Mục lục
[Phần 1] Báo Động Phía Trước Có Năng Lượng Cao!!!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


[Kiểm tra đo lường được sự kiện thần quái bên cạnh người chơi.]
[Lò Hoả Thiêu]
•Phân loại: Quỷ Oán
•Nhiệm vụ khen thưởng: 8 điểm
[Xin hỏi có nhận nhiệm vụ hay không?]
Hạ Nhạc Thiên lập tức nhận nhiệm vụ.

Giao diện trò chơi lại đổi mới, nhiệm vụ có sự thay đổi nhỏ.

[Lò Hoả Thiêu]
• Phân loại: Quỷ Oán
• Nhiệm vụ khen thưởng: 12 điểm
• Yêu cầu nhiệm vụ: Xin hãy để nó trở lại mộ phần ngủ sâu vĩnh viễn.

• Nhắc nhở ấm áp: Nàng vừa lạnh lại vừa nóng......!
Hạ Nhạc Thiên nhíu chặt mày, nhìn chằm chằm hàng chữ nhắc kia thật lâu.

Cái gì gọi là nàng vừa lạnh lại vừa nóng?
Hạ Nhạc Thiên tự hỏi trong chốc lát, sau đó nói với Đường Quốc Phi đang ngồi đối diện chơi trò chơi: "Gửi WeChat của Ngô Gia Minh cho tớ."
Đường Quốc Phi lên tiếng, gửi link WeChat của Ngô Gia Minh cho Hạ Nhạc Thiên, sau đó mới hỏi: "Lão tam, cậu định điều tra chuyện này sao?"
Hạ Nhạc Thiên không nói chuyện, mà nhanh chóng thêm bạn tốt Ngô Gia Minh, sau đó hỏi đối phương có biết tin tức liên quan tới nữ quỷ kia hay không.

Tỷ như lệ quỷ này tên gọi là gì, bao nhiêu tuổi...!
Cuối cùng nói Ngô Gia Minh tỉ mỉ miêu tả mặt mũi của con quỷ kia.

Qua một lúc lâu Ngô Gia Minh mới trả lời WeChat.

[Cô ấy nói mình tên Phương Du Du, 23 tuổi, nhưng tôi không biết cô ấy nói thật hay giả, còn gương mặt......!lúc trước tôi có ảnh của cô ấy, là cô ấy gửi cho tôi, nhưng sau đó tôi sợ quá nên xóa mất rồi.]
Hạ Nhạc Thiên trong lòng lộp bộp một chút, lập tức gửi lại: [Có thể thử khôi phục lại ảnh đã xoá không.]
Ngô Gia Minh buồn buồn đáp: [Tôi không quá muốn khôi phục lại, chuyện đã kết thúc rồi, tìm ảnh chụp về còn ý nghĩa gì nữa?]
Hạ Nhạc Thiên ngược lại không cảm thấy mọi chuyện đã kết thúc, nhưng cậu không thể thuyết phục được Ngô Gia Minh, chỉ có thể dặn dò đối phương: [Nếu cậu lại gặp phải chuyện gì, nhớ liên lạc với tôi.]
Ngô Gia Minh đọc xong tin nhắn này tức đến cánh mũi phình ra, càng cảm thấy Đường Quốc Phi cố ý tìm người tới nguyền rủa mình.

Hạ Nhạc Thiên buông di động, vẻ mặt bình tĩnh.


Tuy rằng Ngô Gia Minh không hợp tác với cậu, nhưng không sao, chờ qua hôm sau, chỉ sợ Ngô Gia Minh sẽ phải khóc lóc cố gắng phối hợp với cậu.

Màn đêm buông xuống.

Ngô Gia Minh rửa mặt xong nằm trên giường, bắt đầu chán chết chơi điện thoại, gần đây cả người cậu phá lệ mỏi mệt suy yếu.

Không biết vì sao trong đầu cậu ta lập tức hiện ra gương mặt Phương Du Du.

Trắng bệch đến không có một giọt máu, đồng tử đen kịt không bình thường.

Khi đó cậu ta còn tưởng rằng Phương Du Du dặm phấn hơi dày, còn đeo lens mắt, căn bản không hề hoài nghi Phương Du Du là quỷ.

Thậm chí lúc này cậu ta cũng không cảm thấy Phương Du Du là quỷ.

Nếu cô ấy thật sự là quỷ, vì sao không hại mình, còn đối với mình tốt như vậy.

Trước nay cô ấy đều không cần mình mua quà tặng, hai người nắm tay đi dạo ngắm cảnh trong công viên lúc nửa đêm, hiện giờ nhớ lại cậu ta thậm chí cảm thấy chua sót, trong lòng rốt cuộc cũng dâng lên nỗi đau chia tay.

Không biết lúc này Phương Du Du đã phát hiện mình xoá bạn tốt đối phương chưa.

Đến tận bây giờ cậu ta vẫn không thể hiểu nổi vì sao ban đêm mình lại chạy ra ngoài đường, thậm chí nằm trong ruộng bắp.

Chẳng lẽ mình thật sự bị mộng du?
Vóc dáng Phương Du Du khá gầy, cô ấy cũng không thể hơn nửa đêm cố ý kéo mình đi ra ngoài chứ?
Cậu ta vẫn không tìm ra lý do hợp lý có thể giải thích cho chuyện này.

Ngô Gia Minh nhắm mắt lại ép mình nhanh chóng đi ngủ, đột nhiên điện thoại truyền đến tiếng chuông tin nhắn, cậu ta mở mắt ra cầm lấy điện thoại, trong lòng có hơi thắc mắc lúc này rồi còn ai lại nhắn tin cho mình.

Nhưng sau khi mở giao diện WeChat ra, cậu ta lập tức hoảng sợ.

Tin nhắn là Phương Du Du gửi tới.

[Vì sao anh không tới gặp em, em rất nhớ anh.]
[Tới tìm em đi.]
[Nhanh tới tìm em...]

Có vẻ như bởi vì Ngô Gia Minh vẫn luôn không trả lời, Phương Du Du lại gửi thêm một tin nhắn.

[Anh không yêu em sao? Em rất nhớ anh...]
Ngô Gia Minh thổn thức, nhớ tới những kỉ niệm vui vẻ ngày xưa với Phương Du Du, vội vàng nhắn lại: [Bây giờ anh tới tìm em.]
Phương Du Du không nhắn lại nữa.

Ngô Gia Minh bật dậy vội vàng mặc quần áo chạy ra cổng trường, thừa dịp chưa quá khuya gọi taxi tới nhà Phương Du Du.

Cậu ta muốn thấy Phương Du Du ngay lập tức.

Ngày kế.

Ngô Gia Minh mất tích.

Đây là do Đường Quốc Phi vội vàng nói cho Hạ Nhạc Thiên.

Hạ Nhạc Thiên ngẩn người, sau đó đứng dậy nói: "Đi, chúng ta đi tìm cậu ấy."
Kỳ thật Hạ Nhạc Thiên không nghĩ tới việc mang theo Đường Quốc Phi, nhưng nghĩ đến sau này có thể có việc cần Đường Quốc Phi hỗ trợ, dứt khoát sửa miệng kêu Đường Quốc Phi đi cùng.

Đường Quốc Phi gật đầu.

Hạ Nhạc Thiên cùng Đường Quốc Phi ra cổng trường kêu taxi chạy tới cửa hàng mua một cái xẻng gấp, còn có bao tay và giày, cuối cùng là khẩu trang cùng với ba lô hai vai.

Mấy thứ này vừa lúc có thể bỏ vào ba lô, không lo những người khác cảm thấy không thích hợp.

Toàn bộ quá trình Đường Quốc Phi cũng không biết Hạ Nhạc Thiên đang làm gì, tò mò làm hắn ngứa ngáy gãi gãi gò má.

Sau đó, Hạ Nhạc Thiên lại kêu taxi nói tài xế chạy đến con đường gần chỗ Ngô Gia Minh đã từng nói qua.

Sau khi tới nơi, Hạ Nhạc Thiên kêu tài xế đợi mình ở chỗ này, cậu sẽ đưa tiền gấp đôi, biểu tình vốn hơi khó chịu của tài xế nháy mắt biến mất hầu như không thấy, vội vàng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Hạ Nhạc Thiên đeo ba lô, đội mũ che nắng nhìn kỹ hoàn cảnh xung quanh.

Con đường này khá hoang tàn vắng vẻ, mà nơi xa lại là đất trồng bắp, màu xanh biếc cơ hồ chen kín đất vàng.


Hạ Nhạc Thiên cúi đầu tra xét bản đồ, biểu tình bỗng trở nên quái dị.

Phía sau khu đất trồng bắp này, thế nhưng có một nghĩa trang, bên trong đúng lúc có một Lò Hoả Thiêu.

Đường Quốc Phi rốt cuộc nhịn không được hỏi: "Chúng ta muốn đi đâu tìm Ngô Gia Minh?"
Hạ Nhạc Thiên nói: "Không biết, nhưng xác suất rất lớn cậu ta đang ở trong nghĩa trang này."
Đường Quốc Phi ngây người, hoảng sợ: "Không phải chứ?!"
"Đi, chúng ta qua xem." Hạ Nhạc Thiên không cùng Đường Quốc Phi tỉ mỉ giải thích, mà giục Đường Quốc Phi nhanh chóng đi theo mình qua ruộng bắp kia.

Hạ Nhạc Thiên vừa đi vừa tự hỏi, rất nhanh, một suy đoán dần dần ngưng tụ thành hình.

Ở thời điểm ban đầu, nữ quỷ vì một nguyên nhân nào đó tìm được Ngô Gia Minh, sau đó nghĩ cách dụ dỗ Ngô Gia Minh vào nhà mình, có lẽ ngôi nhà này chính là nghĩa trang.

Mà Ngô Gia Minh ngủ ở "nhà" nữ quỷ một đêm, ngày hôm sau lại tỉnh dậy trên đường.

Sau đó cậu ta lại đi đến "nhà" nữ quỷ, nhưng lần thứ hai tỉnh dậy lại thấy mình nằm trong khu đất trồng bắp.

Biến hóa này làm Hạ Nhạc Thiên suy đoán.....!Vị trí mỗi lần Ngô Gia Minh tỉnh ngủ, đang dần dần tới gần nghĩa trang nữ quỷ.

Thậm chí Hạ Nhạc Thiên có thể tưởng tượng ra cảnh Ngô Gia Minh tỉnh dậy càng ngày càng gần nữ quỷ kia, đến một ngày nào đó tỉnh lại, vừa lúc đối diện với gương trắng bệch của nữ quỷ trong quan tài.

........da đầu có hơi tê.

Hạ Nhạc Thiên bỗng hỏi Đường Quốc Phi: "Cậu có thử liên lạc qua với Ngô Gia Minh chưa?"
Đường Quốc Phi nói: "Có rồi, nhưng là điện thoại cậu ta không có tín hiệu, gọi không được, sau đó tớ còn tới ký túc xá tìm cậu ta, nhưng bạn cùng phòng lại nói Ngô Gia Minh hơn nửa đêm đã đi ra ngoài, theo tớ thấy tám phần là cậu ta bị nữ quỷ điều khiển."
Hạ Nhạc Thiên cũng không xác định rốt cuộc Ngô Gia Minh có bị nữ quỷ điều khiển hay không, nhưng cậu biết cần phải nhanh chóng tìm được Ngô Gia Minh, bởi vì chấp niệm của nữ quỷ có lẽ liên quan đến Ngô Gia Minh.

Hạ Nhạc Thiên tạm thời bỏ qua nghi ngờ trong lòng, chuyên tâm lên đường, đại khái sau mười lăm phút, hai người cuối cùng cũng đến được khu đất trồng bắp.

"Chúng ta muốn chui vào sao?" Đường Quốc Phi rùng mình hỏi.

Hiện tại thời tiết rất nóng, hai người đều mặc áo ngắn tay, lá bắp vừa dài vừa bén nhọn, rất dễ cắt rách da.

Hạ Nhạc Thiên không nói chuyện, sau khi quan sát một phen thì phát hiện có một con đường nhỏ giấu trong ruộng bắp.

Hai người lập tức men theo đường nhỏ đi về trước.

Mười mấy phút sau, hai người liền chui ra ruộng bắp kia.

Đứng ở sườn núi nhỏ, Hạ Nhạc Thiên có thể nhìn đến cách đó không xa trồng rất nhiều cây xanh cao lớn, lại đi về phía trước thì chính là....!nghĩa trang.


"Chúng ta qua đi." Hạ Nhạc Thiên nói.

Đường Quốc Phi nhìn mộ bia cách đó không xa, trời nóng thế bày nhưng lại cảm thấy cả người rét run, lại nhớ đến lúc trước Hạ Nhạc Thiên mua xẻng, sau lưng lập tức chảy mồ hôi lạnh, nhỏ giọng hỏi: "Lão tam, cậu dẫn tớ tới đây không phải là muốn đào.....cái đó đó chứ?"
Hạ Nhạc Thiên thành thật nói: "Không nhất định, tớ mua cái xẻng này chỉ để lo trước thôi."
Đường Quốc Phi cứng họng.

Hạ Nhạc Thiên dẫn đầu đi tới chân núi, Đường Quốc Phi đứng tại chỗ vài giây, cuối cùng khẽ cắn môi đi theo.

Mộ bia ở nghĩa trang cũng không quá nhiều, cũng không biết là ai gieo trồng một ruộng bắp ở đây.

Có lẽ nữ quỷ kia được chôn ở nghĩa trang này.

Nhưng Hạ Nhạc Thiên không thể tìm từng cái được, cậu nghĩ nghĩ, sau đó nói với Đường Quốc Phi: "Thử liên lạc với Ngô Gia Minh lần nữa xem được không."
Lần trước không thể liên lạc với Ngô Gia Minh rất có thể là do lệ quỷ quấy nhiễu tín hiệu.

Nhưng hiện tại cậu và Đường Quốc Phi cũng đã vào nghĩa trang, nói không chừng sẽ có thể gọi được cho Ngô Gia Minh.

Đường Quốc Phi gật đầu, móc điện thoại ra bấm số của Ngô Gia Minh.

Lúc này điện thoại chuyển máy được rồi.

Đường Quốc Phi không rảnh giật mình nữa, vội vàng hỏi: "Ngô Gia Minh, ông sao rồi?"
Cảm xúc Ngô Gia Minh tựa hồ có chút không tốt, giọng nói hoảng sợ, thậm chí còn có tiếng khóc, "Mau báo cảnh sát cứu tôi, tôi đang bị nhốt ở chỗ này."
Đường Quốc Phi vội vàng trấn an đối phương, "Ông mau nói cho tôi biết bây giờ ông đang ở đâu?"
Ngô Gia Minh khóc nức nở: "Tôi, tôi không biết đây là đâu, tôi chỉ biết chỗ này khắp nơi đều là bia mộ."
Đường Quốc Phi lập tức cùng Hạ Nhạc Thiên liếc mắt nhìn nhau.

Hạ Nhạc Thiên vội nói: "Mau bảo cậu ta chia sẻ vị trí trên WeChat, nói không chừng có thể tìm được."
Nghĩa trang này cũng không biết lớn cỡ nào, chỉ bằng hai người cậu và Đường Quốc Phi, phỏng chừng rất khó tìm được Ngô Gia Minh.

Mắt Đường Quốc Phi sáng lên, vội vàng đem lời Hạ Nhạc Thiên nói cho Ngô Gia Minh, cuối cùng dặn dò: "Tuyệt đối đừng đi loạn, đứng ở đó chờ bọn tôi tới tìm ông."
Ngô Gia Minh bởi vì khủng hoảng mà hô hấp dồn dập, cậu ta liều mạng thúc giục: "Các cậu, các cậu nhanh lên, nhanh lên tới cứu tôi..."
Sau khi cúp điện thoại, đối phương lập tức gửi đến lời mời chia sẻ vị trí, Đường Quốc Phi nhanh chóng nhấn đồng ý.

Trên bản đồ, Đường Quốc Phi có thể nhìn rõ Ngô Gia Minh cách chính mình không đến 500m, hắn lập tức nói cho Hạ Nhạc Thiên: "Tớ thấy vị trí của cậu ta rồi."
Hai người không nhiều lời nữa, lập tức chạy thẳng đến chỗ Ngô Gia Minh.

*****.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK