Mục lục
Chàng rể của tổng tài - Trần Hoàng Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu như ông Kha Phù ấy thật sự đến đây thì anh cảm thấy với quan hệ của anh và ông ‘, nhất định sẽ giúp anh xử lý Hoàng Thiên thôi.

Nếu như không phải đau muốn chết đi vì bị đánh gãy xương sườn thì bây giờ chắc chắn Phương Vũ sẽ hả hê cười vào mặt Hoàng Thiên.

Nhưng bảy giờ tên nhóc này lại không thể cười thành tiếng, vì gấy xương sườn thật sự rất đau, đau đến không thể chịu được.

“Hoàng Thiên, anh đúng là không biết sống chết, cậu có biết tôi và ông Kha Phù có.

quan hệ gì không?”
Phương Vũ hung hãng trừng mắt với Hoàng Thiên, trong đầu đang tưởng tượng ra cảnh lát nữa Hoàng Thiên sẽ phải quỷ dưới chân anh xin tha mạng.

Tuy nhiên Phương Vũ cũng cảm thấy có chút lo lắng, sao Hoàng TI thoại của ông Kha Phù? Chẳng lẽ Hoàng “Thiên cũng quen biết ông ấy sao?
nại có số điện Mang theo sự nghỉ ngờ này, trong lòng Phương Vũ hơi bất an.

Hoàng Thiên cho rắng, Phương Vũ thật đúng là làm liều.

Tưởng rằng vì quen biết với ông Kha Phù.

mè có thế ăn nói ngang ngược ở đây sao, thật là đáng giận mà.

“Cứ cho anh là con trai uột của ông ấy đi nữa thì hôm nay đừng hồng yên thân”
Hoàng Thiên chỉ lạnh lùng cười mà không giải thích nhiều với Phương Vũ nữa Phương Vũ tức đến nghiến răng nghiến lợi, vốn đĩ anh ta muốn đấu võ mồm với Hoàng Thiên, nhưng đau đến không thể mở mriệng, hơn nữa cũng đang rất sợ Hoàng “Thiên sẽ đánh anh, nên chỉ có thể nhẫn nhịn.


Nhìn thấy bộ dáng nén giận của Phương, ‘Vũ, Hoàng Thiên cười thầm trong lòng.

“Thật đúng là đòng chảy của thời gian tri.

qua rất nhanh, nhớ lúc còn học ở trường, Phương Vũ không ít lần bắt nạt Hoàng Thiên, bây giờ thì ngược lại bị chính Hoàng Thiên xử.

lý một cách thảm hại, có thể nói rằng dường như Hoàng Thiên đang muốn tính sổ với anh ta từ trước đến giờ trong một lần.

‘Tô Lạc Yến đứng bên cạnh nhìn thấy, toàn bộ sự việc này, trong lòng cô cảm thấy cực kỳ lo lắng, không biết lúc nấy có thật là Hoàng Thiên đã gọi điện cho ông Kha Phù hay không.

“Hoàng Thiên, anh thật sự đã gọi điện cho ông Kha Phù sao?” Tô Lạc Yến không, yên tâm, chạy lại hỏi nhỏ Hoàng Thiên.

Hoàng Thiên nhìn cô gật đầu, không giải thích g nhiều, ‘Tô Lạc Yến cực kỳ kinh ngạc, cô thật sự không dám tin, bây giờ Hoàng Thiên đã lợi hại đến như vậy sao? Ngay đến cả ông trùm của tỉnh là ông Kha Phù mà anh cũng quen?
Hơn nữa lúc Hoàng Thiên vừa mới gọi điện, giống như là dùng giọng điệu ra lệnh mà nói chuyện điện thoại với Hoàng Thiên.

Dám dùng giọng điệu đó mà nói chuyện với ông Kha Phù, có lẽ Hoàng Thiên chính là người đầu tiên “rong lòng Tô Lạc Yến rối như tơ vò, bây giờ cô lại càng kính phục Hoàng Thiên hơn, cảng cảm thấy cực kỳ tò mò.

‘Đầu óc Tô Quân Long thì càng choáng váng hơn nữa, ông ấy cứ đứng một bên mà ngấn người ra nhìn Hoàng Thiên, trong lòng vô cùng thấp thỏm lo âu.

Nếu như Hoàng Thiên thực sự quen biết ông Kha Phù, vậy thì tốt biết bao nhiêu, mọi chuyện sẽ không thành vấn đề.

Nhưng không quen biết ông Kha Phù hoặc là có quan hệ qua lại xã giao bình thường với ông ấy thì hôm nay Hoàng Thiên cặp rắc rối to rồi.

Không khéo Hoàng Thiên lại bị ông Kha Phù đánh cho tàn phế, với sự hung ác của ông ấy, loại chuyện gì mà không thể làm.

“rong phòng làm việc rất yên tính, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy rõ.

Tô Quân Long và Tô Lạc Yến căng thẳng cực độ không dám lên tiếng, còn Phương Vũ gâng gượng bò dậy, đau đến nghiến răng nghiến lợi.

‘Tên nhóc này rất muốn ngay lập được.



đưa đến bệnh viện điều trị tiếc rằng Hoàng “hiên lại không cho anh ta đi, chỉ có cố gắng cần răng mà ngồi đó.

Mỗi phút mỗi giây trôi qua, chưa đến hai mươi phút sau, bên ngoài phòng làm việc có.

tiếng động vang lên.

Một chiếc xe Limousine dừng ngay trước.

cửa, ngay sau đó, một người vừa mập vừa ùn đi bên cạnh người con gái diêm dúa lòe loet, vội vàng bước xuống xe, đi vào bên trong văn phòng, Đây chính là ông Kha Phù và Lăng Thanh.

“Trúc, hai người hấp tấp bước vào, trên trán đã toát một tầng mồ hôi lạnh.

Một phần là vì thời tiết bên ngoài rất nóng, một phần là vì ông Kha Phù và Lăng Thanh Trúc đang cực kỳ căng thẳng.

‘ốn đĩ Hoàng Thiên đã không có ấn tượng tốt với ông Kha Phù, lúc Hoàng Thiên gọi điện đến, giọng điệu trông có vẻ rất tức.


giận, làm sao ông Kha Phù không thể lo lẳng cho được?
Có thế đến ôm đùi lấy lòng Hoàng Thiên đã là phúc lớn của ông Kha Phù rồi, sợ rằng từ nay về sau Hoàng Thiên sẽ không coi ông già này là cái quần què gì cả.

Phương Vũ vừa mới nhìn thấy ông Kha Phù đến, trong lòng thầm cả kinh, sợ hãi Anh ta không ngờ rắng, chỉ với một cuộc điện thoại của Hoàng Thiên mà ông Kha Phù đã thực sự chạy đến đây!
“uy nhiên lúc này Phương Vũ đã bị sự.

căm hận lấn chiếm cả lý trí,anh ta cũng, không nghĩ nhiều đến mối quan hệ giữa ông Kha Phủ và Hoàng Thiên, chỉ muốn Hoàng, Thiên mau chóng phải trả cái giá thật đt “Ông Kha Phù! Chị Thanh Trúc, hai người phải đòi lại công bằng cho ermI° Phương Vũ đau đến nổi khóc lóc thê thám, giống như đang gặp lại được người thân nơi quê nhà, khóc mà thấy đau lòng Vốn đĩông Kha Phù còn chưa biết Hoàng Thiên tức giận vì chuyện gì, càng không biết lý do tại sao anh ấy lại gọi ông đến tận đây ngay lập tức.

Nhưng bây giờ nhìn thấy Phương Vũ bị đánh tả tơi thành ra bộ dạng như thế này, công rất nhanh có thể đoán được đã xảy ra chuyện gì “Tám chín phần mười, là tên ngốc Phương Vũ này chọc đến cậu Thiên rồi!
Ông Kha Phù nghĩ đến đây, nổi giận đùng đùngt “rong mắt của ông, tên Phương Vũ này chẳng qua chỉ là thẳng em bình thường mà.

thôi, không quan trọng cho lầm.

“Thế mà cái thẳng này lại đi chọc Hoàng.

‘Thiên tức giận, muốn ông đây sống sao?’ “Lấy làm công bằng cho mày?”
Gương mặt ông Kha Phù trở nên u ám, cdẫn Lăng Thanh Trúc đến gần Phương Vũ.

Phương Vũ không hề ý thức được tình huống này có chút vấn đề, còn khóc lóc nói với ông Kha Phù: “Ông Kha Phù, thẳng nhóc tên Hoàng Thiên này đánh em, còn muốn ‘cướp gái từ tay em! Ông xem xem, cậu ta.

đánh em gãy đến mấy cái xương sườn…”
Phương Vũ càng nói càng tỏ vẻ oan uất, mách lẻo trước mặt ông Kha Phù.

“Bốp’ Ông Kha Phù hung dữ vung tay tát một bạt tai thật mạnh vào mặt Phương Vũ!
Cái tất này, khiến Phương Vũ sấp mặt, ngã nhào xuống đất không thể đứng dậy.

“Ông Kha Phù, ông, sao ông lại đánh em?”
Phương Vũ vừa oan ức vừa nghỉ ngờ, tế trên mặt đất hỏi ông Kha Phù “Mẹ kiếp, đánh mày như vậy là còn nhẹ, ông đây còn muốn đánh cho mày không đi được luôn cơ!”
Ông Kha Phủ nổi cơn thịnh nổ quát thắng vào mặt anh ta, chợt kéo cái ghế dựa đến, muốn đập vỡ đầu Phương Vũ!
Dưới cơn giận dữ như vậy, ông Kha Phù chắc chân sẽ đập chết anh ta Nhìn thấy chuyện này không ổn, Lăng “Thanh Trúc lập tức ôm ông Kha Phủ lại “Ông Kha Phù bớt giận, đừng kích động: quá, cứ thế này ông sẽ đánh chết người đó.


Lăng Thanh Trúc khuyên can.

Lúc này ông Kha Phù mới bình tĩnh lại một chút, nghĩ đến thân phận và địa vị của mình, điều hy vọng nhất bây giờ là bình an vô sự, ông ta cũng không muốn gây ra tai nạn.

chết người, nếu như vậy chắc chắn sẽ rất phiền phức.

Vì thế ông ta đã bình tính lại, sau đó mới tặt cái ghế xuống.

“Ông Kha Phù bị làm sao vậy đại ca? Em.

ị người khác bắt nạt, ông không đứng ra “hương Vũ nằm trên năm đất tức giận, trách nóc ông Kha Phù.

Với tính cách bi ối của ông Kha Phù, -hưa từng bị đàn em đứng trước mặt mà tách máng nhừ thế này bao giờ?
Nhất là ở trước mặt Hoàng Thiên, mặt nũi ống Kha Phù không nén được cơn giận, 2ng cho rằng Hoàng Thiên nhất định sẽ cho ng ông là kẻ vô dụng, không biết cách dạy làn em.


“Đánh mày? Ông đây còn muốn đánh _hết mày!”
‘Ông Kha Phù quát lớn vào mặt Phương.

Vũ rồi đạp cho anh ta một phát.

Chỗ xương sườn bị gấy thành ba đoạn của Phương Vũ, lại bị ông Kha Phù điên cuồng đạp lên, có thể thấy răng, tên nhóc này.

bị đạp rất thê thảm.

Phương Vũ bị đánh đến sang chấn tâm lý, quãn quại nẫm trên mặt đất, luôn miệng xin ông Kha Phù tha mạng, Tô Quân Long và Tô Lạc Yến nhìn đến phát ngốc, nếu như không tận mắt nhìn thấy, dù như thế nào bọn họ cũng sẽ không tin, ông Kha Phù lại không dám đánh Hoàng, “Thiên lấy một cái, mà ngược lại ra tay đánh đàn em mình đến bán sống bán chết.

Ở đây chỉ có Lăng Thanh Trúc mới biết giữa Hoàng Thiên và ông Kha Phù có quan hệ g, lúc này Lăng Thanh Trúc cảm thấy Phương Vũ lớn chuyện rồi, tự rước họa vào thân, tốt nhất không đến đụng đến Hoàng “Thiên!
“Ông Kha Phù tha cho em đi, đá nữa là đá chết em luôn mất”
Phương Vũ kêu thảm, xin ông Kha Phù tha mạng.

Lúc này ông mới dừng tay, hung hãng, trừng mắt nhìn Phương Vũ, sau đó lại tiến.

đến gần Hoàng Thiên.

Cậu Thiên, thật sự xin lỗi cậu, đàn em của tôi khiến cậu tức giận rồi”
Ông Kha Phù thấp thỏm lo sợ đứng trước mặt Hoàng Thiên.

Gìthế này!
‘Tô Quân Long nhìn thấy trợn tròn mắt, nghỉ ngờ bản thân mình có nghe nhằm hay.

không, đường đường là một lão đại mệnh cdanh là ông Kha Phù ở tỉnh này, vậy mà lại phải nhún nhường trước mặt Hoàng Thiên?
Tô Lạc Yến càng kinh ngạc hơn, há hốc.

mồm, cô nhìn Hoàng Thiên một cách vi diệu, tất cả những chuyện này thật không dám tin vào mắt mình.

Hoàng Thiên đứng ở đó, vẻ mặt cực kỳ’ bình tĩnh, anh liếc nhìn ông Kha Phù, trong lòng cảm thấy không thoải mái “Ông Kha, ông khiến tôi quá thất vọng.


Một hồi lâu, Hoàng Thiên mới thốt lên câu nói lạnh như băng.

Câu này đối với ông Kha Phù mà nói, giống như sét đánh ngang tai.

“Cậu Thiên, chuyện hôm nay, tôi sẽ giải quyết thỏa đáng cho cậu!”
‘Ông Kha Phù vội vàng cam đoan với Hoàng Thiên, sau đó chỉ về phía Phương Vũ, quát lên: “Mày mau cút đi cho ông!.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK