Nàng ta nghĩ rằng, Phó Dư Trạch rõ ràng có thể cứu người, tại sao không ra tay cứu họ đi, lại có thể lạnh lùng để người ta tiếp tục đau khổ như vậy sao được.
Nàng lập tức tiến lên khuyên Phó Dư Trạch: "Dư Trạch, bọn hắn thật đáng thương, ta thấy đối phương thực sự rất đau khổ, ngươi hãy giúp hắn phẫu thuật đi."
Phó Dư Trạch liếc nhìn Giang Nhược Ninh một cái, trong lòng thầm nghĩ "Biết thì thưa thì thốt, không biết thì dựa cột mà nghe! Bản thân thì cái gì cũng không biết mà nói như đúng rồi. Lạy thiệt!
Nếu hắn vì thương cảm mà mạo hiểm đi phẫu thuật, chẳng may lúc phẫu thuật xảy ra vấn đề thì ai chịu trách nhiệm? Giang Nhược Ninh chịu à? Hay chỉ có mình hắn chịu mà thôi."
Hắn lắc đầu nói: "Triệu Húc vẫn chưa đạt tiêu chuẩn để phẫu thuật."
"Nhưng nhìn hắn thực sự rất đau khổ. Ngươi không thể cứu hắn sao? Đường đường giáo sư y khoa giỏi nhất trong nước, là thiên tài trong giới y học như ngươi mà không cứu hắn được ư?
Rõ ràng là có khả năng cứu, tại sao ngươi lại không đồng ý? Học y mục đích chẳng phải là để chữa bệnh cứu người ư? Chẳng phải đây cũng là tâm nguyện của ngươi sao? Sao giờ ngươi lại có thể nhẫn tâm nhìn hắn ta tiếp tục đau khổ vật vã như vậy? Dư Trạch! Ngươi thay đổi rồi!"
【Ố mài gót! Nữ chính lại bộc phát tâm thánh mẫu rồi kìa! Đối với nhiều tình tiết trong kịch bản sẽ phát ra tâm thánh mẫu này, dù sao nhân vật của Giang Nhược Ninh là vừa xinh đẹp lại vừa lương thiện.
Nhìn thấy bệnh nhân ung thu đáng thương như vậy, tự nhiên sẽ không chịu nổi mà khuyên Phó Dư Trạch. Ta cá 99% tiếp theo đây nữ chính sẽ dùng thân phận bác sĩ để ràng buộc đạo đức Phó Dư Trạch.
Trong kịch bản gốc, Phó Dư Trạch vốn rất lý trí, không thể cho Triệu Húc làm phẫu thuật. Nhưng vì nữ chính khuyên nhủ nên cuối cùng vẫn mất lý trí, đáp ứng phẫu thuật cho Triệu Húc.
Sau ba ngày phẫu thuật, Triệu Húc chết, gia đình hắn ta trực tiếp gây rối ở bệnh viện, thậm chí kiện lên tòa.】
【 Người nhà Triệu Húc còn đăng video của Phó Dư Trạch lên mạng, trực tiếp dùng ngôn ngữ mạng tấn công hắn. Phó gia phải tốn một số tiền lớn để xóa tin tức trên mạng. Nhưng vẫn có nhiều cư dân mạng không rõ chân tướng, chạy đến bệnh viện chửi bới, nhục mạ hắn. Khoảng thời gian này khiến Phó Dư Trạch trải qua cực kì thống khổ.】
【 Thế nên mới nói, Giang Nhược Ninh thật đúng là thánh mẫu giả. Cái gì cũng không biết, chỉ giỏi làm màu! Đang yên đang lành liền chạy tới bảo Phó Dư Trạch làm phẫu thuật, trong khi hắn đã nói là bệnh nhân kia chưa đủ điều kiện để phẩu thuật rồi.
Đến lúc xảy ra chuyện, nàng ta cũng chẳng làm được gì. Chỉ có thể ở bên cạnh giả vờ an ủi. Hừ! Thật giả tạo! Nàng khinh!
Nếu Phó Dư Trạch không muốn vì chuyện rắc rối ở bệnh viện mà mất đi danh dự trong tương lai, thì bây giờ nhất định không được đồng ý phẫu thuật cho Triệu Húc.】
Phó Dư Trạch sau khi đọc xong nội dung tiếng lòng, sắc mặt đen lại. Hắn không nghĩ mình lại mất trí đến trình độ này, thế mà có thể trong tình huống không cho phép, bất chấp thân thể bệnh nhân không đủ điều kiện, chỉ vì lời khuyên của Giang Nhược Ninh liền đồng ý thực hiện ca phẫu thuật này.
Kịch bản gì mà phi lý quá vậy! Có thể có logic một chút được không?
Ca phẫu thuật Triệu Húc cần phải cắt toàn bộ phần dưới dạ dày. Trước mắt đây là một trong những ca phẫu thuật khó nhất trong phẫu thuật ngoại khoa.
Hơn nữa dù phẫu thuật thành công, tỷ lệ sống sót của bệnh nhân cũng chỉ rơi vào khoảng 30%, huống chi hiện tại tình trạng sức khỏe của hắn ta không cho phép, căn bản không có khả năng để hắn ta làm phẫu thuật.
Phó Dư Trạch nghi ngờ mình bị Giang Nhược Ninh tẩy não như thế nào mà có thể đồng ý một quyết định ảnh hưởng đến phẩm chất nghề nghiệp như vậy.
Hơn nữa điều này hoàn toàn không phải là cứu người, đồng ý phẫu thuật sẽ biến thành hại người, hại Triệu Húc a.
Hơn nữa, nghe tiếng lòng của đại tẩu nói Triệu Húc sau phẫu thuật ba ngày liền tử vong, dù phẫu thuật không thất bại, nhưng nguyên nhân xảy ra điều này cũng không có gì kỳ quái.
Vì vậy hắn thực sự đã phạm sai lầm lớn trong kịch bản, tuyệt đối không thể đưa ra quyết định ngu xuẩn như vậy!
Lần này Phó Dư Trạch thái độ kiên quyết chưa từng có.
"Chuyện này không liên quan đến ngươi! Giang tiểu thư, ta còn có ca phẩu thuật khác phải tiến hành, xin lỗi Phó mỗ không thể tiếp chuyện tiếp được."
Nói xong hắn không quan tâm đến sắc mặt của Giang Nhược Ninh nữa, càng không quan tâm đến biểu cảm của Triệu Húc và gia đình hắn ta.
"Triệu Húc, ta nói lại một lần cuối cùng. Nếu như lấy tình trạng của ngươi bây giờ mà bất chấp làm phẫu thuật, chỉ sợ chưa kịp cứu ngươi thì ngươi đã c.h.ế.t rồi.
Mặc dù ta biết ngươi năm lần bảy lượt muốn làm phẫu thuật là để sống sót. Nhưng cố chấp mù quáng đòi làm phẫu thuật trong khi bác sĩ đã căn ngăn. Chỉ! Có! Con! Đường! Chết. Ngươi hiểu ý ta chứ?"
Nói ra lời nói trong lòng, Phó Dư Trạch cảm thấy vô cùng thoải mái!
Bởi vì bình thường các bác sĩ không thể nói chuyện với bệnh nhân như vậy, sợ sẽ khiến bệnh nhân suy nghĩ nhiều,ảnh hưởng đến tình trạng sức khỏe. Nhưng nhiều chuyện không nói rõ, bệnh nhân lại ngu muội không nghe lời.
Thật là làm bác sĩ khó lắm, phải đâu chuyện đùa.
Triệu Húc không được phẫu thuật, là vì lịch trình phẫu thuật của Phó Dư Trạch được hắn cố ý xếp full, tận lực xếp ngày của Triệu Húc vào cuối cùng. Nhưng mà giải thích thế nào hắn ta cũng không tin. Bây giờ nói thẳng ra, đối phương không nghe cũng phải nghe.
Triệu Húc cùng người nhà sắc mặt trong nháy mắt thay đổi.
"Bác sĩ Phó, ngươi sẽ không phải đang lừa chúng ta chứ?"
" Dĩ nhiên không phải, các người tin hay không thì tùy! Nếu không tin lời ta nói, có thể hỏi các chuyên gia khác về phương diện ung thư.
Dù sao lời cũng đã nói hết. Tình trạng hiện tại của ngươi căn bản không thích hợp phẫu thuật, ta dám nói rằng, nếu như giờ phẫu thuật, chỉ sợ càng không sống được bao lâu."
Lần này Triệu Húc cùng người nhà bị dọa đến sắc mặt thay đổi đột ngột, thất hồn lạc phách đi về.
Chỉ còn lại Giang Nhược Ninh và muội muội của nàng ta.
Giang Từ Tuyết không nhịn được lên tiếng thay tỷ tỷ mình nói chuyện.
" Dư Trạch ca ca, người ta đã mắc bệnh nan y rồi, cần gì phải kích thích người ta như vậy. Hơn nữa ngươi còn là bác sĩ, sao lại không suy nghĩ chu toàn như vậy."
Trần Mộ Ngọc nghe thấy lời này, nàng ta vậy mà dám ở trước mặt nàng lại đang chỉ trích con mình. Sắc mặt hết sức khó coi, hơn nữa nàng sợ những lời nói của đối phương sẽ ảnh hưởng đến Phó Dư Trạch.
Nàng cũng không giữ lễ nghi quý phu nhân nữa. Không nói hai lời, lao lên cãi nhau với hai tỷ muội Giang Nhược Ninh.
" Giang Nhược Ninh, Giang Từ Tuyết, hai ngươi là cái thá gì? Con ta làm việc cần các người dạy dỗ à? Phẫu thuật của nó cần các người can thiệp sao?
Ta chưa từng thấy người đàn bà nào không biết xấu hổ như các ngươi, chỉ biết mặt dày bám lấy. Không thấy nó đã không thèm để ý đền các ngươi rồi sao, các ngươi cứ bám mãi không buông là như thế nào? Hai ngươi không biết ngại à?"
" Nếu còn dám nói thêm một câu nào quấy nhiễu đến công việc của Phó Dư Trạch, ta liền xé rách miệng các người ra."
"...."
Tô Vãn Kiều mở to đôi mắt xinh đẹp, cảm thấy từ khi gả vào nhà Phó gia, con mắt càng lúc càng lớn hơn. Bị biểu hiện OOC (Out Of Character - hành động trái với tính cách nhân vật) của người nhà Phó gia khiến nàng kinh ngạc mà trừng lớn.
Trên người Trần Mộ Ngọc thể hiện rõ cái gì gọi là vì con mà trở nên mạnh mẽ. Chỉ bất quá nàng có chút không nghĩ ra, Trần Mộ Ngọc sao lại có thành kiến lớn đến vậy với tỷ muội Giang Nhược Ninh.
Giang Nhược Ninh chẳng phải là con gái bạn thân đã qua đời của Trần Mộ Ngọc sao, làm sao cũng nên nể mặt mà đối xử tốt với nàng ta một chút chứ.
Tô Vãn Kiều thực sự không hiểu nổi.
Nhưng đây cũng là lần đầu tiên, nàng phát hiện sức chiến đấu của Trần Mộ Ngọc thật mạnh mẽ.
Trần Mộ Ngọc trước đó không có nghe được tiếng lòng của Tô Vãn Kiều. Đối với Giang Nhược Ninh biểu hiện vẫn là rất tốt, ngẫu nhiên còn cùng đối phương uống trà chiều. Hiện tại biết kịch bản rồi, nàng hận không thể chặt hai tay của đối phương ra.
Nếu như Giang Nhược Ninh còn dám khoa tay múa chân với con nàng, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nàng ta.