Mục lục
Tàn Bào
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngọc Phật nghe vậy gật gật đầu, người trong Đạo môn đều biết Côn Lôn là Long mạch chi tổ, cũng biết rõ 12 Kim Long thái tử.

- Phàm là thần vật đều có ba hồn bảy vía, Kim Long này cũng là như thế, chẳng qua nó xuất thế liền xảy ra sai lầm cho nên mới xuất hiện hiện tượng tam hồn cùng thất phách chia lìa, tam hồn thuộc về Thập Tam, thất phách thuộc về Kim Long.

Tả Đăng Phong lên tiếng, cái gọi là độc vật diễn sinh cũng không phải là sau khi Địa chi lớn lên tiếp tục diễn sinh, mà là trong lúc Địa chi dần lớn lên, độc vật mà nó diễn sinh cũng dần tăng trưởng. Thập Tam và Kim Long cũng là như thế. Tam hồn thất phách không có thể phân, nếu mạnh mẽ chia lìa, tam hồn sẽ là chính, thất phách là phụ, đây cũng chính là nguyên nhân mà Thập Tam có thể khống chế Kim Long.

- Nửa phần dưới viết cái gì?

Ngọc Phật hỏi.

- Cô biết là ai tìm thấy Kim Long không?

Tả Đăng Phong hỏi một đằng, trả lời một nẻo.

- Không phải là Tuyết Huyền chân nhân sao?

Ngọc Phật lộ vẻ nghi hoặc.

- Khương Tử Nha là đệ tử Xiển giáo, là quốc sư của Chu triều, thống nhất Thần châu. Chu triều tất nhiên tôn sùng Xiển giáo, Tuyết Huyền chân nhân làm việc dựa theo lời chỉ bảo của tổ sư Tiệt giáo, mục đích là làm lộ ra uy lực của Tiệt giáo, để cho Tiệt giáo không rơi xuống thé hạ phong.

Tả Đăng Phong cười khổ lắc đầu:

- Phía dưới có viết lại nội dung là Ngự Long thuật, nhưng mà Ngự Long thuật này cũng không phải do Tuyết Huyền chân nhân sáng chế ra, mà là Thông Thiên giáo chủ truyền thụ cho hắn, ngay cả Thập Tam cùng Kim Long cũng do Thông Thiên giáo chủ đưa cho hắn.

- Thì ra là thế, tại sao Đạo quân lại làm như vậy?

Ngọc Phật là người trong Tiệt giáo nên biết được tổ sư của Tiệt giáo cũng là một trong Tam Thanh cho nên nàng mới xưng là Đạo quân.

- Đại soái tự nhiên không thể đi theo làm đối thủ của tiểu binh. Huống hồ một con báo tuyết cùng một con mèo lại dễ dàng trở thành bằng hữu bởi vì bọn nó đều là động vật họ mèo.

Tả Đăng Phong cười khổ.

- Lấy Ngũ Trảo Kim Long giao đấu với 12 Địa chi, đây quả thật là một động tác lớn, nhưng nếu không có người trên trời cho phép thì Tuyết Huyền chân nhân cũng sẽ không dám làm như thế.

Ngọc Phật gật đầu nói, tuy rằng nàng là người tu đạo nhưng chưa bao giờ nàng thấy qua thần tiên, thậm chí nàng chưa bao giờ thấy qua di tích mà thần tiên lưu lại. Lần đến Vân Nam này làm cho Ngọc Phật cảm giác được tiên nhân cách nàng không xa, chỉ là bọn họ không can dự vào việc phàm trần, cũng có lẽ là không can dự vào những việc ngoài sáng.

- Sở dĩ Tuyết Huyền chân nhân phi thân là bởi vì y đã làm xong chuyện mà mặt trên giao phó.

Tả Đăng Phong nói.

- Thì ra hắn lợi dụng Thập Tam, chẳng trách hắn nhẫn tâm vứt bỏ Thập Tam.

Ngọc Phật thở dài.

- Kỳ thật y cũng không xấu, ít nhất là y chỉ lấy đi nội đan của Thập Tam mà không giết nó. Phải biết rằng sự xuất hiện của Thập Tam vốn đã không đúng, trong Cửu châu chỉ có 12 Long mạch, 12 Long mạch này đối ứng với 12 vương triều là Đại, Hạ, Thương, Chu, Tần, Hán, Tấn, Tùy, Đường, Tống, Nguyên, Minh, Thanh. 12 vương triều này đối ứng với 12 Long mạch, những vương triều khác đối ứng với tứ trảo của Thanh Long. Nếu Thập Tam và Kim Long ở cùng một chỗ, không hề nghi ngờ gì nữa điều này sẽ làm xuất hiện một vương triều mới, đây là điều mà thiên địa sẽ không cho phép.

Tả Đăng Phong nghiêm nghị mở miệng.

Ngọc Phật nghe vậy gật gật đầu, 12 vương triều đối ứng với 12 Long mạch là điều mà ai cũng biết. Bất kể là “ Chu Dịch” Của Chu Văn Vương hay là Phong 《 Thôi Bối Đồ 》 của Viên Thiên Cương Lý Thuần Phong đều đoán rằng TQ sẽ có 12 vương triều, nếu hơn một cái sẽ không có hoàng đế. Sự thật đúng là như vậy, Phổ Nghi cũng là bị người ta đuổi khỏi hoàng cung.

- Tuyết Huyền chân nhân đã làm chuyện này suốt 12 năm mới xong, tất cả những gì y làm cũng khó mà khảo chứng rồi, Kỳ thật chân tướng rất đơn giản, chính là Tiệt giáo lợi dụng Thập Tam và Kim Long để chứng minh với Xiển giáo rằng Tiệt giáo cũng không có thua gì Xiển giáo, bọn họ cũng có thể thống nhất Thần châu.

Tả Đăng Phong cúi đầu xuống nhìn, phát hiện chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà đã rời khỏi khu vực Tam giang, đang đến sườn đông của Kim Sa giang.

- Chuyện 3000 năm trước khó mà biết được chân tướng, râu ria không đáng kể không thể tìm tòi nghiên cứu.

Ngọc Phật gật đầu mở miệng.

Tả Đăng Phong nghe vậy không có đáp lại, tuy rằng chuyện này không có quan hệ gì với hắn, hắn vẫn không cho phép trong lòng mình có dấu chấm hỏi. hắn hy vọng có thể tìm được đoạn chuyện cũ 3000 năm trước, cũng may là đang tìm Địa chi, cũng có thể từ trên người bọn nó mà tìm được dất vết để biết chuyện cũ 3000 năm trước.

Ngọc Phật thấy Tả Đăng Phong không lên tiếng nữa, liền không có quấy rầy nữa hắn, thu hồi suy nghĩ nhìn xuống thành trì thôn xóm phía dưới.

- Thập Tam, vừa thôi, không cần phải hao hết Linh khí, lưu lại để tự bảo vệ bản thân.

Tả Đăng Phong thấy lông trên người Thập Tam dần đổi màu, bắt đầu rơi rụng thì mở miệng.

Lúc này Thập Tam đang điều khiển Kim Long, cũng không có đáp lại, cũng không có giảm tốc độ, mà còn tăng tốc bay nhanh hơn.

- Thập Tam, hạ xuống.

Tả Đăng Phong cao giọng nói.

Kim Long phát ra một tiếng Long ngâm trầm muộn, ý bảo đã nghe được lời của Tả Đăng Phong.

Tuy rằng đã đáp lại Tả Đăng Phong nhưng mà Kim Long vẫn không giảm tốc độ, mà càng vội vàng phóng về phía Đông.

Sau một nén nhang, Long thân rung lên, Kim Long thình thoảng run lên mà bản thân Thập Tam cũng run rẩy, dù vậy Thập Tam cũng không có ngừng lại mà không ngừng thúc dục Kim Long.

Tả Đăng Phong thấy thế không có lên tiếng nữa, Thập Tam làm như vậy là có mục đích gì đó.

Rốt cuộc Kim Long đã tiến vào Hồ Nam, vùng rừng tùng này rất quen mắt với Tả Đăng Phong, nhìn xung quanh thì hắn xác định nơi này chính là trạm thứ nhất mà hắn đã từng đi qua, là khu vực của cổ thành Dung quốc Hồ Nam.

- Thập Tam muốn đưa chúng ta trở lại đạo quán sao?

Ngọc Phật hỏi Tả Đăng Phong.

- Nó muốn đi báo thù.

Tả Đăng Phong dở khóc dở cười, đến nơi này hắn biết rõ Thập Tam muốn làm gì rồi.

- Báo thù cái gì?

Ngọc Phật nhíu mày.

- Thập Tam có thù oán với độc vật mà Cửu Dương Hầu kia diễn sinh ra, nó muốn mượn cơ hội này đi báo thù.

Tả Đăng Phong cười.

Chốc lát sau Kim Long đã đến chỗ hoang tàn của cổ thành Dung quốc, sau khi Kim Long hạ xuống, Ngọc Phật và Tả Đăng Phong nhảy xuống khỏi người nó. Kim Long liền bay thẳng lên hố trời, rồi rống một tiếng lớn.

Sau đó Kim Long tiến vào hố trời.

- Thập Tam, đừng giết nó.

Tả Đăng Phong thấy thế liền hô to, độc vật nơi này là do Cửu Dương Hầu của Ngọc Phật diễn sinh ra, có thể không giết là một điều tốt.

Bây giờ Kim Long đã tiến vào hồ trời, chốc lát sau bên trong liền truyền ra tiếng Long ngâm cùng với tiếng chi chi, tiếng chi chi tràn ngập sợ hãi kèm với đó là tiếng thảm thiết, điều này nói lên Thập Tam cũng không có giết nó mà đang hành hạ nó.

Không bao lâu sau, Kim Long rời khỏi hố trời rồi hạ xuống bên cạnh 2 người Tả Đăng Phong. Tả Đăng Phong thấy miệng nó không có vết máu, mà bên trong hố trời truyền đến những tiếng chi chi, điều này nói lên Thập Tam cũng không giết nó.

Kim Long hạ xuống rồi quay đầu nhìn 2 người. Tả Đăng Phong biết Kim Long là do Thập Tam điều khiển nhưng mà điều này cũng làm tim hắn đập nhanh hơn, Kim Long nhìn Tả Đăng Phong một cái rồi ngẩng đầu lên rống một tiếng lớn, một tiếng rống này ẩn chứa uy nghiêm cuồng bá của Kim Long, cũng ẩn chứa sự lưu luyến với Thập Tam.

Rống lên một tiếng, rất nhiều nước mắt trong mắt Thập Tam rơi xuống, nó đứng bên người Tả Đăng Phong, tuy rằng đứng ở bên người Tả Đăng Phong nhưng giờ phút này ánh mắt của nó vẫn mờ mịt, điều này nói lên nó vẫn chưa muốn bỏ quyền khống chế Kim Long.

- Thập Tam, thả nó đi đi.

Tả Đăng Phong thở dài mở miệng.

Thập Tam nghe vậy ngẩng đầu nhìn Tả Đăng Phong một cái, sau đó nhìn vào Kim Long, do dự một lát lâu rồi nhắm 2 mắt lại.

Khi Thập Tam vừa nhắm mắt lại, Kim Long liền được tự do, nó liền bay thẳng lên trời.

Kim Long vừa bay lên, Thập Tam mở to mắt nhìn nó, lúc đầu khuôn mặt của Thập Tam tỏ vẻ không muốn, sau khi Kim Long từ từ bay xa, rốt cuộc Thập Tam cũng không kìm lòng được mà nhảy lên, lăng không đuổi theo.

Nhưng nó chỉ nhảy lên được 20 trượng là dừng lại, đứng lơ lửng trên không, mà nhìn Kim Long bay xa, thẳng cho đến khi không còn thấy bóng dáng của Kim Long nữa thì nó mới hạ xuống đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK