ là một cái áo, bẩn rồi thì mua cái mới, đừng cố ý gây khó xử cho người khác nữa!”
Trông anh lạnh lùng, nhưng lại là người thấu tình đạt lí.
"Anh nhìn xem cái áo của em bị bẩn như vậy, cô phục vụ này rõ ràng là cố ý, vừa rồi còn cười nhạo nhà họ Thẩm ta, nhị gia, anh thật sự có thể chịu đựng được sao? Bây giờ ngay cả một người phục vụ nhỏ nhoi cũng dám giẫm lên đầu anh?" Vũ Phỉ tức giận nhìn Thẩm Giai Nghị.
"Dù sao tôi cũng không quan tâm. Hôm nay, cô ta nhất định phải đền tiền và xin lỗi tôi. Nếu không, tôi sẽ kiện khách sạn này, để xem ai dám đứng về phía cô ta." Giang Vũ Phỉ không khoan nhượng.
Tuy rằng cô cũng sợ Thẩm nhị gia sẽ tức giận, nhưng cô thật sự không muốn bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
"Bà Thẩm ồn ào quá!"
Từ Phong bước từ cầu thang đi xuống, khí chất giống như đế vương được tô luyện theo năm tháng do hay sánh vai cùng Giang Ý Mạn rèn luyện.
Vừa rồi cậu bận rộn trên lầu nên không để ý tới Giang Ý Mạn, đến giờ mới phát hiện cô bị bắt nạt, đại boss của anh thế mà lại bị bắt nạt! Từ Phong phải giết kẻ đó!
"Chỉ là một cái áo thôi. Nếu bà Thẩm muốn, tôi sẽ mua 100 cái y hệt để gửi trả bà, tại sao lại làm to chuyện như vậy, là muốn để mọi người xem trò cười của Thẩm gia sao? Tôi thấy vẻ mặt của Nhị thẩm gia hình như không được vui rồi đó!”
Từ Phong lời nói vừa phải, nửa câu cuối cùng là cố ý nói đến Nhị thẩm gia.
Sắc mặt của Thẩm Giai Nghị quả thật không được tốt, nếu không phải ngại có nhiều người ở đây, sợ là anh đã trở mặt từ lâu rồi.
Giang Vũ Phỉ nhíu mày, phát hiện mọi chuyện không dễ dàng, Từ Phong là trợ lý của tổng giám đốc tập đoàn TM, tại sao anh ta lại ở đây nói chuyện thay cho Giang Ý Mạn? Chẳng lẽ họ là cùng một phe? Nếu thực sự như vậy, e rằng cô không ổn rồi.
"Trợ lý Từ nói chí phải, cũng chỉ là một cái áo thôi, cứ thế ném đi vậy. Tôi cũng không chấp nhặt nữa." Giang Vũ Phỉ bắt buộc phải lùi bước.
Nếu như đắc tội với Từ Phong, sợ rằng việc kinh doanh sẽ bị ảnh hưởng.
“Tôi sẽ không để bà Thẩm phải chịu thiệt thòi, áo mới tôi sẽ sai người mang qua, nhưng có phải bà Thẩm nên giải thích một chút về cái tát vừa rồi không?” Từ Phong đương nhiên muốn đi tìm công lý cho boss của mình.
Giang Ý Mạn trong lòng thầm khen Từ Phong làm việc tốt, khi về sẽ tăng lương!!!
Giang Vũ Phỉ cười xấu hổ, cô thực sự không ngờ rằng Từ Phong vì Giang Ý Mạn mà bắt cô đi xin lỗi? Đùa cái gì vậy, muốn cô xin lỗi cô ta ở nơi đông người như vậy, còn không phải để cô mất hết mặt mũi sao?
Giang Vũ Phỉ suy nghĩ một chút, sau đó tiến lên hai bước, nói nhỏ vào tai Từ Phong: "Trợ lý Từ, cũng chỉ là nhân viên phục vụ nhỏ thôi, anh không cần giúp cô ấy như vậy đâu! Sao lại vì một nữ phục vụ mà làm tổn thương hòa khí giữa chúng ta."
Nhân viên phục vụ?
Chỉ vài lời này thôi cũng khiến Từ Phong tức điên lên rồi, trong lòng anh ta, Giang Ý Mạn là nữ thần, là Boss, là thần tài, độc nhất vô nhị, nghe Giang Vũ Phỉ nói như vậy, anh thật không chịu nổi!
"Vậy sao? Xem ra bà Thẩm rất thích bắt nạt kẻ yếu. Nếu như vậy, e rằng chúng tôi cũng phải xem xét lại việc hợp tác với Thẩm gia rồi." Từ Phong nhìn móng tay, thản nhiên nói.
Tập đoàn TM và Thẩm Thị cũng có hợp tác, hợp đồng vừa được chốt mấy ngày trước, số tiền đầu tư cũng không nhỏ, nếu vì những hành động của Giang Vũ Phỉ mà mất một cái hợp đồng, e rằng Thẩm Giai Nghị sẽ chặt cô ta thành tám khúc.