Ngồi trên máy bay trực thăng , Oa Nhi vẫn luôn lo lắng , cô nhớ lại một tiếng trước lúc Hàn Thiên ngất xỉu trước mắt cô . Lúc đó tim cô thật sự đập trật nhịp , cô thật sự sợ hãi Thiên Thiên sẽ rời khỏi cô .
Còn “ Bệnh nhân ” Hàn Thiên giờ đang nằm bất động đang điên cuồng gào thét trong lòng
“CMN ! Hai lão già kia đám tiêm thuốc gây mê cho mình , thôi không sao tìm cơ hội xử lí hai lão đó cũng được ! Nhưng CMN hai lão còn dám lừa gạt đem mẹ đi ! Mà cái gì CBN cách ly ông đây chỉ bị gây mê chứ không phải bị bệnh nan y , cách ly cái con khỉ lũ bác sĩ dởm kia !!!!!!!! Thật tức chết mình mà ! A________ ”
“ Gào thét mấy cũng ko ai nghe đâu ! anh từ bỏ đi anh hai ! ” Hàn Dực ngồi một bên từ nãy tới giờ , chịu hết nổi đành nhảy vào đầu ông anh hai mình ngồi
“ Hàn Dực , ra ngoài ngay ! ” Hàn Thiên phát điên “ nói ”
“ Anh thôi gào thét đi ở đây chỉ có mỗi em nghe được suy nghĩ của anh thôi ! nghe anh gào mà em ong cả đầu nè ! ”
“ Em thử bị gây tê toàn thân xem em có phát điên không ! ”
“ Em biết là rất khó chịu nhưng anh cũng đừng có gào lên như vậy chứ ! Anh biết chúng ta có thể nghe suy nghĩ của nhau rồi mà ! ”
“ Hừm !Được rồi anh không gào lên nữa ! Em nghĩ cách mà ngăn hai người kia đi ! Sau khi cái máy bay này hạ cánh anh sẽ bị chuyện vào phòng bệnh đặc biệt ”
“ Em sẽ cố ! Nhưng chắc không được lâu đâu ! Vì mẹ động tâm rồi . Mà em …. Cũng hơi dao động rồi ”
“ Dực à ! ” Hàn Thiên thở dài
“ Em biết họ có lỗi với mẹ ! Nhưng họ thật sự rất quan tâm tới mẹ , anh thấy mà . Lúc đầu em cũng không thích họ chút nào , mỗi lần nhìn thấy mẹ phải vất vả dậy sớm thức khuya thì em càng cămghét họ hơn và nhất là nhưng lúc mẹ phát bệnh thì em chỉ muốn giết chết họ , nếu không phải có Hàn Vũ làm ảo thuật gia kiếm tiền thì giờ này em không biết mẹ sẽ thế nào . Nhưng mà … Anh hai dù em hận họ nhưng em không thể phủ nhận họ đối tốt với mẹ ! ”
Hai anh em Hàn Thiên cùng Hàn Dực đều rơi vào trầm tư .
“ Vậy thì em hãy làm điều em muốn ! Còn về phần anh … anh sẽ tự có suy nghĩ riêng của mình ! ” Một lúc lâu xong Hàn Dực mới nhàn nhạt lên tiếng
Ngồi một bên nhìn Hàn Dực tự đấu trí với mình Sở Mạc Nhiên nhíu nhíu mày huých nhẹ Sở Thiên Ngạo đang ngồi bên cạnh . Sở Thiên Ngạo quay đầu lại nhì Hàn Dực xong cũng nhẹ nhíu mày
- “ anh hai , anh thấy sao ? ”
- “ Anh cũng không biết nữa ! Nhưng nếu bà nội kêu chúng ta làm vậy thì chắc chắn đã có kế hoạch trước rồi ! ”
- “ Nhưng làm thế này được không ? ” Sở Thiên Ngạo nhíu mày nói
- “ Anh không biết ! Nhưng dù sai thì sao ? Anh cũng sẽ làm . Đây có thể là cách duy nhất để đưa Oa Nhi về lại H thị ! ” Sở Mạc Nhiên thì thào nói
- “ Có lẽ vậy . ”
Khi chiếc trực thăng hạ cánh tại H thị , thì ở đây mỗi người lại có một tâm trạng khác nhau xuống máy bay . Tất nhiên riêng Hàn Thiên là được khâng xuống !