Nhìn thấy hai thanh đoản kiếm có hình thù kỳ dị ở trên tay của nàng, Trần Tiền hơi ngừng lại, tức giận nói: “Hừ, ngươi nghĩ là ta sợ ngươi hay sao? Hôm nay ta muốn thách đấu với ngươi!”
“Thách đấu? Ngươi cũng dám thách đấu với ta?” Nghe được lời này, bước chân của nàng càng thêm nhanh chóng.
“Khoan đã!” Thấy nàng vội vàng như vậy, Trần Tiền có chút hoảng.
“Thế nào, sợ rồi sao?” Nàng khịt mũi, cười một cách đầy khinh bỉ.
“Sợ… ai… ai nói là ta sợ! Chỉ là, hôm nay ta muốn thách đấu với ngươi, nhưng cũng không phải là thách đấu như lúc trước, ta muốn cùng ngươi thi bắn cung! Trong số đám người hầu của ta, có một tên cung tiễn thủ rất giỏi, nếu như ngươi thắng được hắn thì coi như ta chịu thua, từ nay về sau ta không chọc đến ngươi nữa, còn nếu như ta thắng, thì ngươi nhất định phải trở thành vợ của ta, ngươi thấy thế nào!” Trần Tiền nói xong, mặt hướng về phía nàng đầy vẻ khiêu khích, dường như hắn đã nắm chắc phần thắng trong tay rồi vậy.
“Thi bắn cung? Ngươi có bị điên hay không? Em gái ta là một Ma Kiếm Sĩ, làm sao lại đi thi bắn cung! Ngươi có bản lĩnh, thì đứng ra, cùng ta thi bắn cung, ta cũng biết một chút cung thuật, nhưng đã dư sức để đối phó với hạng người như ngươi rồi!” Không đợi cho Trần Tiểu Phương đáp ứng, Trần Minh đã đứng ra chỉ thẳng vào mặt Trần Tiền quát.
“Phi, ta khinh, ta không có hứng thú thi bắn cung với ngươi, Tiểu Phương, ngươi có dám thách đấu với người hầu của ta hay không?” Trần Tiền không thèm để ý đến Trần Minh một chút nào, hắn vẫn một mực hướng về phía Trần Tiểu Phương khiêu khích.
“Được!” Ngay lúc mọi người cho rằng Trần Tiểu Phương sẽ không nhận lời thách đấu, thì nàng đột nhiên thốt ra một câu, làm cho cả hai anh em Trần Tiền, Trần Biên đều vô cùng kinh ngạc.
“Ha ha ha, quả nhiên là trúng kế! Tổ tiên nhà nó, đợi ông mày thắng được trận này, ông mày nhất định đem mày về nhà lột sạch quần áo, chơi mày hết ba ngày ba đêm mới thôi!” Rất nhanh, trong lòng Trần Tiền liền hiện lên ý nghĩa xấu xa, vẻ mặt cười một cách đầy khinh bỉ.
“Khụ khụ, nếu ngươi đã nhận lời, vậy thì trận thi đấu này cũng nên bắt đầu đi!” Trần Tiền nhanh chóng thu lại vẻ mặt bỉ ổi của mình, tươi cười nói.
“Khoan đã!” Nhưng ngay lúc này, Trần Biên đột nhiên lại chen ngang vào, lên tiếng nói.
“Anh cả, ngươi lời này là có ý gì?” Trần Tiền thấy anh trai của mình đi tới chen ngang một chân, khuôn mặt liền trở nên cực kỳ khó coi.
“E hèm, cũng không có ý gì, nếu như Tiểu Phương đã nhận lời thách đấu, như vậy đi, trận thách đấu này ta cũng muốn tham gia! Ba người chúng ta cùng nhau thi đấu, người thắng thì sẽ là người quyết định tất cả, hai người cảm thấy thế nào?” Trần Biên cố gắng ho khan một tiếng, sau đó liền nghiêm chỉnh nói ra.
“Được!” Lần này, cả Trần Tiền và Trần Tiểu Phương đều lên tiếng đồng ý.
Trần Vũ từ nãy đến giờ đứng ở một bên nghe bọn họ nói chuyện, cảm giác có chút mơ hồ: “Thế này là như thế nào? Nàng là người của ta có được hay không? Làm sao các người lại không hỏi qua ý kiến của ta đã quyết định chuyện này rồi?”
“Nhưng mà, trận thách đấu này cũng không phải do ta thi đấu, đây là người mà ta đã chọn làm chồng, chàng sẽ thay ta xuất trận, các ngươi có ai có ý kiến gì không?” Trần Vũ còn đang phiền muộn trong lòng, lúc này Trần Tiểu Phương đột nhiên lên tiếng, làm cho bầu không khí trở nên vô cùng kỳ dị.
“Chồng của nàng?” Không biết là ai lên tiếng trước, mà ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về phía Trần Vũ nhìn lại.
“Đinh, chủ nhân nhận được một nhiệm vụ mới, xin hỏi chủ nhân có muốn kiểm tra hay không?”
Ngay lúc này, âm thanh của hệ thống lại đột ngột vang lên, làm cho Trần Vũ có chút giật mình. Trần Vũ hướng về phía mọi người, đưa tay lên phất phất mấy cái, ngượng ngùng cười: “Chào mọi người!”
“Hừ, chuyện này là như thế nào? Ta cần một lời giải thích!” Vẻ mặt Trần Tiền giống như là vừa dẫm phải phân, nhăn nhó hết sức khó coi. Đặc biệt là khi nhin thấy khuôn mặt của Trần Vũ vừa trắng lại vừa mềm, hoàn toàn không giống với người bản địa, mà thực lực của hắn không cao, càng làm cho hắn sinh lòng phiền muộn. Chẳng lẽ nàng lại thích mấy tên da trắng thịt mềm như vậy sao?
Mà ánh mắt của Trần Biên khi nhìn về phía Trần Vũ cũng không thể che giấu được sát khí.
“Có cái gì cần để giải thích? Ta với chàng đêm hôm qua đã ngủ chung với nhau, chúng ta đã là vợ chồng, trận thách đấu này, sẽ do chàng đứng ra thi đấu! Nếu như các ngươi đồng ý thì có thể bắt đầu, nếu như không đồng ý, thì đều cút hết cho ta!” Nàng hoàn toan không thèm để hai anh em Trần Tiền, Trần Biên vào mắt, phát ra một câu cực kỳ cao ngạo.
“Được, nếu như nàng đã nói như vậy thì ta sẽ đồng ý! Chỉ có điều, điều kiện vừa rồi của em trai ta, vẫn được tính chứ?” Lần này, Trần Biên là người đầu tiên lên tiếng trước.
“Vẫn được tính!” Nàng không hề do dự một chút nào, liền gật đầu đáp.
“Em trai, vậy ý ngươi thì như thế nào?” Trần Biên lại quay sang nhìn Trần Tiền hỏi.
“Đương nhiên là đồng ý!” Mặc dù trong lòng rất phiền muộn, nhưng ngoài mặt Trần Tiền vẫn cố gắng vui vẻ đáp ứng.
Trần Vũ đứng ở một bên, xem một hồi liền tức giận: “Này này, dù như thế nào đi nữa thì nàng cũng là vợ của ta, các ngươi làm sao lại lấy điều kiện như vậy ra mà đánh cược được chứ?”
“Hừ!” Trần Tiền chỉ hừ lên một tiếng mà không đáp.
Trần Biên nhìn về phía Trần Vũ dò xét một hồi, rồi mới lên tiếng nói: “Ngươi dường như không phải là người của vùng này?”
“Đúng, ta là người từ nơi khác đến!” Trần Vũ cũng hơi có chút chột dạ, trả lời.
“Vậy thì ngươi không hiểu quy củ ở đây rồi! Ở vùng này, chỉ cần thực lực của ngươi đủ mạnh, thì ngươi có thể dùng thực lực của mình đi thách đấu với người mà ngươi yêu thích, nếu như nàng nhận lời, chỉ cần ngươi thắng thì nàng sẽ thuộc về ngươi, còn nếu như ngươi thua, thì tính mạng của người sẽ thuộc về nàng, nàng có thể giết ngươi, cũng có thể bắt ngươi bồi thường thứ mà nàng yêu cầu. Còn trong trường hợp nàng đã là người có chồng, vậy thì cứ trực tiếp thách đấu với chồng của nàng là được. Đương nhiên, ngươi cũng có thể từ chối, chỉ là, nếu như ngươi từ chối, thì người không xứng là chồng của nàng. Nàng có thể tự do rời bỏ ngươi!” Trần Biên vừa giải thích, vừa thâm ý nhìn về phía Trần Vũ mỉm cười.
“Còn có quy củ như vậy?” Trần Vũ nghe xong liền kinh ngạc hô lên. Cho đến khi nhìn thấy hai anh em Trần Minh, Trần Tiểu Phương đều không có phản ứng gì, Trần Vũ liền xác định những lời này của Trần Biên nói đều đúng là sự thật.
Trần Vũ hơi có chút do dự, không lập tức đáp ứng thách đấu, mà bắt đầu đi vào kiểm tra nhiệm vụ mới của hệ thống.
“Mở ra!”
“Nhiệm vụ: Nhận lời thách đấu, muốn trở thành một vị Thần cao cao tại thượng, không chỉ cần sức mạnh vô biên, còn cần thể hiện ra sự cao ngạo của mình, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, hay trong bất kỳ một tình huống nào, nhất định không thể chịu sự khuất phục. Chiến thắng lần thách đấu này, chủ nhân sẽ nhận được 1000 điểm kinh nghiệm, độ thân thiện của Trần Tiểu Phương tăng lên 100 điểm. Lưu ý, khi độ thân thiện đạt đến một trăm điểm, đối phương sẽ hoàn toàn thuộc về chủ nhân, cho dù chủ nhân có rời bỏ nàng, nàng vẫn vĩnh viễn thuộc về ngài!”
Nhìn thấy Trần Vũ chỉ đứng im lặng một hồi, mà vẫn chưa chịu nhận lời thách đấu, trong ánh mắt Trần Biên lóe lên một tia khinh miệt. Mà Trần Tiền thì cười khẩy, kêu lên: “Này, nhóc con, cuối cùng là ngươi có nhận lời thách đấu của ta hay là không?”
Trần Minh đứng ở một bên cũng rất hiếu kỳ muốn biết thái độ của Trần Vũ sẽ như thế nào, nhưng khi thấy Trần Vũ chỉ đứng im lặng không trả lời, trong lòng không khỏi trở nên thất vọng vô cùng. Chỉ có Trần Tiểu Phương là đứng lặng im, hoàn toàn không có một chút biểu hiện gì. Nhưng thật ra, trong lòng của nàng đang không ngừng suy nghĩ lung tung: “Vừa rồi mình nói ra những lời như vậy, không biết hắn có hiểu nhầm cái gì hay không? Ai, thật sự là ngượng chết đi được, làm sao ngay cả chuyện này ta cũng nói ra ngoài được chứ! Không được, lỡ như lát nữa hắn thua cuộc thì sao? Ta… ta phải làm sao bây giờ?”
Trong lúc mọi người đều cho rằng Trần Vũ sẽ rút lui, đột nhiên nghe thấy hắn thở ra một hơi thật dài, rồi đưa mắt nhìn sang những người xung quanh: “Trận thách đấu này ta sẽ chấp nhận, thế nhưng ta còn có một điều kiện, chỉ cần các ngươi chấp nhận điều kiện của ta, ta sẽ nhận lời ngay!”
“Điều kiện gì?” Trần Tiền là người lên tiếng hỏi.
“Vừa rồi, các ngươi nói nếu như người nào thắng, thì người đó sẽ lấy được nàng. Còn các ngươi thua, thì từ nay về sau không làm phiền nàng nữa, ta thấy điều kiện này không công bằng!” Trần Vũ nhìn về phía hai anh em Trần Biên, Trần Tiền lắc đầu nói.
“Vậy ngươi muốn như thế nào mới coi như là công bằng?” Lần này đến phiên Trần Biên lên tiếng.
“Nói như thế nào đi nữa, thì nàng cũng là vợ của ta, ta thắng thì đâu có lợi ích gì? Mặc dù đây là quy củ ở đây, nhưng với ta như vậy là không công bằng. Chỉ cần các ngươi đưa thêm thứ gì đó có giá trị ra cá cược, thì trận thách đấu này ta sẽ đồng ý cả hai tay hai chân, còn nếu các ngươi không dám đem đồ ra cá cược, vậy thì ta không nhận lời thách đấu nữa. Cho dù như vậy, cũng chỉ chứng tỏ là do các ngươi không có gan đem đồ ra thách đấu với ta, chứ không phải là ta sợ các ngươi. Ta nói như thế có đúng không bà xã!” Trần Vũ vừa nói, vừa quay sang nhìn Trần Tiểu Phương mỉm cười.
“Ừ, đúng… A… ngươi vừa nói cái gì?” Trong lúc còn đang suy nghĩ miên mang, đột nhiên bị Trần Vũ hỏi tới, nàng không khỏi bị giật mình.
Đến khi nhận ra mình có chút lỡ lời, nàng liên sửa lại: “Đúng, đúng như vậy! Quy củ là quy củ, nhưng các ngươi cũng cần phải có thành ý mới được!”
Nhìn thấy nàng nhanh chóng nói ra một câu lưu loát như vậy, trong lòng Trần Vũ không khỏi âm thầm đưa lên một ngón tay cái khen tặng, quả nhiên là vợ của bổn đại gia, quá thông minh, quá xuất sắc, ha ha ha!