• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở hẻm Gà Con, Lam Nhược Phi, Hồng Thất Công, Lăng Tiểu Cốt ba người đang định ác đấu một trận kịch liệt thì lại có tình huống phát sinh. Lâm Phong bước ra, hiện tại y chỉ muốn ôm đầu trốn chui như chuột thôi.

– Vô Tình. – Ba người đồng thanh kêu lên.

– Huynh nói đi, rốt cục huynh thích ta hay Lăng Tiểu Đao? – Lam Nhược Phi cứ xem Hồng Kính như không tồn tại vậy á.

Lăng Tiểu Cốt thô lỗ nắm cổ áo của Vô Tình, hỏi:

– Vô Tình, ngươi rốt cuộc có cưới muội muội của ta hay không?

– Vô Tình, ngươi rốt cuộc có chịu gả cho con trai ta hay không? – Hồng Thất Công phẫn nộ gào lên, con hắn vì bị Vô Tình cự tuyệt nên đã bỏ đi đâu mất suốt hai ngày nay.

– Ta… Lâm Phong chẳng thể nào trả lời họ nổi.

– Buông Vô Tình ra!

– Lãnh Huyết! – Lâm Phong kích động nhào tới ôm Lãnh Huyết – Lãnh Huyết, đệ mau cứu ta!

– Vô Tình, chuyện của huynh và Lãnh Huyết thì ra là thật!

Lam Nhược Phi vốn là chưa tin lời Lam Phá Thiên, hiện tại sự thật bày ra rành rành trước mắt, nàng muốn không tin cũng không được nữa rồi.

– Ngươi hóa ra thích Lãnh Huyết nhưng lại không thích ta – Lăng Tiểu Cốt thầm nghĩ – Nguyên lai hắn cho rằng Vô Tình thích nữ nhân nên cho rằng mình không có cơ hội, thật không ngờ như thế lại làm lợi cho tên Lãnh Huyết kia! Hại hắn còn vì giúp muội muội mà xin Lăng Lạc Thạch đến cầu thân Vô Tình. Nếu sớm biết Hồng Kính có thể khiến phụ thân mình đồng ý tìm Vô Tình cầu thân thì dù thế nào hắn cũng phải thử một lần.

Còn Hồng Thất Công thấy Lãnh Huyết và Vô Tình trong tình trạng như vậy thì chắc mẩm con mình vẫn còn cơ hội.

– Lãnh Huyết, ngươi không nên đắc ý! – Ba người lại đồng thanh đồng khí nói.

********

– Triệu lão gia, để thần tìm một cô nương thật đẹp Xuân Hương lầu cho ngài vui vẻ nha!

– Vui vẻ? haizzza, tất cả các cô nương ở đây còn không bằng một Vô Tình của Thần bộ ti! – “Triệu lão gia” âu sầu hừ một tiếng, Thái Kinh càng hoảng sợ.

– Hoàng Thượng…

– Uổng cho Trẫm tự cho mình có được ba nghìn giai nhân, thì ra vẫn không thể nào có được một người so sánh được với Vô Tình! – Triệu lão gia trong lòng càng buồn bã liền đẩy nữ nhân mà mình đang ôm ra.

– Hoàng Thượng, nhưng Vô Tình là một nam nhân cơ mà! – Thái Kinh lòng phiền muộn nói, thầm nghĩ đầu năm nay thể nào lão cũng phải thử xem “Đoạn Bối sơn” một chuyến mới được.

– Nam nhân thì sao, chỉ cần là Trẫm muốn…

– Thế nhưng, nếu Hoàng Thượng làm như thế sẽ bị người trong thiên hạ cười nhạo!

– Vậy thì khanh phải giúp Trẫm nghĩ ra biện pháp!

– Cái này….chi bằng chúng ta thay Vô Tình mở một cuộc tỉ thí võ công để chọn rể!

– Chọn rể? cái kế quỷ gì vậy! Chuyện này có quan hệ gì đến Trẫm đâu?

– Đến lúc đó, chúng ta sẽ gán cho Vô Tình tội lấy sắc đẹp mê hoặc dân chúng và đem áp giải về cung giam lỏng, còn sợ rằng không thành kế sao!

– Diệu kế, thật là diệu kế!

********

– Vô Tình, Vô Tình, Vô Tình! – Đại môn Thần bộ ti bị vây đầy bởi đám người của Lam Thiên Bang, Đại Liên Minh cùng Phi Hổ Bang.

Đại môn vừa mở, Lãnh Huyết, Thiết Thủ, Truy Mệnh bước ra. Thiết Thủ liền khách khí nói:

– Vô Tình của chúng ta không muốn thấy các vị, mời các vị trở về!

– Thiết Thủ, con ta vì Vô Tình công tử mà đêm ngày tương tư… hôm nay, bất luận thế nào, Hồng Thất ta cũng muốn đem Vô Tình về làm thê tử cho nó, giúp nó hoàn thành tâm nguyện!

– Đây là cái lý lẽ quái quỉ gì vậy trời!

– Ta, bang chủ Lam Thiên Bang cũng tuyệt không bỏ qua cơ hội này!

– Lãnh Huyết, ngươi đừng tưởng rằng ngươi là người chốn công môn thì ta sợ ngươi! – Lăng Tiểu Cốt cả giận nói.

– Muốn quản chuyện của ta à? – Lãnh Huyết lẩm bẩm hỏi.

– Chuyện gì ta cũng mặc – Lam Nhược Phi tức giận nói – Tuy Vô Tình đã chính miệng thừa nhận nhưng ta không có ngán ngươi đâu!

Lúc nào thì đại sư huynh thừa nhận? Lãnh Huyết cố gắng lục lọi trong ký ức, nhưng tại sao một chút ấn tượng cũng không có? Hắn muốn quay về hỏi Vô Tình cho rõ nên liền không nói gì nữa, lùi vào bên trong Thần Bộ ti.

– Từ lúc nào thì Đại sư huynh muốn chung sống cùng Lãnh Huyết? – Thiết thủ băn khoăn nghĩ – không được, hắn phải đi tìm huynh ấy để hỏi rõ. Ồ, còn Truy Mệnh thế nào, sao hắn còn còn đứng im như phỗng tại đại môn thế kia? Nhìn trận thế hùng hổ trước mắt, Thiết Thủ trái đấm phải đá, vừa đánh vừa lui mới toàn mạng lui được vào được bên trong Thần Bộ ti.

**********

– Thế thúc, bây giờ chúng ta phải làm thế nào ạ? – Thiết Thủ, Truy Mệnh, Lãnh Huyết vẻ mặt lo lắng hỏi. Lâm Phong thì vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh như không có gì xảy ra, bất chấp có chuyện gì y cũng xem như không, chưa từng lên tiếng nói một câu nào cả.

– Cái này….cái này…. – Gia Cát tiên sinh chắp tay sau đít đi qua đi lại, lượn qua lượn lai cả trăm lần rồi xoay người nói:

– Kế sách hay nhất hiện nay là, ta sẽ gả gấp Vô Tình cho Lãnh Huyết! Hi vọng bọn họ sẽ vì thế mà không xuất hiện bất cứ tranh chấp nào nữa!

– Cái gì? – Thiết Thủ, Truy Mệnh, Vô Tình há to miệng.

Có lộn không vậy, tại sao phải cấp tốc mình cho Lãnh Huyết? – Lâm Phong ngây ra như phỗng thầm nghĩ.

– Thế thúc, vì sao phải gả gấp con cho Lãnh Huyết, có gả cũng đâu nhất thiết phải gả cho Lãnh Huyết chứ?

Lâm Phong vốn dĩ là muốn nói – Ta là một nam nhân, đương nhiên có cưới thì cũng phải cưới một cô nương làm thê tử chứ, làm sao có thể đem ta gả cho một nam nhân khác!

Vốn định nói ra nhưng y lại nghĩ rằng hình như “cưới” và “gả” chả phải giống nhau? (1)

Thiết Thủ, Truy Mệnh lần thứ hai mém té xỉu, riêng Lãnh Huyết thì nét mặt lộ rõ tiếu ý.

– Thế thúc, con cũng có thể cưới Đại sư huynh mà – Thiết Thủ xung phong nhận việc.

– Thế thúc, con cũng có thể! – Truy Mệnh xấu hổ đỏ cả mặt nhưng cuối cùng lấy hết can đảm nói.

– Làm cái gì vậy? Không bằng thế thúc quên chuyện này đi! – Lâm Phong cả giận nói.

Lại thấy Gia Cát tiên sinh mặt đột nhiên đỏ rần lên  – Vô Tình, nếu như con ngại, thế thúc cũng có thể giúp con…

Điên rồi, thật là tất cả điên hết rồi. thật không ngờ Thần Bộ ti không ngờ lại là một cái nhà thương điên. Tất cả là một lũ như trong Đoạn Bối sơn (2), Lâm Phong ta rốt cục đang ở nơi nào thế này, một trại tập trung những người đồng tính

Không có được à nha.

– Vô Tình, quyền quyết định nằm trên tay con!

—————–

Chú thích:

(1) Nam hôn nữ giá: Trong tiếng Trung có phân biệt: nam thì cưới vợ còn gái thì gả đi, có lẽ ý của Lâm Phong là “hôn” và “giá” là như nhau?

(2) Đoạn Bối Sơn: Tên tiếng Anh là Brokenback Moutain: một bộ phim nổi tiếng của Lý An (Ang Lee), phim đem về ba giải Quả cầu vàng, ba giải Osca (trong đó có giải “Đạo diễn xuất sắc nhất” cho Lý An) và giải Sư Tử Vàng tại Liên hoan phim Vernice 2006. Nội dung phim kể về câu chuyện tình yêu của hai cao bồi đồng tính. ”Đoạn Bối sơn” dùng với ý nghĩa tương tự như Đoạn tụ, đều dùng để chỉ quan hệ đồng tính luyến ái giữa hai người đàn ông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK