“Không nên nói bậy.” Tư Đồ Húc vội vàng đưa tay che miệng Triệu Khả Nhiên, “Cho dù như thế nào, chúng ta cũng sẽ gặp nhau. Nếu như lúc trước chúng ta không gặp nhau, ta cũng sẽ tìm được nàng. Ta tin tưởng chúng ta gặp nhau chính là duyên phận do trời ban tặng cho chúng ta.”
“Ha ha, húc, ta không biết, thì ra chàng cũng tin tưởng duyên phận!” Triệu Khả Nhiên kéo tay Tư Đồ Húc ra, cười duyên trả lời, “Ta còn tưởng rằng, chỉ có nữ hài tử mới tin tưởng những thứ này, không ngờ, thì ra chàng cũng tin tưởng những thứ này a!”
“Trước kia thật sự là ta không tin những thứ này, nhưng mà hiện tại ta tin tưởng rồi.” Tư Đồ Húc cười nhìn Triệu Khả Nhiên, vô cùng dịu dàng mở miệng nói, “Bởi vì ta gặp nàng, cho nên, ta tin tưởng trên cái thế giới này thật sự có duyên phận tồn tại.”
Trong mắt của Tư Đồ Húc tràn đầy nhu tình, làm cho người ta không nhịn được đắm chìm trong đó. Triệu Khả Nhiên khóe miệng hơi vểnh lên, nâng lên một đạo đường cong, sau đó, rất nhanh ở trên mặt Tư Đồ Húc ấn xuống một cái hôn, sau đó vùi đầu vào ngực Tư Đồ Húc.
Tư Đồ Húc bị hành động bất ngờ của Triệu Khả Nhiên làm hết hồn, bởi vì cho tới bây giờ vật nhỏ cũng từng chủ động hôn hắn. Tư Đồ Húc sửng sốt một chút, chỉ là rất nhanh kịp phản ứng, trong mắt của hắn mừng như điên, vươn tay ra, ôm chặt lấy Triệu Khả Nhiên, cằm chống ở trên đầu Triệu Khả Nhiên, trong miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm, “Vật nhỏ. Vật nhỏ.”
Đối với hành động của Tư Đồ Húc, Triệu Khả Nhiên một chút cảm xúc mâu thuẫn cũng không có, lẳng lặng mặc cho Tư Đồ Húc ôm chặt mình, cũng không nói lời nào.
Qua một lúc lâu, cảm xúc Tư Đồ Húc mới bình tĩnh một chút, chỉ là, hắn vẫn không buông Triệu Khả Nhiên ra, chỉ là lực trên tay nhẹ một chút, nhưng vẫn ôm Triệu Khả Nhiên trong ngực của mình, “Vật nhỏ, đây là lần đầu tiên nàng chủ động hôn ta như vậy. Xem ra địa vị của ta tại trong lòng nàng không ngừng tăng lên a!”
“Nói lung tung gì đấy?” Triệu Khả Nhiên nhẹ nhàng đập một cái vào ngực Tư Đồ Húc, vốn vừa mới chủ động, lại không tự chủ được tình huống xảy ra, bây giờ nghe Tư Đồ Húc trêu chọc, nàng thật sự vô cùng xấu hổ, thậm chí hận trên đất không thể nứt ra một kẽ hở, để nàng chui xuống dưới.
“Được, được, không nói.” Tư Đồ Húc cũng biết có chừng mực, hắn vội vã thu hồi vẻ mặt trêu chọc cười hỏi, “Chúng ta vẫn nên tiếp tục đề tài vừa rồi đi! Tính toán của nàng ta đã biết, ta sẽ để cho Họa Hương hảo hảo huấn luyện Thanh Trúc. Nhưng mà, chuyện lần này, nàng tính cứ giải quyết như vậy sao? Nàng dễ dàng bỏ qua cho Triệu Khả Nhân như vậy sao?”
“Dĩ nhiên là không.” Triệu Khả Nhiên lắc đầu một cái, “Chuyện lần này mặc dù không có chứng cớ, nhưng mà trong lòng ta rõ ràng, căn bản là Triệu Khả Nhân bày kế, ta sẽ tuyệt đối không bỏ qua cho nàng.”
“Lá gan của Triệu Khả Nhân thật sự rất lớn.” Trong mắt Tư Đồ Húc lóe lên ánh sáng sắc bén, “Xem ra lần trước ta nói, một câu nàng cũng không nhớ trong lòng! Xem ra nàng thật không muốn gả cho Thái tử.”
“Húc, chàng muốn Triệu Khả Nhân không gả được sao?” Triệu Khả Nhiên cau mày hỏi.
“Không sai.” Tư Đồ Húc gật đầu một cái, “Triệu Khả Nhân không phải rất muốn gả cho Thái tử sao? Hiện tại hôn kỳ cũng đã định rồi, nếu lúc này giải trừ hôn ước, ta thật muốn nhìn một chút, Triệu Khả Nhân mất hết thể diện như thế nào. Lần trước ta đã cảnh cáo nàng, nếu nàng không nghe khuyến cáo, vậy ta cũng không cần khách khí với nàng nữa.”
“Không được.” Triệu Khả Nhiên lên tiếng ngăn cản, “Chàng không thể làm như vậy.”
“Vật nhỏ, bây giờ nàng sẽ không vẫn còn tình tỷ muội với nàng ta chứ?” Tư Đồ Húc nhíu mày, “Nếu không, sao nàng lại cản ta chứ?”
“Chàng suy nghĩ quá nhiều.” Triệu Khả Nhiên liếc hắn một cái, “Ta không phải là người thiện lương gì, nàng đã đối với ta như vậy, ta còn có thể tha thứ cho nàng..., vậy ta chính là thánh nhân rồi. Ta cũng không có tu dưỡng gì tốt. Ta ngăn cản chàng, cũng chỉ là không muốn bỏ qua cho Triệu Khả Nhân đơn giản như vậy mà thôi.”
“A, vậy nàng muốn làm sao đây?” Tư Đồ Húc cảm thấy vô cùng hứng thú mở miệng hỏi, “Nàng nói kế hoạch của nàng một chút đi!”
“Kế hoạch của ta rất đơn giản, chỉ là cần chàng giúp một tay mà thôi.”
Triệu Khả Nhiên cười xấu xa, ghé vào tai Tư Đồ Húc, nhẹ nhàng nói mấy câu. Nghe Triệu Khả Nhiên nói ánh mắt của Tư Đồ Húc càng ngày càng sáng, giống như nghe được chuyện thú vị.
“Như thế nào, cảm thấy ta làm như vậy, nếu so với để cho nàng giải trừ hôn ước còn sảng khoái hơn.” Triệu Khả Nhiên cười duyên, mở miệng nói, “Lá gan Triệu Khả Nhân không phải rất lớn sao? Nàng làm việc không phải không chú ý hậu quả sao? Nếu nói như vậy, vậy phải để cho nàng bị trừng phạt mới được! Ta cảm thấy được so với việc khiến Thái tử từ hôn, làm như vậy, nàng càng thêm khổ sở đi!”
“Vật nhỏ, nàng thật sự hư hỏng.” Tư Đồ Húc cười ngắt mũi Triệu Khả Nhiên, “Chỉ là, ta thật đúng là không nghĩ đến, nàng lại nghĩ tới biện pháp này, lần này, Triệu Khả Nhân sẽ phát điên đi!”
“Ta chính là muốn cho nàng phát điên.” Ngữ khí trong mắt Triệu Khả Nhiên lóe lên một tia không có ý tốt, “Nàng dám làm ra chuyện như vậy, muốn ta không thể sinh con, phải không? Nếu nói như vậy, ta cũng sẽ không tiện nghi nàng. Lúc trước nàng không phải vì vị trí trắc thái tử phi này cảm thấy vô cùng bất mãn sao? Vậy bây giờ ta muốn cho nàng càng thêm khó chịu, như vậy mới có thể giải đi ác khí trong lòng ta.”
“Chỉ là, vật nhỏ, ta cảm thấy nàng làm vẫn không đủ.” Tư Đồ Húc nhìn Triệu Khả Nhiên, cười nói, “Chỉ làm như vậy, ta cảm thấy thật sự quá tiện nghi cho Triệu Khả Nhân. Phải biết một nữ nhân nếu không thể sinh con, chính là tiếc nuối cả đời, vừa nghĩ tới nàng thiếu chút nữa sẽ trở thành như vậy, trong nội tâm của ta tức giận không cách nào dừng lại được, cho nên ta cảm thấy chỉ có trừng phạt như vậy, căn bản cũng không đủ.”
“Vậy chàng cảm thấy nên làm gì bây giờ?” Triệu Khả Nhiên nghi ngờ nhìn Tư Đồ Húc, “Bây giờ nàng đã sắp thành thân rồi, ta cũng không có biện pháp làm chuyện gì.”
“Rất đơn giản.” Trong mắt Tư Đồ Húc lóe lên một đạo hung quang, “Gậy ông đập lưng ông. Nàng ta đối đãi với nàng như thế nào... thì đối với nàng ta như vậy.”
“Chàng nói là…”
“Không sai, như nàng nghĩ.” Giọng của Tư Đồ Húc không có một tia thương tiếc, “Nếu nàng ta muốn nàng không thể sinh hài tử, vậy ta sẽ để cho nàng ta không được hài tử.”
“Thật phải làm như vậy sao?” Trong lòng Triệu Khả Nhiên thoáng qua tia không đành lòng. Mặc dù Triệu Khả Nhân muốn hại nàng, nhưng nếu hạ thuốc Triệu Khả Nhân, vậy cả đời này Triệu Khả Nhân cũng không còn gì để trông cậy vào.
“Vật nhỏ, nàng mềm lòng rồi sao?” Tư Đồ Húc thở dài một cái, “Nàng đừng quên, nàng ta đối đãi với nàng như thế nào. Nếu nàng xuống tay không được, vậy chuyện này nàng cũng không cần nhúng tay, ta sẽ tự mình giải quyết.”
“Không cần, chuyện này Triệu Khả Nhân là nhằm vào ta, cho nên ta muốn tự mình giải quyết.” Triệu Khả Nhiên lắc đầu một cái, vô cùng kiên định mà nói, “Đây là chuyện của ta và Triệu Khả Nhân, ta muốn tự mình giải quyết.”
“Vật nhỏ, nàng không phải cần miễn cưỡng mình.” Tư Đồ Húc vỗ Triệu Khả Nhiên, vô cùng dịu dàng nói, “Vốn là nàng căn bản cũng không muốn làm như vậy, đây chỉ là đề nghị của ta mà thôi, nếu như vậy, vậy thì để ta làm đi! Xem như là ta báo thù cho nàng đi!”
“Ta muốn tự mình hoàn thành.” Triệu Khả Nhiên kiên trì, nàng nhìn Tư Đồ Húc trong mắt trong tràn đầy khẳng định.
Thấy dáng vẻ Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Húc thở dài một cái, “Vậy được rồi, vậy thì do nàng hoàn thành! Thật đúng là vật nhỏ quật cường!”
“Húc, ta hỏi chàng một chuyện.” Triệu Khả Nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Tư Đồ Húc, trong mắt tràn đầy nghiêm túc, “Chàng nhất định phải thành thật trả lời ta, nếu hôm nay ta ăn hết những cao điểm này. Vậy chàng còn tuân thủ lời hứa lúc trước hay không?”
“Ta sẽ.” Tư Đồ Húc đem mặt Triệu Khả Nhiên quay sang mình, mắt thẳng tắp nhìn mắt Triệu Khả Nhiên, “Cho dù xảy ra chuyện gì, ta tuyệt đối sẽ không làm trái với lời hứa của chúng ta.”
“Húc.”
Nhìn thâm tình kiên định trong mắt Tư Đồ Húc, Triệu Khả không biết nên nói cái gì cho phải, nhưng mà…
“Húc, ta tin tưởng chàng.”
Tư Đồ Húc không nói gì, chỉ nhẹ nhàng đem Triệu Khả Nhiên kéo vào trong ngực. Đêm vẫn còn rất dài, nhưng mà hai trái tim cũng ngày càng đến gần.
Lúc sáng sớm, tất cả mọi người đang bận rộn, bên trong Thái Sư Phủ cũng không ngoại lệ. Nhưng sáng hôm nay đối với Thái Sư Phủ mà nói, cũng không an tĩnh, bởi vì một vị khách đặc biệt đến.
Sáng sớm, Lý Phúc Toàn đến Thái Sư Phủ, đối với vị khách không mời mà đến, tất cả mọi người không biết rốt cuộc là vì chuyện gì. Nhưng ngay khi mọi người còn chưa rõ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, Lý Phúc Toàn trước mặt mọi người tuyên bố một đạo thánh chỉ, một đạo thánh chỉ phá vỡ tất cả yên tĩnh.
“Phụng Thiên Thừa Vận, Hoàng đế chiếu viết: con vợ cả nhị tiểu thư Thái Sư Phủ Triệu Khả Nhân, nguyên sắc phong làm trắc thái tử phi, hiện đức hạnh thiết sót, đối với hạ quản giáo không nghiêm, khiến tỳ nữ trong viện của Văn quận chúa hạ độc vào cao điểm, tuy không gây thành đại họa, nhưng cuối cùng khó thoát trách nhiệm. Nay giáng làm thứ phi thái tử, dùng việc này răn đe, hôn kỳ không thay đổi. Khâm thử.”