Mục lục
[Phần 1] Báo Động Phía Trước Có Năng Lượng Cao!!!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Mi Xuyên ép buộc mình bình tĩnh lại, bằng không người chết tiếp theo, rất có thể sẽ là hắn.

Qua vài giây, hắn nghe âm thanh nhắc nhở vang lên từ điện thoại, bèn vội vàng mở lên đọc kỹ quy tắc nhiệm vụ thứ hai.

Được hỏi ba vấn đề để phán đoán Quan Tài nào chứa người, sau đó xin người đó giúp mở Quan Tài như vòng đầu tiên, cuối cùng là hội hợp với người chơi khác.

"Ba vấn đề......" Mi Xuyên nuốt nước miếng, bắt đầu cẩn thận tự hỏi đường sống trò chơi.

Hắn cũng không ngốc.

Bằng không cũng không có can đảm khiêu chiến Thi Đấu Xếp Hạng.

"Có chút kỳ quái." Không biết vì sao, Mi Xuyên cảm thấy hai vòng trò chơi này quái dị một cách khó hiểu.

Vòng thứ nhất có rất nhiều hạn chế, tỷ như chỉ có thể hỏi một vấn đề, hơn nữa một Quan Tài chỉ biết nói thật, một cái khác chỉ biết nói láo.

Nhưng chỉ cần là người thường xuyên lên mạng, tuyệt đối có thể thuận lợi thông qua vòng chơi thứ nhất trạm.

Đến lượt trạm thứ hai, ngược lại không có bất kỳ hạn chế nào, còn cho phép người chơi hỏi ba vấn đề để đoán thân phận của hai Quan Tài.

"Muốn hoàn thành nhiệm vụ vòng thứ hai, đầu tiên phải biết quỷ và người khác nhau ở điểm nào." Mi Xuyên mở đèn pin, lẩm bẩm tự nhủ, đồng thời cẩn thận quan sát xung quanh..

Lần trước hắn không đánh dấu lên Quan Tài, nên không thể phân biệt Quan Tài vòng này có ơi cái lúc trước hay không.

Tuy lúc này hắn không có biện pháp xác nhận, nhưng chỉ cần rời khỏi Quan Tài thì có thể dựa vào hoàn cảnh bên ngoài để đoán ra.

Chuyện quan trọng trước mắt là phải động não suy nghĩ làm thế nào để phân biệt hai cái Quan Tài.


Quỷ cùng người chỉ khác nhau mấy điều đơn giản, thứ nhất, một số quỷ có thể đi xuyên tường, mà người tuyệt đối không thể.

Thứ hai là quỷ thích ăn người, hoặc là không cần ăn thứ gì, mà người cần phải ăn để sống.

Thứ ba, có lẽ quỷ sẽ sợ ánh mặt trời, mà người thì không.

Tự hỏi nửa ngày, Mi Xuyên đã có chủ ý, chẳng qua hắn còn phân vân không biết nên gõ Quan Tài bên trái hay bên phải.

Nghĩ đến vòng thứ nhất, quỷ đều ở bên trái, vậy vòng này xác suất ở bên phải sẽ cao hơn.

Mi Xuyên trực tiếp gõ ba lần vào Quan Tài bên phải, hỏi: "Ngươi thích ăn thịt người không?"
Đối diện lập tức trả lời: "Ai lại thích ăn cái thứ này?! Ngươi có bệnh sao?"
Mi Xuyên lại xoay người gõ Quan Tài bên trái, hỏi: "Ngươi thích ăn thịt người không?"
Đối diện trả lời: "Đương nhiên không thích ăn, bởi vì ta là người."
Mi Xuyên lập tức do dự.

Qua hai câu trả lời này, có vẻ như Quan Tài bên phải giống người hơn một chút, tuy Quan Tài bên trái cũng tỏ vẻ mình là người, nhưng lại thoang thoảng mùi giấu đầu lòi đuôi.

Giống như đang chột dạ, nên mới cần giải thích rằng mình là người, tăng thêm độ đáng tin cho mình.

Mà phản ứng của Quan Tài bên phải mới giống người bình thường khi nghe được vấn đề này, giọng nói mang theo kinh ngạc cùng khó hiểu.

Đáp án có lẽ là Quan Tài bên phải.

Nhưng vòng thứ nhất bên phải là người, bên trái là quỷ, không lý nào ở vòng thứ hai Quan Tài bên phải vẫn là người, chuyện này có phải quá trùng hợp không?
Không thể kết luận quá sớm, hắn còn một vấn đề cuối cùng chưa hỏi, lần này cần phải sử dụng tốt câu hỏi cuối cùng để tới xác định Quan Tài nào là người.

Sau năm phút, Mi Xuyên mới cẩn thận gõ Quan Tài bên trái, "Ngươi có đi xuyên tường được không?"

Đối diện trả lời: "Đương nhiên là không được, tôi không phải quỷ, tôi là người!"
Mi Xuyên đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để ngẫm nghĩ, nếu mình là người, sau khi nghe được câu hỏi này thì nên phản ứng thế nào?
Có lẽ hắn sẽ nhịn không được phì cười, sau đó nói: "Đừng nói giỡn, nếu tôi thật sự có năng lực này thì tốt."
Hoặc là nói: "Sao anh có thể hỏi ngu như vậy, anh tưởng mình là Tôn Ngộ Không có thể đi xuyên tường à?"
Dù trả lời như thế nào, cũng tuyệt đối không giống như Quan Tài bên trái, theo bản năng tỏ vẻ mình cũng không phải là quỷ, thậm chí còn nhắc đi nhắc lại mình là người.

Càng cố ý nhấn mạnh, ngược lại càng giống như đang che giấu gì đó.

Chỉ là, nếu Quan Tài bên trái thật sự là quỷ, vậy chẳng phải là giống hệt vòng đầu tiên hay sao?
Thật sự chỉ trùng hợp à?
Vậy vòng thứ ba có còn ở bên trái nữa không?
Mi Xuyên đột nhiên không dám gõ Quan Tài, tự mình lao đầu vào bối rối, lần này lựa chọn sự tình quan chính mình có thể hay không sống sót, hắn căn bản vô pháp dễ như trở bàn tay hạ quyết định.

Thẳng đến 50 giây cuối cùng, Mi Xuyên mới cắn răng gõ ba lần Quan Tài bên phải, lắp bắp nói: "Có thể giúp tôi mở Quan Tài ra không?"
"Được thôi......"
Tim Mi Xuyên lập tức nhảy lên thình thịch thình thịch, cảm xúc khẩn trương và sợ hãi nháy mắt đạt tới đỉnh điểm, hắn vội vàng lấy bùa vàng từ Không Gian Bao Vây ra, chuẩn bị sẵn sàng nếu thứ đang mở Quan Tài là lệ quỷ....!
Đến lúc đó hắn sẽ dùng bùa vàng tranh thủ một đường sống, mau chóng tẩu thoát.

- - Kẽo kẹt......!
Quan Tài chậm rãi bị đẩy ra, một tia ánh sáng từ khe hở chiếu vào, Mi Xuyên nhịn không được lùi ra sau, lưng dính sát vào ván Quan Tài, cảm giác lạnh lẽo làm hắn giật mình trong chớp mắt, ngược lại trở nên bình tĩnh.

Quan Tài vẫn đang bị đẩy ra, người bên ngoài không nói gì, Mi Xuyên chậm rãi giơ tay cầm bùa vàng, mắt cũng không chớp nhìn chằm chằm khe hở.

Một gương mặt ngăm đen đột nhiên ló ra, gật đầu với Mi Xuyên: "Có thể ra ngoài."
Mi Xuyên thở phào nhẹ nhõm.


Thân thể chợt thả lỏng ra, cơ bắp cả người vô cùng nhức mỏi, hắn không rảnh lo chuyện này, vội vàng bò ra ngoài, cẩn thận người có làn da ngăm đen trước mặt, thoạt nhìn như một anh nông dân chuyên làm ruộng.

Đối phương có vẻ không thích nói chuyện, chỉ trầm mặc nhìn Mi Xuyên, hỏi: "Có đi hay không?"
Mi Xuyên gật đầu, "Đi."
Nói xong, hắn lại nhịn không được quay đầu nhìn Quan Tài vẫn đóng kín bên trái.

"Đi thôi." Anh nông dân thúc giục.

Mi Xuyên đáp lời, lập tức theo chân anh nông dân rời đi, đồng thời cẩn thận quan sát xung quanh, chú ý những ngôi nhà có cửa sân đang hé mở, lia mắt nhìn vào bên trong.

Hắn nhớ Vương Tiểu Minh và Bạch Tử Thu đều nói bên trong mấy ngôi nhà có bày vài cái Quan Tài, đáng tiếc lần trước hắn sợ quá nên không dám nhìn nhiều.

Cho nên lần này hắn không thể tái phạm sai lầm.

Có lẽ động tác Mi Xuyên quá mức rõ ràng, anh nông dân đi phía trước chợt quay đầu, biểu tình có chút âm trầm, "Không nhìn loạn, cẩn thận bị quỷ phát hiện."
Mi Xuyên nghe vậy, bỗng nhiên có một phỏng đoán.

Vì sao trò chơi lại cố ý thiết kế người dẫn đường kỳ quái như vậy, rõ ràng trấn nhỏ này một người cũng không thấy, nhưng trong Quan Tài lại nằm một người bình thường.

Chuyện này chẳng phải rất kỳ quái sao.

Nên đáp án có thể chỉ có một.

Chính là ý nghĩa của những "Người" dẫn đường này, là để cung cấp manh mối cho người chơi.

Suy đoán này càng nghĩ càng hợp lý.

Mi Xuyên lập tức bước nhanh đi song song với anh nồn dân: "Người anh em, tôi có thể hỏi một chuyện không?"
Anh nông dân không đáp lời, tiếp tục đi.

Mi Xuyên thấy thế, lập tức thả chậm bước chân, ngó nghiêng xung quanh giống như lúc nãy, đặc biệt là khi đi ngang qua ngôi nhà có Quan Tài thì cố ý nhìn chằm chằm, thậm chí làm bộ muốn đi vào.

Anh nông dân bỗng chốc quay đầu, âm trầm nói: "Anh có đi hay không?"

Mi Xuyên nói: "Đi, nhưng anh đâu có trả lời tôi."
Cơ mặt anh nông dân hơi co giật, có vẻ rất khó chịu: "Nhanh theo kịp, tôi trả lời anh."
Lúc này Mi Xuyên mới chạy bước nhỏ theo sau.

Có vẻ như anh nông dân rất kiêng kị việc Mi Xuyên chú ý vào Quan Tài, mặt chảy dài như mặt ngựa: "Trấn nhỏ này có quỷ, chúng nó trốn trong Quan Tài, nếu anh nhìn chằm chằm Quan Tài một lúc lâu, quỷ sẽ phát hiện anh, có hiểu không?"
Mi Xuyên làm ra vẻ bừng tỉnh, "Hóa ra là vậy."
Nhưng còn một vấn đề nữa cũng rất quan trọng.

Mi Xuyên lại hỏi: " Vậy cư dân trong trấn nhỏ đâu, bọn họ đi đâu cả rồi?"
Anh nông dân tiếp tục xụ mặt, trả lời: "Đa số đều chết rồi."
Mi Xuyên tiếp tục hỏi: "Chung quy vẫn còn mấy người sống giống anh chứ, bọn họ đâu?"
Anh nông dân co rút khoé miệng, "Sao anh hỏi nhiều quá vậy?"
Mi Xuyên gật gật đầu, "Tôi cũng muốn biết sao tôi lại thắc mắc nhiều vấn đề như vậy."
Anh nông dân trầm mặc, bước càng nhanh hơn, thẳng đến nhìn thấy một căn phòng ở, trên mặt đột nhiên lộ ra biểu tình được giải thoát, "Tự anh tiếp tục đi đi."
Mi Xuyên đã có được tun tức mình muốn, cũng không lại tiếp tục hỏi nữa, sợ thật sự chọc điên đối phương, vội vàng nói: "Cảm ơn anh đã giải đáp vấn đề của tôi."
Anh nông dân xua xua tay, gấp không chờ nổi rời đi.

Mi Xuyên lập tức bước về phía ngôi nhà, hắn cũng rất vội vàng muốn gặp lại vị đại lão đứng đầu Bảng Xếp Hạng kia, đem thông tin mình có được nói cho đối phương.

*
Sau khi Tôn Đông Khang bị nhốt vào Quan Tài, qua mười phút mới bình tĩnh lại, ông mở trò chơi đọc kỹ quy tắc nhiệm vụ, lập tức khắc cau mày lo lắng.

Vòng thứ nhất đối với ông mà nói đã rất khó, nếu không phải may mắn chọn đúng Quan Tài, thì ông đã sớm chết trong tay lệ quỷ, giống như người tên Vương Thúy Phân kia.

Nhưng hiện tại, ông không biết thần may mắn có còn mỉm cười với mình nữa hay không, vì ông thật sự không biết làm cách nào sử dụng ba câu hỏi để tìm ra đường sống.

Rốt cuộc ông phải làm thế nào, mới có thể phân biệt được Quan Tài nào chứa quỷ, Quan Tài nào chứa người đây.

Tinh thần Tôn Đông Khang vốn đã yếu ớt, tại đây không gian kín tối đen này, cảm xúc sợ hãi càng là bành trướng gấp mấy lần, không ngừng đẩy ông vào đường cùng.

Ông gắt gao nắm tóc, sắp phát điên nói: "Làm sao bây giờ, mình phải làm sao bây giờ?".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK