“Phát hiện mục tiêu! Khoảng cách 61000! Phương vị 5-5-7, tàu vận chuyển lớp Phi Mã, xem ra tin tình báo là chuẩn xác, đây nhất định là tàu Góa Phụ." Trên một chiếc AWACS kiểu Tỏa Nhãn đã chầm chậm bay trong không trung, các thiết bị đều tập trung vào một điểm màu xanh nhỏ trên màn hình, với tốc độ di động chậm chạp của nó, máy tính trên chiến đấu cơ nhanh chóng tiến hành phân biệt, xác định tốc độ, kiểu loại, hướng đi của mục tiêu đồng thời biểu hiện các tham số lên màn hình.
"Rốt cục đồ chết tiệt ấy cũng đến, tin tình báo chuẩn xác, Ralph, làm tốt lắm." Thụy Sâm giơ ngón cái lên khen ngợi thiếu tá Ralph, hiện nay anh cảm thấy rất hài lòng, chiếc tàu vận chuyển xuất hiện đúng giờ ở đúng vị trí mà tin tình báo đã cung cấp, thậm chí chuẩn xác đến mức bọn họ còn không cần phải đi tìm.
" Bọn họ cũng đúng giờ thật." Thiếu tá Ralph thở phảo một hơi ra, những cảm giác thấp thỏm trong lòng rốt cục cũng tan biến khiến anh ta cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, vốn dĩ nhiệm vụ đánh cắp nhật ký hành trình của tàu Góa Phụ do bên tình báo phụ trách. Có điều, do lực lượng điệp viên ở địa phương quá ít và yếu cho nên bọn họ không thể hoàn thành. Mãi đến lúc tàu Góa Phụ rời khỏi đội hình đoàn tàu vận tải CB-232 bọn họ cũng chẳng có cách nào ra tay, cũng may dù sao cũng có chút kết quả, điệp viên Đồng Minh cuối cùng cũng đã nắm được kế hoạch hành trình tiếp theo của tàu, nhờ thế mới đỡ bị mất mặt, cũng may tuyến đường dự tính cách không xa vị trí của hạm đội 5 quá xa, sau một hồi bàn tình, bộ chỉ huy hạm đội quyết định không đợi nữa, chủ động áp dụng biện pháp đánh chiếm tàu để điều tra. Thế nên mới có màn phục kích ở đây, bọn Thụy Sâm chỉ đơn giản chuyển từ ăn cắp sang ăn cướp. Bọn họ lặng lẽ phục kích ở vị trí này, chờ tàu địch tự chui đầu vào lưới.
Khi trước thiếu tá Ralph thật sự lo sợ chiếc tàu vận chuyển không xuất hiện, nếu để cho hạm đội vồ ếch một lần nữa, hệ thống tình báo của Đồng Minh có thể sẽ mất hết mặt mũi, cũng may chiếc tàu vận chuyển không làm cho bọn họ thất vọng.
" May mắn là chúng ta cũng đến đúng giờ." Thụy Sâm cười nói," Toàn nhờ công của Phi Luân."
"Không có gì đáng nói, ở khoảng cách gần như vậy, có gì là khó khăn đâu, dù cho anh có chỉ huy hạm đội cũng không thành vấn đề mà." Cô gái ngồi trên chiếc ghế của thuyền trưởng lơ đãng nhìn màn hình, nhàm chán tra lời, "Ấy là chưa nói mức độ lùng sục của Đế Quốc đã kèm hơn trước nhiều."
"Đúng vậy. Các hạm đội bạn hoạt động mạnh đã kiềm chế một cách hữu hiệu các hạm đội của Đế Quốc." Thụy Sâm nói với chút lo lắng." Hy vọng bọn họ không vì thế mà bị thương vong lớn, hiện tại đang là giai đoạn súc tích lực lượng, giao chiến quy mô lớn thật không phải lúc."
Cường độ truy lùng của Đế Quốc đã bị giảm bớt, đương nhiên nguyên nhân chính là vì một thời gian không tìm được dấu vết của hạm đội độc lập cơ động số 5, cho nên khí thế cũng tương đối trùng xuống, ở một phương diện khác, các hạm đội Đồng Minh tăng cường hành động cũng khiến Đế Quốc phải tập trung đối phó.
Ngay sau khi nhận được yêu cầu của hạm đội, Phu nhân Almeida không chút do dự, lập tức phái ra các hạm đội vẫn còn đang trong giai đoạn chỉnh biên và huấn luyện, hạm đội hai bên ở biên giới của Quỷ Vực tăng cường hoạt động, thường xuất kích các chiến đấu cơ triển khai công kích, thậm chí còn bùng nổ vài đột chiến đấu có quy mô trung bình, Đế Quốc mất một chiến liệt hạm, một tuần dương hạm cùng một số tàu hộ tống, hạm đội Đồng Minh cũng có một thái không mẫu hạm bị hư hại nặng, hai tuần dương hạm và một khu trục hạm bị đánh đắm. Về số chiến đấu cơ tổn thất, Đế Quốc thiệt hại nhiều hơn là do thua thiệt về tính năng giữa Tia Chớp và Siêu Nữ Yêu. Tổng thể mà nói, thế lực hai bên ngang nhau, không ai chiếm được ưu thế tuyệt đối.
Do quy mô xung đột ngày càng tăng, lo sợ Đồng Minh thừa cơ tấn công quy mô lớn, nhà cầm quyền Đế Quốc không thể không cẩn thận đối phó, các hạm đội chủ lực của Đế Quốc bắt đầu chuyển hướng, một số đơn vị nguyên được điều về sau tham gia truy quét hạm đội độc lập cơ động số 5 nay lại bị triệu hồi về biên giới, các hạm đội cũng nhận được mệnh lệnh sẵn sàng, tuy rằng hoạt động truy quét vẫn còn tiếp tục, nhưng đã bị ảnh hưởng nghiêm trọng, nhờ đó, áp lực đối với hạm đội độc lập cơ động số 5 đã giảm đi nhiều.
"Không đâu, tướng quân Martin biết chừng mực, hiện tại hạm đội 7 đã thoát ly chiến trường, thay thế là hạm đội của tướng quân Kirk, rõ ràng các hạm đội thực hiện xa luân chiến, theo em thấy, ý đồ của bộ tổng không chỉ đơn giản là kiềm chế Đế Quốc, có khả năng lớn là còn nhân tiện huấn luyện thực tế chiến đấu cho tân binh." Phi Luân nói ." Hạm đội mở rộng, tân binh bổ sung rất nhiều, tuy rằng đã huấn luyện một thời gian, nhưng không không tham gia thực tế chiến đấu, hiệu quả vẫn không cao."
"Ừ, đúng thế, thành quả huấn luyện, dù sao cũng sẽ được thực tế chiến đấu kiểm nghiệm, cũng chỉ có thông qua thực chiến mới có thể phát hiện các vấn đề tiềm ẩn."
" Chỉ huy, đội trưởng trung đội Lôi Điểu hỏi, liệu có thể bắt đầu hành động?" Thượng úy Aidi Ta báo cáo.
Thụy Sâm nhìn thoáng qua màn hình," Báo cho Robert Parnell chờ thêm một chút, chờ tàu Góa Phụ tới gần một ít nữa, rada trên tàu vận chuyển lớp Phi Mã chưa thể phát hiện được chúng ta ở khoảng cách này."
"Rõ! Chỉ huy!"
-----------------------------------------------------
Trên tàu vận chuyển Góa Phụ.
Tuy rằng đã hoạt động được 15 năm nhưng con tàu còn chưa đến thời hạn đại tu, có điều chiếc ghế chỉ huy của thuyền trưởng đã có vẻ không còn chịu nổi thân thể béo phì của thuyền trưởng Alexia, mỗi khi ông ta cử động, những tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt chói tai lại vang lên.
Có điều hiện tại không ai còn tâm tư để ý tới những âm thanh khó nghe đó, bọn họ hoảng sợ nhìn chằm chằm vào màn hình với những điểm sáng đang nhanh chóng tới gần, với tốc độ nhanh như vậy, ở trong vũ trụ, trừ chiến đấu cơ, không còn có thể là phương tiện nào khác, những điểm sáng đó đang hướng tới tàu của bọn họ.
Máy tính trên tàu dễ dàng xác định tính chất của chúng, đó là chiến đấu cơ loại Tia Chớp của quân phản loạn, đối phương đương nhiên không đến đây để ngắm cảnh và chuyện này hẳn không phải là một cuộc viếng thắng hữu nghị, nhớ lại đợt trinh sát vũ trang hướng về phía bọn họ cách đâu chưa lâu, ai cũng hiểu rằng hai việc có liên quan đến nhau, nhiều thủy thủ không giấu nổi sắc mặt trắng bệch.
"Nhanh, phát ra tín hiệu cầu cứu khẩn cấp." Thuyền trưởng Alexia gần như hét lên, các thớ thì rung lên bần bật trên gương mặt béo phì
" Không được, thuyền trưởng, thông tin bị gây nhiễu." Sĩ quan thông tin kinh hoảng báo cáo," Bên ngoài có chiến đấu cơ tác chiến điện tử của quân phản loạn."
" Đột phá! Cố phát tín hiệu ra ngoài."
" Không có khả năng, thuyền trưởng, chúng ta không phải chiến hạm, đối mặt với chiến đấu cơ tác chiến điện tử, hệ thống thông tin của ta không có cách chiến thắng. Chờ đã...... Thu được tín hiệu liên lạc, thuyền trưởng, là quân phản loạn gọi đến."
Thuyền trưởng Alexia ngồi phịch xuống ghế như hết hơi "Được rồi, để chúng ta nghe quân phản loạn muốn nói cái gì."
" Tàu Góa Phụ, chúng ta là quân Đồng Minh, mệnh lệnh quý tàu lập tức dừng lại, tắt động cơ, hạ màn chắn, chuẩn bị tiếp nhận Đồng Minh lên tàu kiểm tra, đừng làm gì ngu ngốc, các ngươi cầu cứu cũng vô dụng, hệ thống thông tin đã bị gây nhiễu, khu vực phụ cận hiện dưới sự khống chế của chúng ta, không có bất cứ chiến hạm nào có thể cứu viện các ngươi, đừng để cho chúng ta phải áp dụng các biện pháp mạnh, hợp tác, sẽ không có ai bị thương."
Như để tăng sức thuyết phục, mấy luồng sáng năng lượng xẹt qua mũi tàu Góa Phụ, tiếp đó là một cuộn sáng chói mắt màu trắng quang lướt qua, khoảng cách chỉ còn tính bằng mét, thậm chí ánh sáng của nó còn chiếu rọi mũi tàu, thuyền trưởng Alexia và thuyền viên sợ tới mức run lẩy bẩy, vị thuyền trưởng vội vàng hạ lệnh giảm tốc, tránh để đối phương hiểu lầm mình ngoan cố kháng cự.
Đòn cảnh cáo vừa rồi được kết thúc bằng pháo plasma của Tia Chớp, chỉ cần hơi lệch một chút hoặc là tốc độ của tàu nhanh hơn một chút, luồng sáng sẽ đâm thẳng vào mũi tàu Góa Phụ, với uy lực khủng bố của nó, chỉ một phát cũng đủ để biến mũi tàu Góa Phụ thành sắt vụn.
"Thiếu tá này, liệu có cần phải dùng pháo plasma không thể, chỉ cần pháo lasers trên Tia Chớp khai hỏa, tiêu diệt chiếc tàu vận chuyển chỉ là chuyện nhỏ." Thiếu tá Turner bình luận một cách thong thả, các đội viên của nhóm đột kích cũng không có chút căng thẳng nào trên mặt, loại nhiệm vụ này đối với lính đột kích mà nói, thật sự là quá đơn giản.
"Ông anh thì biết cái quái gì, cái đó để tăng ấn tượng, ông anh xem, hiện tại tàu đã dừng lại, rõ ràng bọn họ đã thức thời hơn." Robert Parnell cười hắc hắc nói." Còn lại là màn biểu diễn của ông anh."
" Không thành vấn đề."
Hai tàu đột kích được mấy cchiếc Tia Chớp hộ tống tiến đến hai bên tàu Góa Phụ, tuy trên tàu vận chuyển cũng trang bị một chút vũ khí tự vệ như pháo laser bắn nhanh, nhưng ai cũng biết, dùng chúng, sẽ chỉ làm cho bản thân đi đến chỗ chết nhanh hơn.
Do mục tiêu không phản kháng, tàu đột kích cũng không áp dụng cách bình thường quen dùng là phá một lỗ trên tàu địch để xâm nhập, giống như hai tàu con thoi, chúng theo đúng trình tự tiêu chuẩn để kết nối với tàu, đội đột kích lập tức vào, nhanh chóng khống chế các hệ thống trên tàu, rồi lập tức truy cập vào máy tính tìm nhật ký hành trình của tàu Góa Phụ......
" Chuyện gì thế hả?" Sắc mặt thiếu tá Turner thật không thể gọi là tốt, đứng trước mặt vị thuyền trưởng béo ú, giọng nói đanh lại của anh ta khiến cho cả khoang chỉ huy cơ hồ run lên "Các ngươi không có nhật ký hành trình trong một khoảng thời gia, lúc đó tàu đã đi đâu vậy? Các người cũnh nhanh tay nhỉ, tranh thủ trước khi chúng ta lên tàu liền xóa chúng đi, cũng to gan đấy chứ....."
"Chỉ huy, oan cho tôi mà, chúng tôi có giám làm gì đâu." Thuyền trưởng Alexia làm một bộ mặt đau khổ, kêu thét lên "Nếu ngài chú ý một chút, ngài sẽ thấy mệnh lệnh xóa đoạn nhật ký đó đều là trước khi quý quân xuất hiện, chúng do người của Cục An toàn Đế Quốc thực hiện, không phải là chúng ta, ngài nhất định phải tin tưởng tôi, toàn bộ hành trình trên thực tế đều bị Cục An toàn Đế Quốc khống chế hết, thuyền trưởng như tôi chỉ là đồ thừa mà thôi, đi đến đâu cũng có người đi theo...... Bọn khốn đó, đã không thanh toán phí vận chuyển còn buộc chúng ta phải ký hiệp định bí mật, nghiêm cấm tiết lộ thông tin......"
"Được rồi! Được rồi!" Thiếu tá thiếu kiên nhẫn cắt ngang dòng lải nhải của thuyền trưởng "Máy tính có thể xóa, có điều, người còn có đầu óc, những thứ đã ghi vào đầu không thể xóa mất chứ."
"Cái này......" Viên thuyền trưởng khó xử nói," Chỉ huy, có rất nhiều thứ không thể nhớ rõ ràng được......"
"Nhớ bao nhiêu, nói bấy nhiêu! Có điều chớ có ý đồ lươn lẹo, chúng ta sẽ có biện pháp để biết ngươi nói thật hoặc nói dối, đến lúc đó, hắc hắc....." Thiếu tá trắng trợn cảnh cáo," Trừ phi về sau ngươi tìm được một hành tinh không người để sống ẩn cư phần đời còn.”
“Vâng… Vâng… Thưa chỉ huy, ngài muốn biết cái gì?"
Danh Sách Chương: