Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 2

Mà cái người phụ nữ từ chim sẻ biến thành phượng hoàng kia chính là Lục Thi Nguyệt.

Sau đó, Lục Thi Nguyệt mệt đến nỗi ngón tay cũng không động đậy được, ngủ thẳng cho tới bảy giờ tối mới rời giường.

Cô đi vào phòng tắm tắm rửa, thay một chiếc váy mới mua, chải chuốt một phen rồi mới mở cửa xuống tầng.

Đi tới trước mặt Lâm Khánh Quyền đang ăn bữa tối, hôn lên gương mặt anh một cái, cười nói: “Tổng giám đốc Lâm, sao không gọi em ăn cùng?”

“Thấy em ngủ ngon quá nên không nỡ gọi em dậy.” Lâm Khánh Quyền gắp một món ăn bỏ vào trong đĩa, nói.

Lục Thi Nguyệt lại hôn lên mặt anh một cái nữa, nói vào trong phòng bếp: “Dì Ngô, tôi đói rồi.”

Chưa đầy một lát sau, chỉ thấy một người phụ nữ trung niên mập mạp, vẻ mặt vui vẻ bưng đồ ăn ra: “Vừa rồi cậu chủ còn bảo mợ mệt nên muốn ngủ thêm một lát, bảo tôi chuẩn bị trước đồ ăn, không ngờ mợ dậy nhanh thế.”

Lục Thi Nguyệt cười, ngồi xuống, thấy dì Ngô bưng lên toàn món cô thích, miệng nói càng ngọt: “Dì Ngô là tốt nhất, toàn chuẩn bị món tôi thích ăn thôi.”

“Mợ ăn nhiều chút, đi một chuyến mà không thấy béo lên gì, còn gầy đi. Bây giờ về thì tốt rồi, mỗi ngày dì Ngô sẽ chuẩn bị đồ ăn ngon cho mợ.” Dì Ngô cười nói.

“Cảm ơn dì Ngô.”

Sau khi dì Ngô đi vào, Lâm Khánh Quyền cũng ăn xong, anh lau miệng, nói: “Mai em về nhà tổ trò chuyện với mẹ cho mẹ vui. Ba thì đi công tác xa rồi, mẹ ở nhà một mình cũng buồn.”

“Vâng.”

Lục Thi Nguyệt cười ngọt ngào, Lâm Khánh Quyền nhìn nụ cười của cô mà có một giây thất thần. Anh biết gương mặt cô rất giống Dương Linh Hạ, chỉ là không ngờ khi cười lên lại giống như vậy. Có điều so với Dương Linh Hạ, cô mang cảm giác đặc biệt hơn.

“Phải nghe lời mẹ nói đấy.”

“Rõ, tổng giám đốc Lâm.”

Lâm Khánh Quyền đứng dậy, cô cũng đứng dậy theo, nghịch ngợm mà chỉ vào mặt mình, cười nói: “Tổng giám đốc Lâm, cho nụ hôn buổi tối nào.”

Lâm Khánh Quyền nhìn cô một cái, đi qua, đặt lên gò má phải của cô một nụ hôn cực kỳ nhẹ.

“Em ăn đi, tôi còn có vài công việc ở công ty chưa xử lý xong.”

“Vâng.”

Hai người giống như đôi vợ chồng đã bên nhau nhiều năm, thuộc nằm lòng thói quen sống của nhau từ lâu.

Mặc dù không có hoa tươi làm nền, nhưng vẫn có thể nhìn ra sự ăn ý của họ khi ở chung.

Tiếc là, ai có thể ngờ tới thực ra bọn họ sắp kết thúc hợp đồng hôn nhân chứ?

Xin chào mọi người, tất cả tên nhân vật trong truyện là hư cấu nhé.

Ngày hôm sau, sau khi Lâm Khánh Quyền đi làm, Lục Thi Nguyệt bèn lái xe tới nhà tổ nhà họ Lâm. Quản gia bác Lý tới đón, cười nói: “Mợ về rồi. Mấy hôm nay bà chủ vẫn luôn nhắc tới mợ đấy.”

Lục Thi Nguyệt xuống xe, cười nói: “Sức khỏe mẹ tốt chứ ạ? Ở ngoài một tháng, tôi cũng rất nhớ món mẹ làm, nên mới chạy về gấp đây.”

Bác Lý cười: “Sức khỏe của bà chủ rất tốt, chỉ là công việc của ông chủ với cậu chủ đều bận quá, bà ấy ở một mình nên đôi khi cũng thấy chán.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK