Không cần phải nói, các kỹ thuật nhân viên cùng lính đột kích hoàn thành nhiệm vụ trở lại tàu Đại Thiên Sứ được hoan nghênh như những người anh hùng, đương nhiên, việc hoan nghênh cũng chỉ diễn ra trong một phạm vi nhỏ. Thụy Sâm vẫn rất tỉnh táo, thành công hoàn thành việc thay đào đổi mận, chỉ là sự mở đầu cho kế hoạch “Lằn ranh sống chết” mà thôi, nếu toàn bộ kế hoạch tác chiến khổng lồ nếu có thể theo đúng trình tự hoàn thành, khi ấy mới là lúc tổ chức những cuộc vui rộn rã để chúc mừng.
Hạm đội xuất phát, nhưng không phải theo đường cũ trở lại thiên hà New Siberia, hướng của hạm đội độc lập cơ động số 5 là thiên hà Shangri-La Blue nơi có căn cứ Trân Châu Cảng, bọn họ lặng lẽ ẩn núp ở một thiên hà phụ cận với thiên hà Shangri-La Blue, hội quân với hạm đội bạn cùng tham gia hành động, khẩn trương tiến hành huấn luyện, và đợi tín hiệu công kích.
Tín hiệu công kích muốn xuất hiện cần có hai cái điều kiện tiên quyết, một là con ngựa thành Troa thành công – các linh kiện đã được Đồng Minh cải tạo được đưa vào căn cứ Trân Châu Cảng và lắp lên hệ thống pháo chủ lực ‘Ngọn giáo ba mũi’. Được đưa vào căn cứ không phải là vấn đề, bộ chỉ huy tối cao Đồng Minh đã thông báo cho tất cả các lực lượng có liên quan, yêu cầu ngừng các hoạt động công kích, nhất là đối với chiến liệt hạm Yếm Chiến, thậm chí có nhượng bộ lui binh khi cần thiết, kỳ thật Đế Quốc căn bản là không cần phái chiến liệt hạm đi chấp hành nhiệm vụ vận chuyển, thậm chí có là một một tàu vận chuyển không hộ tống, Đồng Minh cũng sẽ làm như không thấy. Vấn đề tiếp theo có khả năng phiền toái, phải xác nhận các linh kiện cần thiết đã được lắp lên hệ thống pháo chủ lực mà không bị Đế Quốc phát hiện, Đế Quốc trước khi thay thế, có lẽ sẽ tiến hành kiểm tra. Lắp lên song còn phải vận hành trương trình kiểm tra tổng thể hệ thống, thậm chí bắn thử, nếu trước khi tiến công mà các linh kiện bị phát hiện có vấn đề hoặc pháo chủ lực không hoạt động, là kế hoạch đi tong, kể cả khi bắn thử, cũng không thể để cho có vấn đề, nếu không tuy rằng pháo chủ lực ‘Ngọn giáo ba mũi’ sẽ bị hoàn toàn phá hủy, nhưng đối căn cứ Trân Châu Cảng lại có khả năng ảnh hưởng không đặc biệt nghiêm trọng, bởi vì ai cũng biết pháo chủ lực bắn thử tuyệt đối không dùng đến trăm phần trăm công suất.
Điều kiện tiên quyết còn lại là điều hạm đội Đế Quốc đóng tại căn cứ Trân Châu Cảng đi nơi khác. Hạm đội này có thực lực mạnh, tin tình báo xác minh, nó gồm ba thái không mẫu hạm lớp Đế Quốc cùng bốn chiến liệt hạm lớp Nguyên Thủ, 11 tuần dương hạm lớp Quân Đao, 27 khu trục hạm và tàu hộ vệ khác, so với hạm đội 5 của Đế Quốc mà Thụy Sâm đã dùng cách phá hủy hành tinh để tiêu diệt thực lực không hơn kém gì nhau lắm. Điểm khác biệt duy nhất là hạm đội này mấy tháng trước hợp thành, mục đích là để lấp chỗ trống cho hạm đội 5. Đế Quốc thiếu nghiêm trọng các hạm đội cơ động, đến nỗi tạo thành tình trạng hạm đội Đồng Minh hoạt động như vào chỗ không người, tuy rằng hạm đội mới này đại đa số là lính mới, các tố chất kém xa so với hạm đội 5 đã trải qua chiến tranh với Liên Bang, nhưng gần đèn thì sáng, nhờ vào dây chuyền sản xuất Siêu Nữ Yêu ở căn cứ Trân Châu Cảng, nó được ưu tiên trang bị, hạm đội hiện này đã có hơn một nửa chiến đấu cơ được đổi thành Siêu Nữ Yêu, còn lại phần lớn là chiến đấu cơ cường kích, chỉ có bộ phận nhỏ là Nữ Yêu, chủ yếu được bố trí trên các tuần dương hạm, đảm nhiệm nhiệm vụ dự bị, bổ sung và trinh sát.
Hạm đội này, Đế Quốc ban đầu định cho nó phiên hiệu là hạm đội 5. Nhưng bất ngờ bị hạm đội từ tư lệnh đến thủy thủ nhất trí phản đối, vì thế, hạm đội mới có phiên hiệu chính thức là 13. Chỉ có điều, con số 13 này, tựa hồ cũng không là con số may mắn thì phải......
Mặc kệ này phiên hiệu có hay không là số kiêng kị, hạm đội 13 tồn tại đã giải quyết vấn đề thiếu chủ lực cho Đế Quốc. Khi Đồng Minh phát động tiến công thì nó sẽ là lực lượng đầu tiên đón đánh, nói không chừng căn bản không cần phải dùng pháo chủ lực, hạm đội Đồng Minh cũng đã bị đánh bại. Cho dù tập trung tất cả hạm đội của Đồng Minh, bao gồm cả hạm đội 7, có lẽ có thể đánh bại hạm đội 13 này, nhưng tổn thất cũng cực kỳ nặng nề, mà đây là điều mà Thụy Sâm cực lực muốn tránh, cũng là một trở ngại không nhỏ cho kế hoạch “Lằn ranh sống chết”.
Cho nên, tìm cách dụ hạm đội này ra khỏi Trân Châu Cảng, ra khỏi thiên hà Shangri-La Blue , là cực kỳ quan trọng, chỉ khi nào hạm đội 13 rời khỏi thiên hà Shangri-La Blue , hạm đội Đồng Minh mới có thể tiến vào, bắt đầu khâu quyết định cuối cùng của kế hoạch “Lằn ranh sống chết” – công kích căn cứ Trân Châu Cảng.
Trên tàu Đại Thiên Sứ .
" Ký xong rồi, thượng úy, nhưng lần này là trường hợp đặc biệt, lần sau không được làm thế này nữa đâu." Phi Luân nhẹ nhàng buông bút, như trút được gánh nặng.
" Cám ơn thuyền trưởng, cám ơn đội trưởng, không, cám ơn Tư lệnh, cám ơn trung tá." Thượng úy Turner cầm lấy một tấm ảnh có chữ ký của cô gái, mừng rỡ cám ơn luôn mồm Thụy Sâm và Phi Luân, ngay cả cái chức quyền tư lệnh của Phi Luân cũng cắt bớt chữ ‘quyền’ đi, anh ta cũng không ngờ sự tình lại thuận lợi đến thế, tuy rằng phải chịu một chút quở trách.
Lũ nhóc này, được một tý mà đuôi đã vểnh lên trời, càng ngày càng vô pháp vô thiên, không để thượng cấp vào, muốn kí tên lên ảnh tự đi tìm thuyền trưởng là được, lại không dám, quăng cái vấn đề khó khăn này cho anh ta, khiến anh ta bị nói cho một trận. Thượng úy Turner nghĩ đến lũ giật giây sau lưng và đám lớn giọng yêu cầu là lại điên lên, hối hận khi trước không đồng ý sẽ cố hoàn thành một yêu cầu nếu nhiệm vụ ‘Thay đào đổi mận’ hoàng thành chót lọt, có tiền lệ của thằng nhóc trước, thế là òa một tiếng, hơn mười tấm ảnh xuất hiện trước mặt khiến anh ta há mồm trợn mắt.
Anh ta cũng không dám trực tiếp tìm xếp của mình để xin chữ ký, kéo dài một đoạn thời gian, cuối cùng không có cách nào khác, anh ta đành đến cầu cứu Thụy Sâm, cái chuyện làm khó anh ta bắt nguồn từ kế hoạch do phi đội trưởng một tay soạn thảo, với quan hệ ái muội của hai người, chỉ cần anh ta chịu lên tiếng, hẳn là không có vấn đề.
Quả nhiên là không có vấn đề, tuy rằng đồng thời phải nghe Thụy Sâm trách cứ và Phi Luân trách oán trách, nhưng sự tình tốt xấu gì cũng coi như đã xong, cái đám nhóc khiến cho mình bị nghe mắng kia, thượng úy nhất định không tha cho bọn họ, anh ta đang nghĩ xem, có nên tăng lượng huấn luyện lên dăm ba lần, hoặc là, cho mấy tên to mồm nhất tham dự một khóa đặc biệt về chiến đấu tay không......
…………………………………..
" Bọn họ lấy đâu ra nhiều ảnh chụp thế cơ chứ?" Sau khi thượng úy Turner đi khỏi, cô gái lập oán giận nói, ngay cả cô cũng không nghĩ rằng, mình bị chụp nhiều như vậy mà không biết: Bên cạnh, trước mặt, sau lưng; gần có, xa có; mặc quân trang có, mặc thường phục có, tổng cộng hơn chục tấm.
Đại bộ phận ảnh chụp đều là ảnh chụp chính thức (không phải chụp lén), ví dụ như khi cô đọc diễn văn trong lễ rời bến của tàu Đại Thiên Sứ , khi thị sát hạm đội, khi cùng tham dự một số nghi thức hoặc hoạt động trên tàu, đại bộ phận ảnh chụp đều là mặc quân trang, ảnh thường phục chỉ có hai ba tấm, cũng may không có những tấm ảnh làm người ta xấu hổ khi cô mặc áo tắm, Phi Luân hiểu bản thân, làn da trắng muốt cùng đôi gò ngực cao vút và cặp mông săn chắc đều là những thứ đầy quyến rũ, nhưng từ đến Đồng Minh tới nay, cô hầu như không có cơ hội mặc áo tắm, thế cũng may!
“Dù sao cũng nhớ hồi xưa mặc áo tắm, tỷ lệ đàn ông ngoái đầu nhìn theo rồi ngã nhào lên đến 100%” Cô gái không khỏi nở một nụ cười tươi tắn như hoa bách hợp, kỳ thật đối này việc kí tên lên mấy tấm ảnh, cô cũng cũng không khó chịu mấy, ngược lại, trong lòng có chút đắc ý, có cô gái nào không mong mình thành tiêu điểm của mọi người......
"Thật là… ngay cả anh cũng không có." Thụy Sâm lẩm bẩm nói vẻ dằn dỗi.
" Thụy Sâm, xem ra anhkhông cần ảnh chụp của Phi Luân đâu." Sonia lườm một cái.
" Đúng! Đúng! Ha Ha, ảnh chụp làm sao đẹp bằng người thật? Hơn nữa, ảnh chụp cũng không cử động, cũng không cười, không nói, cũng không thể ôm một cái, cảm thụ sự ấm áp cùng hương thơm, anh chỉ cần có người thật lắm là ổn rồi, vả lại, anh còn có dây chuyền nữa." Thụy Sâm tươi mặt nói, anh thật sự quá may mắn.
" Sonia, sao không có ai đến xin chữ ký của em?" Thụy Sâm ngạc nhiên hỏi, trong mắt anh, hai cái cô gái đều ưu tú như nhau, sao lại có sự khác biệt lớn như vậy?
"Anh không thấy, không có nghĩa là không có." Phi Luân chen ngang nói," Muốn có ảnh của chị Sonia, có khối người ấy chứ, thậm chí còn nhiều hơn em, chỉ cần chị ấy gật đầu. Nhưng, chị Sonia có khí chất đặc thù, bình thường không hiền hòa như khi ở trước mặt chúng ta, với những người khác chị ấy quá nghiêm túc." Cô nghịch ngợm thè lưỡi," Ở trong mắt đàn ông các người, chị Sonia tuyệt đối thuộc loại ‘băng sơn mỹ nhân’. đối với loại hình này, đàn ông các người, trong lòng nghĩ gì, chúng ta còn không rõ sao?"
Thụy Sâm xấu hổ cười cười, anh thừa nhận, quả thật, cứ nghĩ đến Sonia là các cụm từ kiểu như " Chinh phục băng sơn"," Làm tan chảy băng sơn "," Băng hỏa XXX" sẽ hiện lên trong đầu anh, đàn ông mà, dục vọng che dấu ở sâu trong nội tâm đều là tà ác, càng là khó tiếp cận, càng không chiếm được, càng kính sợ, lại càng nhiều ảo tưởng.
Anh nhịn không được quay đầu nhìn về phía Sonia, đã cùng nàng có nhiều lần thân mật, anh cũng lãnh hội được, sự bình thường bình tĩnh, lý trí cùng thái độ lạnh như băng luôn giữ trước mặt mọi người, tương phản hoàn toàn với khi ở cùng anh, như cá gặp nước, sự dã tính, cuồng nhiệt, kích tình đến nóng bỏng, thật không dám tin tưởng, hai loại hình ảnh hoàn toàn tương phản đó nhưng lại kết hợp hoàn mỹ ở trên cùng một người.
Nếu Sonia là băng sơn, như vậy anh đã thành công khiến núi băng tan chảy......
Vừa lúc Sonia cũng không biết nghĩ cái gì, cũng đang nhìn Thụy Sâm, ánh mắt hai người gặp nhau, cô gái trong lòng rung động, đột nhiên mặt đỏ bừng, lén lút cúi đầu thấp xuống.
Ai! Phi Luân thở dài, cô bỗng nhiên cảm thấy có chút đố kỵ, nhưng nhiều hơn là hâm mộ, tình cảm biến hóa vi diệu giữa hai người không tránh được cảm giác nhạy bén của cô, đã phát triển đến mức ăn ý vi diệu như thế, quan hệ giữa hai người, cô có thể khẳng định không chỉ dừng ở mặt ngoài đơn giản như vậy, có lẽ… có lẽ… bọn họ đã sớm......
Cô nên làm gì bây giờ? Ba người bọn họ nên làm gì bây giờ? Trong lòng cô có chút rối loạn, nên như vậy hay sao? Hoặc là.......
Chia tay? Phi Luân tuyệt đối sẽ không chọn cách ấy.
May mắn, đúng lúc này, một thông tin giúp nàng thoát khỏi những suy nghĩ nặng nề.
" Thuyền trưởng! Thuyền trưởng còn có mười phút nữa là đến điểm gặp gỡ, Tỏa Nhãn 04 không có phát hiện quân địch trước mặt, cũng không phát hiện hạm đội bạn." Đó là sĩ quan phụ tá của nàng, Aidi Ta.
" Biết rồi, tôi đang trở lại khoang chỉ huy, nói cho Tỏa Nhãn 04, không được mất cảnh giác.”
"Rõ! Thuyền trưởng."
Danh Sách Chương: