Quả ngư lôi đầu tiên nổ tung cách thân tàu Bảo Lũy không xa.
Sức nổ mãnh liệt của đầu đạn tạo thành một quả cầu lửa hầu như nuốt trọn thân trước chiếc chiến hạm, nhưng thực chất chiếc tàu chưa phải chịu một tổn thất thực tế nào, vụ nổ chi gây ra một chấn động mạnh lên nó, khiến cho nhiều thủy thủ, mặc dù đã tìm cách giữ chắc mình những vẫn bị ngã nhào.
Màn chắn cực mạnh của một chiếc thái không mẫu hạm đã giúp tàu Bảo Lũy chịu được đòn đầu tiên, mặc dù rất khó khăn, nhưng nó thực sự đã chặn được ảnh hưởng của vụ nổ bên ngoài, tranh thủ cho chiếc tàu đáng thương được thêm một hai giây cuối cùng.
Thực sự nguy hiểm, tạo thành hậu quả trí mạng là những quả ngư lôi tiếp theo, từ quả ngư lôi thứ hai trở đi, sức công phá của nó không chỉ xuyên qua màn chắn năng lượng mà còn đập nát lớp vỏ thép dày, trực tiếp xuyên vào thân tàu, nghiền nát tất cả những gì mà nó đi qua, bất kể đó là kim loại hay thân thể con người…
Tàu Bảo Lũy, giờ đây đã không thể coi là một chiến hạm được nữa, từ mũi đến lái, những quả ngư lôi liên tiếp đâm vào phá hủy tất cả những gì trước mặt, chỉ trong vòng chưa đến hai giây, chiếc thái không mẫu hạm khổng lồ biến thành một phiên bản của luyện ngụ, từ đầu đến đuôi, khắp nơi là những quả cầu lửa liên tiếp bốc lên, nhiều đến nỗi trông như pháo hoa, chỉ nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy đó không còn là tác phẩm của ngư lôi nữa, con tàu đang đốt cháy mình bằng chính những gì đã mang theo, ngư lôi, tên lửa, nhiên liệu, lò phản ứng…
Trong những quả cầu lửa liên tiếp nổ tung, chiếc chiến hạm khổng lồ, uy lực mạnh mẽ, từng là niềm kiêu hãnh của hạm đội, dưới ánh mắt của mọi người gẫy vụn thành từng mảnh nhỏ, mang theo trong nó vô số các thủy thủ, sĩ quan, phi công, bắn tung tóe ra trong vũ trụ bao la.
Chiến trường như tĩnh lại, vụ nổ trong khoảng khắc khiến tất cả mọi người chú ý, không chỉ Đế Quốc, ngay cả các phi công Đồng Minh cũng không tự chủ đưa mắt nhìn cái từng là một chiếc thái không mẫu hạm khổng lồ, không ai không khỏi giật mình. Bọn họ không phải chưa từng nhìn thấy những chiếc tàu bị phá hủy, thậm chí có chiếc còn bị phá hủy triệt để hơn, nhưng ở đây, chỉ trong vẻn vẹn có năm phút đồng hồ, một chiếc tàu khổng lồ hủy diệt triệt để đến vậy, nhanh đến mức thậm chí người trên tàu còn không kịp chạy đến khoang cứu sinh, đến cuối cùng không có một khoang cứu sinh nào thoát ra, đối với đại đa số người, đó là cảnh tượng thảm liệt nhất mà họ từng thấy.
Sau này, theo các điều tra chi tiết, chiếc thái không mẫu hạm bị trúng tổng cộng 60 quả ngư lôi lượng tử, từ quả ngư lôi thứ nhất trở đi, tất cả ngư lôi xuyên vào nó chỉ trong vòng chưa tới 5 phút, cả con tàu vỡ vụn. Lúc đó trên tàu có hơn 1000 thành viên, chỉ có duy nhất hai người còn sống sót. Họ không phải thoát ra bằng khoang cứu sinh, họ sống được là nhờ lúc đó đang mặc bộ quần áo vũ trụ để làm việc, xong xung kích ném họ tung ra ngoài khoảng không, nhờ đó thoát được một mạng, còn những người định thoát đi bằng không cứu sinh, họ vĩnh viễn không biết rằng, sau vụ nổ đầu tiên, một loạt hệ thống trên tàu đã bị hủy diệt bao gồm cả hệ thống phóng khoang cứu sinh.
" Chúng ta...... Cái này thật sự là...... thật sự là do chúng ta làm sao? Thiên Tâm?" Chàng phi công trẻ vừa mới ra nhập phi đội 9 lắp bắp nói trong hệ thống thông tin, lần đầu tiên tham gia chiến đấu đã gặp phải cảnh tượng này khiến cho anh chàng quên cả hoan hô, cảnh tượng trước mắt, khiến cho anh ta khiếp sợ, chần chờ và bất an.
"Tao, toa cũng không biết........" Bạn của anh ta cũng nói năng hơi lộn xộn, cảm giác đối với họ hầu như không khác nhau lắm, những người khác không trả lời vấn đề của bọn họ, cũng không cần trả lời, mỗi người trong lòng đều rõ ràng, đây là thứ mà bọn họ vừa tự tay làm.
"Tuy-lip 05, Tuy-lip 13, lúc chiến đấu không cần thảo luận những vấn đề không liên quan, không tập trung chú ý, các anh có thể sẽ ở lại đây vĩnh viễn cùng tàu Bảo Lũy, sau này sẽ không có cơ hội nói chuyện phiếm nữa đâu." Jessica chen ngang cảnh cáo hai người.
"Rõ! Đội trưởng."
" Rõ! Tuy-lip 02."
" Jessica, không nên đối với bọn họ quá nghiêm khắc, rồi bọn họ sẽ hiểu, chỉ cần cho họ thêm một ít thời gian." Thụy Sâm nói riêng với Jessica qua hệ thống thông tin.
"Vâng, em hiểu mà, đội trưởng." Cô gái chần chờ một chút rồi cuối cùng vẫn nhịn không được hỏi thêm một câu,"Đội trưởng, khi chúng ta làm nổ tung cái hành tinh trong kế hoạch ‘Tiếng khóc thút thít của Đế Quốc” Bọn họ… bọn họ chẳng nhẽ cũng từng trải qua tình cảnh tương tự như thế này sao?"
"Có lẽ......" Thụy Sâm miễn cưỡng trả lời. Những gì hạm đội 5 trải qua, bọn họ không tận mắt nhìn thấy khi cả hạm đội bị phá hủy, bọn họ chỉ thấy được những gì còn lại sau đó, nhưng này cả hạm đội 5, cũng bị phá hủy trong nháy mắt, so với tàu Bảo Lũy thậm chí càng ngắn, càng mãnh liệt.
Sự việc hôm nay, làm cho bọn họ một lần nữa cảm nhận sâu sắc được sự tàn khốc, vô tình của chiến tranh, điều duy nhất may mắn là, hai lần bi thảm ấy đều không rơi xuống đầu bọn họ, Thụy Sâm cũng chỉ có thể tự an ủi mình như vậy.
" Jessica, tôi chỉ có thể nói, chúng ta thực may mắn."
" Em biết."
" Vậy là tốt rồi." Thụy Sâm lại bổ sung nói," Cô nói cho Tuy-lip04 và Tuy-lip 12, bảo bọn họ cẩn thận chiếu cố cho những người mới. Ừm! Thật ra sau khi tàu Bảo Lũy bị phá huỷ, trận chiến đấu này chúng ta coi như chắc thắng, cô và Tuy-lip 03 cũng có thể để ý một chút đến sau lưng bọn họ."
"Nghe rõ! Đội trưởng."
Thực ra không cần Thụy Sâm nói nhiều, trận đánh này trừ phi bọn họ phạm phải điều gì đó cực kỳ ngu xuẩn, còn không thì Đồng Minh đã nắm chắc phần thẳng từ đầu, sự khác biệt chủ là cái giá phải trả thôi.
Tàu Bảo Lũy bị hủy diệt ngay từ đầu có thể nói có ảnh hưởng cực lớn, vấn đề của nó không chỉ là hang chục chiếc chiến đấu cơ chưa cất cánh kịp, cũng không phải là kỳ hạm của hạm đội bị hủy tạo thành chỉ huy hỗn loạn, tác dụng của nó thể hiện ở sự chấn động đối với tâm lý của những người còn lại, đặc biệt là các phi công Đế Quốc, những cảm giác chán nản, kinh hãi, tuyệt vọng, điên cuồng, phó mặc bản thân… bao phủ lên những phi con còn lại, ai cĩng biết, sau khi mất đi trung tâm của hạm đội, trận đánh này cuối cùng chỉ có thể có một kết quả. Nếu như đã biết mình thất bại, chẳng còn ai liều mạng cho một trận đánh đã trở nên vô nghĩa, bởi lẽ cho dù bọn họ có gắng chống đỡ đến cùng, hy sinh toàn bộ cũng chẳng còn ý nghĩa gì.
Vậy là sau đó, các phi công Đồng Minh ngạc nhiên phát hiện, quá trình tác chiến tiếp theo của họ thật quá đơn giản, các phi công Đế Quốc hầu như không còn ý chí chiến đấu, bất kể họ lái loại lạc hậu như Nữ Yêu hay loại hiện đại như Siêu Nữ Yêu, thái độ của đại đa số chỉ làm cho qua chuyện. Những chiếc chiếm vị trí có lợi còn hành động tương đối bình thường, những chiếc rơi vào thế bất lợi thì lộ quá rõ, khi bị bám đuôi bọn họ không cố gắng thoát ra, chiếm lấy vị trí có lợi phản kích hay gọi chi viện mà thường là tìm mọi cách chạy trốn. Gần đây chẳng phải có nhiều bãi thiên thạch sao? Nếu quân phản loạn đã có thể lợi dụng nó để tránh rada phục kích, vậy bọn họ cũng có thể lợi dụng chúng tránh Đồng Minh truy kích.
Đương nhiên, đại bộ phận bỏ chạy cũng không tránh khỏi bị bắn hạ, chỉ có số ít may mắn mới có thể tránh được chiến đấu cơ Đồng Minh truy kích, trốn vào khu vực bãi thiên thạch hoặc sau một hành tinh lớn. Một ít phi công không thể tránh được truy kích thậm chí không đợi chiến đấu cơ bị bắn trúng, không đợi chiến đấu cơ có vết thương, đã giật cần thoát hiểm thoát ra, dù sao từ trước tới này vẫn không còn nghe nói Đồng Minh hay nổ súng vào các khoang cứu sinh bao giờ.
Chỉ riêng điều này cũng đủ khiến các phi công Đồng Minh trố mắt nhìn, Thụy Sâm cũng phải dở khóc dở cười, anh mệnh lệnh cho các tốp Tia Chớp ngừng truy kích các chiến đấu cơ Đế Quốc lần trốn vào đám thiên thạch. Dù đại bộ phận chiến đấu cơ đã mất hết ý chí chiến đấu, nhưng còn có một bộ phân nhỏ chiến đấu cơ vẫn kiên cường yểm trợ cho hai tuần dương hạm và chiếc khu trục hạm còn lại.
Đó hắn là các chiến đấu cơ thuộc trung đội trên hai tuần dương hạm. Thụy Sâm lặng lẽ nghĩ, trước kia anh cũng từng ở là lính của trung đội Lôi Điểu trên tuần dương hạm Columbo, anh có thể lý giải bọn họ vì cái gì mà lựa chọn tiếp tục chiến đấu. Những phi công lưu lại, bọn họ mang theo trong mình vô số những tình cảm không thể cắt bỏ với con tàu của mình.
Chiến đấu cơ Đồng Minh từ bốn phương tám hướng vây lấy ba chiến hạm còn lại của Đế Quốc và một bộ phân nhỏ chiến đấu cơ của nó, số này đại bộ phận là Nữ Yêu, chỉ có không đến mười chiếc Siêu Nữ Yêu, cho dù bọn họ gắng hết sức tới gần phạm vi hoả lực của các chiến hạm, ý đồ lợi dụng hỏa lực phòng ngự yểm hộ để kéo dài thời gian, nhưng so với hơn trăm chiếc Tia Chớp thực lực hai bên chênh lệch quá xa......
Những quả cầu lửa không ngừng nở tung ra, đây là một trận đánh không công bằng, dù có hỏa lực của chiến hạm yểm hộ, các chiến đấu cơ của Đế Quốc vẫn liên tiếp bị bắn rơi, chiến đấu cơ của Đồng Minh thật quá nhiều, hoàn toàn không cần phải đem tất cả lực lượng vào không chiến, gần một nửa số Tia Chớp đồng thời công kích các chiến hạm của Đế Quốc. Chiếc khu trục hạm với màn chắn yếu và lớp vỏ bọc mỏng là chiếc đầu tiên bị tiêu diệt, không cần phải pháo plasma, cho dù là những loạt lazers bình thường cũng có thể dễ dàng xuyên qua lớp vỏ ngoài, xuyên vào bên trong, tạo thành thiệt hại lớn, những cột khói đen cuồn cuộn bốc lên, lửa từ những lỗ thủng trên tàu cuồn cuộn phun ra, lệnh rời tàu đã được tuyên bố, các khoang cứu sinh liên tiếp nối đuôi nhau phóng vào vũ trụ......
Tình trạng của hai tuần dương hạm cũng không khá hơn, một chiếc đã rời khỏi vị trí trong đội hình, lặng lẽ quay tròn trong vũ trụ, do hệ thống cân bằng hàng không đã bị phá hỏng, một nửa số động cơ ion đã tắt lửa, hệ thống phòng ngự tầm gần trên chiến hạm tuy còn nổ súng, nhưng do thiếu tổ chức, hỗn loạn không thành lưới lửa, cơ bản là không có khả năng uy hiếp chiến đấu cơ Đồng Minh, việc nó bị tiêu diệt, chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi, chiếc còn lại, khi chỉ còn một mình, còn có thể thoát được với tấm thân đầy thương tích sao?
Ngay tại thời điểm cuối cùng, Thụy Sâm đột nhiên chú ý rằng, hỏa lực phòng ngự của hai tuần dương hạm, càng lúc càng yếu dần, cuối cùng dừng hắn, đồng thời, mấy quả đạn tín hiệu nhiều màu xuất hiện ở trong vũ trụ đen ngòm,chiếu sáng màn đêm thiên hà, những ngọn đèn chỉ đường ở hai bên tàu sáng lên nhấp nháy, đèn tín hiệu trên phòng chỉ huy cũng không ngừng lóe sáng, chớp nháy liên tục...... Đó là tín hiệu Morse, nó có ý là.......
Thụy Sâm nghi hoặc, anh sợ mình nhìn lầm.
" Thụy Sâm, xem này, chúng ta thu được thông tin của Đế Quốc trên tần số công cộng, chiến hạm địch đầu hàng, xin quân ta ngừng bắn." Sonia chứng thật suy nghĩ của anh.
Đầu hàng? Đây là lần đầu tiên Thụy Sâm gặp trường hơp chiến hạm Đế Quốc chủ động đầu hàng, do dự một chút, anh hạ lệnh
" Toàn thể chiến đấu cơ, đây là Tuy-lip 01, đình chỉ công kích, lặp lại lần nữa, ngừng bắn."
Danh Sách Chương: