Mục lục
Đích Trưởng Nữ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Tư Đồ Lăng Chí nói xong, Hoàng hậu cũng hòa ái cười nói, “Hai phu thê các ngươi tân hôn, bổn cung thưởng vài món, sau này phu thê hòa thuận, vì hoàng gia khai chi tán diệp.”

Mặc dù sắc mặt Hoàng hậu rất hòa ái, nhưng mà hàn ý trong đáy mắt cũng là rất bức bách, Triệu Khả Nhiên dĩ nhiên chú ý tới điểm này, nàng nhạy cảm biết, hình như Hoàng hậu không rất ưa thích bọn họ, chỉ ngại mặt mũi Hoàng thượng, cho nên đang diễn trò mà thôi. Nhưng mà mặc kệ như thế nào, Tư Đồ Húc và Triệu Khả Nhiên vẫn tạ ân.

“Nhi thần (con dâu) tuân lệnh, tạ mẫu hậu ban thưởng.”

Tiếp theo, hai người liền lui sang một bên. Đến phiên Tư Đồ Thiên và Triệu Khả Nhân bắt đầu hành lễ. Đây là lần thứ hai Triệu Khả Nhân vào cung. Hơn nữa, lần trước nàng đến, là vì tham gia tiệc tuyển phi mà thôi. Khi đó nàng không phải là con dâu hoàng gia, cho nên nàng chưa từng thấy qua trận chiến lớn như vậy. Bởi vì sợ phạm sai lầm, cho nên vừa rồi, nàng vẫn chú ý hành động của Triệu Khả Nhiên. Bởi vì đều là tân nương tử đến thỉnh an, cho nên nàng cảm thấy làm theo Triệu Khả Nhiên, sẽ không phải sợ phạm sai lầm.

Tư Đồ Thiên và Triệu Khả Nhân quỳ xuống, hành đại lễ với Hoàng thượng và Hoàng hậu.

“Nhi thần thỉnh phụ hoàng, mẫu hậu đại an, nguyện phụ hoàng, mẫu hậu trường thọ an khang.”

“Con dâu thỉnh phụ hoàng, mẫu hậu đại an, nguyện phụ hoàng, mẫu hậu trường thọ an khang.”

Nhưng mà, sau khi khi bọn họ nói xong, trong đại điện nhất thời yên lặng như tờ, Hoàng thượng và Hoàng hậu cũng không để bọn họ đứng lên. Hơn nữa, sắc mặt Hoàng hậu càng trở nên âm trầm.

Triệu Khả Nhân không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nàng len lén ngẩng đầu lên, lại thấy tất cả mọi người đang dùng ánh mắt kỳ quái nhìn nàng, nhất là Hoàng thượng và Hoàng hậu ngồi ở chủ vị, đều cau mày, hơi bất mãn nhìn nàng.

Nàng sợ hết hồn, muốn cầu cứu trượng phu bên cạnh của nàng. Nhưng mà, để cho nàng cảm thấy uất ức là, sắc mặt Thái tử cũng trở nên rất khó coi. Lúc này, nàng cảm giác rõ ràng, mình hẳn đã làm sai chuyện. Nhưng mới vừa rồi Triệu Khả Nhiên rõ ràng cũng làm như vậy, mình chỉ làm theo nàng mà thôi, sao có thể sai chứ?

Mà Triệu Khả Nhiên đứng một bên, chứng kiến chuyện xảy ra, thiếu chút nữa cười ra tiếng. Nhất là thấy Triệu Khả Nhân rõ ràng đã làm sai, nhưng hình như còn không biết mình rốt cuộc là sai ở đâu, nàng càng thêm buồn cười.

Vừa rồi lúc hành lễ, nàng cũng đã chú ý tới, Triệu Khả Nhân vẫn một mực nhìn chằm chằm nàng, nàng liền biết Triệu Khả Nhân hẳn là chưa hiểu rõ quy củ trong cung. Nhưng nàng không ngờ, Triệu Khả Nhân lại làm theo giống như vậy.

Phải biết rằng thân phận địa vị hai người các nàng là hoàn toàn khác nhau, mình là chính phi Húc vương, nhưng nàng chỉ là thứ phi Thái tử mà thôi. Cho nên mình có thể tự xưng là con dâu, có thể gọi Hoàng thượng và Hoàng hậu là phụ hoàng, mẫu hậu. Nhưng nàng chỉ là một thiếp mà thôi, làm sao có thể giống như mình chứ?

Quy củ trong nội cung luôn nghiêm ngặt, nhất là phân chia cấp bậc càng thêm quan trọng. Cho nên cho dù Vân Quý phi được cưng chiều, địa vị tuyệt đối cũng không thể cao hơn Hoàng hậu, đây chính là phân rõ thê thiếp. Nhưng mà hôm nay Triệu Khả Nhân thế nhưng lại trong trường hợp này làm ra hành động như vậy, cũng khó trách mọi người kinh ngạc như vậy.

Hình như là chú ý tới Triệu Khả Nhiên hả hê, Tư Đồ Húc dùng ngón tay kéo nhẹ lòng bàn tay Triệu Khả Nhiên. Triệu Khả Nhiên ngẩng đầu lên, nở nụ cười nhìn hắn. diiendaanleequyydoon

Qua một lúc lâu, Tư Đồ Lăng Chí mới hắng giọng, mở miệng nói, “Các ngươi đứng lên trước đi!”

Hai người đều đứng lên, Tư Đồ Lăng Chí mở miệng nói, “Hôm nay là ngày tốt, cho nên đối với Triệu thứ phi thất lễ, trẫm cũng không so đo. Nhưng mà, Triệu thứ phi, về sau ngươi nên chú ý một chút, không cần nói lung tung.”

“Con dâu cẩn tuân phụ hoàng dạy.” Mặc dù Triệu Khả Nhân không biết rốt cuộc mình làm sai chỗ nào, nhưng mà nàng vẫn mở miệng lên tiếng, nhưng không ngờ, nàng vừa mở miệng, mọi người liền dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn nàng lẫn nữa.

Mà Triệu Khả Nhiên thấy hành động của nàng như vậy thật thiếu chút nữa bật cười. May mà Tư Đồ Húc kịp thời nhéo tay nàng một cái.

Vừa nghe Triệu Khả Nhân trả lời, mặt Hoàng hậu càng tối, “Triệu thứ phi, ngươi phải biết, ngươi chỉ là một thứ phi mà thôi, cho nên ngươi không thể tự xưng con dâu, chỉ có chính phi mới có thể tự xưng con dâu. Còn nữa, ngươi nên gọi chúng ta là Hoàng thượng và Hoàng hậu, ngươi không có tư cách gọi chúng ta là phụ hoàng, mẫu hậu. Triệu thứ phi, bổn cung không biết trước kia ngươi học lễ nghi từ đâu. Ngươi phải biết, mặc dù ngươi chỉ là một thứ phi mà thôi, nhưng mà ngươi cũng là người trong hoàng gia, lễ nghi của ngươi như vậy nếu truyền đi, không phải khiến mọi người chê cười sao?”

Nghe được lời Hoàng hậu nói, Triệu Khả Nhân rốt cuộc biết mình sai ở đâu, nhưng mà đồng thời lời nói của Hoàng hậu giống như kim châm, đau nhói trái tim nàng. Bởi vì mỗi một chữ, mỗi một câu đều ở đây nhắc nhở mình, hiện tại mình chỉ là một thiếp mà thôi, không có tư cách giống như những chính phi kia.

Thấy dáng vẻ uất ức của Triệu Khả Nhân, Tư Đồ Thiên cảm thấy có chút đau lòng. Bởi vì hắn thật thích Triệu Khả Nhân, cho nên mới muốn cưới nàng. Mình không có biện pháp cho nàng vị trí chính phi, hơn nữa ngay cả vị trí trắc phi hắn cũng không có cách nào giữ lại giúp nàng. Hơn nữa trong ngày đại hôn, thế nhưng mình còn không ở trong phủ. Ngay cả đêm tân hôn, còn phải để nàng một mình trông phòng.

Nghĩ đến những chuyện này, Tư Đồ Thiên vô cùng áy náy với Triệu Khả Nhân, cho nên khi thấy Hoàng hậu nghiêm nghị chỉ trích Triệu Khả Nhân, hắn không nhịn được lên tiếng, “Mẫu hậu, Khả Nhân còn nhỏ, cho nên không hiểu chuyện. Hơn nữa trước kia nàng cũng chưa từng thấy qua trường hợp như vậy, cho nên trong lúc bối rối mới phạm sai lầm mà thôi, người cũng không cần trách cứ nàng nữa.”

Triệu Khả Nhân nghe Tư Đồ Thiên nói chuyện giúp nàng, trong lòng vô cùng cảm động, đồng thời cảm giác mình thật sự chính là không có chọn lầm người. Thái tử thật thích mình, nếu không, sao lại vì mình mà chống đối Hoàng hậu chứ? Hơn nữa, nàng còn vụng trộm ném một ánh mắt đắc ý cho Triệu Khả Nhiên.

Thấy Triệu Khả Nhân nhìn mình, Triệu Khả Nhiên cảm thấy buồn cười. Sao Triệu Khả Nhân cho tới bây giờ vẫn không nắm rõ tình hình chứ? Thái tử duới tình huống như thế che chở nàng, thật sự là một chuyện tốt sao? Phải biết lời Hoàng hậu nói căn bản cũng không có nói sai, vào lúc này Thái tử vì nàng mà chống đối Hoàng hậu, Hoàng hậu chắc chắn sẽ không ghi hận con trai của mình, cho nên bà cũng chỉ biết chuyển món nợ đến trên thân Triệu Khả Nhân mà thôi. Nhưng mà nàng, vẫn còn đang đắc chí.

Quả nhiên, nghe Tư Đồ Thiên nói, sắc mặt Hoàng hậu càng thêm khó coi, chỉ là ngại còn có nhiều người trong đại điện, cho nên không thể làm gì khác hơn là nhịn hỏa khí của mình, “Thiên nhi, bổn cung không phải là muốn làm khó Triệu thứ phi, chỉ hi vọng là nàng có thể học giỏi lễ nghi mà thôi.”

“Mẫu hậu!” Tư Đồ Thiên mở miệng, còn muốn nói gì.

“Tốt lắm, Thiên nhi, ngươi câm miệng.” Tư Đồ Lăng Chí mở miệng nói, “Mẫu hậu ngươi nói không sai, lễ nghi Triệu thứ phi đích xác là không ổn. Không nên nói thế nào cũng được, bây giờ nàng đã là người trong hoàng gia, thì không thể ném mặt mũi của hoàng gia. Bắt đầu từ ngày mai, Hoàng hậu, nàng chọn một ma ma từ trong phủ Nội Vụ, dạy lễ nghi cho Triệu thứ phi.”

Thấy Tư Đồ Lăng Chí lên tiếng, Tư Đồ Thiên cũng không dám nói cái gì.

Mà hoàng hậu ném một ánh mắt lạnh lẽo đến Triệu Khả Nhân, hết sức dịu dàng trả lời, “Nô tì tuân chỉ. Nô tì nhất định sẽ tìm một ma ma có tư chất, phải trong thời gian ngắn dạy bảo Triệu thứ phi.”

Triệu Khả Nhân bị ánh mắt Hoàng hậu quăng tới sợ hết hồn. Nhưng mà nàng rất nhanh liền trấn định lại, bởi vì nàng tin tưởng, chỉ cần Thái tử chịu che chở mình, diiendaanleequyydoon vậy thời gian mình ở trong phủ Thái tử ngày sẽ thoải mái.

Nhìn Triệu Khả Nhân còn lờ mờ không biết tình hình, Triệu Khả Nhiên liền không nhịn được muốn trợn trắng mắt, nàng thật sự là không biết, Triệu Khả Nhân rốt cuộc lấy tự tin từ đâu. Lần đầu tiên Thái tử nguyện ý vì nàng chống đối Hoàng hậu, chẳng lẽ nàng liền cho là sẽ có lần thứ hai sao? Nàng thật sự quá ngây thơ rồi. Còn nữa, Hoàng hậu tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nàng, sợ rằng những ngày tiếp theo của nàng cũng không dễ chịu!

Vốn dĩ hôm nay, tất cả mọi người hẳn là rất vui vẻ mới đúng, nhưng cũng bởi vì chuyện của Triệu Khả Nhân, làm cho tâm tình của mọi người đều không tốt. Hoàng thượng và Hoàng hậu nói một chút lời dạy bảo hai đôi tân phu thê, liền để cho bọn họ rời đi trước.

Dĩ nhiên, vào ngày hôm nay, mặc dù huyên náo có chút không vui, nhưng Triệu Khả Nhiên vẫn thắng lợi trở về, hơn nữa còn yên tâm thoải mái. Bởi vì phạm sai lầm  cũng không phải là nàng, nàng mới không quản nhiều như vậy!

Tiếp đó, bốn người lại đi Khang Ninh cung, thỉnh an Thái hậu. Chỉ là, thật may là, trải qua việc xấu mặt tại điện Thái Hòa, Triệu Khả Nhân chú ý hơn nhiều, cho nên cũng không có phạm sai lầm giống như trước.

Dù sao tuổi tác Thái hậu cũng lớn, cho nên tinh thần không phải rất tốt, chỉ giữ bọn họ nói mấy câu, liền để bọn họ rời khỏi.

Sau khi rời Khang Ninh cung, Tư Đồ Húc cũng tuân thủ lời nói trước khi vào cung, mang theo Triệu Khả Nhiên hảo hảo nhận thức hoàng cung một chút. Hắn đã xác định, muốn phu thê hai người cùng ở một chỗ, cho nên Tư Đồ Thiên cũng không tiện quấy rầy.

Mà Tư Đồ Thiên và Triệu Khả Nhân, cũng không có trực tiếp xuất cung, hai người cùng đi đến trong đình Ngự Hoa Viên, ngồi xuống, cùng nhau ngắm hoa nói chuyện phiếm.

“Khả Nhân, chuyện mới vừa rồi, thật sự là uất ức nàng.” Tư Đồ Thiên trước tiên mở miệng, hắn dùng ánh mắt thương tiếc nhìn Triệu Khả Nhân, hết sức dịu dàng mở miệng nói, “Chỉ là, nàng cũng không cần để ở trong lòng, mẫu hậu chỉ là tương đối chú trọng lễ nghi mà thôi, cho nên mới phản ứng kịch liệt một chút.”

“Không có việc gì.” Gương mặt Triệu Khả Nhân nhu tình như nước, “Thiếp thân biết, Hoàng hậu nương nương chỉ là coi trọng lễ nghi mà thôi, dù sao người cũng đứng đầu lục cung. Thiếp sẽ không để ở trong lòng.”

“Vậy thì tốt.” Tư Đồ Thiên dịu dàng cười, “Khả Nhân, nàng thật hiểu chuyện! Nàng yên tâm, nàng hiểu chuyện như vậy, về sau mẫu hậu nhất định sẽ thích nàng.”

“Ừ.” Triệu Khả Nhân gật đầu thuận theo.

“Khả Nhân, chuyện ngày hôm qua thật sự là uất ức nàng.” Tư Đồ Thiên vỗ vai Triệu Khả Nhân, “Còn nữa, bổn điện nghe nói, ngày hôm qua nàng đợi bổn điện một buổi tối, cho nên hôm nay tinh thần mới kém như vậy, phải không?”

“Thiếp thân chỉ là làm chuyện mình nên làm mà thôi.” Triệu Khả Nhân cười ngượng ngùng.

“Khả Nhân, nàng yên tâm đi.” Thấy dáng vẻ Triệu Khả Nhân xấu hổ, ánh mắt của Tư Đồ Thiên tối sầm, “Tối hôm nay, bổn điện sẽ nghỉ ở trong viện của nàng. Tối hôm nay mới chân chính là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta!”

Nghe Tư Đồ Thiên nói, Triệu Khả Nhân xấu hổ cúi đầu, nhưng trong lòng của nàng cũng đang mừng thầm. Xem ra Uyển Nhi nói thật sự không sai. Chỉ cần mình vẫn giữ dáng vẻ ẩn nhẫn, Thái tử mới có thể áy náy thương tiếc mình, mới có thể chiều chuộng mình.

Giờ khắc này, Triệu Khả Nhân vô cùng may mắn, mẫu thân tìm Uyển Nhi cho nàng. Uyển Nhi đích xác rất lợi hại, nói rất có đạo lý. Xem ra, nàng hữu dụng hơn Nhàn Vân và Nhàn Lạc nhiều.

“Đúng rồi, Khả Nhân, ta hỏi nàng một chuyện.” Tư Đồ Thiên đột nhiên mở miệng nói, “Nghe nói nàng và Tam đệ muội là song sinh, phải không? Nếu là như vậy, vậy tình cảm giữa các nàng nhất định rất tốt.”

Mặc dù không biết tại sao Thái tử lại hỏi như vậy, nhưng mà Triệu Khả Nhân dĩ nhiên sẽ không nói ra tình huống thật giữa nàng và Triệu Khả Nhiên, vì vậy, nàng gật đầu cười, “Đúng vậy! Từ nhỏ tình cảm giữa thiếp và tỷ tỷ đã rất tốt.”

“Nếu nói như vậy, vậy về sau nàng và tỷ tỷ của nàng nhất định phải thường xuyên qua lại!” Tư Đồ Thiên cười nói, “Dù sao cũng là tỷ muội, nếu lạnh nhạt rồi, vậy cũng không tốt.”

Hôm nay mặc dù Tư Đồ Thiên chạm phải cái đinh Tư Đồ Húc, nhưng hắn vẫn không muốn buông tha ý nghĩ lôi kéo Tư Đồ Húc, cho nên hắn nghĩ tới Triệu Khả Nhân. Bởi vì hắn nhìn ra được, Tư Đồ Húc cực kỳ sủng ái vương phi hắn. Cho nên hắn tin tưởng, chỉ cần lôi kéo được Húc vương phi, Tư Đồ Húc sẽ nghe theo nàng. Chỉ là, hắn không có cơ hội giao thiệp với Húc vương phi, nhưng may mà Triệu Khả Nhân và Húc vương phi là tỷ muội. Nếu nói như vậy, vậy hãy để cho nàng lôi kéo vị Húc vương phi này.

Nhưng nghe Tư Đồ Thiên nói, sắc mặt Triệu Khả Nhân cứng đờ, “Điện hạ, người là muốn…”

“Nói thật cho nàng biết!” Vẻ mặt Tư Đồ Thiên trở nên nghiêm túc, “Tin tưởng nàng cũng biết, hiện tại Hàn vương một mực tranh đoạt ngôi vị hoàng đế với bổn điện. Mà Húc vương là nhi tử phụ hoàng sủng ái nhất, mặc dù phụ hoàng không nghĩ để cho hắn kế vị. Cho nên chỉ cần có thể tranh thủ được sự ủng hộ của hắn đối với bổn điện mà nói, là rất hữu dụng. Nhưng nàng cũng thấy đấy, bổn điện căn bản không tìm được cơ hội. Nhưng mà, thật may là, bổn điện đã nhìn ra, diiendaanleequyydoon hắn rất xem trọng vương phi của hắn, cho nên chỉ cần có thể lôi kéo được Húc vương phi, đối với chúng ta mà nói, là rất có lợi.”

Nghe Tư Đồ Thiên  phân tích, Triệu Khả Nhân cũng biết mình không có cách nào cự tuyệt, cho nên nàng cười lên tiếng, “Điện hạ, chuyện của người, chính là chuyện của thiếp thân, người cứ yên tâm. Từ nhỏ đến lớn tình cảm của thiếp thân và tỷ tỷ đều rất tốt, nhất định có thể thuyết phục tỷ tỷ.”

“ Khả Nhân, cám ơn nàng.”

Tư Đồ Thiên thâm tình kéo Triệu Khả Nhân vào trong ngực. Mà Triệu Khả Nhân cũng nở nụ cười sáng lạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK