Mục lục
Đích Trưởng Nữ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, trong nội tâm Nhàn Lạc cũng không nhẹ nhõm, sự lạnh lẽo trong lòng dâng lên càng sâu hơn, nhưng mà, nàng vẫn không tự chủ được tiếp tục hỏi, “Đại, đại tiểu thư, người… người là, người có ý gì?”

“Nhàn Lạc, ngươi là người thông minh, ngươi đương nhiên biết ta nói là có ý gì rồi.”  Khóe miệng Triệu Khả Nhiên cười khiến lòng người run sợ, “Lá gan của nàng thật sự rất lớn, lại dám bỏ thuốc bên trong cao điểm của ta, sao ta có thể bỏ qua cho nàng chứ? Ngươi nên biết một người nếu không có khổ sở, không cần chịu khổ, thì nên đi chỗ nào đi!”

“Đại, đại tiểu thư.” Nhìn nụ cười của Triệu Khả Nhiên, Nhàn Lạc cũng không cảm thấy một chút ấm áp, sợ hãi trong lòng càng ngày càng sâu. Nhưng mà nàng lại không dám chạy trốn, một là không biết nếu mình chạy, đại tiểu thư có thể bỏ qua cho mình hay không, hai là nếu lần này mình chạy trốn, vậy sau này sẽ không còn cơ hội. Cho nên nàng vẫn quyết định đánh cuộc một lần nữa.

Thấy Nhàn Lạc rõ ràng trong lòng tràn đầy sợ hãi, nhưng dáng vẻ lại tỏ ra trấn định, Triệu Khả Nhiên cảm thấy thú vị, “Nhàn Lạc, ngươi có biết hay không, ta không chỉ giải quyết Thanh Trúc mà thôi, ngay cả người nhà của nàng ta cũng không bỏ qua. Mặc dù chuyện này, bọn họ cũng không có liên quan gì, nhưng mà ngươi cũng nên biết! Thanh Trúc đối xử với ta như thế, cũng là bởi vì muốn thay Linh nhi báo thù. Loại chuyện như vậy xảy ra một lần, ta tuyệt đối sẽ không để cho nó xảy ra lần thứ hai. Cho nên ta quyết định phải nhổ cỏ tận gốc.”

Nghe Triệu Khả Nhiên miêu tả, Nhàn Lạc giống như tiến vào một hầm băng, cả người rét run, đôi tay nàng nắm quyền, nuốt từng ngụm nước bọt, dien0dan8le4quy5don dáng vẻ vẫn trấn định như cũ, nhưng nàng không biết, thân thể của nàng cũng đã sớm bán đứng nàng.

“Cho nên nói, Nhàn Lạc, ngươi không cần cho là chỉ có Triệu Khả Nhân ác độc, trong nhà này, có thể sinh tồn đến bây giờ, có người nào là người đơn thuần chứ!” Triệu Khả Nhiên cười như không cười nhìn Nhàn Lạc đang cố gắng trấn định, “Cho nên, Nhàn Lạc, ngươi cũng không cần xem thường ta. Nếu ta là một người đơn giản, ngươi cho là bây giờ ta có thể trở thành Văn quận chúa, còn được ban gả cho Húc vương điện hạ sao? Lúc cần thiết, ta sẽ ác độc hơn Triệu Khả Nhân gấp trăm lần, nghìn lần. Như thế nào, nghe được những lời này, ngươi còn muốn thuần phục với ta sao?”

"Đại tiểu thư, người không cần nói nữa, hôm nay nô tỳ đã đến đây, thì tâm ý đã quyết.” Nhàn Lạc tuyệt không lùi bước, “Nô tỳ nguyện ý thuần phục đại tiểu thư, hi vọng đại tiểu thư có thể cho nô tỳ cơ hội này.”

Trong lòng Nhàn Lạc rất rõ ràng, nếu Triệu Khả Nhiên dám nói ra như vậy, như vậy đã nói rõ nàng thật sự có chỗ dựa rồi. Còn nữa, chuyện của Thanh Trúc, mặc dù nàng không biết, nhưng nàng cũng biết đại tiểu thư tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua, chỉ là không ngờ, đại tiểu thư ngay cả người nhà Thanh Trúc cũng không nguyện ý bỏ qua.

Nhàn Lạc cảm thấy hiện tại mình có một loại cảm giác như dữ hổ mưu bì (bàn luận đến việc phải hy sinh lợi ích của người khác thì sẽ không thành công). (Nguồn: https://hoavouu.com/a1051/du-ho-muu-bi) Nhưng mà nàng lại không dám lùi bước, bởi vì liên quan đến chuyện cả đời của nàng, cho nên mặc kệ như thế nào cũng được, nàng vẫn muốn đánh cuộc lần này.

“Ha ha, ta cho ngươi cơ hội này.” Ánh mắt Triệu Khả Nhiên híp lại, ánh mắt sắc bén nhìn Nhàn Lạc, “Ta là hạng người gì, tin tưởng bây giờ ngươi đã rất rõ ràng. Nếu hôm nay ngươi muốn thuần phục ta, vậy ngươi nên nhớ, không chỉ có ngươi, ngay cả tính mạng người nhà ngươi, ngươi đều đã giao ra. Nếu xảy ra điều gì không may, ngươi phải nhớ rõ, ngay cả người nhà của ngươi cũng sẽ vì sai lầm của người mà trả giá.”

“Nô tỳ biết, nô tỳ thề sống chết nhất định thuần phục đại tiểu thư.” Nhàn Lạc run rẩy hoảng sợ. Nàng biết Triệu Khả Nhiên nói đều là thật, Thanh Trúc chính là ví dụ tốt nhất.

“Rất tốt.” Triệu Khả Nhiên tiếp tục nói, “Ngươi đã quyết định thuần phục ta, vậy đem thứ ngươi muốn nói ra đi! Ta biết, ngươi tuyệt đối sẽ không có mục đích gì tới tìm ta. Trên thế giới này tuyệt đối sẽ không có chuyện đường đột như vậy. Ngươi đến tìm ta, không phải bởi vì Triệu Khả Nhân không có cách nào giúp ngươi đạt được thứ ngươi muốn sao? Cho nên ngươi mới đến tìm ta!”

Nghe được Triệu Khả Nhiên nói, Nhàn Lạc thất kinh, nàng chưa từng nghĩ tới đại tiểu thư có thể trực tiếp nói ra như vậy, ánh mắt nàng dao động, chính là không dám nhìn Triệu Khả Nhiên, “Không có, đại tiểu thư, nô tỳ chỉ là không chịu nổi nhị tiểu thư, cho nên mới như vậy, cũng không phải nghĩ muốn có chỗ tốt gì.”

“Nhàn Lạc, ngươi cũng không cần giả bộ nữa, mọi người đều là người thông minh, thì người sáng không nói lời tối.” Triệu Khả Nhiên cười nói, “Còn nữa, ngươi cũng chỉ có một cơ hội này, nếu bây giờ ngươi không nói, về sau ngươi cũng đừng trách ta. Hôm nay, nếu ngươi không nói, vậy sau này ta cũng không đáp ứng được rồi.”

“Không cần, đại tiểu thư, ta nói.” Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Nhàn Lạc nóng nảy, nàng vội vã nói, “Nô tỳ cũng không cần thứ gì, chính là hi vọng có thể gả cho một người tốt mà thôi. Cho nên, nô tỳ muốn đi theo nhị tiểu thư xuất giá, sau đó gả cho Thái tử. Dù là thị thiếp thấp nhất cũng được.”

“Yêu cầu của ngươi chỉ đơn giản như vậy sao?”

Trong mắt Triệu Khả Nhiên lóe lên một tia châm chọc, Nhàn Lạc cũng không phải người đơn giản! Ngoài miệng nói là cái gì cũng không cần, nhưng lại đánh chủ ý như vậy. Xem ra Triệu Khả Nhân thật sự là xui xẻo, thế nhưng nuôi một con Bạch Nhãn Lang như vậy.

“Đúng, đại tiểu thư, nô tỳ cũng chỉ có yêu cầu nho nhỏ như vậy mà thôi.” Dáng vẻ Nhàn Lạc thỏa mãn, “Đại tiểu thư, người sẽ giúp nô tỳ sao?”

“Được, ta đồng ý với ngươi.” Ngược lại Triệu Khả Nhiên rất sảng khoái đồng ý, “Ta sẽ khiến ngươi được như nguyện, nhưng mà, ngươi cũng nên nhớ lời ngươi đã nói hôm nay, ngươi cũng biết, ta không phải là người tâm địa thiện lương, tuyệt đối đừng cho rằng cái gì ta cũng không biết, cho nên về sau ngươi biết nên làm sao rồi.”

“Nô tỳ biết nên làm thế nào rồi.” Lấy được cam kết của Triệu Khả Nhiên, Nhàn Lạc mừng rỡ như điên, “Cám ơn đại tiểu thư, về sau nô tỳ nhất định sẽ chỉ nghe theo đại tiểu thư, đại tiểu thư kêu nô tỳ hướng đông, (-(-(-dien-dan-le-quy-don-)-)-) nô tỳ tuyệt đối sẽ không đi hướng tây.”

“Tốt lắm, nếu đã không dám, vậy ngươi hãy đi về trước đi!” Triệu Khả Nhiên phất tay, “Ngươi ra ngoài quá lâu, Triệu Khả Nhân sợ là sẽ hoài nghi.”

“Vậy nô tỳ cáo lui trước.”

Nhàn Lạc hài lòng rời khỏi phòng. Nàng cũng không lo lắng Triệu Khả Nhiên sẽ không làm được, bởi vì từ chuyện thánh chỉ sáng nay, nàng cũng đã nhìn ra, đại tiểu thư tuyệt đối không đơn giản như vẻ ngoài. Cho nên nếu đại tiểu thư đồng ý, thì nhất định sẽ làm được.

Hiện tại Nhàn Lạc cảm thấy ngay cả đi bộ cũng nhẹ như gió, nàng dường như có thể thấy được ngày mình gả cho Thái tử. Nếu biết đại tiểu thư có thủ đoạn như vậy, nàng đã sớm đến bày tỏ nỗi lòng rồi.

Trong phòng,

Nhàn Lạc vừa rời đi, Lung nhi liền không nhịn được lên tiếng, “Tiểu thư, tại sao người lại đồng ý với Nhàn Lạc a! Người thật tin tưởng nàng sao? Nhưng mà nàng là người bên cạnh nhị tiểu thư a!”

“Không, ta cũng không tin tưởng nàng.” Triệu Khả Nhiên lắc đầu, “Những lời nàng nói hôm nay, nửa thật nửa giả! Còn có điểm quan trọng nhất nàng không có nói ra, đó chính là chuyện Thanh Trúc bỏ thuốc, sợ là chủ ý của nàng đi!”

“Cái gì?” Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Lung nhi thất kinh, “Tiểu thư, người làm sao biết?”

“Rất đơn giản. Hôm nay Triệu Khả Nhân đánh nàng, nhưng không đánh Nhàn Vân, cho nên có thể đoán được.” Triệu Khả Nhiên cười phân tích nói, “Hôm nay Triệu Khả Nhân giận dữ cũng là bởi vì chuyện thánh chỉ, nhưng nàng tuyệt đối sẽ không tự mình tìm nguyên nhân, cho nên nàng nhất định sẽ giận chó đánh mèo, mà nàng giận chó đánh mèo chính là người kia, chính là người trước kia nghĩ kế giúp nàng.”

“Tiểu thư, người đã biết Nhàn Lạc đưa ra chủ ý xấu, vậy tại sao người còn phải giúp nàng chứ?” Lung nhi cảm thấy không hiểu, “Còn nữa, người thật sự tin tưởng nàng sao?”

“Ta sẽ tuyệt đối không tin tưởng nàng.” Triệu Khả Nhiên lắc đầu, cười trả lời, “Nhàn Lạc là hạng người gì, trong lòng của ta rất rõ ràng, hôm nay nàng có thể vì lợi ích phản bội Triệu Khả Nhân, ngày mai nàng cũng sẽ vì lợi ích mà phản bội ta. Cho nên vừa rồi ta cùng nàng nói nhiều như vậy, chính là vì cho nàng một cảnh tỉnh.”

“Tiểu thư, cho nên người muốn lợi dụng nàng, phải hay không?” Ở một bên Thi Hương ngược lại đã nhìn ra, “Nếu nàng chủ động đưa tới cửa, vậy nếu chúng ta lui bước, không phải lãng phí ý tốt của người ta rồi sao?”

“Thi Hương, vẫn là ngươi nhìn ra được!” Triệu Khả Nhiên gật đầu, mở miệng tán dương, “Mặc dù chúng ta an bài Thanh Trúc đến bên cạnh Triệu Khả Nhân, nhưng cho dù nói thế nào cũng được, Thanh Trúc thủy chung là người ngoài, Triệu Khả Nhân đối với nàng chưa chắc có thể hoàn toàn tin tưởng. Nhưng Nhàn Lạc không giống. Bây giờ mặc dù nàng bị Triệu Khả Nhân trút giận. Nhưng Nhàn Lạc chung quy là người lớn lên cùng với nàng, cho nên, để cho nàng ở bên cạnh Triệu Khả thân dò thăm tin tức cũng là rất tốt.”

“Cho nên, tiểu thư, người muốn Thanh Trúc và Nhàn Lạc cùng nhau giám thị nhị tiểu thư, phải không?" Lung nhi mở miệng hỏi, đối với chuyện của Thanh Trúc, nàng đã biết.

“Không sai. Chỉ là, Nhàn Lạc chỉ có thể dò thăm tin tức mà thôi, nếu có chuyện quan trọng gì, vẫn là giao cho Thanh Trúc làm.” Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười giảo hoạt, “Dù sao, người như Nhàn Lạc, chỉ có thể lợi dụng, lại không thể trọng dụng.”

“Chỉ là, tiểu thư, dã tâm của Nhàn Lạc thật sự rất lớn.” Cầm Hương mở miệng cảm thán, “Nàng lại muốn gả cho Thái tử.”

“Vậy hãy để cho nàng gả cho Thái tử cũng được.” Trong giọng nói Triệu Khả Nhiên có một loại dáng vẻ xem kịch vui, “Đến lúc đó, nếu Triệu Khả Nhân thấy nha hoàn từ nhỏ lớn lên ở bên mình, thế nhưng cũng gả cho Thái tử, sắc mặt của nàng nhất định sẽ rất đặc sắc. Chỉ là, Nhàn Lạc cho dù thật gả cho Thái tử thì tuyệt đối cũng không sẽ có ngày sống dễ chịu. Nàng xuất thân hèn mọn, dáng dấp cũng không phải khuynh quốc khuynh thành, hơn nữa trong phủ Thái tử còn có Tần Y Miểu và Triệu Khả Nhân, xem ra cuộc sống sau này ở phủ Thái tử sẽ rất náo nhiệt!”

“Nhưng mà, tiểu thư, chuyện thánh chỉ thật sự là người làm sao?” Lung nhi vẫn là nhịn không được mở miệng hỏi.

“Dĩ nhiên không phải, sao ta có bản lĩnh như vậy chứ!” Triệu Khả Nhiên nói cô cùng khẳng định, bởi vì chuyện này xác thực không có quan hệ gì với nàng, đó là Tư Đồ Húc làm mà thôi.

Nghe Triệu Khả Nhiên trả lời, Lung nhi cũng không hỏi cái gì nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK