• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiểu co rúm lại, sợ hãi, tay chân luống cuống kia, bảy cung bậc cảm xúc, tất cả đều có, tất cả đều được thể hiện đủ màu sắc...

Bản thân Tả Tiểu Đa không khỏi cảm thấy có phải mình nhìn thấy quỷ hay không, ta lại thật sự cảm nhận được một thứ cảm xúc rất phức tạp đan xen từ tia Ma khí đó... Chẳng lẽ tia Ma khí đó thành tinh hay gì?

Keng!

Tiếng kiếm lại vang lên, Oa Hoàng kiếm bay tới bay lui trên không trung, ánh sáng của kiếm chớp tắt liên tục, uy áp càng lúc càng nặng.

Mũi kiếm cũng càng ngày càng sắc bén hơn.

Nó dường như đang phô trương sức mạnh của mình, lại dường như đang hỏi: Có phục hay không? Ngươi đấy, có phục hay không!?

Một chút vênh váo tự đắc, một chút đắc chí hả hê, Tả Tiểu Đa cảm thấy rõ ràng và rành mạch, chân thực không hề giả, chính là như vậy.

Có lẽ là như thế, nhưng có thể coi là tâm tình vui vẻ có thể áp chế đối tượng—— bây giờ tâm trạng của Oa Hoàng kiếm là loại này!

Thí Thần Thương!

Hắc hắc hắc, ngươi có gì đặc biệt mà hôm nay lại rơi vào trong tay của lão tử!

Đúng là Thiên đạo luân hồi tốt, trời xanh bỏ qua cho ai?!

Oa rống rống!

Kêu bà nội ngươi, lúc trước ngươi xếp sau ta, còn không phục, có cái gì không phục?

Ai bảo chủ tử của ngươi không tài giỏi bằng chủ tử của ta?

Biết rõ địa vị và thân phận của mình, vậy mà lại khiêu khích hết lần này đến lần khác!

Bây giờ tốt rồi, sau bao nhiêu năm, mấy đời lại gặp, chính là để cho lão tử bắt được một tên thương linh của ngươi!

Ha ha ha……

Đúng là báo ứng, nhưng cũng là đang giết ta!

Dưới sự đe dọa liên tục của Oa Hoàng kiếm, hơn nữa kiếm linh kia không ngừng phóng ra uy áp linh hồn, trong lúc đó giữa một kiếm linh và một thương linh đã phát động một cuộc giằng co mà Tả Tiểu Đa không thể nhìn thấy và một cuộc đối thoại không thể nghe được.

Oa Hoàng kiếm giống như một ngọn núi lớn đè lên đỉnh, khí thế có một không hai, đè ép thương linh kia đến không thở nổi, giờ khắc này, đã thu hồi được một phần sức mạnh áp chế linh hồn của Chiến Tuyết Quân, đồng thời tập trung tất cả sức mạnh uy áp lại một chỗ, hình thành một mũi thương ảo ảnh, đối đầu với Oa Hoàng kiếm, cố gắng hết sức để chống đỡ.

Nhưng mà, rõ ràng là đang ở thế châu chấu đá xe, nguy cơ tràn ngập, một tư thế sắp bị ép buộc cho đổ ngã! Chỉ có Oa Hoàng kiếm phải gia tăng thêm sức mạnh, bổ một cước cuối cùng, chính là dễ như trở bàn tay, tùy ý ức hiếp.

“Khặc khặc khặc khặc…… Thương, ngươi mà cũng có hôm nay!”, Oa Hoàng kiếm lắc đầu ngoe nguẩy, vênh váo, đắc chí, vô cùng tiểu nhân!

Thích chết đi được!

Đã!

Quá đã!

“Lúc đầu ngươi ỷ vào việc bản thân mình gân cốt tuyệt diệu, vang danh khắp Hồng Hoang, uy áp ngập trời, nhưng chỉ sợ ngươi nằm mơ cũng không ngờ đến được ngươi cũng có ngày rơi vào tay ta, muah ha ha ha ha,...

“Ngươi... Tại sao ngươi lại ở chỗ này? Làm sao có thể như vậy chứ?” Thí Thần thương kinh hãi không nói lên lời.

“Há há há... Vì sao ta lại không thể ở chỗ này, nếu ta không ở đây, sao có thể bắt được ngươi cơ chứ, ha ha ha?!” Oa Hoàng kiếm vô cùng đắc ý từ trên cao nhìn xuống.

“Ngươi, ngươi muốn làm thế nào!?” Thí Thần Thương thùng rỗng kêu to nói.

“Ngươi mau cút ra khỏi thân thể cô gái này ngay, bằng lực lượng bây giờ của ngươi mà đánh tay đôi cùng ta, thì cho dù ngươi có xuất ra toàn lực cũng không thể ứng phó, lại còn phải vừa đánh vừa chú ý bên cạnh, chỉ càng thảm bại nhanh hơn thôi!” Oa Hoàng kiếm trực tiếp hạ lệnh!

“Không thể được!” Thí Thần Thương quả quyết cự tuyệt: “Nếu như ta tự ý rời khỏi chủ thể, sẽ hình thành trạng thái bị động xuất hiện, hoàn toàn có thể coi là cây mất gốc, chưa kể nếu ta mất đi sự nuôi dưỡng của thần hồn này, ta sẽ dần dần tiêu hao hết lực lượng, thậm chí sẽ hoàn toàn bị hủy diệt.”

“Việc đó thì liên quan gì đến ta? Tình hình bây giờ đã vô cùng rõ ràng, ngươi có cút ra hay không thì ta đều sẽ đánh ngươi bay ra, diệt vong là điều không thể tránh khỏi!”

“Ngươi, ngươi ức hiếp người quá đáng, nhân lúc cháy nhà đi hôi của!”

“Há há há há... Ta chính là ức hiếp người quá đáng đấy, cháy nhà hôi của đấy! Sớm nói với ngươi báo ứng không thoải mái gì đâu, ta thoải mái là được rồi!”

“Ngươi thoải mái thì có tác dụng gì, ngươi và ta đều là Khí linh, một khi đã biến mất đều sẽ không còn gì hết đâu!”

“Ta sảng khoái là được rồi, ai rảnh rỗi để ý ngươi còn hay mất?”

“Ngươi cũng đừng có mà tự cao tự đại, ngươi nên biết rằng ta cũng không dễ chọc vào đâu!” Thí Thần Thương tiếp tục thùng rỗng kêu to.

“Cút ra ngoài!”

“Không ra!”

“Ngươi có cút ra đây không!”

“Ta không ra đấy!”

Đương nhiên khí linh Thí Thần thương không chịu ra ngoài rồi, cho dù tình thế có là hắn mạnh hơn thì hắn cũng phải có giới hạn cuối cùng của mình, nếu thật sự ra ngoài hắn chắc chắn sẽ xong đời.

Phệ Hồn Thương bên kia cảm ứng được việc triệu hoán đang bị gián đoạn, mạnh mẽ chia một ít chân linh ra, bay lên không trung với hi vọng việc triệu hoán có thể nhanh chóng khôi phục, tiếp tục mở ra thông đạo.

Nhưng mà chân linh vừa đến thì ngay lập tức phải giết chết Tả Tiểu Đa – kẻ đầu sỏ phá hỏng nghi thức triệu hoán này, nhưng Thiên Hồn Mộng Yểm chùy của Tả Tiểu Đa còn có Tiểu Bạch A và Tiểu Tửu bảo vệ, lại có thêm Bổ Thiên thạch lúc nào cũng sẵn sàng bổ sung lực lượng.

Phân hồn của Phệ Hồn thương một chiêu công kích trực tiếp phóng ra sinh cơ vô hạn.

Tả Tiểu Đa sửng sốt không thôi, càng nhanh chóng trừ khử một bộ phận lực lượng chân linh lớn, cho nên lúc này chân linh chỉ có thể ký thác ở bên trong không gian triệu hoán thần hồn của Chiến Tuyết Quân, nếu nó thật sự thoát ra ngoài, với lực lượng mạnh mẽ như vậy, chỉ sợ rằng không quá hồi lâu nó sẽ hồn phi phách diệt mất.

Vốn dĩ một phần tư giọt mật Nguyệt Quế kia có thể coi là một món hời hiếm có, khiến cho chân linh sinh cơ không ngừng áp chế và bao bọc lấy thần hồn của Chiến Tuyết Quân, một khi đạt được mục đích nó sẽ hoàn toàn nuốt chửng thần hồn rồi chiếm lấy thân thể của Chiến Tuyết Quân, tự mình quay lại Ma tộc bên kia rồi mở ra nghi thức triệu hoán.

Thương linh vốn đã tính toán một cách hoàn mỹ, Tả Tiểu Đa sợ ném chuột vỡ bình cộng thêm việc không biết rõ nguyên nhân sâu xa bên trong, hắn cứ nghĩ chỉ cần chống đỡ một lúc là có thể vượt qua cửa ải khó khăn lần này, nhưng ai mà biết được...

Tại thời khắc mấu chốt này bỗng nhiên cái tên oan gia luôn đối đầu với hắn từ xa xưa lại từ đâu nhảy ra, nhân lúc hắn suy yếu mà đòi mạng hắn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK