Sau khi Thái Tử nói xong câu kia, khuôn mặt Trương Thế Mạc bỗng nhiên vặn vẹo, sự ôn hòa mà hắn gỉa vờ đã tan rãn, hốc mắt hắn như muốn nứt ra nói: "Cái gì mà phu nhân của ngươi?!"
Hạ Thiên Tiếu cảm thấy bộ dáng của hắn có chút không bình thường.
Lúc này, Trương Thế Mạc tiến lên, muốn tóm lấy Hạ Thiên Tiếu, Hạ Tử Sâm vươn tay ngan cản hắn, sau đó hất ra, khiến cho Trương Thế Mạc lảo đảo lui về phía sau vài bước.
"Hắn là của ta! Hắn là phu nhân của ta!" Trương Thế Mạc lúc này vẫn còn không cam lòng, hai mắt đỏ bừng, "Dám cùng ta cướp người, đều phải chết!"
Hạ Tử Sâm "chậc" một tiếng, không kiên nhẫn đến cực điểm.
Hạ Thiên Tiếu cảm giác quái dị trong lòng càng mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Hắn căn bản là chưa từng gặp qua Trương Thế Mạc, điều gì đến nỗi Trương Thế Mạc làm như thế?
Cùng lúc đó, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, Hạ Thiên Tiếu cùng người trong phòng đồng thời nhìn sang, Trương Thế Mạc tỉnh rượu một ít, tức giận nói: "Người tới! Thiếu phu nhân các ngươi trong phòng cũng không để ý cho tốt! Một đám đồ vô dụng!"
Cánh cửa bị đá văng giữa tiếng rống giận của hắn.
Thần sắc Trương Thế Mạc không táo bạo được bao nhiêu thời gian, sau khi nhìn thấy người tới, hắn sửng sốt.
Phía sau Yến Quy là mênh mông người, có một đám thị vệ theo sau hắn suốt cả dọc đường, còn có người mà Hạ Thiên Tiếu không quen biết, trong đó có một người đứng ở bên cạnh Yến Quy, quần áo quý phái, biểu tình hoảng loạn.
Trương Thế Mạc tuy rằng say, nhưng cũng chưa đến mức quên mất cha mình là ai.
Hắn kinh hoảng mà nhìn Trương Thế Tài nói: "Cha...... Cha!"
Trương Thế Tài như ở trong mộng mới tỉnh, cắn răng, "Ngươi đúng là làm chuyện tốt nhỉ, còn không mau lại đây gặp Yến tướng quân!"
Yến Quy tuy rằng thường xuyên ra ngoài nhưng chỉ cần là người Đại Hạ thì không có ai không biết hắn.
Hắn vì Đại Hạ lập hạ công lao lớn, mỗi lần hồi kinh, dân chúng từ các địa phương khắp nơi hoan nghênh.
Trương Thế Mạc lúc này còn không biết sai, hướng về phía Yến Quy hành lễ, chỉ là hắn hành lễ cũng chẳng ra cái gì cả, nhìn qua liền biết không chịu qua dạy bảo, ngay sau đó hắn liền nói với Hạ Tử Sâm: "Đem phu nhân ta buông ra!"
Biểu tình Yến Quy nháy mắt quái dị.
Bao gồm cả Hứa Quyết Minh đứng bên cạnh hắn, nghe vậy đều nhìn về phía Hạ Thiên Tiếu, không nhìn không biết, vừa nhìn mới phát hiện, Hạ Thiên Tiếu thế mà lại đang mặc hỉ phục!
Hạ Thiên Tiếu: "......"
Trương Thế Mạc, giỏi thật sự.
Không biết vì sao, sau khi nhìn rõ y phục của cậu, sắc mặt mọi người đều không tốt lắm, Hứa Quyết Minh càng là mặt trầm như nước, lạnh lùng mà nhìn chằm chằm Trương Thế Mạc.
Trương Thế Mạc làm trò trước mặt Yến Quy, cũng thành thật một lát.
Một lát sau, hắn lại đỏ mặt tía tai hướng về phía Hạ Tử Sâm nói: "Ngươi buông hắn ra!"
Hắn còn tưởng rằng Hạ Tử Sâm chỉ là một tên dân thường.
"Thật ồn ào," Hạ Tử Sâm nghiêng nghiêng đầu, "Người tới, dạy dạy hắn quy củ."
Ở trong ánh mắt không thể tưởng tượng của Trương Thế Mạc, có hai người đứng ra trực tiếp đem Trương Thế Mạc ấn xuống mặt đất, Hạ Tử Sâm buông Hạ Thiên Tiếu ra, tử tế để thân thể cậu dựa vào mép giường.
Thân thể mềm oặt của Hạ Thiên Tiếu còn chưa khôi phục.
Trương Thế Tài phụ thân Trương Thế Mạc hô to: "Nhi tử!"
Bất quá hắn là cáo già, ở thời điểm Hạ Tử Sâm nói chuyện, Yến Quy không hề nhúc nhích, người có thể khiến hắn như vậy nhất định thân phận không tầm thường, nga cả khi nhi tử chính mình bị ấn ở trên mặt đất, cũng không lao ra, chỉ nôn nóng nhìn.
"Ừm...... Đến nói cho bổn cung biết," Hạ Tử Sâm tùy tiện chỉ một người, "Có ý định đầu độc hoàng tử là tội gì?"
Chân Trương Thế Tài mềm nhũn.
Ánh mắt Trương Thế Mạc cũng bỗng nhiên biến đổi, từ hung ác chuyển thành không dám tin.
Người bị chỉ đứng ra, trên mặt còn ẩn ẩn tức giận, "Mưu hại hoàng tộc, chu di cửu tộc!"
"A? Hình phạt này có nặng quá không?" Hạ Tử Sâm thong thả ung dung đi tới trước mặt Trương Thế Mạc từ trên cao nhìn xuống hắn.
Rồi sau đó, hắn vươn chân, dẫm ở trên bả vai Trương Thế Mạc, thoáng dùng sứcdẫm hắn dưới chân.
"Lại thêm một tội, dĩ hạ phạm thượng*, nhiều tội cùng phạt."
*Bất kính với bề trên. Truyện Thám Hiểm
"—— Nên tính toán như thế nào đây? Trương công tử?"
*
Manhh: Suýt quên lịch đăng hi, nhân tiện wikidich nó dịch tên ông cha (Trương Thế Tài) là Trương là mới làm t cừi chết=)))