Trong lòng suýt nữa lại bị những lời này làm cho giận tím người.
Ai mà ngờ được, nữ nhân Tô Vãn Kiều này, ngoài miệng thì nói giống như là rất quan tâm mình, nhưng trong lòng lại chỉ nghĩ đến một tỷ kia thôi.
Một tỷ kia bộ lớn như vậy sao? Ôm hắn một cái mà trong đầu cứ nghĩ tới tiền với tiền! Dỗi!!!
Tô Vãn Kiều thật là khẩu thị tâm phi, nhưng hết lần này đến lần khác, hắn đều không làm gì được nàng.
Mỗi lần nghe được tiếng lòng nàng, hắn như cảm thấy mình đang nhận thức lại nữ nhân này một lần nữa.
Phó Hoài Yến thở dài, đành phải lấy ra chi phiếu một tỷ đã chuẩn bị sẵn đưa cho Tô Vãn Kiều.
"Đây là số tiền trước đó đã hứa cho ngươi tiêu vặt, cám ơn ngươi vì lần nhắc nhở này."
Tô Vãn Kiều mặt đầy kinh hỉ, không thể chờ đợi thêm liền đưa tay nhận lấy.
Nhìn thấy con số một tỷ phía trên tấm chi phiếu, nàng cẩn thận đếm lại một lần nữa rồi mới bỏ vào túi. Suy nghĩ trong lòng nàng rực rỡ như pháo hoa bay khắp trời.
【 Oa ha ha! Nhiều tiền quá! Thật thích! Bây giờ coi như Phó Hoài Yến đột nhiên muốn ly hôn thì mình cũng là tiểu phú bà tiền tỷ rồi.
Sau khi rời khỏi Phó gia, mình sẽ ăn ngon mặc đẹp, bao nuôi hơn chục người mẫu nam, mỗi ngày để bọn hắn phơi cơ bụng ra cho nàng sờ thoả thích.】
"...."
Ánh mắt Phó Hoài Yến tối sầm lại.
Hắn vốn không nên cho Tô Vãn Kiều nhiều tiền như thế. Không ngờ tới nữ nhân này lại có tâm tư như vậy.
Giây trước còn cầm tiền hắn, giây sau liền muốn cùng hắn ly hôn rồi bao nuôi nam nhân, không những bao nuôi một người mà bao nuôi rất nhiều người.
Còn nữa, cái gì mà đòi sờ cơ bụng, bụng hắn tám múi đây không sờ, còn muốn đi sờ thằng nào. Nàng ta là muốn chọc hắn tức c.h.ế.t đây mà! Muốn lấy lại tiền ghê!
Nàng ta muốn ly hôn? Nằm mơ! Chuyện ly hôn là không thể nào! Cả đời này nàng cũng đừng mong ly hôn!
Tuy nhiên, Tô Vãn Kiều dường như rất tin tưởng vào kịch bản, nhưng hiện tại đã chứng minh, kịch bản là có thể cải biến.
Bất kể kịch bản phát sinh sự tình gì, chỉ cần can thiệp vào, kết quả liền sẽ không còn giống nữa.
Giống như hạng mục đấu thầu lần này, nếu như không phải hắn nghe được tiếng lòng của Tô Vãn Kiều, vậy thì lần này tập đoàn Phó Thị không nhất định có thể thành công lấy được hạng mục khu Diên Nam.
Bây giờ, mình đã kịp thời bắt được kẻ nội gián trong công ty, giá thầu lúc đầu chỉ là giá giả hắn dùng để là mồi câu dụ địch mà thôi.
Lần này công ty Giang gia đưa ra giá đấu thầu là 13 tỷ 505 triệu, thực sự chỉ cao hơn giá ban đầu của họ có 5 triệu thôi.
Diễn biến của sự việc hoàn toàn trùng khớp với dự đoán của Tô Vãn Kiều. Bất quá bởi vì một chút biến cố, cái giá tiền này cũng không phải là Phó Diệc Sơ tiết lộ.
Phó Diệc Sơ cũng không có làm ra hành động ngu xuẩn gì. Ngược lại, gần đây hắn quan sát thấy đứa em ngốc nghếch này của mình đã thanh tỉnh không ít.
Phó Hoài Yến ban đầu cũng không xác định được, liệu người nhà họ Phó có phải đều có thể nghe được tiếng lòng của Tô Vãn Kiều không.
Nhưng từ sau gia yến Phó gia, mọi chuyện đều đã rõ ràng. Mẫu thân, Phó Tư Dao cùng Phó Diệc Sơ đều nghe được tiếng lòng của Tô Vãn Kiều, sau đó mới kịp thời tránh được những nguy cơ liên quan đến bản thân.
Những người khác tuy không tỏ ra có gì khác thường, nhưng rất có khả năng cũng có thể nghe được tiếng lòng Tô Vãn Kiều đi.
Những việc mà Tô Vãn Kiều tiết lộ, đủ để khiến tất cả mọi người trong gia đình đều lo lắng, bàng hoàng.
Nếu đã biết trước kịch bản mà vẫn không thể tránh được nguy hiểm, thì đúng là ngu ngốc còn hơn cả lợn.
Phó Hoài Yến trước mắt đã biết gút mắt giữa hắn cùng Phó Diệc Sơ, còn có ân oán giữa Phó Mây Kỳ cùng Phó Dư Trạch.
Đều đã biết hết kịch bản, nếu lần này ai còn không khống chế nổi bản thân mà làm chuyện ngu ngốc, thì thực sự phải vì gia đình mà ra tay trừng trị.
Bất quá, hắn cũng không đến mức quá lo lắng. Dù các đệ đệ không được thông minh, nhưng cũng không đến mức ngu hơn heo, càng không rơi vào những cái bẫy nhìn quá rõ ràng.
Phó Hoài Yến lại nhìn về phía Tô Vãn Kiều, đột nhiên nhận ra, Tô Vãn Kiều luôn cảm thấy hắn rất lãnh đạm có lẽ là do trước đây hắn quá xa cách với nàng. Sau khi kết hôn cũng chưa từng ở bên nhau một cách đúng nghĩa.
Vừa vặn gần đây hắn có thời gian rảnh, hắn quyết định sẽ dành nhiều thời gian bên Tô Vãn Kiều hơn.
Dù cho hiện tại nàng vẫn chưa quen với sự hiện diện của hắn, nhưng không sao, hắn quyết định sẽ dùng biện pháp mưa dầm thấm lâu, dần dần rồi cũng quen thôi.
"Tối nay, là bữa tiệc Phó gia muốn cùng Cố gia từ hôn. Những hình ảnh kia đã sắp xếp người gửi đến Cố gia, lão gia tử Cố gia cảm thấy rất mất mặt, xấu hổ không thôi nên đã đồng ý chuyện huỷ hôn này.
Bất quá Phó gia chúng ta cũng không thể dễ dàng bỏ qua như vậy. Lần này Cố gia phải bồi thường cho chúng ta 300 triệu tiền phí bịt miệng, còn có đưa cho Phó gia hai dự án kinh doanh giá trị hơn trăm triệu.
Nếu không, chuyện Cố Minh Hàn lừa hôn sẽ bị làm rùm beng lên. Khi đó giá cổ phiếu Cố gia tụt dốc, lúc đó tổn thất không chỉ là con số này."
"Trải qua sự việc lần này, Cố Minh Hàn triệt để bị Cố gia chán ghét mà vứt bỏ, đoán chừng rất nhanh liền bị tước quyền thừa kế thôi.
Ta nghe nói Cố gia không biết từ nơi nào tìm được một đứa con riêng, tên là Cố Du Bạch, sau này sẽ trọng điểm bồi dưỡng người này."
【 Ah, quả nhiên sau khi cải biến kịch bản, rất nhiều chuyện đều xảy ra trước thời hạn. Cố Du Bạch chính là nam chính, và nữ chính của hắn là Giang Nhược Ninh.
Dựa theo nội dung kịch bản, Cố Minh Hàn sẽ bị Cố gia triệt để chán ghét mà vứt bỏ hẳn là ở nửa năm sau. Việc hôn nhân rạn nứt mà Cố Minh Hàn cố níu giữ, vẫn không giữ được vị trí của hắn trong Cố gia.
Đáng chú ý hơn là năng lực của Cố Du Bạch mạnh hơn Cố Minh Hàn rất nhiều. Đến nỗi lão gia tử Cố gia đối với Cố Minh Hàn ngày càng thất vọng, quyết định để Cố Du Bạch tiếp quản công việc ở công ty.
Sau khi Cố Minh Hàn bị đày vào lãnh cung, liền đem sự oán hận trong lòng toàn bộ phát tiết lên người Phó Tư Dao.
Phó Tư Dao thường xuyên bị đối phương đánh tới thương tích đầy mình, nhận hết vũ nhục và lăng mạ. Khổ không nói nên lời!】
【 Ta nhớ được có một chuyện thảm nhất đó là Cố Minh Hàn cùng nam tình nhân của hắn, bắt cóc Phó Tư Dao nhốt trong một cái kho hàng cũ nát. Muốn nguỵ tạo thành một vụ bắt cóc tống tiền Phó gia. Bởi vì có chút chuyện ngoài ý muốn xảy ra, liền hại Phó Tư Dao cả đời không thể sinh con.】
【 Hiện tại Phó Tư Dao không có cùng Cố Minh Hàn kết hôn, nhưng sau khi từ hôn, Cố Minh Hàn loại phế vật này lại hay oán trách, đổ tội cho người khác.
Trong kịch bản miêu tả Cố Minh Hàn là loại thích giận chó đánh mèo với Phó Tư Dao. Lần này hắn bị Cố gia vứt bỏ, khẳng định tâm lý vặn vẹo có thể làm ra những việc không ai ngờ tới.
Loại người khốn nạn như hắn có thể đổ hết tội lỗi lên người Phó Tư Dao, hắn bị kết cục như này cũng đều do Phó Tư Dao mà thành. Loại người này trời sinh lòng dạ rắn rết mặt mày âm u.
Chuyện này cũng không phải là nàng chuyện bé xé ra to, chỉ là có chút sự tình không thể không phòng a.】
Phó Hoài Yến trong lòng kinh hãi, không ngờ tới sau khi Phó Tư Dao từ hôn về, lại còn có khả năng xảy ra chuyện ngoài ý muốn như thế này. May mắn là hắn nghe được tiếng lòng Tô Vãn Kiều, nếu không thật đúng là có khả năng sẽ gặp nguy hiểm a.
Tô Vãn Kiều lo lắng nói: "Hoài Yến, mặc dù chúng ta cùng Cố gia từ hôn, nhưng ta cảm thấy cần phải bảo vệ nghiêm ngặt Phó Tư Dao.
Dù sao phát sinh chuyện như vậy, Cố Minh Hàn không dám trả thù nhà họ Cố, nhưng trả thù Phó Tư Dao thì rất có khả năng nha."
Phó Hoài yến trong lòng cao hứng không thôi, hắn phát hiện Tô Vãn Kiều thế mà bắt đầu tiết lộ kịch bản. Chứng tỏ nàng trong tâm vẫn không muốn người nhà Phó gia gặp nguy hiểm, cho nên nội tâm Tô Vãn Kiều thật sự rất lương thiện.
"Ngươi nói có đạo lý a, ta sẽ sắp xếp người bảo vệ Phó Tư Dao."
Buổi tối, bữa tiệc được tổ chức tại một nhà hàng Trung Quốc cao cấp nổi tiếng ở Nam Thành.
Phó Tư Dao là một trong những nhân vật chính của buổi tiệc huỷ hôn tối nay, việc phải xuất đầu lộ diện là chuyện đương nhiên.
Chỉ bất quá, nàng rất kinh ngạc khi đại ca thế mà sắp xếp hơn mười vệ sĩ bảo vệ an toàn cho nàng.
Nàng cảm thấy đại ca có chút làm hơi quá. Mình cũng không phải là tiểu hài tử nữa a, cần nhiều người như vậy đi theo mình làm gì.
Vì vậy, khi gặp Phó Hoài Yến và Tô Vãn Kiều vào buổi tối, nàng nhịn không được mà nói:
"Đại ca, đại tẩu, hôm nay chúng ta đến là để từ hôn, mang nhiều người như vậy có chút không tốt a."
Phó Hoài Yến nghiêm túc nói: "Một mình ngươi đi ra ngoài không an toàn, mang nhiều vệ sĩ một chút cũng không sao."
Ngoài trừ Phó Tư Dao, hắn đối với mình cùng Tô Vãn Kiều cũng an bài rất nhiều vệ sĩ bảo vệ.
Phó Tư Dao có chút xem thường, đại ca đúng là cẩn thận thái quá. Cái gì mà không an toàn chứ, bộ Cố gia có thể hoá thành hổ ăn thịt mình chắc?
【 Đại ca ngươi chẳng phải vì lo ngươi bị Cố Minh Hàn bắt cóc, nên mới cố ý an bài nhiều vệ sĩ bảo vệ ngươi như vậy sao?】
【 Trong kịch bản, Cố Minh Hàn dồn hết sự phẫn nộ vì bị tước quyền thừa kế lên người ngươi. Lên kế hoạch cùng tình nhân bắt cóc ngươi, vứt ngươi trong một nhà kho bỏ hoang nào đó, rồi tìm đến đám ăn mày ất ơ nào đấy, làm nhụ*c ngươi suốt ba ngày ba đêm.】
【 Mặc dù cuối cùng Phó Tư Dao được người nhà họ Phó cứu, Cố Minh Hàn cũng bị đưa vào tù. Nhưng những tổn thương mà ngươi đã phải chịu thì không thể nào bù đắp được.
Sau đó ngươi bị tổn thương tâm lý nặng, bắt đầu tự huỷ bản thân, tự mình sa đoạ ở các nơi ăn chơi trác táng.
Sau này khi Phó gia phá sản, ngươi càng thêm thê thảm.】
"!!!"
Phó Tư Dao sốc toàn tập.
Còn tưởng rằng từ hôn xong liền xong chuyện, không ngờ tới về sau lại gặp nguy hiểm càng lớn hơn.
Mà tại sao người chịu tổn thương lại luôn là mình.
Nàng là thứ thấp hèn gì đó sao?
Thế mà bị loại nam nhân này hại suốt cả đời.
Phó Tư Dao trước kia luôn tuân thủ nghiêm ngặt quy củ, cũng bị kìm nén quá lâu, nàng vốn tưởng rằng mình sẽ có một cuộc hôn nhân tốt đẹp. Dù không gặp được tình yêu nhưng sống hòa thuận suốt đời cũng tốt. Tóm lại nàng chờ đợi sự bình an, thuận lợi chẳng những không có đến, lão thiên thế mà lại an bài cho nàng một cuộc đời thê thảm đến như vậy.
Nàng thật sự tức giận, dựa vào cái gì mình cứ như vậy vô tội bị bắt cóc, vô tội bị vũ nhục.
Nếu nhất định phải có một người bị bắt cóc, bị sỉ nhục thì người đó nên là Cố Minh Hàn nha, chứ không phải là nàng!
Phó Tư Dao nghĩ vậy, buổi tối trong bữa tiệc nàng đặc biệt để ý đến Cố Minh Hàn, quả nhiên nhìn thấy ánh mắt oán hận của hắn đối với mình.
Mặc dù chỉ thoáng qua thôi nhưng vẫn bị nàng nhìn thấy, đối phương quả nhiên vẫn rất ghi hận mình.
Ý của Cố gia về việc này là cho Cố Minh Hàn nhận lỗi và xin lỗi là xong chuyện. Nhưng Phó gia không chấp nhận mà đưa ra đề nghị cần phải dùng dự án kinh doanh để bồi thường.
Cố gia rất phẫn nộ vì Phó gia vậy mà công phu sư tử ngoạm, đưa ra yêu cầu quá đáng. Nhưng Phó gia nắm được điểm yếu của Cố Minh Hàn là lừa hôn cùng đồng tính, nếu chuyện này bị lộ ra và lên top tìm kiếm, đối với việc kinh doanh của Cố gia sẽ là đả kích nghiêm trọng.
Vì vậy Cố gia tuyệt đối không thể để chuyện này bị lộ ra.
Đang lúc hai nhà đang tranh luận gay gắt trong phòng.
Có nhân viên phục vụ nhà hàng gõ cửa chuẩn bị lên món ăn.
Tô Vãn Kiều thấy một trong những nhân viên phục vụ thần sắc rất lạ, nhân viên phục vụ này là một nam hài có vẻ ngoài thanh tú, khi cậu ta cúi đầu, vừa hay có thể nhìn thấy dưới tai cậu ta có một nốt ruồi son.
Đúng lúc khớp với câu nói đó.
【"Chính là nốt ruồi son này của nam hài đã khiến Cố Minh Hàn mê mẩn đến mức mất hồn mất vía, dù vị hôn thê Phó Tư Dao có đẹp đến đâu, cũng không thèm nhìn một cái."】
"....."
"...."
Phó Hoài Yến cùng Phó Tư Dao đồng thời quay đầu nhìn nhân viên phục vụ.
Nam hài tuấn tú lặng lẽ liếc nhìn Cố Minh Hàn, sau đó lại nhìn về phía Phó Tư Dao, dường như đang xác nhận điều gì đó.
Tô Vãn kiều thấy cảnh này, sắc mặt trong nháy mắt thay đổi, kịch bản trong đầu lập tức lướt qua như bão táp.
【 Ta biết ngay mà, nam hài phục vụ dưới tai có nốt ruồi son này chính là tiểu tình nhân của Cố Minh Hàn, còn xuất hiện trong nhà hàng này khẳng định là đã sớm có âm mưu từ lâu rồi đi.】
【 Hai người này tìm tới một người giang hồ gọi là Tam Ca để làm tất cả những việc này, lừa gạt Phó Tư Dao ra ngoại ô xong giao cho nhóm người kia, chuẩn bị sẵn hàng chục đám ăn mày ở nhà máy bỏ hoang, thật sự quá ghê tởm!】
【 Khi đọc sách, ta hận không thể để người bị bắt ra ngoại ô là Cố Minh Hàn và tiểu tình nhân của anh ta, để bọn hắn bị những kẻ ăn mày bẩn thỉu xâm hại. Nếu đã nguyện ý XX như vậy, sao không tự mình thử nghiệm một chút.】
!!!
Lúc này ánh mắt của Phó Tư Dao Lúc đột nhiên xoay chuyển, nàng cười lạnh liên tục, ánh mắt dường như đang nói.
Đại tẩu! Ý tưởng này hay đấy! Cứ quyết định vậy đi!